Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ Bao Nhập Môn

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Mặc dù Duy Nhất đã cố gắng suy nghĩ cách để thoát khỏi hoàn cảnh bây giờ nhưng điều đó là bất khả thi, khi hai mắt hắn thì mù lòa, thần thể thì đầy những vết thương, địa vị thì khỏi phải nói.

Vì vậy mà âm thanh hệ thống chẳng khác nào là ngọn cỏ cứu sống mạng của hắn, vì vậy cũng dễ hiểu tại sao hắn lại kích động đến như vậy.

" Hệ thống làm cách nào để thoát khỏi hoàn cảnh bây giờ".

" Keng, nhận chủ đã hoàn thành, chúc mừng Huỳnh Duy Nhất đã trở thành chủ nhân của hệ thống".

Ách...

Bỗng thiên hắn cảm thấy hơi xấu hổ, hệ thống chưa nhận chủ đã bắt đầu hỏi rồi, cũng đúng thôi ai trong hoàn cảnh này mà không muốn thoát ra khỏi cơ chứ...

Đáp lại hắn lúc này, một bóng dáng nhỏ nhắn từ một vệt sáng màu vàng bắt đầu tụ thành, một thần ảnh từ đó xuất hiện.

Mặc dù hắn bị mù, nhưng thân ảnh kia như chiếu thẳng vào trong đầu hắn vậy, chỉ thấy nàng nhỏ nhắn cỡ một bàn tay của người lớn, xinh xắn, mái tóc đen dài óng ả, mắt to, mũi quỳnh, mi cong, miệng nhỏ chúm chím, làm da trắng sáng kèm với đó là má lúm đồng tiền trông đáng yêu vô cùng, thân mặc một bộ áo dài đỏ rực như lửa hết sức nổi bậc, tuy nhiên vẫn dễ thương vô cùng.

" Chào chủ nhân, ta đại diện cho hệ thống, từ nay sẽ là phụ tá cho chủ nhân".

Tiểu loli nói chuyện làm lộ đôi hàm răng trắng sáng đều như bắp, âm thanh hết sức êm tại, ngọt ngào làm người ta cứ muốn nghe hoài không dứt, thậm chí hắn còn thấy vết thương trên thân thể mình như vơi đi phần vào vậy.

" Ngươi là linh tính của hệ thống sao", kiếp trước hắn đọc khá nhiều truyên tiên hiệp, tu tiên nên cũng khá hiểu hệ thống kiểu này.

" Cứ coi như là vậy nha", nàng như hiểu được ý nghĩ của hắn, nhưng cũng chỉ trả lời qua loa.

Hắn cũng không vì nàng trả lời như vậy mà bực mình, dù sao thì hệ thống đã cho hắn cơ hội sống lại thì phải biết cố gắng vận dùng, nếu có chết thì cũng phải chết đàng hoàng một chút, không như kiếp trước uất ức đến như vậy.

" Ngươi có tên không, ta vẫn chưa biết tên của ngươi, nhưng cứ kêu là hệ thống thì cũng không hay mấy phải không".

" Mong chủ nhân ban tên nha", nãy giờ nàng khá hờ hững với hắn nhưng khi nghe đến tên thì hai mắt bỗng sáng lên, trông có vẻ rất háo hức.

Nhất hơi suy nghĩ một chút rồi nói," Ngươi xinh đẹp, đang yêu cứ gọi là Bảo Ngọc đi, còn nữa ta không thích cái tên chủ nhân nên cứ gọi ta công tử là được".

Hắn cũng vốn là một người sống bình dị, không qua ưu nại những thứ xa hoa nên cũng không quen khi một tiểu nha đầu như gọi mình là chủ nhân như vậy.

" Hì, hì,...đa tạ công cử ban tên", ngàng nhoẻn miệng cười đang yêu, hiển nhiên nàng rất thích cái tên này.

" Được rồi, làm sao ta có thể thoát khỏi hoàn cảnh bây giờ đây".

Như cũng biết được tính nghiêm trọng bây giờ, khuôn mặt của nàng cũng nghiêm túc hẳn lên.

" Hệ thống sẽ giúp công tử đứng trên mọi chúng sinh, nói đơn giản tóm gọn là trở thành Bá Chủ, nhưng con đường này công tử bắt buộc phải tự đi mà thôi hệ thống sẽ không giúp công tử một bước tới được, thay vào đó hệ thống sẽ xây nên con đường cần bước của công tử, cũng như sẽ hổ trợ bước tiến".

