Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lực lượng che giấu thực sự

Phiên bản Dịch · 1875 chữ

Cùng lúc đó, do pháp bảo va chạm kịch liệt hoặc do chân nguyên hao phí do sử dụng pháp bảo khiến cho Xuân công tử, Bắc hầu Bạch Lão, Trần Lê Phù, Vương Diễm Dương đều tái nhợt mà bật lên tiếng rên rỉ.

Tuy nhiên ánh mắt của cả bốn người đều không hề có lấy một chút kinh hãi.

- Hoàng Vô Thần! Ta luyện chế Âm Dương Sinh Tử Tác, ngươi lại cố ý không đòi hỏi ở ta, để cho ta sử dụng cái pháp bảo này là cố tình để cho ta đối địch với ngươi đúng không? Có điều ngươi cũng không ngờ được là ta lại có thể tập trung được một lực lượng như thế này.

Trong nháy mắt khi Nam Cung Đạo Tạng bị trường sinh bai làm cho tan nát thì Huống Vô Tâm cũng cất tiếng cười lạnh.

Khi tiếng cười lạnh vang lên, trên người Hoàng Vô Thần cũng lập tức xuất hiện hai tia sáng đen trắng liên tục thay đổi.

Âm Dương sinh Tử Tác.

Ngay cả cái đuôi dài hình thành ở phía sau của Hoàng Vô Thần cũng bị Âm Dương Sinh Tử Tác trói chặt.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người, cho dù là người tu đạo hay đệ tử Côn Luân đều hét lên chói tai.

Đồng thời một vầng sáng màu bạc từ trong tay của Huống Vô Tâm bắn ra về phía Hoàng Vô Thần.

Quanh thân của Huống Vô Tâm cũng xuất hiện một làn pháp lực dao động giống như một dải ngân hà rực rỡ, còn bản thân y thì như đang ở trong giữa vũ trụ bao la. Pháp lực dao động của y so với Hoàng Vô Thần cũng không kém nhiều lắm. Có thể thấy được sau khi luyện hóa một viên Huyết Xá lợi, lại có được Trừu Tủy đoạt nguyên quyết của U Minh huyết ma, tu vi của Huống Vô Tâm đã đạt tới một mức độ khó có thể tưởng tượng được.

Vào lúc này, vầng sáng bạc bắn ra từ tay gã chỉ to bằng quả trứng ngỗng nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác nó như một ngôi sao chổi lao đi.

Nó khiến cho người ta có cảm giác như không phải đối mặt với một quầng sáng. Đồng thời pháp lực dao động của nó làm cho người ta cảm thấy nặng nề.

Vầng sáng bạc đó tản ra một thứ hơi thở nặng nề cùng với hơi thở của đất, bụi kim thiết. Hiển nhiên là cái này cũng không chỉ là một thứ pháp thuật bình thường. Không biết Huống Vô Tâm dùng cách nào mà có thể thu được một chút bụi sao và thiên thạch từ trong hư không để kết hợp với pháp thuật và chân nguyên của mình sau đó đánh ra.

Cái thứ đó lúc này giống như một ngôi sao thực sự.

Một ngôi sao mà va chạm phải thì có lực lượng như thế nào?

Oành!

Từ một vạn ba nghìn khiếu huyệt trên người Hoàng Vô Thần đồng loạt phun ra một lớp ánh sáng màu bạc đẩy Âm Dương Sinh Tử Tác đang trói y ra cách khoảng mấy trượng. Vô Sắc Định Đại Hoa Luân của y có uy lực rõ ràng là cao hơn Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Vào lúc này, không ngờ y lại có thể kháng được áp lực của Âm Dương Sinh Tử Tác.

Cùng lúc đó, một vạn ba nghìn đạo tôn và cái bánh xe cũng xuất hiện va chạm với vầng sáng màu bạc của Huống Vô Tâm.

