Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nuốt mây phun khói

Phiên bản Dịch · 1801 chữ

Nguyên bản, bạch xà cho rằng chuyện cứu người cứ như vậy bỏ qua, không nghĩ tới vài ngày sau lại nhìn thấy nam tử hái thuốc kia.

Đầu rắn ngẩng lên thật cao, dùng đôi mắt rắn lạnh như băng nhìn chăm chú người hái thuốc đối diện, hắn đầu tiên là lấy ra mấy quả trứng gà chín đặt trên mặt đất, sau đó lại chắp tay trước ngực bái lạy ba lần.

Nói rất nhiều, cái gì mà cảm tạ ân cứu mạng vân vân, còn nói nếu như hắn xảy ra chuyện vợ con trong nhà cũng phải sống không nổi, kỳ thật Bạch Xà rất muốn nói ngươi đã chết còn có nam nhân khác nuôi vợ ngươi đánh con ngươi, bất quá không cách nào nói không nên lời, cuối cùng hắn còn nói cái gì ở trong núi này hái thuốc xin phù hộ nhiều hơn.

Bạch Xà không nói gì, chính mình ở trong núi đều phải cẩn thận từng li từng tí, không có ai phù hộ, nào có thời gian phù hộ ngươi.

Không ăn trứng rồi bỏ đi.

Giờ mình là rắn đối phương là người, vô luận có ân hay không cũng không thể tùy ý tin tưởng nhân loại, vạn nhất đối phương ở trong trứng gà hạ độc làm sao bây giờ? Ở trong mắt nhân loại rắn là đồ ăn, mật rắn có thể làm thuốc, thịt rắn có thể làm canh, da rắn còn có thể làm đồ trang sức, dáng người dài năm mét đủ để cho nhân loại thèm thuồng, tuyệt đối không thể không lấy tín nhiệm rẻ tiền để cho mình lâm vào nguy hiểm.

Người hái thuốc nhìn thấy bạch xà không đụng vào trứng gà xoay người rời đi, còn tưởng rằng rắn không ăn thức ăn chín, đành phải nhặt trứng gà vác giỏ thuốc lên núi hái thuốc.

Hắn vẫn là rất thông minh, biết bạch xà không cắn mình nên ở phụ cận hái thuốc, nên biết rằng cả khu này đều là nơi bạch xà săn mồi, sẽ không có rắn độc khác lui tới.

Tính tới tính lui người hái thuốc cuối cùng nhận được phù hộ, chỉ là phương thức bất đồng mà thôi.

Từ đó về sau, nam tử hái thuốc ilền thành khách quen trong phiến núi này...

Bạch xà quấn quanh cổ thụ trên ở vách núi tò mò quan sát, nhìn xem nhân loại to gan này thu thập thảo dược, thậm chí hắn còn có thể cố ý rải xuống hạt giống thảo dược, trồng cây non, nếu là ngẫu nhiên gặp mặt liền tự mình ngồi xuống nói liên miên cằn nhằn, nói gần đây thảo dược hái nhiều có thể để cho cả nhà ăn no, nhất định phải hảo hảo cảm tạ vân vân.

Hắn dong dài thật sự là làm rắn cảm thấy chán ghét, quỷ mới đối với những chuyện kia cảm thấy hứng thú, niên đại không có hoạt động giải trí kỳ thật tin tức bát quái cứ như vậy lật qua lật lại mấy chuyện.

Người này đã quên chung quanh là địa bàn của ai, Bạch Xà nghĩ như thế.

Thoáng chốc nửa năm trôi qua.

Lúc trước quả trên cây vẫn còn xanh chưa hoàn toàn chín, Thập Vạn Đại Sơn không có tuyết rơi, mùa đông tuy rằng cỏ cây đều xanh nhưng nhiệt độ vẫn sẽ giảm xuống, nhiệt độ không khí giảm xuống, loài rắn sẽ trở nên lười biếng, săn bắn giảm bớt, trong khoảng thời gian này đã bổ sung một lượng lớn mỡ để chuẩn bị ngủ nướng.

