Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối thủ.

Phiên bản Dịch · 3949 chữ

Nhóm dịch: Hany

Nguồn: Mê truyện

Nhưng Lạc Bắc cũng chợt hiểu ra vô số những tia kiếm quang kia không phải là do Tân Vô Cực phất tay phóng ra một ngàn thanh phi kiếm mà là do kiếm quyết của y dường như có thể hóa một thanh phi kiếm ra thành nghìn đạo.

Đối với Lạc Bắc thì đây là cao thủ luyện phi kiếm thứ hai mà hắn gặp, ngoài Ảo băng vân ra. Điều khác biệt đó là bản thân phi kiếm của Ảo Băng Vân lợi hại còn Tân Vô Cực thì cả tu vi và phi kiếm đều lợi hại.

- A!

Một tiếng thét chói tay chợt vang lên, lại là một người của Nại Hà ma cung đang thi triển pháp thuật ngăn cản mưa kiếm quang của Tân Vô Cực thì bị một tia sáng trắng bắn trúng. Lạc Bắc có thể thấy rõ, tia sáng đó là do Vân Mông Sinh phóng ra. Nó là một đóa hoa tản ra ánh sáng màu trắng có hình dạng gần giống với hoa cúc nhưng chỉ to chừng ba tấc. Tuy nhiên khi đóa hoa đó đụng trúng người kia của Nại Hà ma cung thì thân thể của y cũng nổ tung.

“Người này đúng là một kẻ độc ác!”

Lạc Bắc vừa nhìn thấy sau khi đánh chết một người của Nại Hà ma cung, nét mặt của Vân Mông Sinh vẫn dương dương tụ đắc như không phải giết chết một mạng người mà là hái một cái lá cây vậy.

- Yêu vương! Nếu ngươi không ra tay thì chúng ta không thể đoạt được Huyết Xá lợi.

Tiếu Vong Trần vừa bắt một cái pháp quyết vừa nói với Lạc Bắc.

Mặc dù Lạc Bắc và Tiếu Vong Trần đã kết thái ổ U Minh Huyết thệ nhưng cả hai bên chẳng qua lấy đó làm giải pháp tạm thời, nên Lạc Bắc cũng không có ý định liều chết. Vốn hiện tại, Lạc Bắc ngoại trừ việc tĩnh tâm quan sát và điều tức ra thì không có hành động gì khác. Tất cả pháp thuật lan tới họ đều bị chiến xa Ô Đàm Kim ma lang chặn lại

Hiện tại tình thế hết sức rõ ràng, xét tổng thể thực lực thì bên phía Nại Hà ma cung mạnh hơn một chút. Dù sao thì đám người đi theo Tiếu Vong Trần cũng đều là những nhân vật có tu vi cực kỳ cao.

Nhưng hiện tại điểm quan trọng nhất đó là ngoại trừ Tiếu Vong Trần ra thì không ai có thể áp chế được Nam Ly Việt.

Mà ngoại trừ Lâu Dạ Kinh ra cũng không ai có thể áp chế được Trác Trầm Đạo.

Hiện tại xuất hiện Vân Mông Sanh và Tân Vô Cực có cùng cấp bậc với Trác Trầm Đạo. Cả hai người vừa mới ra tay, Tiếu Vong Trần và Lâu Dạ Kinh không thể nào tập trung để đối đầu với Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo.

Thực sự Trác Trầm Đạo không phải là thứ hậu sinh không có đủ kinh nghiệm. Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu của y là một thứ pháp thuật có quy mô sát thương rộng. Chỉ cần một lần phóng ra Tử Lôi phá thần chùy như vừa rồi là hoàn toàn có thể quấy rối bên phía hàng ngũ của Nại hà ma cung.

Tiếu Vong Trần không hề nói ngoa. Nếu Lạc Bắc mà không ra tay thì đừng nói là đoạt được Huyết Xá lợi, thậm chí đám người Nại hà ma cung còn bị vây giết.

Lạc Bắc gật đầu, còn chưa có động tác thì một vầng kiếm quang màu trắng đã chém về phía hắn.

- Ta không đi tìm ngươi mà ngươi lại tới tìm ta?

Khi kiếm quang màu trắng còn cách Lạc Bắc chừng mười trượng, kiếm khí kinh người cũng đã ập tới khiến cho Lạc Bắc phải nheo mắt lại.

