Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn Điêu! (hạ)

1904 chữ

Trạng thái Mặc Nại phụ văn vừa thêm vào người Đại trưởng giả, hai cánh tay Đại trưởng giả đột nhiên lóng lánh ánh sáng đỏ, lúc này bỗng nhiên Đại trưởng giả cảm thấy Ngự lực đã mỏi mệt quá sức liền trở nên sinh động, có nhiều sức hơn.

Chùy thủ trong tay Đại trưởng giả cũng đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, mạnh mẽ đâm thủng màng năng lượng màu xanh, trực tiếp cắm vào cổ Kim quan điêu.

Phập!

Sau tiếng đâm thủng thân thể, cơ thể khổng lồ của Kim quan điêu run rẩy mấy cái, liền không còn sức sống, cứng ngắc ở đó, giống như một con gà trống được phóng to vô số lần, màng năng lượng màu xanh cũng lập tức tiêu tan.

Thấy thế, mọi người đều thở phào một hơi, tên mập trực tiếp đặt mông xuống đất.

Tuy ràng toàn bộ quá trình không tới 30 giây, nhưng lại làm mọi người có cảm giác như trôi qua mấy ngày.

- Khụ khụ!

Liếc Kim quan điêu, Đại trưởng giả thu hồi lưỡi lê, đột nhiên ho mạnh hai tiếng, khóe miệng còn có vết máu.

Thấy Đại trưởng giả như thế, thần sắc thả lỏng của mọi người lại trở nên khẩn trương, không cần nói cũng biết Đại trưởng giả có ý nghĩa như thế nào đối với Mặc Hoàng thành.

Thấy thế, Tiêu Hoằng liền vội bước lên, đỡ Đại trưởng giả, nhanh tay lấy ra Văn đan bổ huyết đặt vào miệng Đại trưởng giả, dìu Đại trưởng giả ngồi xuống.

Văn đan bổ huyết nuốt vào bụng, Đại trưởng giả cảm thấy có dòng nước ấm áp không ngừng chạy qua tứ chi đã dần lạnh băng chết lặng.

Nháy mắt, sắc mặt đang trở nên tái nhợt của Đại trưởng giả đột nhiên hồng hào hơn, cả người ấm áp sảng khoái, cảm thấy rất là thoải mái.

- Ngươi cho ta ăn cái gì thể?

Điều chỉnh Ngự lực một chút, Đại trưởng giả mới hỏi.

- Văn đan bổ huyết, thứ nhỏ nhặt do ta phát mình ra, có chút chỗ tốt cho thân thể.

Tiêu Hoằng đáp rõ ràng.

- Thứ tốt đấy.

Đại trưởng giả khẽ gật đầu nói.

- Nếu Đại trưởng giả cảm thấy tốt, chỗ ta còn có mấy viên.

Tiểu Hoàng nói xong, cũng không keo kiệt, trực tiếp lấy ra 6 viên Văn đan còn trong túi đưa cho Đại trưởng giả.

Đại trưởng giả cũng không từ chối, vui vẻ gật đầu, sau đó hỏi tiếp:

- Vừa rồi ngươi sử dụng Ma Văn gì cho ta?

- Đó là Mặc Nại, có thể nâng cao 12% sức công kích, giảm bớt 12% Ngự lực tiêu hao.

Tiêu Hoằng vẫn trả lời rõ ràng.

-Thật là thứ tốt. Đại trưởng giả cũng nói, không biết Mặc Nại phụ văn của Tiêu Hoằng còn là tính vĩnh cửu.

Đại trưởng giả ngồi nghỉ 5 phút trên hòn đá, mới đi tới trước Kim quan điêu, cầm một cái ống nghiệm nhỏ, rót máu nóng của Kim quan điêu vào, giao cho Tiêu Hoằng, sau đó nói: - Kim quan điêu cần phải xử lý trong vòng một giờ, nếu không máu sẽ đông cứng, dựa vào thực lực của các ngươi không thể phá được da của nó, giao cho ta xử lý đi. - Vậy làm phiền Đại trưởng giả.

Tiêu Hoằng sảng khoái đáp ứng, những người khác cũng có dị nghị.

Thấy mọi người không cỏ ý kiến, Tiêu Hoằng bảo mẩy người áo trắng cùng binh lính Bối La hợp lực chuyển Kim quan điêu ra ngoài, đặt cạnh máy bắn lưới, vận chuyển về Mặc Hoàng thành.

