Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhật Diệu thiên thần

Phiên bản Dịch · 3093 chữ

Chương 1634: Nhật Diệu thiên thần(1)

Nguồn: Vipvanda

Sưu tầm:

'•.¸(¯'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯)

- Hừ, toàn bộ những người không có Kiếm Thần Lệnh lập tức rời khỏi phạm vi kiếm trủng, kiếm trủng của Kiếm Thần không phải do các ngươi có thể dòm ngó tới!

Một thanh âm già nua bá đạo vang lên, trong tiếng nói bốn thân ảnh cường đại từ bốn phía chung quanh bay ra, trên thân mỗi người khí thế rộng rãi, không ngờ đều là cường giả cấp bậc Nguyệt Huy thiên thần.

- Lão tổ tông!

- Đại nhân!

Ngay kiếm trủng Kiếm Thần có một ít người kích động kêu lên, hiển nhiên bốn cường giả kia đến từ bốn thế lực bất đồng.

Đôi mắt Kiệt Sâm khẽ híp lại, khí tức của bốn người này kỳ thật hắn đã sớm cảm nhận được, chính là vài cỗ lực lượng đáng sợ đã sớm ẩn giấu trong Đại Hoang Thành.

Bốn gã Nguyệt Huy thiên thần vừa xuất hiện, toàn bộ mọi người có mặt đều ngây dại, những thế lực không có Kiếm Thần Lệnh đang chuẩn bị cướp đoạt đều dừng lại hành động, có chút do dự.

Vốn bọn họ đã tính toán xong xuôi, ở thời gian cuối cùng sẽ cướp đoạt Kiếm Thần Lệnh, như vậy có lẽ có thể tiến vào kiếm trủng, thế nhưng bốn Nguyệt Huy thiên thần vừa xuất hiện lại vượt xa dự liệu của bọn hắn, làm rối loạn kế hoạch của bọn họ.

Rất nhiều thế lực liếc nhìn nhau, cảm thụ được khí tức đáng sợ phát tán từ trên người bốn Nguyệt Huy thiên thần, cuối cùng cắn răng chỉ đành bất đắc dĩ thối lui.

Bên trong khu vực gần kiếm trủng thoáng chốc chỉ còn lại mười tám cỗ thế lực có được Kiếm Thần Lệnh.

- Chư vị, lấy ra Kiếm Thần Lệnh đi!

Lão giả đầu lĩnh nhìn qua mọi người lên tiếng.

Mọi người liếc nhau, đều từ trên người lấy ra Kiếm Thần Lệnh thuộc về mình, Kiệt Sâm cũng giống như vậy.

- Ông! Ông! Ông!

Kiếm Thần Lệnh vừa ra, một cỗ khí tức trùng thiên bắt đầu từ trong mười tám khối Kiếm Thần Lệnh xông lên, hào quang không ngừng lóe sáng, chậm rãi cùng cơ quan nào đó trong kiếm trủng cộng minh.

- Chư vị chú ý, kiếm trủng muốn mở ra!

Lão giả lên tiếng quát lạnh.

Oanh long!

Đúng lúc này một hắc sắc thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa thiên không, đáp xuống bên trong khu vực kiếm trủng.

- Người nào?

- Là ai?

Rất nhiều tiếng hô quát vang lên, tất cả mọi người đều nhìn về chỗ hắc ảnh kia, trong miệng không ngừng hét to.

Đó là một người mặc bộ hắc y che kín toàn thân, trên mặt có một tầng hắc sắc khí vụ quanh quẩn, chỉ lộ ra đôi con ngươi âm trầm lạnh băng, khí tức nội liễm đứng thẳng nơi đó, phảng phất như một tảng đá không hề có chút khí tức tán dật.

- Các hạ là ai? Không có Kiếm Thần Lệnh không cho phép tiến vào kiếm trủng Kiếm Thần, còn không mau thối lui!

Cách đó không xa một Tinh Diệu thiên thần ỷ vào sự có mặt của bốn Nguyệt Huy thiên thần, trong miệng lên tiếng quát lạnh.