Kiếm quang màu trắng đó là cho Tân Vô Cực của đại Tự tại cung phóng ra.

Có lẽ khi thấy Tiếu Vong Trần nói chuyện với Lạc Bắc lại thấy hắn đứng một cách bình thản nên một người vốn kiêu ngạo như Tân Vô Cực cảm thấy không vui liền cho Lạc Bắc một kiếm. Nhưng y không biết rằng tới lúc này, Lạc Bắc cũng cảm thấy khó chịu với cả hai người.

- Chiến Bách Lý! Hi Ngọc Sa! Các ngươi đối phó với Vân Mông Sinh còn Tân Vô Cực để ta.

Sau khi lạnh lùng nói câu đó, Lạc Bắc vẫn chưa hề cử động mà chỉ chờ kiếm cương màu trắng tới trước mặt chừng năm trượng thì một tiếng nổ vang lên. Một đạo kiếm cương trong suốt từ trong người hắn lao ra đánh thẳng vào đạo kiếm cương màu trắng.

“Oành!'

Giống như hai thanh kiếm to va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ.

“Tên này cũng tu luyện pháp quyết phi kiếm. Đúng là muốn chết!”

Tân Vô Cực liền có ý nghĩ đó.

Bởi vì sau khi hai đạo kiếm cương va chạm với nhau, đạo kiếm cương trong suốt của Lạc Bắc liền bị đánh tan. Hiển nhiên là xét về lực lượng thì Kiếm cương của Tân Vô Cực đã hơn một bậc.

Nhưng ý nghĩ đó còn chưa trôi qua khỏi đầu Tân Vô Cực thì một tiếng nổ nữa vang lên. Một đạo kiếm cương trong suốt lại đã giáng lên kiếm cương của Tân Vô Cực.

Lần này thì Kiếm cương của Tân Vô Cực bị đánh nát.

Kiếm quyết mà Tân Vô Cực tu luyện mặc dù hết sức huyền diệu, kiếm cương do kiếm ý và chân nguyên của y ngưng tụ thậm chí còn có thể thay đổi phương hướng. Nhưng kiếm quyết Phá Thiên Liệt của Lạc Bắc vốn có sức phá hoại cục mạnh. Vì vậy mà kiếm cương của Tân Vô Cực mặc dù mạnh nhưng cũng không thể chống lại Lạc Bắc.

Hiện tại Lạc Bắc có thể phóng ra được tám đạo kiếm cương trong suốt. Chỉ mới đạo thứ hai phóng ra đã đánh tan được kiếm cương của Tân Vô Cực.

“Xoạt!

Một tiếng nổ vang lên, cùng lúc đó sáu đạo kiếm cương trong suốt cũng lao ra giống như một khối có sáu mặt, chặt đứt đường lui của Tân Vô Cực, bao vây y vào giữa.

Tốc độ kiếm cương cục nhanh khiến cho người khác không kịp ngăn cản. Đồng thời một tiếng động khác vang lên, một tia sáng màu đen xuyên giữa sáu đạo kiếm cương mà vọt về phía Tân Vô Cực.

Đại Tự Tại cung tích lũy cả ngàn năm nên ngoại trừ Côn Luân may mắn gặp được linh mạch, chỉ có số lượng môn nhân không đông lắm. Còn xét về mặt pháp thuật thì không hề kém Côn Luân.

Pháp quyết mà Tân Vô Cực tu luyện chính là Ngân hoa kiếm sát quyết. Đây là một thứ kiếm quyết rất lợi hại. Sự tinh diệu của nó không chỉ hút nguyên khí quý thủy để ngưng tụ kiếm cương mà có thể làm cho một thanh phi kiếm phân ra thành ngàn đạo. Hơn nữa cho dù chân nguyên của một ngàn đạo đó bị đánh tan thì khí kim thiết cũng không bị thất lạc. Chúng như có trí nhớ mà tự mình hội tụ trở lại.

Thứ kiếm quyết này nếu nói về sát thương quy mô lớn thì hơn xa các kiếm quyết khác nhưng nếu nói về sức bật thì kém xa kiếm quyết Phá Thiên Liệt của Lạc Bắc. Hơn nữa, Tân Vô Cục cũng không thể ngờ được Lạc Bắc cũng là một người tu đạo tu luyện phi kiếm giao chiến với mình, thậm chí còn lấy cứng chọi cứng đánh nát đạo kiếm cương của y.

