Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tân thiên tôn Lý Thái Sử (2)

Phiên bản Dịch · 1582 chữ

Thật là sướng quá đi!

Tất nhiên dù là khi nào thì ánh mắt Lục Nguyên đều vô cùng trong sáng.

Bây giờ mình chỉ là đổ chứ tuyệt đối không chìm vào đánh bạc.

Có đổ tự phân thân thì chơi, không có thì bỏ đi.

Gióng như bây giờ, Lục Nguyên khẳn định không có thủ đoạn đặc biệt thì người ta đều thua, đây chính là đánh bạc, không thể bởi vì hiện tại được không ít lợi lộc mà cho rằng có thể chơi tùy thích.

Nho Chi phó chủ văn minh ở một bên thầm gật đầu, gã luôn quan sát Lục Nguyên, phát hiện hắn không có chút gì chìm đắm vào trong, ánh mắt vẫn trong suốt. Lúc gã lấy đổ tự ra là muốn thử thách Lục Nguyên, nếu hắn không dùng đổ tự phân thân thì là quá bảo thủ, vậy thì sẽ không thông qua thử thách, không thể được truyền thừa từ Nho Chi phó chủ văn minh.

Nếu Lục Nguyên dùng đổ tự phân thân mà chìm đắm trong đổ vậy thì cũng sẽ không thông qua thử thách.

Đổ tự phân thân cần phải xem dùng như thế nào và tâm tính bản thân.

Đây chính là thử thách của Nho Chi phó chủ văn minh.

Cái gì là quân tử?

Bảo thủ, cứng nhắc loại này tuyệt đối không tính là quân tử. Ví dụ như Vĩ Sinh cùng người hẹn ở bờ sông gặp, nước lũ tới vẫn không đi thì đúng là giữ chữ tín, cuói cùng bị lũ cuốn trôi, loại người này thật sự không tính là quân tử. Nếu như quân tử loại người này thì sớm bị tiểu nhân đùa chết, tuyệt chủng rồi.

Không có gì gò bó, chuyện gì đều dám làm, không có bất cứ giới hạn thì càng đừng nói là quân tử.

Cái loại mặt ngoài là vậy bên trong là khác thì cũng không xứng làm quân tử.

Cái gì là quân tử?

Có thủ đoạn, có nguyên tắc, bất tử bản, không bảo thủ, không gò bó trong khuôn sáo, biết việc không nên làm việc nên làm đây mới là quân tử.

Nho Chi phó chủ văn minh luôn thử thách Lục Nguyên, phát hiện mặc dù hắn trong cá cược được nhiều ích lợi hơn nữa cũng không say mê trong đó, cũng sẽ không bảo thủ, có đổ tự phân thân trong tay cũng không đi chiếm lời, mấy điểm này cơ bản phù hợp ý của Nho Chi phó chủ văn minh.

Cho nên Nho Chi phó chủ văn minh đối với Lục Nguyên khá là vừa lòng.

Tuy nhiên, không phải nói Lục Nguyên hoàn toàn thông qua thử thách của Nho Chi phó chủ văn minh.

Việc truyền thừa rất quan trọng, không thể qua loa.

Cho nên có thể thông qua thử thách hay không thì chưa biết.

Nhưng Nho Chi phó chủ văn minh rất mong chờ biểu hiện của Lục Nguyên.

- Sự thực chứng minh, chân thân của ngươi, ta đã tìm ra.

Lục Nguyên một chỉ điểm ra, hóa chỉ làm thương hướng tới một trong vô số cái bóng. Ầm một tiếng, vô số cái bóng biến mất.

Đối thủ mặt hơi tái xanh nói:

- Ngươi thắng.

Đây cũng là một ván cược, nhưng cược là tìm chân thân.

Đối thủ cùng hóa ra một trăm người giả và dùng một chút ảo thuật bên trong, nếu có thể trong mười giây tìm ra chân thân thì xem như thắng. Rất nhiều người không thể trong mười giây tìm ra chân thân, một người tiếp một người chịu thua. Lục Nguyên dựa vào cảm giác cực kỳ nhạy bén của mình một hơi tìm ra chân thân, thắng ván này.

Còn về hóa chỉ làm thương là bởi thân phận giả của hắn là Lý Thái Sử, truyền nhân của khinh chi văn minh, dùng một loại binh khí tên gọi Khoái Tuyệt thương.

Dùng kiếm rất gây chú ý, nguyên trung ương thiên triều cực kỳ ít người dùng kiếm, hóa chỉ làm kiếm dễ lộ ra thân phận.

Cho nên mới hóa chỉ thành thương.

Thương không quá gây chú ý.

Hắn thắng ván này nhận được tiền cược là năm cái nhị cấp văn tự, không tệ, chính là kim hệ nhị cấp văn tự. Lục Nguyên rảnh quá nên thấy tiền cược này thì tùy tiện chơi chút, bỏ năm cái nhị cấp văn tự vào trong kiếm chi không gian, tiếp theo bắt đầu lấy đạo tự phân thân hấp thu năm cái nhị cấp văn tự.

Đạo tự phân thân chính là một văn tự quan trọng nhất của mình.