Kim quan điêu khổng lồ bị buộc chặt, đặt lên ròng rọc câu ra khỏi hang động Mặc Ngân, Tiêu Hoằng cũng không có chuyện làm.

- Đã xong chuyện, không biết Tiêu đại nhân định làm gì tiếp theo?

Ngả Nhĩ Văn tới hỏi Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng nhìn máu Kim quan điêu còn tươi mới, nói:

- Tạm thời ta không muốn trở về, ta muốn đi khu vực Hắc tinh sa, tu luyện 3 tiếng.

- Vây ta đi cùng Tiêu đại nhân, trên đường có thể chiếu cố nhau.

Ngả Nhĩ Vân nói.

- Tự nhiên là được.

Tiêu Hoằng trả lời.

Tiểp theo hai người nói với đội ngũ một tiếng, liền chạy đi khu vực Hắc tinh sa.

Trên đường đã được Đại trưởng giả lưu lại sương mù màu xanh, khi Tiêu Hoằng đến cho Hắc tinh sa, đã gần 9 giờ tối, dự định tu luyện 3 tiếng rồi trở về Mặc Hoàng thành sẽ là nửa đêm về sáng. Cũng may Tiêu Hoằng cùng Ngả Nhĩ Vấn đều là cấp bậc Ngự sư, có được Lưu văn, có thể tiết kiệm thời gian đi đường.

Đi vào một chỗ Hắc tinh sa tương đối dày, Tiêu Hoằng mở ra ống nghiệm chứa máu Kim quan điêu còn nóng, nhìn sang Ngả Nhĩ Văn nói:

- Này, ống nghiệm này khoảng 2 ngụm, hai ta chia đôi thế nào?

Nghe vậy, Ngả Nhĩ Văn sắc mặt hơi động, ngẫm nghĩ một lát, hơi luyến tiếc lắc đầu:

- Ta sẽ không cần, bây giờ ta đã là Ngự sư cấp bốn, tu luyện ở đây không có hiệu quả lớn, ta uống có phần lãng phí.

Tiêu Hoằng tự nhiên nhìn ra Ngả Nhĩ Văn lắc đầu trái lương tâm, chỉ cười khẽ, liền uống một ngụm máu Kim quan điêu, sau đó đưa nửa phần máu Kim quan điêu còn lại cho Ngả Nhĩ Văn: - Hiệu quả không rõ ràng, vậy thì cũng có hiệu quả, hơn nữa Hắc tinh sa đã không có hiệu quả, không có nghĩa là máu Kim quan điêu cũng không có tác dụng. Dù sao ngươi ở đây cũng nhàn rỗi, không bằng hai ta cùng tu luyện, coi như cho có bạn.

Thấy Tiêu Hoằng đưa sang nửa ống máu Kim quan điêu, Ngả Nhĩ Văn tràn ngập hảo cảm với Tiêu Hoằng. Rõ ràng, Tiêu Hoằng có thể nhìn thấu lòng người, đối với người ngoài là rất đáng sợ, nhưng đối với người một nhà, đó là một loại quan tâm. - Vậy ta không từ chối nữa.

Ngả Nhĩ Văn nhận lấy ống nghiệm, uống một hơi cạn sạch máu còn thừa.

Tiếp theo hai người dựa vào vách đá, ngồi trên Hắc tinh sa, nhắm mắt lại.

Máu Kim quan điêu vào bụng, khoảng 1 phút sau, Tiêu Hoằng cảm thấy Ngự lực toàn thân điên cuồng sôi trào, giống như nước đáng sôi lên. Cộng thêm Hắc tinh sa kích thích, Tiêu Hoằng cảm giác Ngự lực như đang nổi lên cơn gió lốc.

Cảm giác này không dễ chịu lắm, nhưng Tiêu Hoằng vẫn cực lực khống chế tâm tình, bắt đầu tập trung dùng Huyết thí huấn luyện pháp mà mình am hiểu bắt

đầu tu luyện.

Vài phút sau, Tiêu Hoằng cảm thấy Ngự lực điên cuồng sinh trưởng như nấm mọc sau mưa, tốc độ tăng trưởng còn tuyệt vời hơn cả khi còn là Ngự đồ.

Chỉ cảm thấy tốc độ rùa bò trước kia đột nhiên biến thành chiến đấu cơ Ma Văn, phát hiện này làm Tiêu Hoằng mừng như điên. Nếu dựa theo tốc độ này, không tới một tuần là sẽ đạt tới Ngự sư cấp ba, đánh sâu vào Ngự sư cấp bốn, chỉ là ngày một ngày hai.