Có một việc cũng quan trọng như ăn uống, tu luyện.

Gần đây Bạch Xà có thêm một thói quen, đó chính là sắc trời hơi sáng, khi sơn cốc mây mù tràn ngập thì leo lên vách núi thổ nạp với biển mây.

Sáng sớm tử khí đông thăng thiên địa linh khí tràn đầy, chính là thời gian luyện khí tốt nhất, truyền thuyết động vật sẽ hấp thu linh khí cùng nhật nguyệt tinh hoa tu luyện, chi tiết cụ thể thì không rõ, chỉ là theo vào bản năng rắn ở trên đỉnh cự thạch nâng đầu rắn há mồm phun ra nuốt vào sương mù, đây là một loại năng lực sau khi ăn linh dược mà có, nuốt mây thì quá xa xôi, ở sơn cốc nuốt sương mù lại rất dễ dàng.

Mặt trời mới mọc, sương mù trong núi lớn cuốn theo linh khí thiên địa tinh thuần nhất.

Loài rắn hiểu được sau tu luyện, cái thứ nhất sẽ chính là nuốt mây phun khói, nghe đồn trong cơ thể rắn có huyết mạch long tộc, chẳng qua rất mỏng manh mà thôi, thường có người nhìn thấy cự xà nằm ở trên đỉnh cự thạch trên vách núi phun ra nuốt vào sương mù sáng sớm, truyền thuyết rắn thành tinh sau đó sẽ đưa tới mưa to, kỳ thật chính là thấy rắn hấp thu sương mù sinh ra hiểu lầm, hô phong hoán vũ là năng lực giao long mới có, rắn nhiều nhất chỉ có thể nuốt sương.

Có rất nhiều cách nói về việc rắn sẽ cách không hút vật, truyền thuyết kể rằng rắn sẽ tự động hút ếch nhảy vào miệng, tình hình thực tế còn phải phân tích.

Đã từng có một sự kiện có thật.

Một sơn thôn hẻo lánh nào đó có một thôn dân nhìn thấy tiểu tử cùng thôn ở trước vách đá thấp, không ngừng lơ lửng trên dưới cao hơn một trượng, giống như là đang chơi nhảy giường, tiểu tử kia cảm giác rất vui còn kêu gọi thôn dân đi qua thể nghiệm, thôn dân bị dọa sợ, bởi vì ở trên vách đá thấp kia có một con rắn lớn há mồm hít khí tiểu tử, nhưng khí lực không đủ mỗi lần dùng sức hút được một nửa, thì khí lực dùng hết tiểu tử liền lại rơi xuống, không ngừng lặp đi lặp lại...

Bạch xà ngẩng đầu rắn lên hít một hơi, khoảng cách nửa mét bên trong sương mù sẽ bị hút vào trong bụng, sau đó phun ra trọc khí, cần cù kiên định một chút hút thiên địa linh khí làm mạnh nội thể.   

Thương sơn vân hải tàng tiên cơ, bạch xà ngẩng đầu nuốt linh khí.

Trên đỉnh vách đá, một con rắn khổng lồ màu trắng ngẩng người lên cao, đón lấy sương trắng bốc lên phun ra nuốt vào.

Rất lâu sau.

Đợi sương mù tiêu tan, khi mặt trời sắp mọc thì ngừng hấp thu vặn vẹo thân thể xuống núi.

Ở bên ngoài phơi nắng trực tiếp dưới ánh mặt trời thời gian dài, sẽ làm thân thể tăng nhiệt độ, phiền toái lớn nhất là bại lộ vị trí, khiến cho chim ưng chú ý, không có biện pháp, một thân màu trắng này thật sự quá dễ thấy, ngược lại không an toàn bằng những loài rắn kia.

Đi tới dưới chân núi, nhìn thấy người hái thuốc vừa mới vào núi toàn thân bị sương sớm làm ướt.

