Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đả Kích Chí Mạng! (hạ)

1959 chữ

Đả tự: phongvohuyet

Nhưng đối mặt với Hà Long hung hãn, Tiêu Hoằng cũng không muốn bỏ qua, thấy phần lớn căn phòng đã bị Hàn băng vạn năm nhồi đầy, Tiêu Hoằng hét lớn với mọi người:

-Lui! Lập tức mấy người Tiêu Hoằng đồng loạt mở Lưu văn, nhảy ra khỏi cửa sổ, tiếp theo Tiêu Hoằng khống chế hàng loạt Hàn băng vạn năm trong phòng cùng lúc nổ tung!

Đồng thời khởi động Tử Thần, nổi giữa không trung tiến hành súc lực!

Ầm!

Cùng với tiếng nổ lớn, vô số Hàn băng vạn năm nổ tung, vách tường kim loại dựng thẳng bị sức tàn phá dữ dội trở nên vặn vẹo, một bên cửa sổ bị đánh văng xuống đất, mảnh vỡ Hàn băng vạn năm bắn ra ngoài tòa lầu!

Nhìn lại Hà Long bên trong phòng, vẫn đứng ở giữa, ngoại trừ quần áo hơi rách một chút ra, cả người vẫn bình yên, chỉ có trong ánh mắt hiện một tia kinh hãi.

Trước đó hắn cho rằng Tiêu Hoằng chỉ là quan chỉ huy, không thể ngờ đánh đấm trực diện hung hãn như vậy. Dựa theo mức độ công kích vừa nãy, tuyệt đối là đỉnh cao trong trình độ Ngự sư cấp hai.

Nhưng mà vụ nổ của Tiêu Hoằng vừa chấm dứt, pháo Ma Văn Ma Nhiên trong tay tên mập đã nhắm vào Hà Long, bóp cò, một viên đạn năng lượng hình trứng màu lam bắn ra, lao thẳng về phía Hà Long!

Hà Long không dám coi thường, một tay đẩy tới trước, dây xích đỏ dày đặc lại bện thành tấm khiên, đạn Ma Nhiên bắn trúng liền nổ tung!

Hình thành ngọn lửa màu đen quét qua toàn bộ văn phòng đổ nát, vách tường kim loại đã vặn vẹo liền xuất hiện dấu hiệu tan chảy!

Nhưng Hà Long vẫn cứ bình yên, chỉ là đồng phục Tướng quân bị nướng đã cháy khét, nhưng sức chiến đấu không chút giảm bớt!

- Dựa vào mấy tên nhóc các ngươi mà muốn đánh thắng ta? Còn non lắm!

Hà Long vẫn đứng giữa văn phòng đổ nát, giống như một con trâu đực khó phục tùng, về phần Bệ Đồ? Trong vụ nổ vừa rồi, Ma Văn thông tin quân dụng gắn trên bàn đã bị phá hủy.

Nhưng Hà Long vừa nói xong, chợt cảm thấy sau lưng có động tĩnh lạ, liếc nhìn một chút, liền kinh ngạc phát hiện vách tường kim loại đổ nát sau lưng đột nhiên lồi lên, tiếp đó tan vỡ, lộ ra nắm đấm thép của Ma Văn khung máy móc, đánh vào lưng Hà Long!

Bởi vì Hà Long tập trung phần lớn chú ý vào đám người Tiêu Hoằng ở trước mặt, cho nên không chuẩn bị kịp với Ma Văn khung máy móc đánh lén, đã không tránh né kịp nữa, Hà Long dưới tình thế cấp bách liền điều khiển mấy sợi xích đỏ đan ở sau lưng!

Tiếp đó, nắm đấm của Ma Văn khung máy móc đánh thẳng vào trên lưng Hà Long, đánh bay cả người Hà Long ra ngoài như đạn pháo.

Đám người Tiêu Hoằng đã sớm có chuẩn bị trước, đồng thời lao lên, đồng loạt sử dụng Chiến văn sở trường quấn lấy Hà Long.

Một đánh bốn, dù thế, Hà Long vẫn không rớt xuống thế yếu, vẫn ương ngạnh chống cự!

Chỉ là lúc này làm Hà Long có phần tuyệt vọng, đó là toàn bộ căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc đã khó nhìn thấy một đồng bọn còn sống, phóng mắt nhìn là vô số binh lính tinh anh Bối La mặc chiến giáp Lược đoạt giả hay Vi Mễ lân giáp đang đánh về phía bên này!