Ngả Nhĩ Văn bên cạnh, tuy rằng Hắc tinh sa không có tác dụng rõ ràng với hắn, nhưng hiệu quả của máu Kim quan điêu không giảm bớt chút nào, tốc độ tăng trưởng Ngự lực lên đến gấp 10 lân, tuyệt đối có ích rất lớn. Dù là một ngụm máu Kim quan điêu chỉ có thể duy trì 3 tiếng, nhưng 3 tiếng này có tốc độ tiến bộ bằng tu luyện 30 tiếng không ngừng nghỉ, đó là tu luyện 1 ngày bằng 10 ngày.

Nửa giờ sau, hiệu quả máu Kim quan điêu được phát huy đến lớn nhất, trên làn da Tiêu Hoằng cùng Ngả Nhĩ Văn đã bao phủ một tầng hơi màu xanh, Ngự lực vẫn đang điên cuồng tăng lên.

Chỉ nửa giờ, Tiêu Hoằng cố sức vận dụng Huyết thí huấn luyện pháp, cảm giác được đã tăng lên 60 cổ Ngự lực, đây là điều trước nay chưa từng tưởng tượng được, còn là dưới tình huống không sử dụng kim Ma Văn.

Nếu phối hợp thêm kim Ma Văn sẽ có hiệu quả như thế nào, Tiêu Hoằng không dám tưởng tượng, chỉ là Tiêu Hoằng cũng không dám tùy tiện thử kim Ma Văn. Nguyên nhân đó là bởi bây giờ Tiêu Hoằng cảm giác Ngự lực đã như xe bay Ma Văn phóng bão táp, nếu nhanh hơn nữa, Tiêu Hoằng sợ thân thể không chịu nôi.

Chi vi tham lam mà khiến Ngự lực tổn thương, đó là mất nhiều hơn được.

Hay là đợi đến Ngự sư cấp ba, đợi Ngự lực dẻo dai đến cường độ nhất định rồi nói sau. Tiêu Hoằng thầm nghĩ, sau đó lại tập trung hết tinh thần vào tu luyện.

Ớ phía bên kia, Đại trưởng giả cùng đội ngũ đang nhanh chóng trở về Mặc Hoàng thành, liền chia ra, thời gian đã gần 11 giờ đêm.

Đại trưởng giả điều khiển ghế nổi trở về đại sảnh trưởng giả, liền nói đám người Phùng Triết Mình, Nặc Lâm đưa Kim quan điêu vào trong.

May phút sau, Kim quan điêu đặt giữa đại sảnh trưởng giả, chỗ vết thương đã dùng bùn đất bịt kín, phòng ngừa máu tràn ra, máu tươi của Kim quan điêu là rất quý giá.

Nhìn đoàn người Phùng Triết Mình cung kính rời đi, Đại trưởng giả mới nhìn sang Nặc Lâm, hỏi:

- Con cảm thấy Tiêu Hoằng là người thế nào? Đánh giá khách quan.

- Cái này... Nghe mấy người Bì Nặc nói, Tiêu Hoằng rất tốt với người một nhà, đối ngoại là một kẻ cực kỳ hung tàn. Mấy ngày qua, con cũng quan sát, toàn bộ người Mặc Hoàng thành đều rất có hảo cảm với Tiêu Hoằng, kể cả đứa nhỏ 5-6 tuổi.

Nặc Lâm cố gắng khách quan nhất có thể.

- Nêu là thế, ta cũng thật sự yên tâm. Trước đó ta còn lo sẽ có người bài xích Tiêu Hoằng nữa, đợi có thể dạy hết cho Tiêu Hoằng, ta nghĩ nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành.

Đại trưởng giả nói, tiếp theo khoát tay với Nặc Lâm, bảo hắn có thể đi.

Tiếp theo, một mình Đại trưởng giả tới chỗ thi thể Kim quan điêu, dùng chùy thủ cấp Ngự hồn của mình bắt đầu xử ly. Đầu tiên là thu gom máu, sau đó lột da, cắt nhỏ, môi động tác đều rất cẩn thận, rất chậm, là vì không muốn xâm hại tới mỗi một bộ phận quý giá của Kim quan điêu.

Đến 12 giờ đêm, Tiêu Hoằng cùng Ngả Nhĩ Vănyở hang động Mặc Ngân mới mở mắt, hiệu quả mạnh mễ do máu Kim quan điêu mang tới cũng đã rút lui.

Bạn đang đọc Ma Ngân của Đình Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.