Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ xương kinh khủng

2289 chữ

Vào lúc này, Bảo Tháp trấn áp mà xuống, Thần Lô đốt cháy mà tới, uy lực cực kỳ mạnh mẽ, nghe được "Phanh, phanh" tiếng vang bên tai không dứt, chỉ thấy từng kiện binh khí mạnh mẽ vô cùng đánh vào trên bộ xương khổng lồ, vậy mà không thể đem bộ xương khổng lồ này đánh tan.

Tại thời điểm từng kiện binh khí mạnh mẽ đánh vào bộ xương, đa số binh khí cũng chỉ đập ra một lỗ hổng trên bộ xương mà thôi, thỉnh thoảng nghe được tiếng "Răng rắc" vang lên, cũng chỉ có một hai kiện binh khí nện đứt một đoạn xương cốt nhỏ.

Bộ khung xương khổng lồ thoạt nhìn tựa như từng đoạn xương cốt tán loạn chắp vá lại với nhau, căn bản cũng không giống cái gì Thần Cốt, nhưng tại thời khắc này, lại không biết cái loại lực lượng gì khiến bộ xương này có được thuộc tính cứng rắn như thế, dường như nó không sợ bất kỳ binh khí công kích nào cả.

Ngay trong khoảnh khắc này, chỉ thấy bộ xương to lớn vô cùng này mở rộng cái miệng xương, "Bồng" một tiếng vang lên, phun ra ngọn lửa cuồn cuộn không ngớt.

Ngọn lửa phun ra có màu đỏ đen, tia sáng màu đỏ chuyển động bên trong khí lạnh màu đen, dường như có vô số ánh lửa lẫn cùng cát bụi bị phun ra.

"A .... a ......a ......" từng trận tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ thấy ngọn lửa màu đỏ đen điên cuồng quét ngang qua, nguyên một đám tu sĩ lập tức bị đốt cháy thành tro bụi.

Có cường giả quát một tiếng chói tai, tế ra bảo vật cường đại nhất của mình, muốn ngăn trở ngọn lửa đỏ đen quét thẳng tới này, nhưng kết quả cũng không được lý tưởng, có không ít bảo vật của đám cường giả dưới ngọn lửa đỏ đen trùng kích, lập tức bị hòa tan cháy thành tro bụi, quản chi là bảo vật binh khí được rèn đúc bằng Thần Kim, cũng không ngăn được ngọn lửa đỏ đen đáng sợ này.

Càng có lão tổ đại giáo cường đại hơn, thời điểm này mượn bảo vật ngăn trở ngọn lửa đen đỏ, lấy tốc độ tuyệt luân vô cùng rút lui, lập tức thoát được một kiếp.

"Đây là thứ quỷ quái gì ....?" nhìn thấy bộ xương khổng lồ lại mạnh mẽ như thế, rất nhiều tu sĩ cường giả trong nháy mắt bị thiêu chết, thậm chí có đại giáo lão tổ cũng chết thảm trong tay bộ xương khổng lồ này, điều này lập tức khiến cho tất cả tu sĩ cường giả ở đây đại loạn.

Trong lúc nhất thời, tất cả tu sĩ cường giả ở đây đều nhao nhao chạy trốn, tiếng gào thét vang lên, coi như là đại giáo lão tổ cường đại như thế, cũng không thèm để ý tới mặt mũi, chẳng thèm quan tâm tới tiếng tăm lừng lẫy, uy phong lẫm liệt, bọn hắn đều dùng tốc độ nhanh nhất rút lui, lập tức bỏ chạy mất dạng, đối với rất nhiều tu sĩ cường giả mà nói, bọn hắn tình nguyện làm chó nhà có tang, cũng không muốn chết thảm trong tay bộ khung xương khổng lồ này.

"Đây là Hắc Triều Hải hung vật nha, đại hung." Có người hét lên trong lúc chạy trốn, nói ra: "Năm đó bao nhiêu người chết thảm trong tay những hung vật này, mau trốn."

"Chạy mau nha, trốn về Hắc Mộc Nhai, thông tri tất cả mọi người, Hắc Triều Hải hung vật đi ra." Cũng có đại giáo lão tổ bỏ chạy, hướng về phía Hắc Mộc Nhai chạy vội.

"A, a, a ....." tại thời điểm rất nhiều tu sĩ cường giả vô tâm ham chiến đã quay người mà chạy, bộ xương khổng lồ vươn bàn tay to lớn xòe ra, liền nắm lấy mấy trăm vị tu sĩ cường giả ném vào trong miệng, "Răng rắc, răng rắc, răng rắc" bắt đầu nhai nuốt, mấy trăm vị tu sĩ cường giả trong nháy mắt, liền trở thành món ngon trong miệng của bộ xương khổng lồ này.

Khi bộ xương khổng lồ này nhai nuốt mấy trăm vị tu sĩ cường giả, trên người của nó vậy mà lại sinh ra huyết nhục.