Một mình đấu bốn người, Hà Long có thể đối phó, một đánh 10 người, Hà Long miễn cưỡng đối phó được, nhưng mà một mình đấu trăm người, ngàn người, cộng thêm mấy chục chiếc Ma Văn khung máy móc, làm sao mà đánh?

Cho dù Hà Long có được thực lực ngự sư cấp năm mạnh mẽ, nhưng đối mặt với binh lính tinh anh Bối La ùa tới, vẫn khó mà đối phó được. Quan trọng hơn là tâm lý, bởi vì Hà Long không thấy được hy vọng trong trận chiến này, dù có giết 100 người, 1000 người, cũng khó thoát vận mệnh phải chết hoặc là bị bắt!

Ở dưới trạng thái tâm lý này, tự nhiên sức chiến đấu của Hà Long đã bị ảnh hưởng nhất định.

3 phút! Còn 3 phút là đến thời gian quy định 25 phút, lúc này Hà Long đang bị Hàn băng vạn năm của Tiêu Hoằng, các loại đạn Ma Văn của tên mập, cùng Ma Văn khung máy móc, binh lính Bối La công kích dữ dội, đã chật vật thảm hại!

Cả người đầy máu, tóc rối tung, mặt đỏ rực đầy mồ hôi, đồng phục Tướng quân hoa lệ đối mặt đàn sói đã biến thành quần áo ăn mày. Dù thế, Hà Long vẫn sừng sững không ngã, dựa vào dưới một tòa lầu đổ nát chống cự quân đoàn Bối La vây công!

Nhưng mà đối mặt với cường độ công kích dữ dội, tốc độ hành động của Hà Long lúc này đã chậm đi nhiều, trình độ đánh trả không bằng trước kia.

Trái lại Tiêu Hoằng càng đánh càng mạnh, dần dần thăm dò được đường lối công kích của Hà Long, nắm đấm tay trái bao bọc Hàn băng vạn năm liền lách qua xiềng xích đỏ, đánh thẳng lên bụng Hà Long.

-Ụa! Tiêu Hoằng một quyền đánh trúng bụng Hà Long, vốn không mặc áo giáp gì, Hà Long liền cảm thấy bụng sôi trào, đương trường phun máu!

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng cũng không có ý muốn buông tha Hà Long, hình ảnh tử thần cầm liêm đao hàn băng sau lưng đã đánh về phía Hà Long.

Đối mặt tình huống như vậy, Hà Long đã khó mà trốn tránh, chính xác 100%. Một khi đánh trúng, tuyệt đối có thể đâm xuyên thấu người Hà Long, chắc chắn phải chết!

Nhưng khi liêm đao tử thần đánh về phía Hà Long, sắc mặt Tiêu Hoằng hơi đổi, tiếp đó dùng ngự lực khống chế liêm đao tử thần hơi lệch, lưỡi dao đi lách qua bụng Hà Long chỉ dùng đầu đao đánh vào Hà Long, tương đương với một cú đấm mạnh, rốt cuộc đánh ngã Hà Long.

Tiếp theo tên mập cùng mười mấy binh lính Bối La đồng loạt lao lên, mạnh mẽ khống chế Hà Long!

Trong nháy mắt vừa nãy, Tiêu Hoằng vẫn tha cho Hà Long một mạng, cũng không phải Tiêu Hoằng có ý tốt gì, mà là cảm thấy bắt sống có giá trị hơn là giết.

Nếu còn có thêm một lý do, thì đó là kính nể với kẻ địch mạnh như Hà Long, khí chất thà chết không hàng, chết cũng phải đánh tới cùng.

Mai Kiệt đánh ngất Hà Long chồng chất vết thương, cũng lấy hết toàn bộ Chiến văn để vào bao Ma Văn, binh lính khác lấy ra dây năng lượng, còng tay Ma Văn trói thật chặt Hà Long.

Lúc này, từ lúc bắt đầu tấn công đã trôi qua 24 phút.

Binh lính Bối La không dám ở lại nữa, bắt đầu khởi động chiến giáp Lược đoạt giả hoặc là Lưu văn, quay trở về trong chiến hạm Ma Văn. Chiến cơ ngân Điểu, Ma Văn khung máy móc đồng thời án theo thứ tự quay trở về chiến hạm Ma Văn.

Phút 29, binh lính Bối La, chiến cơ ngân Điểu cùng Ma Văn khung máy móc đã quay về trong chiến hạm Ma Văn đủ số lượng!