Hắn không hề chú ý tới vừa nhìn thấy người kia nam tử áo vàng Tu La cùng bốn Nguyệt Huy thiên thần đều biến đổi sắc mặt.

Dù là Bác Tháp Mỗ Tư từ sau khi xuất hiện luôn tỏ vẻ tùy tiện không sợ trời sợ đất hiện tại cũng mím môi, hiển nhiên rất kiêng kỵ người nọ.

Ánh mắt Kiệt Sâm có chút híp lại, từ trên người hắc y nhân hắn cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng âm lãnh, cỗ lực lượng tuy ẩn nấp nhưng không tránh thoát cảm giác của Kiệt Sâm, nhìn qua như yếu ớt nhưng khi so sánh với nam tử áo vàng Tu La cũng không thua kém bao nhiêu.

- Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch, ngươi không có Kiếm Thần Lệnh mà cũng muốn tiến vào kiếm trủng sao!

Bên trong bốn Nguyệt Huy thiên thần, lão giả đầu lĩnh lạnh lùng lên tiếng.

Hắn vừa thốt ra lời này, cũng giống như ném xuống một tảng đá lớn trên mặt hồ yên tĩnh, toàn bộ những người có mặt đều kinh hô.

- Cái gì? Người này là Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch?

- Kim bài sát thủ của Ảnh Sát liên minh, truyền thuyết những nhiệm vụ mà hắn tiếp được không có nhiệm vụ nào mà không thể hoàn thành!

- Nguyệt Huy thiên thần chết trên tay hắn đã vượt qua hai mươi người!

- Không bao lâu trước đây nghe nói hắn đã tránh được một kiếp trong tay một Nhật Diệu thiên thần cường giả, thực lực siêu phàm, ngay cả Nhật Diệu thiên thần bình thường cũng không làm gì được hắn!

Vô số thanh âm nghị luận vang vọng trong khu vực kiếm trủng, sắc mặt tất cả mọi người đại biến, như gặp quỷ dữ, mà sắc mặt của Tinh Diệu thiên thần vừa quát lớn càng thêm tái nhợt, thân thể rung rung.

- Không có Kiếm Thần Lệnh?

Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch lạnh lùng nhìn lão giả đầu lĩnh, thân hình bỗng dưng biến mất.

Mọi người đứng trong phạm vi kiếm trủng đều cả kinh, không đợi bọn họ kịp thời phản ứng…

- Xuy…

Một đạo hắc sắc lưu quang xuất hiện trong hư không, trực tiếp bắn về hướng Tinh Diệu thiên thần vừa quát lớn với hắn.

- Tiền bối, ta…

Người nọ hoảng sợ kêu lên, trong nháy mắt muốn bay vọt lên trời nhưng cũng đã chậm một bước, thần lực điên cuồng phóng thích, hai chân người nọ hoàn toàn không thể rời khỏi mặt đất, hắc sắc lưu quang cũng đã xuất hiện ngay trước mặt của hắn.

- Phốc xuy…

Giống như một lưỡi dao bén lướt qua, đầu của Tinh Diệu thiên thần kia trong chốc lát liền vỡ vụn, phảng phất như quả dưa bị chém nát, óc não trắng hếu cùng xương cốt vụn vỡ vẩy ra bốn phía, một Tinh Diệu thiên thần chỉ trong chớp mắt đã hồn phi phách tán, tan thành mây khói.

Tinh Diệu thiên thần kia vốn đang cầm Kiếm Thần Lệnh trong tay, một đôi bàn tay màu đen duỗi ra trong hư không cầm lấy lệnh bài vào trong tay.

Thân ảnh màu đen nhàn nhạt hiển hiện, Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch lạnh lùng nhìn bốn Nguyệt Huy thiên thần đứng cách đó không xa.

- Bây giờ không phải đã có Kiếm Thần Lệnh rồi sao!

Thanh âm khàn khàn vang lên, tràn đầy lạnh lùng, làm nội tâm mọi người đều phát lạnh.

