Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiện Tay Thì Cũng Vô Địch (thượng)

Phiên bản Dịch · 1390 chữ

- Ngươi... ngươi... ngươi chết không tử tế...

Thiên Hạc Chân Nhân nhìn Lý Thất Dạ khinh bạc con gái của mình ngay trước mặt mọi người, hắn gào lớn.

- Câm miệng.

Lý Thất Dạ búng ngón tay, "đùng" một cái, miệng của Thiên Hạc Chân Nhân bị vả phun máu.

Lý Thất Dạ chẳng hề nhìn Phi Hoa Thánh Nữ, chỉ cười nhạt nói rằng:

- Một con đàn bà mà thôi, thật sự quá coi trọng mình rồi. Lý Thất Dạ ta thật sự muốn đàn bà thì chỉ cần ngoắc tay một cái, ngay cả tiên nữ cũng phải tự dâng tới giường. Chỉ cần ta đồng ý thì bất kể lúc nào, bất kể nơi đâu cũng có thể làm thịt ngươi, ngươi thật sự cho rằng mình là công chúa cao cao tại thượng à? Cho dù có là công chúa cao cao tại thượng thì ở trước mặt ta cũng không đáng một xu.

Phi Hoa Thánh Nữ sợ hãi run rẩy, nước mắt lặng lẽ chảy xuôi. Lúc này nàng khóc cũng không dám ngóc, nàng đã thấy sợ hãi rồi.

- Bệ... bệ... bệ hạ...

Cuối cùng, Trương Kiến Xuyên luôn đứng trong góc quỳ xuống đất, nhỏ giọng cầu xin.

- Sao hả, muốn cầu xin ta à?

Nhìn thấy Trương Kiến Xuyên quỳ xuống đất, Lý Thất Dạ mỉm cười.

- Tiểu nhân xuất thân Thần Hành môn, Thần Hành môn chính là nhà của ta.

Trương Kiến Xuyên run rẩy, nhỏ giọng xin tha.

Ở hiện trường chỉ có mỗi mình Trương Kiến Xuyên là có tư cách cầu xin Lý Thất Dạ, và cũng chỉ có mỗi mình Trương Kiến Xuyên là đáng giá để Lý Thất Dạ niệm tình. - Có chút thú vị.

Lý Thất Dạ mỉm cười, ném Phi Hoa Thánh Nữ sang một bên, nói rằng:

- Hôm nay tạm tha ngươi một lần.

Phi Hoa Thánh Nữ run rẩy, vội vàng kéo quần áo chùm kín thân thể của mình, lùi sang một bên, cúi thấp vầng trán, nước mắt lăn dài trên khuôn mặt, thế nhưng không dám khóc thành tiếng. Lúc này thân thể mềm mại của nàng run rẩy, nàng thật sự cảm thấy sợ hãi. - Một đám kiến hôi mà cũng đám ngấp nghé bảo vật của ta.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

- Đúng là ngu không gì bằng.

"Leng keng"

Ngay khi Lý Thất Dạ vừa nói xong thì Thần Thành môn vang lên tiếng cảnh báo, từng hồi cảnh báo vang khắp thiên địa.

Trong nháy mắt, tiếng nổ "đùng, đùng, đùng..." vang liên hồi, toàn bộ Thần Hành môn tuôn trào ánh sáng.

Lúc này, khí thế cuồn cuộn dâng trào lên, phóng thẳng tới chân trời, như là một con sóng lớn nhấn chìm bầu trời.

"Đùng..."

Lúc này Thần Thành môn dâng trào ánh sáng vô cùng vô tận, hào quang lấp lánh chiếu sáng cả vòm trời, bao phủ toàn bộ Thần Hành môn.

Khi ánh sáng vô cùng vô tận dâng trào thì Thần Hành môn lập tức tràn ngập đế uy vô địch. Trong nháy mắt, bên trong Thần Hành môn như có từng vị Chân Đế thức tỉnh, như có từng vị bất hủ đứng sừng sững trên bầu trời Thần Hành môn.

Lúc này, khí tức vô địch ngập tràn trong từng tấc đấc của Thần Hành môn, khí thế vô địch có thể phá hủy toàn bộ thiên địa, trấn áp bát hoang.

Ở bên dưới khí tức vô địch này, đừng nói là phi cầm tẩu thú, mà ngay cả đệ tử của Thần Hành môn cũng phải run rẩy, có không ít đệ tử nằm liệt bên dưới khí tức vô địch này. - Nội tình thức tỉnh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít đệ tử Thần Hành môn hét lên, vừa hưng phấn vừa kích động.

