Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại kết cục (2)

Phiên bản Dịch · 2370 chữ

Đúng a! Mình đã là nhất cấp Thần, là Tình Tự Thần. Muốn để nhạc phụ tán thành, liền phải thể hiện ra đủ tu vi mới được. Đến tột cùng như thế nào mới có thể trước mặt nhạc phụ kiên trì thời gian dài hơn chứ?

Đái Mộc Bạch dường như nhìn ra trong lòng hắn suy nghĩ gì, thản nhiên nói: "Nếu như ngươi chỉ muốn đơn thuần đi chống cự, vậy thì, một trận này không cần đánh ngươi đã thua, ngươi một cơ hội nhỏ nhoi đều không có. Vô luận là người hay là Thần, nếu như không có quyết tâm thắng lợi, lại làm sao có thể đem năng lực của bản thân phát huy đến cực hạn? Ngươi đã có thể tu luyện thành Thần, đạo lý này không có lý do không rõ đi."

Nghe hắn vừa nói, Hoắc Vũ Hạo lập tức giật mình, đúng a! Nếu như ngay cả quyết tâm thắng lợi đều không có, lực chiến đấu của mình còn có thể phát huy ra bao nhiêu, "Nhưng, nhưng đó là phụ thân Vũ Đồng a!" Hoắc Vũ Hạo có chút đắng chát chát nói.

Đái Mộc Bạch khinh thường hừ một tiếng, nói: "Chẳng lẽ ngươi cho rằng, lấy năng lực của ngươi còn có thể tổn thương người huynh đệ của ta hay sao? Tin tưởng ta, ngươi đến lúc đó chỉ cần toàn lực ứng phó phát huy là được. Chưa kể ngươi không có khả năng tổn thương hắn, cho dù ngươi có thể, ở Thần Giới mà nói, ngược lại là đại hảo sự."

Hoắc Vũ Hạo không tiếp tục nói cái gì, nhưng hào quang trong mắt đã thiếu đi mấy phần e ngại trước đó.

Mới vào Thần Giới lạ lẫm, để hắn trong nội tâm khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một chút hoảng sợ, may mắn, thời điểm mấu chốt gặp được Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh, để tâm tình của hắn cũng dần dần ổn định lại, niềm tin của bản thân cũng từ từ khôi phục. Hắn dù sao từng là tối cường giả trên Đấu La Đại Lục, đồng thời đánh bại thần thoại vô địch Đế Thiên. Tuy hai chữ Thần Giới gây áp lực cho hắn, nhưng khi hắn hoàn toàn tỉnh táo lại về sau, phần áp lực này cũng liền dần dần chuyển hóa thành động lực.

Không lâu sau, nơi xa, tòa cung điện kia đã trong tầm mắt, nhìn thấy cung điện kia, ánh mắt Hoắc Vũ Hạo lập tức liền bắt đầu trở nên nóng bỏng, bởi vì, Đường Vũ Đồng là ở chỗ này a! Vô luận như thế nào, hôm nay có hai vị lão tổ tông, chính mình cũng nhất định phải gặp Vũ Đồng mới được, nhất định phải chính miệng giải thích với nàng.

Chưa đến gần cung điện, mười đạo kim sắc thân ảnh liền ngăn lại đường đi của bọn hắn, nhưng nhìn thấy Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh về sau, bọn hắn lại lập tức khom mình hành lễ.

Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh mặc dù đều là nhị cấp Thần, nhưng bởi vì cùng chấp pháp giả Đường Tam quan hệ mật thiết, địa vị trong Thần Giới tự nhiên cũng liền nước lên thì thuyền lên.

Đái Mộc Bạch nói: "Mời Hải Thần ra, chúng ta có việc thương lượng."

"Vâng, người xin chờ một chút." Một kim y nhân cấp tốc đáp lời.

Không lâu sau, một đạo hào quang từ trên trời giáng xuống, chính là Đường Tam, chỉ bất quá, hắn hiện tại đã không có một thân huyết hồng sắc lúc truy sát Đái Vũ hạo.

Nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo, hắn ánh mắt ngưng lại, sát khí lạnh lẽo lập tức dâng lên, nhưng lại nhìn lấy Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh, sát khí trong lòng cũng liền thuận thế yếu bớt mấy phần.

"Mộc Bạch, các ngươi thế nào đến rồi?" Đường Tam nhàn nhạt hỏi, nét mặt có vẻ hơi lãnh đạm.

Đái Mộc Bạch nói: "Còn không phải bởi vì tiểu gia hỏa này. Tiểu tam, đệ tuổi cũng đã cao, còn cùng hài tử so khí gì? Ta biết đệ yêu thương Vũ Đồng, nhưng cũng nên cho hậu đại của ta cơ hội một lời giải thích."

Đường Tam hừ lạnh một tiếng, nói: "Lấy tình cảm của huynh đệ chúng ta, sự tình khác như thế nào đều có thể, nhưng chuyện này lại vô luận như thế nào đều không được. Ta liền chỉ có một đứa con gái, vậy mà tại nhân gian nhận tổn thương lớn, ta quyết không cho phép hắn lại lần nữa tổn thương Vũ Đồng. Trừ phi, hắn có thể chiến thắng ta."

Đái Mộc Bạch tức giận hừ một tiếng, nói: "Chiến thắng đệ lại như thế nào? Chẳng lẽ đệ còn thật sự coi bản thân là vô địch sao? Vũ Hạo, lên đi, để hắn nhìn lấy thực lực nhất cấp Thần của ngươi."

Đái Vũ Hạo sắc mặt hơi đổi một chút, hắn vốn cho là, bằng quan hệ giữa Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh cùng Đường Tam nói giúp cho mình, nói không chừng liền có thể nhìn thấy Đường Vũ Đồng. Nhưng mà ai biết, mới không nói được mấy câu, vậy mà liền muốn động thủ. Trong lòng lập tức rất khó.

