Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

XUẤT QUAN

Phiên bản Dịch · 1047 chữ

Tiêu Viêm dừng lại vài ngày bên trong Vân Thành, cũng đã thu mua hoàn tất các dược liệu. Về vấn đề thu mua dược liệu thì tiến độ của Tiêu Viêm khá thuận lợi, thế nhưng việc tìm tin tức của Tiêu tộc, Huân Nhi, Thải Lân thì chẳng hề có chút đầu mối.

Giữ lúc Tiêu viêm chuẩn bị rời khỏi Bắc Vân phủ, khi tới Hồng Viễn phủ tìm vị cường giả họ Tiêu, đột nhiên bên trong Vân Thành nghe thấy tiếng gió thổi. Đấu giá hội ở Vân Thành mười năm tổ chức một lần sau một tháng sẽ được cử hành tại quảng trường lớn, nghe nói trong đó có đồ đạc Tiêu Viêm cần tìm.Một trong dược liệu chính luyện chế Phong Thánh đan--- Khô mộc xà đằng. Bởi vậy, Tiêu Viêm cũng đành nán lại đơi sau một tháng để tham gia Vân thành đấu giá hội.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tiêu viêm liền nhẹ nhàng đi đến phường thị.

Mục đích của y chính là muốn ở bên trong phường thị xem có dược liệu luyện đan nào không, cũng nhận tiện trong vòng một tháng ở lại đây luyện tập “luyện dược thuật”.

Tiêu Viêm tới rất sơm nhưng sau khi đến phường thị này, lại phát hiện nơi đây đã chặt cứng người, người vãng lai nối liền không dứt. Chợt, một cái đầu đâm vào dòng người bên trong phường thị, tìm kiếm dược phẩm cần thiết.

Lập tức, một người kéo những người ở trong hàng, hướng phía “Vạn thuốc các” đi đến.

Vạn thuốc các”, Tiêu Viêm từ đâu nghe được, là nơi chứa đầy đủ các dược liệu, nhưng giá của các dược liệu này cũng là….

Chuyển qua hai con đường đạo, Tiêu Viêm đi tới cửa vào vạn thuốc các. "Giao một trăm kim tệ sơ cấp phí!" Một tên hộ vệ thản nhiên nói.

Tiêu Viêm sửng sốt. Thảo nào phường thị những người đó nói nơi này rất đen, quả thế a! Tiêu Viêm cũng không chậm trễ, nộp một trăm sơ cấp phí, thì tên hộ vệ mới để cho Tiêu Viêm đi vào.

Sau khi bước vào Vạn Thuốc Các, Tiêu Viêm quan sát xung quanh. Tầng thứ nhất diện tích rất lớn, thiết kế cũng khá thuận tiện, đồ đạc cũng hiện đại như các quán khác, đem các dược phẩm phân loại ghi chú. Khiến người xem dễ dàng hiểu ngay.

Các giá được chia thành sáu hàng bốn tầng. Mặt trên của các ô ngăn cách đều có một cái hộp trong suốt, bên trong chưa mọt phần dược liệu. Xung quanh chỉ thả một phần vật phẩm trang trí, khiến người nhìn càng thêm thư thái, cách đó không xa, có một thang lầu, lên tiếp trên lầu có một kẻ gác cửa.

Ở lầu một dạo qua một vòng, hộp đồ vật bên trong mặc dù không tệ, nhưng cũng chỉ có thể luyện chế ra bát phẩm đan dược mà thôi. Xoay người sang chỗ khác, Tiêu Viêm hướng tầng hai đi đến. "Lầu hai không phải người bình thường mở ra!" trung niên hán tử canh giữ ở thang lầu thản nhiên nói. “Muốn lên lầu, cần điều kiện gì?” "Luyện dược sư, đẳng cấp luyện dược sư có thể đi vào!" Trung niên hán tử khinh thường liếc mắt nhìn Tiêu Viêm, hừ một tiếng nói.

Nghe được hán tử nói như vậy, Tiêu Viêm sửng sốt một chút, chợt, tiếp tục đi đến! "Ngươi không nghe thấy sao? Luyện dược sư,cấp độ luyện dược sư mới có thể đi vào." Trung niên hán tử lại lần nữa nói. "Ha hả, ta chính là luyện dược sư!" Dứt lời, lại lần nữa hướng lên trên đi đến."Các hạ, xin dừng bước, chúng ta phải thử một chút xem các hạ có phải là thật hay không." Tiêu Viêm khẽ nhíu chân mày, nói "Làm sao khảo thí?" “Khảo thí thì rất đơn giản, ngươi chỉ cần so đấu lực lượng linh hồn với một dược sư khác, chỉ cần trong thời gian quy định mà không bại, như vậy tính là hợp cách.” Cùng lúc đó, nơi nào đó của Bích Dĩnh phủ ngoài vạn lý Cự Vân Thành. "Thải Lân tỷ tỷ, cha cùng Khôn Chúc tiền bối hôm nay nên xuất quan sao??" lệ nữ quần áo thanh y xinh đẹp, mái tóc đen bị tung ra, gỡ gỡ tóc đen trên trán, mở miệng nói. Xem hình dạng, chính là Huân Nhi người mà Tiêu Viêm ngày nhớ đêm mong. "Ha hả, hôm nay đích thật là Khôn Chúc tiền bối, nhị cha xuất quan ngày! Huân Nhi, nhìn dáng vẻ ngươi vội vàng như vậy, chẳng lẽ nhớ tên kia đến phát điên rồi phải không..." "Thải Lân tỷ tỷ, ngươi..." Huân Nhi xấu hổ đỏ mặt, thoạt nhìn đặc biệt làm người ta thương tiếc."Thải Lân tỷ tỷ, ngươi đừng nói ngươi không nhớ hắn?" Thải Lân vẫn không trả lời, đã bị một trận tiếng cười dài cắt đứt. Chợt, Huân Nhi, Thải Lân trước mặt, hai đạo nhân ảnh đột ngột xuất hiện. Chính là hai người bế quan chữa thương Cổ Nguyên, Khôn Chúc “Cha ngươi xuất quan, toàn bộ vết thương đã lành rồi sao?” "Cha xuất quan? Đã khôi phục hoàn toàn?" Một bên Thải Lân cũng là vô cùng mừng rỡ hỏi.

Cổ Nguyên cùng Khôn Khúc liếc mắt nhìn nhau, đồng thời cười nói "Vết thương đã lành toàn bộ rồi, hơn nữa, ta cùng lão Long thực lực còn có phần tăng thêm!" "Là thật sao?" Một bên Khôn Chúc cũng là gật đầu cười. "Cha, chúng ta bây giờ liền xuất phát đi tìm Tiêu Viêm ca ca, được chứ?" "Cũng biết ngươi không yên lòng Tiêu Viêm ca ca của ngươi! Bất quá, chúng ta tới chỗ nào tìm kiếm hắn a!" Cười cười hỏi Huân Nhi "Chúng ta đi Dược Chi Vực tìm Tiêu Viêm ca ca, nghe nói Dược Chi Vực một năm sau đó sẽ tổ chức dược hội, Nếu Tiêu Viêm ca ca đã biết chuyện này, nhất định sẽ tới, chúng ta tới chỗ đó tìm!" "Ân!"

Bạn đang đọc Đấu Phá Thương Khung Hậu Truyện của Lão Đàn Toan Thái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Việt
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1497

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.