Người này mỗi ngày dài dòng có thể phiền chết rắn, thông qua lời nói nhảm của người hái thuốc, Bạch Xà biết được nơi này là Thập Vạn Đại Sơn, sau khi quen thuộc chẳng những nói chuyện trong nhà, ngay cả chuyện nhà bốn bên cũng không buông tha, Bạch Xà đã bắt đầu suy nghĩ có nên vì lỗ tai thanh tĩnh mà độc chết hắn hay không.

Quả nhiên, vừa mới gặp mặt đã nghe thấy hắn dong dài ở đó, đành phải trực tiếp rời đi không quay đầu lại.

Nửa năm nay Bạch Xà chưa hề ăn bất cứ thức ăn nào của người hái thuốc.

Gia hỏa dài dòng trước sau như một bái lạy bóng lưng bạch xà, mang theo cuốc thuốc đi xử lý dược viên của mình, thời gian nửa năm thảo dược trong dược viên phát triển khả quan, những mầm non thu thập lúc trước kia đều đã lớn lên, trong đó có hai gốc giá trị tới mười lượng bạc.

"Chờ thời tiết trở lạnh là có thể đào đi bán lấy tiền, mua vải vóc làm quần áo mới cho con, còn có thể mua con dê đẻ sữa, còn có thể..."

Người hái thuốc lẩm bẩm trong đầu nghĩ cách cải thiện điều kiện sinh hoạt của người nhà, ngồi xổm trong vườn thuốc, trên mặt xồm xoàm râu ria nở nụ cười đầy hạnh phúc.

Ở trong núi sâu có địa điểm hái thuốc an toàn cùng tiểu dược viên riêng, hắn tuyệt đối không nghĩ tới hành vi của mình đã khiến cho người khác chú ý...

Trong núi còn có dân chúng khác hái thuốc kiếm sống, khi mọi người sống đều không tốt thì tâm tính mọi người đều cân bằng, khi một người nào đó bỗng nhiên hái được rất nhiều thảo dược, có được càng nhiều tiền bạc thì dễ dàng khiến người khác đỏ mắt, hơn nữa liên tục nửa năm xâm nhập Thập Vạn Đại Sơn nguy hiểm còn có thể có thu hoạch, người người đỏ mắt hoài nghi hắn ở trong núi gặp được bảo địa, có thảo dược hái mãi không hết, rốt cục, có người nhịn không được kêu gọi thân hữu bắt đầu dự mưu.

Kiếm tiền hại mạng ở thời cổ đại cũng không phải là chuyện hiếm thấy.

Một ngày nọ.

Người hái thuốc tạm biệt vợ con mang giỏ thuốc vào núi, cũng không chú ý tới có ba cái thân ảnh đi theo sau lưng ...

Sáng sớm bạch xà theo thường lệ phun ra nuốt vào sương mù, sau khi mặt trời mọc thuần thục xuống núi.

Khoảng cách tới dược viên còn có ba trăm mét xa, lúc cảm ứng nhiệt bỗng nhiên phát hiện trong dược viên có nhiều hơn ba cái bóng hình người, cảm biến nhiệt tạo thành hình ảnh sẽ không thể giả, bạch xà rất tức giận, bản thân hảo tâm để cho hắn ở trong lãnh địa hái thuốc, không nghĩ tới hắn lại mang vào nhiều người như vậy, thật coi Thập Vạn Đại Sơn là thôn sau nhà mình sao!

Phần âm ngoan thuộc về rắn loại kia liền phát tác, tăng nhanh tốc độ trườn xuống núi, đi dự định đuổi những nhân loại kia đi, nếu cần thiết có thể cho bọn hắn nếm thử răng độc, hy vọng bọn chúng mang theo giải dược.

Con rắn trắng giận dữ xuống núi!

Bạn đang đọc (Dịch) Tân Bạch Xà Vấn Tiên của Thư Nam Trạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi namlun.kaka
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.