Nguyệt Huy thiên thần một kích đánh chết Tinh Diệu thiên thần cường giả, không ít người có thể làm được nhưng Tây Trạch kia lại hành động vô cùng dễ dàng, không tốn bao nhiêu sức lực, thật giống như chỉ bóp chết một con kiến, không phải người nào cũng có thể làm được.

Sắc mặt bốn Nguyệt Huy thiên thần có chút âm lãnh, bọn họ vừa mới định ra quy tắc nhưng trong chớp mắt đã bị người phá hư, làm nội tâm bọn họ không khỏi cảm thấy thật tức giận, nhưng sau khi bốn người liếc mắt nhìn nhau, lại không hề tỏ vẻ gì khác.

- Lão tộc trưởng!

Tinh Diệu thiên thần kia vừa chết, những người trong thế lực của hắn lập tức cực kỳ bi thương, ánh mắt nhìn qua Ám Ảnh sát thủ Tây Trạch vừa phẫn nộ lại vừa sợ hãi.

- Cút cho ta, chờ khi các ngươi có thực lực ta không ngại các ngươi tiến đến báo thù!

Thanh âm khàn khàn của Tây Trạch lại vang lên, giống như u hồn, phiêu hốt bất định.

Hơn mười người của thế lực kia cắn nát răng nuốt ngược vào bụng, trong đôi mắt bi phẫn mang theo thi thể của Tinh Diệu thiên thần kia, thối lui ra khỏi khu vực kiếm trủng, sau đó phóng lên trời rời khỏi nơi đó.

Ngay cả lão tộc trưởng thực lực mạnh nhất mà chỉ một chiêu đã bị người đánh chết, bọn họ còn ở lại nơi này lại có tác dụng gì.

Kiệt Sâm có thể cảm nhận được ở bên ngoài có vài cỗ thế lực cũng lặng yên đi theo nhóm người kia, trong lòng của hắn không khỏi thầm than một tiếng.

Đây là Thiên Thần Giới, là thế giới thực lực vi tôn, thế giới tràn ngập giết chóc, một pháp tắc thần liên Tinh Diệu thiên thần đối với bất kỳ thế lực nào mà nói đều là đồ vật cực kỳ đỏ mắt, chỉ sợ hơn mười người của thế lực Tinh Diệu thiên thần kia dù có thể quay về gia tộc của chính mình nhưng cũng sẽ chết không còn được mấy người.


Chương 1634: Nhật Diệu thiên thần(2)

Nguồn: Vipvanda

Sưu tầm:

'•.¸(¯'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯)

Một kích của cường giả có thể làm cả một gia tộc cường thịnh xuống dốc, hình tượng cường giả vi tôn đã hoàn toàn được thể hiện ở mức độ lớn nhất.

- Oanh!

Hào quang trên Kiếm Thần Lệnh càng ngày càng thịnh, sau khi kiếm trủng Kiếm Thần hoàn toàn hiện rõ bên ngoài, trên Kiếm Thần Lệnh tuôn ra từng đoàn quang mang bao phủ lên những người đang cầm Kiếm Thần Lệnh trong tay.

Quang mang có lớn có nhỏ, Kiệt Sâm chỉ có một mình nên quang mang không lớn, mà có những thế lực đông người thì quang mang lớn hơn một chút, nhưng cũng chỉ có thể bao trùm hai ba người quanh thân người cầm lệnh bài, mười tám đạo quang mang chậm rãi biến mất, những người đứng trong quang mang cũng hoàn toàn biến mất bên ngoài kiếm trủng.

- Oanh!

Ngay khi đoàn người vừa mới biến mất, xa xa đột nhiên có một cỗ khí tức vô cùng cường đại truyền tới.

Cỗ khí tức kia vô cùng mạnh mẽ, xa xa truyền đến, ở nơi này còn nhiều cường giả của các thế lực lưu lại, cả đám người phảng phất như có cảm giác bị ngọn núi lớn đặt vào trong lòng mình, cỗ khí tức vô cùng trầm trọng, làm những hạ vị linh thần cùng trung vị linh thần có mặt đều không cách nào kiên trì trùng trùng điệp điệp ngã nhào trên mặt đất, miệng phun máu tươi, ngay cả thượng vị linh thần cũng quỳ một chân trên đất, sắc mặt tái nhợt.