Vầng sáng màu bạc cùng với cái bánh xe của Hoàng Vô Thần lập tức vỡ nát, giống như một ngôi sao nổ tung trước mặt y tạo ra một cái lốc xoáy hút toàn bộ lôi quang xung quanh vào bên trong nó mà không thể thoát ra được.

Đúng lúc này, lão nhân áo đen vẫn lặng yên đứng sau Huống Vô Tâm chợt cử động. Đôi bàn tay giống như quỷ trảo của lão giơ lên. Từ trong đôi bàn tay đó lập tức bắn ra một vầng ánh sáng màu đen, trong nháy mắt khi vầng sáng màu bạc của Huống Vô Tâm và bánh xe khổng lồ vỡ vụn, nó liền lao tới trước người Hoàng Vô Thần.

Tốc độ thi triển pháp thuật của Hoàng Vô Thần rõ ràng là khẽ niệm đã sinh. Chỉ cần tâm niệm mới động, pháp thuật đã xuất hiện. Nhưng có thể chọn đúng lúc Hoàng Vô Thần và Huống Vô Tâm giao chiến thì chứng tỏ lão nhân áo đen kia cũng là một cường giả cấp bậc Trần Thanh Đế.

“ Phụp! “

Vầng sáng màu đen không gặp phải bất cứ lực lượng nào nhưng lại giống như vầng sáng bạc của Huống Vô Tâm và bánh xe của Hoàng Vô Thần lập tức vỡ tan.

Trong nháy mắt khi vầng sáng màu đen vỡ tan, nó không phát ra chân hỏa hay lôi cương cực mạnh mà lại là hai bóng người.

Hai cái bóng đó thì có một cái là lão nhân phóng ra cái pháp quyết kia.

Vốn lão nhân áo đen đang ở bên cạnh Huống Vô Tâm vậy mà giờ phút này lại biến mất rồi từ trong quầng sáng màu đen mà bắn ra.

Cảnh tượng lúc này thật sự quái dị. Mà một bóng người khác lao ra từ trong quầng sáng cũng là một người mặc giáp màu đen tản ra hơi thở lạnh lẽo, chỉ để lộ đôi mắt.

Dạ ma chúng!

Từ pháp lực dao động và khí tức của người tu đạo đó thì có thể biết được y chính là người thuộc Dạ Ma chúng của Trạm Châu Trạch Địa. Tuy nhiên bộ giáp của người đó có phong cách cổ xưa và khí tức huyền ảo hơn những bộ giáp khác, đồng thời khí tức của y cũng mạnh hơn. Người tu đạo đó cũng giống như Nguyệt Ẩn, chính là thống lĩnh Dạ Ma chúng.

Giết!

Bóng người đó vừa mới di chuyển lập tức xuất hiện sau lưng Hoàng Vô Thần. Trên tay y xuất hiện một tia sáng màu vàng lấp lánh.

Tốc độ của y kết hợp với sự sắc bén của tia sáng vàng như vậy mà để cho tới gần thì có lẽ phần lớn người tu đạo có tu vi Nguyên Anh đều bị y giết chết chỉ trong một chiêu.

Tuy nhiên Hoàng Vô Thần đang nhắm mắt vẫn không hề nhúc nhích. Phía sau y chợt xuất hiện một cái bóng tản ra ánh sáng màu bạc. Viên thống lĩnh của Dạ Ma chúng lập tức giống như một viên thiên thạch bắn ngược về phía sau. Bộ giáp phòng ngự trên người y cũng lập tức vỡ vụn.

Nhưng đúng lúc này, lão nhân áo đen lao ra cùng với viên thống lĩnh Dạ Ma chúng cũng vươn tay bắn ra một tia sáng đen vào người Hoàng Vô Thần.

Sau khi chỉ tay một cái, pháp lực dao động và khí tức trên người lão nhân áo đen lập tức trở nên mỏng manh.

Dường như phần lớn chân nguyên trong cơ thể của lão lập tức tuôn ra ngoài theo cái chỉ tay đó.

