Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

[IMG] Chương 79.2

Phiên bản Dịch · 1014 chữ

Editor: Tâm Thường Lạc Hai mắt Phương Tình Vân hàm ẩn vẻ giễu cợt lạnh lùng đang nhìn chằm chằm phía sau lưng của Cận Tử Kỳ, bất ngờ không cảnh giác, đối diện với đôi mắt sắc bén của Cận Tử Kỳ, thì khẽ giật mình, ngay sau đó, nhảy xuống xe muốn chạy trốn.

"Thanh Kiều, bắt lấy cô ta!”

Dường như Thanh Kiều đã ý thức được cái gì, nhanh chóng liền bổ nhào qua.

Thân thủ Phương Tình Vân có nhanh nhẹn đi nữa cũng là một phụ nữ mang thai, không tới mười bước đã bị Thanh Kiều xách trong tay.

"Thả tôi ra! Các người muốn làm gì?" Phương Tình Vân thất thanh hét toáng lên.

Mặt mày của Cận Tử Kỳ vô cùng lạnh lẽo mà đi qua, một phát giật lấy cái túi xách mà Phương Tình Vân cố hết sức bảo vệ trong lòng.

"Trả lại cho tôi, trả lại túi cho tôi!”

Ở trong tiếng phản kháng của Phương Tình Vân, Cận Tử Kỳ kéo khóa kéo ra, trút miệng túi xuống, đồ đạc trong túi rớt ra ào ào.

Có son môi, có cuốn sổ, có bóp da, có điện thoại di động, còn có ...

Một dụng cụ lần theo dấu vết màu đen kiểu dáng tinh tế!

Lúc này đang lóe ra tia sáng xanh đỏ xen kẽ.

"Đúng thật là cô sao? Phương Tình Vân, có phải cô điên rồi hay không?”

Lần đầu tiên, Cận Tử Kỳ hận không thể tát một cái cho chết cái người đàn bà Phương Tình Vân này!

Lúc tức giận, Cận Tử Kỳ cũng không ngừng hối hận, làm người tốt làm gì, căn bản chính là dẫn sói vào nhà!

Phương Tình Vân thấy sự tình bại lộ, cũng không giả bộ đáng thương, cô ta nhìn ánh mắt Cận Tử Kỳ biến hóa phức tạp, cười ha ha, sau đó tiếng cười càng lúc càng lớn, mang theo vài phần điên cuồng biến thái.

"Cận Tử Kỳ, mùi vị bị người khác đuổi bắt như con chuột chạy qua đường có chịu được hay không?”

Cận Tử Kỳ nhìn sang Phương Tình Vân đang cười nhạo, trong môi lạnh lùng bật ra hai chữ: "Đồ điên!”

Phương Tình Vân khẽ nhướng lông mày: "Không sai, tao đã điên rồi, vào khoảnh khắc mà Tần Viễn không quan tâm tao nữa, tao cũng đã điên rồi!" Cô ta đột nhiên cuồng loạn lên mà rống to, chỉ vào Cận Tử Kỳ: "Đều là tại mày, cũng là vì một lần nữa gặp lại mày, thứ gì cũng đều bị phá hủy đi, hạnh phúc của tao, hoàn toàn bị phá hủy, Cận Tử Kỳ, năm năm trước sao mày không bị tông chết đi?”

"Thì ra lần đó thật sự chính là cô đã làm." Cận Tử Kỳ nắm chặt hai quả đấm, vành mắt cũng có chút phiếm hồng.

Phương Tình Vân xem thường cười khẽ: "Là tao thì thế nào? Chẳng lẽ mày không nên chết sao? Nếu như không phải tại mày, Tần Viễn sẽ không thay đổi thành bộ dạng như vậy, chúng tao có thể may mắn hạnh phúc mà sống ở Pháp, cùng đợi đứa con của chúng tao sinh ra, mày là đồ yêu tinh hại người, là mày đã phá hủy hôn nhân của chúng tao!”

Phương Tình Vân càng nói càng đau khổ, càng nói càng đau lòng, cô ta bụm ngực ngồi xổm xuống, không ngừng khóc nức nở.

Nhìn Phương Tình Vân một lát thì cười một lát thì khóc, Cận Tử Kỳ đã phát giác được tâm trạng của cô ta không ổn định, hơn nữa sắc mắt Phương Tình Vân trắng bệch cùng hốc mắt đỏ ngầu, đây không phải là tình trạng nên có của một người bình thường.

Thế nhưng, Cận Tử Kỳ cúi đầu nhìn Phương Tình Vân ngồi cuộn tròn người trên mặt đất, đừng nói là đồng tình, không có đi lên đạp cô ta mấy cái tàn nhẫn xuống đất cũng là tốt rồi, loại phụ nữ này, vĩnh viễn không biết tự mình ăn năn hối lỗi.

Chiếc xe kia đã đến trước mặt, dừng lại, sau đó có ba tên đàn ông cường tráng mắc đồ đen đi xuống.

"Đúng là ở chỗ này, hắc hắc, thật sự còn có thể chạy trốn!”

Cận Tử Kỳ tự biết mục tiêu của bọn chúng là mình, liền vọt đến trước mặt Thanh Kiều và chú Trương.

"Các người đến tột cùng muốn thế nào? Nếu như là bị người khác nhờ vả, bắt cóc tôi để vơ vét tài sản, vậy tôi có thể cho các người gấp đôi số tiền, chỉ cần hôm nay các người thả chúng tôi đi, tôi có thể chuyện cũ đều bỏ qua.”

Đám bắt cóc nhìn cô chằm chằm đầy hung ác, không một ai trả lời, hiển nhiên cái điều kiện này không hấp dẫn.

"Ha ha ... ha ha ... Cận Tử Kỳ, mày cho rằng có tiền thật có thể ma sui quỷ khiến sao?”

Bên cạnh Phương Tình Vân cười khẩy nói, dáng vẻ điên cuồng như vậy khiến Cận Tử Kỳ chán ghét nhíu mày.

Cô ta vịn cái cây ven đường mà đứng dậy, chỉ vào Cận Tử Kỳ, nói với mấy tên bắt cóc kia: "Bây giờ nó chính là vợ của nhà giàu số một trong thành phố S, trong bụng còn đang mang thai một đứa con, là bảo bối của chồng nó, các người mở miệng ra giá bao nhiêu, e rằng anh ta cũng sẽ đồng ý hết, nói không chừng, còn có thể tặng cho các người một chiếc máy bay tư nhân đấy!”

Quả nhiên, những kẻ bắt cóc kia nghe vậy, hai mắt tỏa sáng, liền quay qua bổ nhào tới người của Cận Tử Kỳ.

"Chị họ cẩn thận!”

Bờ vai của Cận Tử Kỳ bị đẩy, liền tránh được móng vuốt của một tên bắt cóc trong

Bạn đang đọc Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng của Cầm Tố Lưu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hằng_Chun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.