Rất hiển nhiên, có một ít đệ tử Thần Hành môn chạy trốn đã báo tin cho những lão tổ còn lại của Thần Hành môn. Sau khi biết được tin tức này thì những lão tổ còn lại của Thần Hành môn khới động tuyệt thế đại trận của Thần Thành môn.

Sau khi đại trận của Thần Hành môn được khởi động thì đại thế của Thần Hành môn cũng vận chuyển ngay tức thì, nội tình của Thần Hành môn cũng theo đó thức tỉnh.

Phải biết rằng nội tình cùng đại thế của Thần Hành môn từng được thủy tổ Thần Hành môn Thần Hành Chân Đế trút xuống vô số tâm huyết để đúc thành. Về sau được các đời Chân Đế cùng Chân Thần bất hủ của Thần Hành môn gia trì, khiến cho nội tình của Thần Hành môn có được sức mạnh vô cùng mạnh mẽ. Một khi nguồn sức mạnh này bùng nổ thì có thể trấn áp bát hoang. "Đùng..."

Hào quang rực rỡ, đế uy lồng lộng. Lúc này, trên trời gắn kết ra dấu ấn hình bàn chân, dấu ấn bàn chân này còn lớn hơn cả một ngọn núi, nó như được khắc vào trong hư không. Mặt khác dấu ấn bàn chân này vàng chói lọi, dâng trào kim quang cuồn cuộn, nhìn từ xa thì dấu ấn bàn chân vàng chói lọi này chẳng khác gì là chân Phật cả.

Lúc này, dấu ấn bàn chân màu vàng tuôn trào đế uy cuồn cuộn. Trong hoảng hốt, trên bầu trời giống như thật sự có một vị Chân Đế vô địch đang đứng ở đó. Vị Chân Đế vô địch này đứng trên cửu thiên, quét ngang vạn vực, mỗi cái phất tay đều có thể trấn áp vạn giới, thế gian không ai có thể địch lại. - Không biết lượng sức mình.

Nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời, Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:

- Coi như thủy tổ Thần Hành Chân Đế của các ngươi đích thân tới thì ta cũng không coi hắn ra gì, huống chi chỉ là đại thế.

"Đùng..."

Trong nháy mắt, dấu ấn bàn chân đạp về phía Lý Thất Dạ.

Trong tiếng "đùng" vô cùng lớn, chỉ thấy khi bàn chân đạp xuống thì không gian dường như đổ nát. Một chân đạp xuống, trấn áp tất cả thần ma quỷ mị trên thế gian. Khi bàn chân này đạp xuống, tất cả mọi thứ đều bị nghiền thành tro bụi.

Bàn chân này hội tụ sức mạnh tuyệt thế vô song. Nó hội tụ toàn bộ đại thế của Thần Hành môn, liên kết gia trì của các đời Thần Hành môn, là đòn công kích mạnh mẽ nhất của Thần Hành môn.

Trong tiếng nổ vang "đùng...", toàn bộ thế giới như bị đạp trúng, núi non sụp đổ, ngay cả nhật nguyệt tinh thần cũng hóa thành bột mịn.

- Phá...

Đối mặt với bàn chân này, Lý Thất Dạ cười lớn, không hề bận tâm, bàn tay nắm lấy Vô Tự Bi.

"Vù"

Lúc này ở chính giữa Vô Tự Bi xuất hiện một vòng xoáy, trong chớp mắt, Vô Tự Bi hội tụ tất cả sức mạnh trên thế gian lại với nhau, tất cả sức mạnh trong thiên địa đều được gắn kết vào tấm bia đá này.

Chỉ nghe cái "ầm", lúc này một chuyện khó tin xảy ra. Trong tiếng "ầm" này, chỉ thấy Vô Tự Bi đổ nát từng tấc một, để lộ ra hình dáng thật của nó. Chỉ thấy sau khi Vô Tự Bi đổ nát xong thì một tấm cự thuẫn xuất hiện.

Tấm cự thuẫn này như được điêu khắc từ nham thạch, vẻ ngoài của cự thuẫn vừa cổ điển vừa khí thế, mặt thuẫn có điêu khắc phù văn đơn giản. Khi cầm tấm cự thuẫn này trong tay thì mỗi lần nhấc lên là mỗi lần nhấc toàn bộ thế giới. "Đùng..."

Cự thuẫn trong tay Lý Thất Dạ đập mạnh ra ngoài, đập về phía bàn chân đang đạp xuống.

Khi tấm cự thuẫn này đập tới thì nó phát ra ánh sáng, những sợi ánh sáng này lấp lánh chói mắt, mỗi sợi ánh sáng đều giống như có thể cắt đứt một thế giới, vô cùng mạnh mẽ.

Bạn đang đọc Đế Bá (dịch edit) của Yếm Bút Tiêu Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 2193

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.