Mắt thấy không kịp thi triển pháp quyết khác, Tân Vô Cực gầm lên giận dữ thu lại hơn một ngàn tia sáng rồi ngưng tụ lại thành một vầng kiếm quang màu bạc trong nháy mắt, giao thủ với Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc.

- Oành!

Kiếm quang màu bạc và Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc va chạm với nhau khiến cho ánh sáng bắn ra khắp nơi. Tuy nhiên kiếm quang màu bạc tản ra không bay ngược lại mà lại bắn về phía Lạc Bắc.

Lần này, Tân Vô Cực thấy không thể ngăn cản nổi uy thế của Tam Thiên Phù Đồ nên lợi dụng phi kiếm của mình có thể phân rồi hợp định ép Lạc Bắc tự bảo vệ bản thân.

Chỉ cần Lạc Bắc nghĩ cách để tự bảo vệ mình thì uy thế Tam Thiên Phù Đồ sẽ giảm mạnh.

Một đòn đó của Tân Vô Cực chính là đấu pháp lưỡng bại câu thương.

- Không ổn.

Nhưng trong nháy mắt, kiếm quang màu đen chợt tản ra ánh sáng rực rỡ. Dường như kiếm quang phình ra tới mấy lần. Đó là do Lạc Bắc không hề tránh né mà dốc hết sức điều khiển Tam Thiên Phù Đồ.

Lần này, Tân Vô Cực cảm nhận được với tốc độ của Tam Thiên Phù Đồ, kiếm quang của y không thể nào ngăn cản được còn bản thân sẽ bị nó cắt cổ. Trong nháy mắt, Tân Vô Cực hét lên điên cuồng rồi nhanh chóng lướt về phía sau. Kiếm quang màu bạc cũng chẳng hề né tránh cứng rắn đối chọi với Tam Thiên Phù Đồ.

“Oành!” Tam Thiên Phù Đồ lập tức bị ngăn cản. Thân thể của Lạc Bắc giật mạnh còn kiếm quang của Tân Vô Cực cũng bị đánh tan tản ra trong không trung giống như một đóa hoa đẹp mắt. “Phụt” Sau đó, Tân Vô Cực phun ra một ngụm máu tươi.

- Phá Thiên Liệt của Thục Sơn! Ngươi là ai?

Tân Vô Cực phun ra một ngụm máu, đồng thời cũng hét lên. Nhưng tiếng hét của y vừa mới vang lên thì một cột sét to như thùng nước đã xuất hiện quật lên lưng y, đánh cho y rơi từ trên cao xuống dưới.

- Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu!

Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo lập tức quay sang nhìn về phía Thái Thúc trong bộ Thái Hư Nghê y, mặt được che bởi một chiếc khăn lụa.

“Xoẹt!”

Nhưng đúng vào lúc, Nam Ly Việt quay sang nhìn thì tám đạo kiếm cương trong suốt và kiếm quang màu đen lại lao về phía y.

Mới vừa rồi, Lạc Bắc đã thấy rõ đối với bên phía Nại Hà ma cung thì uy hiếp lớn nhất đối với họ là Âm Dương sinh tử đạo của Nam Ly Việt, cho nên sau khi cùng với Thái Thúc đánh cho Tân Vô Cực bị thương, Lạc Bắc liền lập tức tìm tới Nam Ly Việt.

- Tam Thiên Phù Đồ! Ngươi là Lạc Bắc?

Nam Ly Việt nhanh chóng giơ hai tay, một vầng ánh sáng từ trên không trung chợt rải xuống rồi giống như một cái lốc xoáy mà che kín trước mặt Nam Ly Việt. Tam Thiên Phù Đồ và tám đạo kiếm cương trong suốt lập tức bị nó cuốn vào. Lốc xoáy nhanh chóng vỡ vụn nhưng tám đạo kiếm cương của Lạc Bắc cũng bị cắt nát, Tam Thiên Phù Đồ thì như không khống chế được mà có cảm giác cắn nát. Lạc Bắc vội vàng thu hồi Tam Thiên Phù Đồ còn trong đầu Nam Ly Việt chợt xuất hiện suy nghĩ đó liền hét lên.