Chăm chỉ hấp thu, bỗng nhiên phát hiện một nhị cấp văn tự có điều không đúng, dường như mặt ngoài nhị cấp văn tự chỉ là giả trang thôi, bên trong còn có chữ, đợi khi mặt ngoài bị hấp thu hết thì hiện ra rõ ràng một chữ đổ.

Ủa, đổ tự!

Không đúng, vẻn vẹn là đổ tự phân thân mà thôi, hơn nữa không mạnh bằng cái Nho Chi phó chủ văn minh cho, chỉ là một phần đổ tự phân thân.

Lục Nguyên nghĩ rằng, mình có thể dung hợp đổ tự không? Bây giờ mình có hai đổ tự phân thân, một là ba phần phân thân, cái kia là một phần phân thân, có thể dung hợp hay không? Lục Nguyên lập tức tức dung hợp, bỗng xuất hiện một hàng gợi ý. 'đổ tự phân thân đang dung hợp.'

A, thật sự có thể dung hợp đổ tự.

Lục Nguyên hồi phục tinh thần.

- Đổ thần chiến bắt đầu, đổ thần chiến bắt đầu, xin ai có năm ngàn khối thiên cấp linh thạch và liên tục thắng hai mươi trận hãy chuẩn bị, quyết định có tham gia đổ thần chiến không. Đây là đổ thần chiến mỗi hai tháng một lần, nếu có cơ hội tuyệt đối đừng bỏ qua, nói không chừng bên trong có tài nguyên gì mà ngươi thiếu, đánh cuộc một phen liền có.

Thanh âm rất là dụ hoặc.

Đổ thần chiến! Mình phải tham gia.

Lục Nguyên nhún vai. Bây giờ đã gom đủ năm ngàn khối thiên cấp linh thạch rồi, giờ nên đi tìm nhiều thiên cấp linh thạch hơn để có thể trùng kích thế giới cảnh bát tầng chân giới cảnh. Hết cách, thế giới cảnh bát tầng cần thiên cấp linh thạch là con số thiên văn, khiến người thấy vô cùng khủng bố.

Còn vấn đề đổ tự phân thân tạm thời dụng hợp không thể dùng thì đơn giản rồi, đặt cược nhỏ chút, đợi đổ tự phân thân dung hợp gần xong thì chơi lớn.

Chuyện quá đơn giản.

Lục Nguyên đi tới chính giữa Đổ Tiên Đảo, chỗ này có sòng bạc hào hoa nhất nhưng muốn vào phải chịu kiểm tra, người bình thường chỉ có thể thông qua thủy kính thuật nhìn bên trong cá cược. Lục Nguyên đi tới chỗ kiểm tra đưa ra thân phận bài của mình.

- Lý Thái Sử, hai mươi ba trận liên tục thắng, tiền cược năm ngàn khối thiên cấp linh thạch, có thể thông qua.

Thân phận bài này là khi vào Đổ Tiên Đảo thì được cấp cho, thuộc về tạm thời. Còn thân phận ngọc bài có thể đi khắp nơi trung ương thiên triều thì hắn cũng có, do Nho Chi phó chủ văn minh tạo ra, tất nhiên thân phận ngọc bài đó tuyệt đối là hàng thật. Đường đường là một phó chủ văn minh, muốn tạo ra một thân phận ngọc bài thật là chuyện quá dễ, gã nói là thật thì dù có là giả cũng phải biến thật sự,

Nho Chi phó chủ văn minh cũng vào theo, gã giả làm sư thúc Lý Thái Sử theo vào rất bình thường.

Tiến vào trong phát hiện có một chiếu bạc vô cùng to lớn.

Lục Nguyên ngồi một góc chiếu bạc, có mấy người khác cũng ngồi xuống. Chiếu bạc này có tổng cộng tám vị trí, Lục Nguyên ngồi ở số tám. Số ba ngồi một người đàn ông trung niên gầy gò cầm quạt lông chim. Người đàn ông trung niên phong cách hành động dường như vô cùng thong dong.

Lục Nguyên nhìn người đàn ông trung niên, đây là kẻ từng hại hắn mấy lần nhưng lần đầu tiên thấy mặt, Giản Vân Sầu. Đối với Giản Vân Sầu, Lục Nguyên ấn tuượng khắc sâu. Giản Vân Sầu mấy lần bày sát trận mục tiêu là hắn, nếu không phải hắn may mắn cộng thêm đột phá giữa trận thì e rằng sớm chết trong tay gã rồi. Lúc Lục Nguyên nhìn Giản Vân Sầu thì gã cười đáp lại, bộ dạng rất thân thiện. Nhưng nếu cho rằng vị quỷ khóc thần sầu đệ nhất quân sư giản chi văn minh này thân thiện vậy ngươi cách cái chết không xa.

Chỗ ngồi thứ nhất là Hoang Nguyên Đế Tử. Thái cổ văn minh Hoang Nguyên Đế Tử. Hoang Nguyên Đế Tử mang theo sát khí, Lục Nguyên ngụy trang thành Lý Thái Sử nên gã không nhận ra thân phận thật của gã, tuy nhiên gã bản năng không thích người tên Lý Thái Sử.

Bạn đang đọc Hoa Sơn Tiên Môn của Mạt Lăng Mạc Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.