"Yêu nghiệt, chớ có càn rỡ!" Tại thời điểm rất nhiều đại giáo lão tổ bỏ chạy, có một vị cao tăng che thân xuất thủ, vị cao tăng này mặc dù che dấu thân phận, nhưng xuất thân từ Thiên Long tự không thể nghi ngờ.

Vị cao tăng này bàn tay hất lên, một kiện áo cà sa rời tay bay ra ngoài, nghe được "Phanh, phanh, phanh" âm thanh từng tiếng nặng nề rơi xuống đất, chỉ thấy chiếc áo cà sa rơi xuống bám rễ sinh chồi, lập tức hiện lên bức phật tường cao ngàn vạn trượng, phật quang vạn trượng, trên bức phật tường hiện ra từng vị Thánh Phật, từng trang sách Kinh Phật.

Tiếng phật hiệu không ngừng vang lên, trên vách phật tường khắc họa từng vị Thánh Phật, tản ra vô thượng phật uy, dưới vạn trượng phật quang, giống như ngàn vạn vị Thánh Phật đứng sừng sững nơi đó, ngăn trở bộ xương to lớn vô cùng này.

"Phanh, phanh, phanh" thanh âm vang lên, sau khi bị ngàn vạn trượng Phật Tường ngăn trở, bộ xương khổng lồ một lần lại một lần đánh về phía Phật Tường, muốn đem phật tường đạp nát.

"Đi mau..." mặc dù vị cao tăng không muốn lộ mặt này thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng cũng không ngăn được bộ xương khổng lồ công kích, sau khi bị bộ xương khổng lồ va đập lần thứ hai, nghe được "Răng rắc" thanh âm vang lên, chỉ thấy ngàn vạn trượng Phật Tường đã bị nện ra vết nứt.

Mặc dù vị cao tăng này rất nhanh không chịu nổi, nhưng lại cho tu sĩ cường giả ở đây tranh thủ cơ hội chạy trốn.

Trong nháy mắt, tu sĩ cường giả ở đây chạy trốn được bảy tám phần, cuối cùng, nghe được "Phanh" một tiếng vang thật lớn, ngàn vạn trượng Phật Tường bị bộ xương khổng lồ nện đến vỡ nát, vị cao tăng không lộ mặt này cũng bị phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị đánh bay, quay người bỏ chạy.

"Mau trốn nha." Nhìn thấy vị cao tăng Thiên Long tự tuyệt thế cũng đỡ không nổi bộ xương khổng lồ này, tu sĩ cường giả ở đây tức thì bị dọa sợ vỡ mật, bọn hắn hận trên người không thể mọc thêm hai chân, đem hết khí lực bú sữa mẹ bỏ chạy.

"Oanh, oanh, oanh" tiếng vang bên tai không dứt, vào thời điểm này, bộ xương khổng lồ leo ra từ vực sâu hắc ám cũng muốn đuổi theo tu sĩ cường giả chạy trốn, nó muốn lấy tu sĩ cường giả làm thức ăn.

Những đại giáo lão tổ, tu sĩ cường giả chạy trốn kia, nhìn thấy bộ xương khổng lồ một lần nữa muốn đuổi tới, bọn hắn càng là bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, càng liều mạng chạy trốn, hận không thể chạy ngay về Hắc Mộc Nhai đi.

Ngay lúc này, nghe được "Keng" một tiếng đao vang lên, bộ xương khổng lồ vốn là muốn đuổi theo tu sĩ chạy trốn đột nhiên dừng bước.

Vào thời điểm này, lão nô ôm đao, một bước đi ra, ngăn trở đường đi của bộ xương khổng lồ.

Lão nô ôm đao trong chớp mắt ngăn trở, bộ xương khổng lồ lập tức ngưng lại bước chân, không hề nghi ngờ, trong khoảnh khắc này, bộ xương khổng lồ này cũng cảm nhận được uy hiếp.

Lão nô ôm đao, dáng vẻ tự nhiên, nhưng tóc không gió mà bay, vạt áo bay phất phới.

Lão nô ôm đao ở ngực, trường đao của hắn dùng vải xám quấn chặt lấy, bao bọc thật chặt chẽ, cũng không biết vỏ đao có dáng vẻ như thế nào, dường như thanh trường đao này rất lâu rồi chưa được dùng qua, tấm vải xám quấn chặt lấy trường đao không chỉ nhìn rất cũ kỹ, hơn nữa còn bám đầy bụi bặm.

Nhưng khi lão nô ôm đao mà đứng trong chớp mắt đó, hắn đứng ngăn trở đường đi bộ xương khổng lồ, hắn còn chưa có tản mát ra đao khí kinh thiên, tản mát ra vô địch đao mang, thời điểm hắn đứng ở nơi đó, giống như là một bức tường vô hình, ngăn chặn đường đi của bộ xương khổng lồ, khiến bộ xương khổng lồ này không thể vượt qua nửa bước.