- Phải thì sao mà không phải thì sao? Mau giao Huyết Xá lợi ra đây ta cho người chết được toàn thây.

Nhưng cũng vào lúc này, Ngụy Tử Kỳ chợt cười lạnh. Vầng sáng đỏ như máu dưới chân y chợt bắn ra một tia sáng hồng, đột kích trúng Bích Vân trùng khiến cho nó tan nát.

Trong tích tắc đó, Lạc Bắc và Thái Thúc đều thấy *rõ vầng ánh sáng đỏ như máu dưới chân Ngụy Tử Kỳ là một người nhỏ chừng bảy tấc, giống như trẻ con.

- Đó là ma luyện huyết anh.*

Vừa nhìn thấy đứa bé dưới chân Ngụy Tử Kỳ, Lạc Bắc và Thái Thúc liền hiểu ngay đó là cái gì.

Lúc trước, Lạc Bắc và Thái Thúc chỉ biết ma môn có một thứ pháp quyết có thể khiến lấy Nguyên Anh của người tu đạo rồi tế luyện thành Ma luyện huyết anh cho mình sử dụng.

Nhưng những người có được Nguyên Anh đều là những người có tu vi cực cao. Cho dù họ có bỏ mình, Nguyên Anh không bỏ chạy được thì phần lớn là lựa chọn để cho Nguyên Anh tự nổ. Muốn bắt được một Nguyên Anh quả thực so với cướp đoạt một cái pháp bảo lợi hại khác còn khó hơn nhiều. Vì vậy mà mặc dù biết trong Ma môn có thứ công pháp này nhưng Lạc Bắc và Thái Thúc cũng biết rất ít người có thể luyện thành Huyết Anh. Nhưng không ngờ Ngụy Tử Kỳ lại có được một huyết anh như thế.

- Chẳng trách mà Ngụy Tử Kỳ có thể đứng ở hàng thứ hai trong Nại hà ma cung.

Khi biết được dưới chân Ngụy Tử Kỳ là một Ma luyện huyết anh, trong đầu Lạc Bắc liền có ý nghĩ đó.

Bình thường thì Nguyên Anh ngoại trừ tự thân không ngưng luyện ra còn lại lực lượng chân nguyên của nó rất mạnh, bản thân cũng có thể thi triển được pháp thuật. Mà Ma Luyện huyết anh có thể khiến cho Nguyên Anh trở nên hết sức dẻo dai, kết hợp với chân nguyên cực mạnh, phi độn cực nhanh trở thành một thứ pháp bảo cực kỳ lợi hại. Hơn nữa, nó còn có thể phóng ra pháp thuật để đối địch. Mà cái loại huyết anh này chỉ cần tế luyện thành công thì còn có thể thêm được vài thứ pháp thuật độc đáo. Uy lực của một con Ma luyện huyết anh chỉ sợ không hề kém Thi thần tướng linh Khuất Đạo Tử của Lạc Bắc.

Cái này Lạc Bắc cũng hiểu được cho dù không có Huyết Xá lợi thì đám người Nại Hà ma cung cũng phải dốc sức chặn giết đám người Nam Ly Việt. Bởi vì đối với người trong Ma môn mà nói thì khí huyết, xác chết người tu đạo đều là nguyên liệu luyện chế pháp bảo và tu luyện pháp thuật. Nhất là Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo thì chỉ cần bắt được Nguyên Anh hai người luyện thành Huyết Anh của mình thì thực lực sẽ tăng lên rất nhiều.

Sau khi Bích Vân trùng bị Ma luyện huyết anh của Ngụy Tử Kỳ đánh cho bị tổn hại thì toàn bộ không trung lập tức vang lên những tiếng rống giận dữ. Âm thanh đó là của con trâu trắng dưới chân vân Mông Sinh vọng lại.

Con trâu trắng dưới chân Vân Mông Sinh cũng là một con dị thú lợi hại. Mỗi một tiếng rống trầm thấp vọng ra, từ trên người nó lại tản ra một đám mây trôi màu trắng như bảo vệ cho Vân Mông Sinh. Mới vừa rồi, Vân Mông Sinh ra tay đánh chết một tên cao thủ của Nại Hà ma cung thể hiện thực lực không hề dưới Lâu Dạ Kinh nhưng khi đánh với Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa, một người có tu vi cao tuyệt còn một người có tốc độ thi triển pháp thuật cực nhanh. Cả hai người liên thủ từ từ cuốn lấy Vân Mông Sinh.