Ít nhất thì tu vi của lão nhân này cũng tương đương với Trần Thanh Đế. Với tu vi như vậy mà một khi dốc toàn bộ chân nguyên trong người thì pháp thuật sẽ có uy lực như thế nào?

Nếu uy lực pháp thuật của lão tu luyện không kém Huống Vô Tâm và Hoàng Vô Thần vậy thì uy thế của đạo pháp thuật này thậm chí còn hơn cả một ngôi sao mà Huống Vô Tâm vừa mới phóng ra.

Mặc dù tia sáng đen của lão giống như Âm Dương Sinh Tử Tác từ không hư không chui ra giáng lên người Hoàng Vô Thần, tuy nhiên tia sáng của lão lại không tạo ra một vụ nổ chuyên tâm động phách mà thậm chí cả một chút âm thanh cũng không hề có, chỉ để lại một chút ánh sáng dao động mà thôi.

- Ngươi!

Tuy nhiên lần này, âm thanh và nét mặt của Hoàng Vô Thần có chút kinh hoàng.

- Sao lại như vậy?

Toàn bộ người tu đạo áo hồng và đệ tử Côn Luân vào lúc này đều bị chấn động.

Đừng nói là trong lòng đệ tử Côn Luân mà trong lòng của đám người tu đạo áo hồng bị Huống Vô Tâm lung lạc thì Hoàng Vô Thần chính là một vị thần... Thử hỏi trong thiên hạ đã có ai thấy một vị thần lại kinh hoàng hay chưa?

Tuy nhiên, sự kinh hoàng đó lại xuất hiện rõ ràng trên gương mặt của Hoàng Vô Thần. Điều này thật sự khiến cho toàn bộ người tu đạo đều không thể giữ được sự bình tĩnh.

Một làn ánh áng giống như gợn nước, không hề bùng nổ, không hề có tiếng động nhưng lại tản ra một làn hơi thở huyền ảo xuất hiện.

Trong nháy mắt, thân thể của Hoàng Vô Thần rung động cực mạnh, dường như cố gắng từ trong gợn sáng đó mà thoát ra. Tuy nhiên gần như đồng thời tất cả mọi người lại thấy trước mắt mình tối sầm.

Có cảm giác đó là do tất cả mọi người đang chú ý về phía Hoàng Vô Thần.

Trong phạm vi mười trượng mà gợn sáng đó bao phủ lập tức trở nên âm u.... Thứ âm u đó là do không gian bị lõm xuống, tạo thành một cái hố đen nuốt chửng cả ánh sáng.

Cho tới khi mọi người cảm thấy trước mắt sáng lên thì trong tầm mắt của mình, toàn bộ không trung trước ngón tay của lão nhân áo đen đã không còn tung tích của Hoàng Vô Thần.

Từ hơi thở cho tới Âm Dương Sinh Tử Tác đang trói buộc y giống như bị hủy diệt, làm cho tan biến khỏi cõi đời.

- Sao lại thế này?

A! A! A! A!

Gần như tất cả đệ tử Côn Luân cho dù tinh thần vô cùng vững vàng, không màng tới sinh tử nhưng tới lúc này đều la hét điên cuồng.

Ha ha!

Mà cùng lúc đó, Huống Vô Tâm cũng cất tiếng cười điên cuồng:

- Chỉ cần toàn bộ các ngươi đầu hàng ta thì ta sẽ bỏ qua chuyện cũ. Hơn nữa, số Thạch nhũ quỳnh dịch có trong vòng đảo thứ chín, bất luận là ai cũng đều được chia như nhau.

Câu nói ngông cuồng của Huống Vô Tâm vang vọng, chấn động toàn bộ các vòng đảo của Côn Luân, ám chỉ thẳng tới đám đệ tử Côn Luân đứng về phía Hoàng Vô Thần.

Vào lúc này, Huống Vô Tâm hoàn toàn có tư cách để ngông cuồng như thế.

Bởi vì, lão nhân áo đen kia chính là Ám Tinh đạo quân của Nga Mi.

Bạn đang đọc La Phù của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 81

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.