Loại khí thế kia thật là đáng sợ, dù là trên người Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong như Bác Tháp Mỗ Tư bọn họ cũng chưa cảm nhận được qua.

- Oanh long!

Thanh âm oanh minh cực lớn xa xa truyền đến, tất cả mọi người kinh hãi ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía chân trời một đạo thổ hoàng sắc lưu quang xẹt tới nhanh như thiểm điện, hư không bạo động, thổ nguyên tố lực lượng trong không gian không ngừng sôi trào.

Bên trong thổ hoàng sắc lưu quang một đạo nhân ảnh đang hướng bên này lướt tới nhanh như thiểm điện, khí thế làm người sợ hãi.

- Chậm một chút cho ta!

Nhìn thấy đoàn người bao bọc trong quang mang dần dần biến mất, trong miệng thân ảnh kia phát ra tiếng hét lớn, tiếng quát như sấm ù ù rung động, cuồng phong giận dữ gào rít, những người có mặt tại kiếm trủng không còn kiên trì nổi đều té ngã xuống, một gốc đại thụ nằm ngay gần đó bị tiếng hét phẫn nộ kia công kích ầm ầm bạo liệt.

Thổ hoàng sắc lưu quang biến mất, đó là một lão giả sắc mặt cằn cỗi, lưng đeo một thanh trường đao, đôi mắt thâm thúy, khí tức đáng sợ chảy xuôi ngoài thân của hắn làm mọi người có mặt không hề có chút chống cự trong lòng.

- Đáng hận, lão phu đã tới chậm!

Lão giả nhìn quét chung quanh, trong mắt hiện lên tia lửa giận.

- Oanh!

Thân hình của hắn đột nhiên tiến về phía trước, muốn đi vào bên trong kiếm trủng, nhưng màn hào quang nhu hòa bao bọc bên ngoài thoáng chốc lại chắn hắn bật ra, mặc cho hắn cố gắng thế nào cũng không cách đi tới.

- Đã như vậy…

- Choang!

Trường đao sau lưng lão giả bỗng nhiên ra khỏi vỏ, đại đao cao bằng cả thân người run run trong hư không, tinh mang trong mắt hắn tăng vọt, một thanh thổ hoàng sắc đao ảnh cao hơn mười trượng xuất hiện trong hư không, khí tức đáng sợ tràn ngập, quanh lưỡi đao xuất hiện từng tia vết nứt không gian nho nhỏ.

- Mở cho ta!

Tiếng rống lôi đình giận dữ vang vọng thiên địa, lão giả cầm trường đao trong tay hướng màn hào quang bao bọc bên ngoài kiếm trủng hung hăng một đao bổ tới.

- Oanh!

Trường đao đi tới, trời long đất lở, từng ngọn núi gần bên như muốn bị chém vỡ, đao ảnh cực lớn chém lên màn hào quang, toàn bộ màn hào quang đều lay động kịch liệt.

Ông ông ông ông…

Hào quang run rẩy kịch liệt, đột nhiên từ bên trong kiếm trủng vô số kiếm ảnh xuất hiện, dung hợp lẫn nhau, tạo thành một hư ảnh cự kiếm, kiếm ý hàng lâm hướng lão giả hung hăng chém tới.

- Hưu…

Kiếm ảnh phá không, hư ảnh cự kiếm chém thẳng lên trên trường đao, trường đao ầm ầm nghiền nát, kiếm ảnh thế đi không giảm lại lần nữa hướng lão giả đánh úp lại.

- Cút!

Lão giả nổi giận gầm lên một tiếng, trường đao trong tay liên tục run lên, liên tiếp bổ ra hơn trăm đao.

Oanh long…

Thanh âm oanh minh vang vọng thiên không, kiếm ảnh ầm ầm giáng xuống, đánh tan đao mang lão giả chém tới, bức lui lão giả rời khỏi phạm vi kiếm trủng, sau đó kiếm ảnh ẩn vào bên trong kiếm trủng, biến mất không thấy gì nữa.