Do đám người Lạc Bắc đột nhiên ra tay khiến cho toàn bộ tình hình bị đảo ngược. Hơn nữa, Bích Vân Trùng dưới chân Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo bị đánh hỏng khiến cho không có pháp bảo phi độn. Tuy nhiên Nam Ly Việt không hề có lấy một chút lo lắng mà còn cười dài:

- Được! Các ngươi muốn Huyết Xá Lợi đúng không? Cho các ngươi.

Trong tiếng cười dài của y, một tia sáng hồng lóe lên rồi một quả trứng gà nhỏ tròn vo tản ra ánh sáng màu hồng bị Nam Ly Việt ném về phía Tiếu Vong Trần.

- Huyết Xá lợi! Đây là chủ nguyên xá lợi của U Minh huyết ma? Không ngờ phái Thanh Thành lại giữ xá lợi chủ của U Minh huyết ma.

Nhất thời, tất cả những người của Nại Hà ma cung đều hơi biết sắc, mà la lên thất thanh.

Khi thứ đồ đó được ném ra, tất cả mọi người đều cảm nhận được lực lượng chân nguyên và ma khí cực mạnh trên đó. Mặc dù tu vi của mọi người ở đây đều không hề kém nhưng ma khí tản ra cũng khiến cho mọi người cảm thấy tinh thần dao động, khó thở giống như đang bị vùi trong biển máu.

Thứ đồ này hiển nhiên là một trong những viên Huyết Xá Lợi mà U Minh Huyết ma chết để lại.

Nhưng lúc trước khi U Minh huyết ma ngã xuống, máu huyết trong người và chân nguyên ngưng kết thành bảy viên Huyết Xá Lợi. Sáu khối trong đó đều to bằng đốt ngón tay chỉ có một viên ngưng tụ nhiều máu huyết và chân nguyên nhất mới to bằng quả trứng gà.

Chủ nguyên Huyết Xá lợi ngoại trừ ngưng tụ chân nguyên và máu huyết nhiều hơn những viên Xá lợi khác thì có lẽ còn ẩn chứa nhiều loại pháp quyết của U Minh huyết ma hơn.

Đám người Nại Hà ma cung trước đây đều biết bảy viên Huyết Xá lợi bị các môn phái chia ra. Nhưng cũng giống như phần lớn mọi người, họ cũng không biết phái Thanh Thành có được Huyết xá lợi chủ nguyên của U Minh huyết ma.

Khi viên Huyết Xá lợi bị Nam Ly Việt ném cho Tiếu Vong Trần, cùng với ma khí từ nó tản ra thì mọi người cũng cảm nhận được một làn pháp lực kinh người dao động cách họ vài dặm. Theo đố một cái lốc xoáy màu bạc xuất hiện như xé rách hư không mà chui ra.

- Huống Vô Tâm.

Sắc mặt đám người Ngụy Tử Kỳ và Lâu Dạ Kinh trong nháy mắt trắng bệch.

- Người này chính là Huống Vô Tâm, một trong Thập đại kim tiên?

Lạc Bắc liếc mắt nhìn lại thì chỉ thấy Huống Vô Tâm mặc bộ trang phục màu vàng nhạt từ trong hư không bước ra. Thoáng cái, toàn bộ khí và mây trôi trên bầu trời như bị cái bước chân của Huống Vô Tâm làm cho tản ra. Thứ chấn động đó dường như còn khiến cho toàn bộ mặt đất cũng phải chấn động.

Phần lớn những nhân vật mà Lạc Bắc gặp trước kia đều là nhân vật đứng đầu thế gian, tông sư một phái nhưng so với Huống Vô Tâm thì bọn họ chẳng khác nào một con kiến so với ngọn núi.

- Đi!

Vừa nhìn thấy Huống Vô Tâm như xé rách hư không xuất hiện cách đó vài dặm, Tiếu vong Trần biến sắc phát ra một đạo chân nguyên đánh vào Huyết Xá lợi cho nó bay về phía Lạc Bắc còn bản thân y thì quát khẽ rồi xoay người vội vàng bỏ chạy.