Vào lúc này, lão nô sống lưng thẳng tắp, hắn mặc dù không có tản mát ra đao khí kinh thiên vô địch, nhưng vào thời điểm này, hắn không còn là lão nô kia, khi sống lưng của hắn đứng thẳng, tóc hắn tung bay, trong phút giây này, mọi người cảm thấy lão nô lập tức trẻ ra rất nhiều, dường như hắn không còn là vị lão nhân tuổi đã xế chiều, mà là một vị trung niên hán tử tràn đầy sức sống.

Lão nô đứng nơi đó, bộ xương khổng lồ đột nhiên dừng bước, lão nô hai mắt ngưng tụ, một vị Đao Thần vô thượng tại đây trong thời khắc này tỉnh lại.

Trong khoảnh khắc này, lão nô còn chưa xuất đao, cũng không có đao khí kinh thiên, nhưng hai mắt của hắn lập tức bộc phát ra tia sáng có thể xuyên thủng mọi thứ, chém giết mọi thứ.

Vào thời điểm này, bộ xương khổng lồ cũng cảm nhận được sự cường đại của lão nô, cho nên trong xương hốc mắt của nó phun ra tia sáng màu đỏ sậm.

Dương Linh nhìn trước mắt một màn này, trong lòng cũng không khỏi vì vậy chấn động, nàng biết lão nô rất cường đại, nhưng nàng lại không có khái niệm cụ thể đối với sự cường đại của lão nô, nàng chỉ biết rằng lão nô rất cường đại mà thôi, về phần cường đại như thế nào, nàng không thể nói ra.

Bây giờ thấy lão nô ôm đao mà đứng, ngăn chặn đường đi của bộ xương khổng lồ, Dương Linh chỉ có thể nghĩ đến hai từ "vô địch".

Không sai, lão nô lúc này cho người ta cảm giác chính là vô địch, mặc dù lão nô không phải chân chính vô địch, nhưng khi hắn ôm đao ở ngực, dường như không có bất kỳ ai có thể chống đỡ được hắn, trường đao trong ngực hắn có thể chém giết mọi thứ.

Trước kia, Đông Man Cuồng Thiếu, Biên Độ Tam Đao cũng đã từng tản mát ra khí tức kinh thiên, đao khí của bọn họ tung hoành, bao nhiêu người vì đó sợ hãi thán phục.

Nhưng cùng lão nô trước mắt so sánh, Đông Man Cuồng Thiếu, Biên Độ Tam Đao đao khí của bọn hắn tung hoành kia, lại lộ ra cỡ nào ngây thơ cùng nhỏ yếu.

Đáng tiếc, vào thời điểm này, tất cả tu sĩ cường giả đang liều mạng chạy trốn, bỏ chạy mất dạng, không có cơ hội tận mắt nhìn thấy phong thái vô địch của lão nô.

"Ô ......" tại thời khắc này, bộ xương khổng lồ rít lên một tiếng, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, xương bàn tay to lớn của nó nện thẳng xuống.

Bộ xương khổng lồ này, không có chiêu thức, không có công pháp, nó chỉ lấy lực lượng mạnh mẽ nhất oanh kích thẳng xuống, không có động tác nào ngoài sức tưởng tượng, trực tiếp, hung mãnh, cuồng bá.

Tại thời điểm lực lượng khổng lồ như vậy oanh kích xuống, ngay cả không gian cũng "Răng rắc" một tiếng vỡ nát, có thể tưởng tượng bộ xương khổng lồ là cỡ nào đáng sợ, lực lượng của nó oanh kích xuống, tựa như có thể lập tức đánh chìm một tòa thành trì.

Đối mặt với một kích cường đại như thế, lão nô vẫn chưa xuất đao, trường đao trong lồng ngực quét ngang, cả đao lẫn vỏ đao, lập tức nằm ngang trước người.

Đây chỉ là trường đao quét ngang mà thôi, vượt qua núi, cắt đôi trời, trường đao quét ngang trời, Chúng Thần cũng không thể vượt qua.

Nghe được "Phanh" một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy trường đao của lão nô ngăn cản một kích của bộ xương khổng lồ.

Tại dưới tiếng "Phanh" vang lên, lực lượng cường đại trùng kích trên mặt đất, chỉ thấy mặt đất chấn động không ngừng, dưới lực lượng kinh khủng như vậy trùng kích xuống, mặt đất lập tức sụp đổ.

Có thể thấy được một kích này là mạnh mẽ thế nào, đổi lại là những người khác, chỉ sợ sẽ bị nện thành thịt vụn.

Nhưng mà, lão nô trường đao vẫn trong vỏ, tiện tay quét ngang, liền ngăn trở được một kích như vậy, có thể nhìn ra được lão nô là bực nào cường đại.

"Tốt ....." nhìn thấy lão nô theo một đao quét ngang, liền ngăn chặn một kích của bộ xương khổng lồ, Dương Linh cùng Phàm Bạch cũng không khỏi lớn tiếng hoan hô.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MụcHạVôNhân
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 9
Lượt đọc 1957

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.