" Hiện nay hệ thống chỉ mới bước đang ở giai đoạn 1, nên công tử phải cần mạnh lên hệ thống mới nâng cấp, từ đó cũng sẽ mở ra nhiều công năng khác nhau, ở thế giới mà mạnh được yếu thua này, cách duy nhất là trở nên mạnh hơn mới có chỗ đứng, đạo lí này chắc công tử cũng hiểu".

Bảo Ngọc vẫn từ từ giải thích.

" Như vậy đã rất tốt rồi", như vậy là để hắn không phải ỷ lại vào hệ thống, mà phải tự dựa vào nổ lực của bản thân để đạt được, vây đã là tốt nhất rồi...

" Keng, phát động nhiệm vụ chính tuyến đầu tiên: Khởi đầu của Bá Chủ, trong vòng trăm năm xưng bá Băng Long đại lục, ban thưởng: chưa biết, thất bại: biết mất, hệ thống bị hủy.

" Nhiệm vụ chú thích: Dùng Băng Long đại lục làm bước chân đầu tiên của con đường Bá Chủ, chinh phục những cửu cấp thế lực tại Băng Long".

" Keng phát động nhiệm vụ chi nhanh: Khởi đầu, thoát khỏi Huỳnh gia, ban thưởng: một lần triệu hoán Địa cấp vật phẩm ngẫu nhiên, thật bại: bị Huỳnh gia giam giữ 10 năm".

" Nhiệm vụ chú thích: Huỳnh Vô luôn để mắt tới kí chủ, thoát khỏi tầm mắt của Huỳnh Vô, bắt đầu bước chân đầu tiên.

" Keng, chúc mừng kí chủ nhận chủ thành công, tăng một Lễ Bao tân thủ 1 gói".

Mặc dù hơi bất ngờ về về những âm thanh thông báo nhiệm vụ, nhưng thứ hắn chông chờ nhất không gì khác ngoài Lễ Bao, hoàn thành những nhiệm vụ kia không chông chờ hết vào gói tân thủ này.

" Công tử mau mở ra xem sao". Hiển nhiên Bảo Ngọc cũng rất tò mò thứ bên trong chứa đựng những gì, dù sao thì nàng cũng hướng dẫn hắn mà thôi còn những phần thưởng mà hệ thống ban phát cũng không biết là gì.

Hắn cũng rất mong chờ, không tiếp tục dài dòng hắn liền lệnh trong đầu " Mở ra Lễ Bao tân thủ".

" Keng, xác nhận mở gói Lễ Bao tân thủ ?". Tiếng nói máy móc lại tiếp tục vang lên.

" Đúng", không chần chừ hắn liền gật đầu xác nhận.

" Keng, chúc mừng kí chủ nhận triệu hoán ngẫu nhiên Cấm Kỵ công pháp, x3 Liệu Thương đan, x2 tiểu Na Di phù, một sơ cấp Thấu Thị Phù, một Địa cấp pháp bảo, một Huyền cấp Vũ Kỹ".

" Vật phẩm sẽ được tồn tại trong không gian lưu trữ của hệ thống".

" Trời ơi, vậy mà là Cấm Kỵ công pháp...", Bảo Ngọc bây giờ trợn tròn mắt như không tin thứ mình vừa nghe vậy, miệng nhỏ mở lớn, thân thể đang run lẩy bẩy như kích động quá mức vậy.

Nhưng khác với phản ứng của nàng Duy Nhất lại là sắc mặt khó hiểu Cấm Kỵ là thứ đồ gì?, hắn nhớ hình như thế giới này cấp bậc công pháp gồm: Hoàng-Huyền-Địa-Thiên-Linh. Trong đó lấy Linh làm vi tôn, Hoàng là yếu nhất.

Huỳnh gia cũng là một gia tộc lâu đời nhưng cũng nhỉ sở hữu công pháp cấp bậc Thiên cấp tên là Huỳnh Băng Cửu, được truyền qua nhiều đời, phải nói công pháp Huỳnh Băng Cửu lợi lại vô cùng, có thế xác phạt, uy lực vô xong. Vậy là đã lợi hại rất nhiều rồi, còn Linh cấp thì với hắn cũng như là truyền thuyết, chỉ sợ những cửu cấp thế lực mới sở hữu. Vậy còn Cấm Kỵ công pháp, là thứ đồ gì ?.

Trong lúc hắn suy nghĩ thì phía bên Bảo Ngọc vẫn chưa hết sự bàng hoàng, kinh ngạc, hiển nhiên hệ thống đưa ra Cấm Kỵ công pháp đã ngoài dự đoán của nàng, nhưng nàng càng là vui mừng hơn hết tất cả, tất nhiên việc đi theo một chủ nhân có tiềm lực to lớn như vậy ai mà không mong chờ tương lai.

