Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đai kết cục

Phiên bản Dịch · 798 chữ

Lam Tiểu Bố đã sớm nhìn thấy Phàm Nhân tinh, hắn do dự một chút rồi nói, “Vô Kỵ, ta luôn cảm thấy cho dù chúng ta mở ra Đại Thiên thế giới mới, qua thời gian dài, cũng sẽ lâm vào kết cục như đại vũ trụ. Từ rất lâu trước kia, ta đã từng nhìn thấy một hình ảnh, trong đó nói mọi người vĩnh viễn ở trên một con tàu xảy ra những chuyện giống như cũ, bao gồm từ khi sinh ra đến lúc chết đi, ta sợ chúng ta cũng sẽ như vậy.”

Mạc Vô Kỵ cũng thở dài, “Sao ta lại không biết được, nhưng biết thì có thể làm gì? Sự thật chứng minh, thế giới đạo tắc tự thân của chúng ta mặc dù có thể tồn tại không bị niết hóa, nhưng chỉ khi nào vũ trụ Hạo Hãn niết hóa, tinh cầu của chúng ta cũng sẽ không có chỗ ẩn thân.”

Lam Tiểu Bố cũng không có cách nào tốt hơn, hắn nói với Đinh Trọng Trần, “Đinh đạo hữu, ngươi và mọi người chờ ở chỗ này, hoặc là tiến vào Phàm Nhân tinh sinh tồn trước. Ta và Vô Kỵ tiến vào trong Hồng Mông Hỗn Độn, một khi có tin tức, chúng ta sẽ lập tức ra ngoài.”

“ĐƯợc, ta ở bên ngoài chờ các ngươi.” Đinh Trọng Trần vô cùng hiểu rõ, ở bên trong loại Hồng Mông Hỗn Độn này mở ra vũ trụ sinh cơ, cường giả đạo tắc tự thân lợi hại nhất. Bọn hắn có đi nhiều người thế nào, cũng chẳng thể làm gì được. Chờ mở vũ trụ mới ra, bọn hắn cũng sẽ là nhóm sinh linh đầu tiên bước vào vũ trụ mới, xem như là thành phần khai thiên.

Sắp xếp tốt cho mọi người, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đứng bên ngoài Hồng Mông Hỗn Độn, nhìn Hồng Mông Hỗn Độn ở đằng xa, Lam Tiểu Bố bất đắc dĩ nói, “Vũ trụ này rốt cuộc là thứ gì, vì sao không cho người ta cơ hội sống sót?”

“Bởi vì đại đạo ích kỷ, mà sinh ra gian khổ!” Một giọng nói đột ngột truyền đến.

“Ai?” Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đồng thời quay người lại, lập tức hai người nhìn thấy một lão giả tiên phong đạo cốt đứng ở trước mặt bọn hắn.

“Hồng Quân lão tổ?” Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ ngạc nhiên nói.

Lão giả thở dài nói, “Trước đó các ngươi nghĩ đúng, cho dù các ngươi thông qua phương thức gì mà mở ra Đại Thiên thế giới, cuối cùng cũng sẽ là cát bụi về với cát bụi, không có vũ trụ nào tồn tại vĩnh viễn, chỉ là thời gian niết hóa dài ngắn khác nhau mà thôi.”

“Ngươi có phải là Hồng QUân lão tổ hay không?” Mạc Vô Kỵ cắt ngang lời lão giả.

Lão giả ngẩng đầu nhìn về phía Hồng Mông Hỗn Độn, tạ như đang nói một mình, lại như đang trả lời Mạc Vô Kỵ, “Phải thì thế nào, không phải thì thế nào? Cuối cùng cũng chỉ như vậy mà thôi.”

“Trước đó khi ta lấy Vũ Trụ Thụ, người ra tay kia là ngươi hay Dương Mi?” Lam Tiểu Bố nhìn chằm chằm lão giả.

Lão giả vẫn không trực tiếp trả lời Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, mà là đột ngột hỏi một câu, “Các ngươi có biết vì sao mà không có bước đại đạo thứ chín không?”

Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ, theo bản năng mà lắc đầu, bọn hắn cũng không biết.

Lão giả không nói gì, chỉ là đi về phía Hồng Mông Hỗn Độn, khi hắn ta sắp tiến vào Hồng Mông Hỗn Độn, đột nhiên quay đầu nói, “Các ngươi cũng đi theo ta vào đi.”

Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ liếc nhìn nhau một chút, không hề động đậy. Mà giờ phút này, lão giả này đã đi vào trong Hồng Mông Hỗn Độn.

“Gia hỏa này có chút vấn đề.” Lam Tiểu Bố nói.

Mạc Vô Kỵ thở dài, “Bây giờ không phải là chuyện hắn có vấn đề hay không, mà là chúng ta làm thế nào để sinh tồn? Làm thế nào mới mở ra vũ trụ sinh cơ?”

Hai người đều im lặng, bọn hắn nhìn Hồng Mông Hỗn Độn trước mặt, với cảnh giới và thực lực của bọn hắn, đại đạo đã tu đến cực hạn. Cho đến giờ phút này, hai người mới phát hiện, bọn hắn đã mất đi phương hướng.

Đạo, rốt cuộc là cái gì?

Vĩnh sinh, rốt cuộc có tồn tại hay không?H

=End-

Bạn đang đọc Khí Vũ Trụ (Bản Dịch) của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.