- Trưởng quan, tất cả nhân viên cùng trang bị chiến đấu đã trở về!

Tiêu Hoằng bước vào phòng điều khiển tàu Cụ Phong, Vương Phàm nhanh chóng báo cáo với Tiêu Hoằng.

-Toàn tốc rút lui! Tiêu Hoằng không chần chờ, lập tức ra lệnh. Bây giờ không ai biết rõ hơn Tiêu Hoằng nơi này hung hiểm cỡ nào, ở lại thêm 1 phút, có nghĩa là tiếp xúc với nguy hiểm thêm 1 phút.

Tiêu Hoằng ra lệnh, chiến hạm Ma Văn quân đoàn Bối La đồng loạt lao lên trời, chạy khỏi tầng khí quyển Hi Lạc Tinh, chạy như điên về phía chiến tuyến Tây Cương.

Để lại, là Hi Lạc Tinh đổ nát cùng vô số thi thể!

Tiêu Hoằng ngồi trở lại ghế chính, không khỏi thở phào, còn lau mồ hôi, sau đó mở bao Ma Văn của Hà Long ra.

Lúc này tên mập thò đầu tới, mắt tóe đầy sao.

-Nhiều thứ tốt như thế, đáng tiếc ta không dùng đươc, thật không hổ là Tướng quân mà. Tên mập không khỏi nuốt nước miếng nói.

Chỉ một cái Chiến văn Vân liên kia, cũng đã là vô giá rồi.

Trái lại Tiêu Hoằng bình thản, vừa định đóng bao Ma Văn lại, chợt phát hiện Ma Văn thông tin trong bao Ma Văn của Hà Long rung lên.

Lấy ra xem, trên màn hình hiện cái tên Bệ Đồ. Cũng không có gì lạ, bây giờ tất cả liên lạc trong căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc đã gián đoạn, Bệ Đồ vội vàng muốn biết Hà Long đã như thế nào?

Nhưng mà vừa chuyển liên lạc được với Hà Long, trên màn hình không phải xuất hiện Hà Long, mà là ánh mắt bình thản âm trầm của Tiêu Hoằng.

Nhìn cảnh này, sắc mặt lo lắng của Bệ Đồ đột nhiên cứng lại, trở nên tái nhợt, trong lòng phát lạnh, không cần nói rõ cũng biết hình ảnh này có ý nghĩa gì.

-Ngươi... ngươi đã làm gì Hà Long? Bệ Đồ giọng run lên hỏi.

Tiêu Hoằng không trả lời, thậm chí không có một biểu tình dư thừa, chỉ liếc Bệ Đồ một cái, trực tiếp cắt liên lạc.

Tắt hẳn Ma Văn thông tin của Hà Long, Tiêu Hoằng tiện tay ném bao Ma Văn của Hà Long vào ba lô của mình, sau đó nhìn vào bản đồ không gian phía trước!

Bây giờ bốn chiếc chiến hạm Ma Văn của quân đoàn Bối La đã tiến vào con đường không gian siêu cao tốc, đang giành giật từng giây, vội vàng chạy về phía chiến tuyến Tây Cương!

-Tình huống hiện giờ thế nào? Tiêu Hoằng đứng lên hỏi, giọng nói lo lắng.

-Xung quanh chiến hạm Ma Văn đều bình thường, bảo trì hết tốc lực, bên phải phía trước có hai chiếc chiến hạm Ma Văn chặn đường, nhưng chúng ta có thể cắt đuôi. Bột phấn Lăng tinh trên thân hạm vẫn chưa trôi hết, còn tác dụng tránh khỏi máy thăm dò, điều này tương đối có lợi cho chúng ta! Lái tàu nhanh chóng báo cáo cho Tiêu Hoằng.

Mọi người biết rõ lúc này không phá vây đi ra, giờ mới là bắt đầu thử thách!

-Còn bao lâu chúng ta mới trở về chiến tuyến Tây Cương? Tiêu Hoằng hỏi tiếp, từ đầu tới cuối ánh mắt không rời khỏi bản đồ không gian trước mặt.

-Cứ theo tốc độ này, dự tính còn khoảng 21 tiếng, sau 17 tiếng, chúng ta sẽ đến chỗ tiếp ứng đã thỏa thuận với Tướng quân Ách Tề Nhĩ, dự tính tới nơi đó, chúng ta sẽ an toàn. Lái tàu trả lời.

Bạn đang đọc Ma Ngân của Đình Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 181

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.