" Công tử thật may mắn đấy, Cấm Kỵ cấm công pháp là chí cao vô thượng, cái gì là Thiên-Linh mà công tử biết trong mắt nó chỉ là rác rưởi không hơn không kém", nàng cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh của mình giải thích cho hắn hiểu.

" Lợi hại như vậy...", hắn không ngờ Cấm Kỵ công pháp lại kinh khủng như vậy, thầm đổ một giọt mồ hôi lạnh trên gò má.

" Tất nhiên, thế nên công thử phải cố gắng thật thiểu, à không phải là cố gắng siêu siêu siêu nhiều mới đúng", nàng nói dài đầy một hơi, khuông mặt đỏ bừng vì hưng phấn.

" Cấm Kỵ, Cấm Kỵ...", Duy Nhất cố gắng nhẩm tên thứ này mấy lần với bộ mặt khiếp sợ, và chờ mong tương lai sẽ xảy ra chuyện gì...

" Triệu hoán?, những thứ này là ngẫu nhiên sao". Nhất thắc mắc, hiển nhiên đây là bước quan trong để hắn sống tiếp để vượt qua hình cảnh bây giờ, nên không vì cái lợi trước mắt mà quyên hoàn cảnh bây giờ được.

" Vâng, ví dụ như công tử thích dùng kiếm, nhưng triệu hoán lại ra thương, đao chẳng hạn, ngoài ra pháp bảo cũng chia ra sơ-trung-thượng-cực phẩm, còn triệu hoán ra thứ nào thì tùy vào vận may của công tử".

" Còn nếu ta triệu hoán được tà công thì sao, chẳng lẽ ta sẽ tu ma luôn sao?". Hắn khó hiểu hỏi.

" Tà hay tiên đâu phân biệt cái ác trong đó, quan trọng là những người sử dụng ra sao mà thôi"....

Thì ra là vậy, hắn cảm thấy mình quá nhỏ bé trong thế giới này, những kiến thức những điều mới mẻ, giờ đây hắn càng thêm mong chờ vào thế giới bên ngoài hơn ai hết.

" Trước tiên chữa lành thân thể này trước đi".

Nghĩ xong hắn bắt đầu sử dung viên Liệu Thương đan, ngay lập tự một cơn bão linh khí không biết từ đâu tập trung vào thân thể đầy thương tật của hắn, thân thể hồi phục mà mắt thường có thể nhìn thấy được hắn cố nhinj cơn đau từ thân thể, vô số vết thương trong ngoài kép lại, ngay cả những vết bầm tím khắp thân thể và trên mặt cũng tan biến hết.

Linh khí là tài nguyên cơ bản mà thiên địa tự sinh ra, do vậy tu chân giả có thể lấp thụ linh khí tu luyện, mà điều kiện để tu là có Linh Căn, vì vậy mà Duy Nhất mới xảy ra tình trạng như vậy vởi vì KHÔNG CÓ LINH CĂN.

" Đan được thật thần kì", lúc này hắn đứng lên, thân thể đã khỏe mạnh, duy chỉ có hai mắt là mù lòa khiến hắn không thể nhìn thấy bản thân cũng như hoàn cảnh xung quanh.

Ý niệm vừa động lại có 2 tấm phù chú xuất hiện trên tay hắn. Ngay lập tức công dụng đầu được nên lên.

Tiểu Na Di phù: dịch chuyển bất kì ngẫu nhiên, có thể là 100 dặm cũng có thể là 1000 dặm.

Sơ cấp Thấu Thị phù: tự động nắm bắt mọi tình hình xung quanh trong bán kính 300m, có thể nắm bắt ngang Hóa Thần cảnh trở xuống kể cả đang ẩn nấp.

" Đây chẳng khác nào là những thứ ta đang cần sao", hắn mỉm cười nói, lãnh thổ Huỳnh gia mặc dù hơn ngàn dặm nhưng hạch tâm cũng chỉ ở trong 200 dặm mà thôi, có thể nói ngoài 200 dặm chẳng khác nào thoát khỏi giam cần như bây giờ.

" Tất nhiên, vậy tên công tử cứ cố gắng, hệ thống sẽ còn nhiều thứ thú vị lắm đấy", Bảo Ngọc nải thanh nải khí nói, phải nói hiện tại tâm trạng nàng khá vui cho nên mới nói đủ thứ tốt cho hệ thống.

Duy Nhất gật đầu, không chút do dự hắn bóp nát sơ cấp Thấu Thị phù trong tay...

....

Bạn đang đọc Đường Đến Hạng Nhất sáng tác bởi KhanhDuy20
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhDuy20
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.