- Không hay.

Có thể nói sự xuất hiện của Huống Vô Tâm khiến cho đám người Tiếu Vong Trần cảm thấy khó chiếm được lợi thế, định bỏ chạy. Nhưng sắc mặt của Nam Ly Việt cũng hơi thay đổi.

Lúc trước, đuổi theo Ngụy Tử Kỳ mặc dù không thấy thân phận của y nhưng Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo cũng cảm thấy kỳ lạ vì vậy mà thông báo cho đám người Vân Mông Sinh và Huống Vô Tâm.

Vì vậy mà mặc dù bị rơi vào hoàn cảnh bất lợi nhưng Nam Ly Việt biết Huống Vô Tâm sẽ đến vì vậy mà không hề lo lắng.

Nhưng vào lúc này, y lại nhìn thấy Tiếu Vong Trần đánh văng Huyết Xá lợi cho Lạc Bắc. Mà Lạc Bắc thì chỉ giơ tay lên hút nhẹ đã bắt được nó cầm trong tay.

Viên Huyết Xá Lợi này là xá lợi chủ nguyên của U Minh huyết ma. Năm đó, U Minh Huyết Ma để lại bảy viên Huyết Xá lợi thì đây là viên to nhất. Nam Ly Việt ném nó cho Tiếu Vong Trần cũng là do tình thế bắt buộc.

Sở dĩ Nam Ly Việt ném nó đi là bởi vì y biết rõ Huyết Xá Lợi đối với người Ma môn là chí bảo số một trong thiên hạ, có thể khiến cho chúng phát điên.

Hơn nữa, một viên chủ nguyên Huyết Xá Lợi vốn ma khí của nó có tác dụng xâm nhập vào tinh thần của con người. Nếu ném thẳng nó tới mặt thì cho dù là người trong Ma môn chỉ sợ tinh thần cũng không kiềm chế được sự thu hút của nó.

Trong đám người của Nại Hà ma cung thì Tiếu Vong Trần có tu vi cao nhất, tu luyện Đại Tự tại huyết ma quyết nên đối với Nam Ly Việt có sự uy hiếp lớn nhất. Cho nên, Nam Ly Việt ném Huyết Xá lợi cho Tiếu Vong Trần chính là muốn để cho y thất thần, còn đám người Nại Hà ma cung thì bị thu hút mà nhân cơ hội đánh chết đối phương.

Nhưng Nam Ly Việt không hề biết rằng do Tiếu Vong Trần và Lạc Bắc đã kết Thái Cổ U minh huyết thệ nên trong lòng không thể tham được. Cho dù có viên Huyết Xá lợi này thì cũng phải giao cho Lạc Bắc vì vậy mà trong nháy mắt, Tiếu Vong Trần cơ bản không hề mất tinh thần mà đẩy viên Huyết Xá lợi về phía Lạc Bắc.

Lần này, kế sách của Nam Ly việt hoàn toàn thất bại.

Thật sự cho dù có kết thái cổ U Minh Huyết thệ thì bình thương người trong Ma môn cũng không thể nào ngăn cản nổi sức hấp dẫn của Huyết Xá lợi. Bình thường nếu trong tình hình như vậy, người trong Ma môn chỉ sợ không kiềm chế nổi lòng tham mà vồ lấy, bất chấp U Minh huyết thệ cắn trả.

Còn Tiếu Vong Trần thì đẩy viên Huyết Xá lợi cho Lạc Bắc đồng thời thấy Huống Vô Tâm xuất hiện liền dẫn người Nại Hà ma cung bỏ chạy có thể nói là vô cùng quyết đoạn.

Vào lúc này, đám người Tiếu Vong Trần đang chiếm thượng phong, lập tức bỏ chạy trong khi Bích Vân trùng của Nam Ly Việt và Trác Trầm Đạo đã bị phá hủy có muốn ngăn cản cũng không được.

- Thế nào đây? Tự Tại chân quân. Ngươi muốn giết đồ đệ của ta. Ta đã tới đây mà ngươi còn định đi phải không?

Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! ()

22-01-2013, 08:40 PM

La Phù

Tác giả: Vô Tội

Bạn đang đọc La Phù của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.