- Phốc xuy…

Trong hư không lão giả chợt thối lui ra sau, trong miệng phun ra ngụm máu tươi, tay nắm trường đao thậm chí run rẩy lên.

- Viễn cổ Kiếm Thần quả nhiên lợi hại, hừ, lão phu ở nơi này chờ xem ai có thể ở dưới tay lão phu lấy được bảo vật của Kiếm Thần mang đi!

Lão giả hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng lên biến mất trong hư không.

Thân ảnh lão giả biến mất, toàn bộ áp lực đè ép trên thân mọi người đang có mặt nơi kiếm trủng cũng đã biến mất không còn chút dấu vết.

- Thật đáng sợ, vừa rồi là nhân vật nào vậy?

- Khí thế như vậy, lực lượng như thế, không phải là Nhật Diệu thiên thần đi?

- Phải, là Nhật Diệu thiên thần, loại lực lượng xé rách hư không như vậy cường giả cấp bậc Nguyệt Huy thiên thần không khả năng làm được.

- Là Nhật Diệu thiên thần!

Giờ phút này trong nội tâm mọi người đều hiện lên tia kinh hãi, thân thể không tự chủ được run rẩy lên.

Tại Thiên Thần Giới, nhân vật cấp bậc thiên thần đã được xem như người thượng đẳng, một Tinh Diệu thiên thần có thể đảm nhiệm chức thành chủ trong một thành trì của người bình thường, mà cường giả cấp bậc Nguyệt Huy thiên thần bình thường là đại lão của vài chục tòa thành trì trong một địa vực, về phần Nhật Diệu thiên thần, đây là nhân vật xem như chân chính đỉnh phong, vô luận đi tới nơi nào đều là đầu sỏ, toàn bộ Man Hoang Cổ Địa số lượng Nhật Diệu thiên thần cũng không nhiều, không vượt qua hơn vạn người.

Hơn vạn, nghe qua có vẻ như rất nhiều, nhưng phải biết rằng địa vực Thiên Thần Giới quá bao la, diện tích đạt tới vô số trăm triệu ức dặm, nhân khẩu nhiều vô kể, căn bản không cách nào tính toán, chỉ tính ở Man Hoang Cổ Địa đã có mấy trăm ức nhân khẩu, mà trong đó Nhật Diệu thiên thần còn chưa tới một vạn, có thể nói là tồn tại ít ỏi như lông phượng sừng lân.

- Lão giả kia cũng vì kiếm trủng mà đến, nếu như vậy đại nhân bọn họ sẽ gặp phải nguy hiểm rồi…

Rất ít người tiến vào kiếm trủng Kiếm Thần, đại đa số thế lực đều có cường giả trấn thủ bên ngoài, chứng kiến thực lực khủng bố của lão giả kia, trong nội tâm bọn họ đều không nhịn được lo lắng.

Nhưng địa vực của Man Hoang Cổ Địa thật quá lớn, cho dù bọn hắn muốn hướng tổng bộ cầu viện nhưng tổng bộ cũng không kịp điều động cao thủ chạy tới cứu viện, bởi vậy trong lòng bọn họ chỉ có thể âm thầm cầu nguyện mà thôi.

- Ông!

Ngay thời điểm ở bên ngoài đang có vô số người kinh hồn táng đảm, nhóm người tiến vào bên trong kiếm trủng hoàn toàn không hay biết một màn đã phát sinh bên ngoài.

Bên trong quang tráo bao phủ, Kiệt Sâm cảm giác được có một cỗ lực lượng cường đại bao trùm lấy mình, đợi tới khi hắn kịp phản ứng thì bản thân đã xuất hiện trên một mảnh đất bằng trống trải.

Đây là một mảnh đất vô cùng rộng lớn, gần năm mươi cường giả tiến vào kiếm trủng đều xuất hiện tại đây, mà ở ngay trước mặt mọi người là một thông đạo thật dài, tối đen sâu thẳm, cũng không biết thông hướng nơi nào.


Bạn đang đọc Dược Thần của Ám Ma Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 404

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.