Đường Tam lạnh lùng nhìn về phía hắn, "Ngươi dám đánh với ta một trận?"

Đái Vũ Hạo hít sâu một cái, sải bước đi tới, thân hình bay về trước, hướng Đường Tam khom mình hành lễ, "Ta chỉ muốn gặp mặt Vũ Đồng. Nếu như tiền bối khăng khăng khảo giáo mà nói, vãn bối nguyện ý thử một lần."

Đường Tam đột nhiên cười, cười khinh miệt, cười khinh thường, "Tốt, vậy ta cũng muốn nhìn lấy, ngươi bằng cái gì đến cùng ta chống lại."

Uy áp ngập trời bỗng nhiên bộc phát, phô thiên cái địa hướng Đái Vũ hạo dâng trào, âm thanh lạnh lùng của Đường Tam vọng vào tai hắn, "Ngươi chỉ có một lần cơ hội, nể mặt Mộc Bạch, ta sẽ không giết ngươi, nhưng sau lần này, ngươi còn dám đến đây, ta liền lau đi trí nhớ của ngươi. Để ngươi vĩnh viễn quên Vũ Đồng."

Đái Vũ hạo đột nhiên mở to hai mắt nhìn, mỗi người đều nghịch lân của bản thân, hắn cũng vậy, từ khi đến Thần Giới về sau, hắn vẫn thừa nhận Đường Tam áp bách, tận khả năng điều tâm thái của chỉnh mình, đối mặt Đường Tam cũng không dám như thế nào phản kháng. Nhưng lúc này nghe Đường Tam vừa nói, chiến ý trong lòng lập tức cháy hừng hực, vì Vũ Đồng, vì có thể nhìn thấy nữ nhân mình yêu thích, bây giờ cái gì cũng không cần để ý.

Một tầng hào quang kì dị bỗng nhiên từ trên người Vũ Hạo bắn ra, khí tức cả người cũng biến đổi. Một đạo thân ảnh bích lục sắc phía sau hắn sáng lên, chính là Băng Đế.

Băng Đế, trong tình tự chi lực của Vũ Hạo, đại biểu cho phẫn nộ!

Ý niệm cường thịnh thuận thế bốc lên, Đái Vũ hạo hai mắt sáng lên, Vận Mệnh Nhãn trên trán mở ra, bên trong Vận Mệnh Nhãn mơ hồ có một vòng quang đoàn kỳ dị đang nhấp nháy, lập tức, sau đầu Đái Vũ hạo xuất hiện một vòng sáng có hoa văn bụi gai bao phủ bên ngoài.

Chính là đệ cửu hồn hoàn Linh Mâu lúc trước, Kinh Cức Quang Hoàn.

Mặc dù thành Thần, nhưng hồn kỹ trước kia lại đều tồn tại, hơn nữa càng có thăng hoa, dưới tác dụng của thần thức, trước kia phóng ra hào quang kì dị, Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh xa xa cảm nhận được khí tức tản mát ra, cũng không khỏi hơi kinh hãi. Thần thức dao động thật cường đại a! Không hổ là lực lượng nhất cấp Thần.

Kinh Cức Quang Hoàn tự nhiên đến từ Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể, lúc trước dù cho dù thời điểm đối mặt Đế Thiên, Đái Vũ Hạo cũng không có sử dụng qua, bởi vì, hắn lo rằng Đế Thiên thông qua hồn kỹ của bản thân phát giác được mình đã hấp thu hồn hoàn Tà Đế, từ đó có tâm đề phòng. Về sau hắn trực tiếp phát động Thời Không Chi Quang, Thần Thú quả nhiên không địch lại, cũng bởi vì hắn trước đó che giấu thực lực.

Mà bây giờ, đối mặt loại cường giả như Đường Tam, hắn lại nào dám có nửa điểm ẩn tàng a?

Đường Tam đã xuất thủ, hắn hướng Đái Vũ Hạo tay phải vừa nhấc, hết thảy xung quanh lập tức hoàn toàn biến thành lam sắc, lực áp bách khủng bố lập tức bốc lên. Tay phải vừa thu lại, ngón tay hướng ra ngoài chỉ ra. Lập tức, một đoàn thanh bích sắc quang đoàn liền hướng Đái Vũ hạo bay đi.

Đái Vũ Hạo mặc dù không biết Đường Tam sử dụng là năng lực gì, nhưng lấy phán đoán của hắn đối với thực lực Đường Tam, lại nào dám có nửa điểm xem thường.

Hồn lực lập tức chuyển đổi thành Cực Hạn Băng, một đạo thâm lam sắc quang mang bỗng nhiên chém ra, chính là Đế Kiếm, Băng Cực Vô Song!

"Đinh!" âm thanh giòn vang, Băng Cực Vô Song vậy mà lập tức phá toái, hóa thành vô số mảnh vỡ bay tán loạn, mà thanh sắc quang đoàn vẫn như cũ hướng Đái Vũ Hạo bay tới, tốc độ không nhanh, nhưng trong quá trình phi hành lại mang theo uy áp cực kỳ khủng bố.

Đường Tam khinh thường nói: "Hữu hình vô thần năng lực, cũng muốn chống cự Thiên Thanh Tịch Diệt Thần Lôi của ta?"

(Hữu hình vô thần: có tiếng mà không có miếng)

Đái Vũ Hạo hít sâu một cái, hắn hiểu được , bất kỳ hồn kỹ thông thường nào, trước mặt vị nhạc phụ đại nhân này chỉ sợ đều không có bất kỳ tác dụng đi.

Tâm thần bỗng nhiên thu lại, thân ảnh Băng Đế phía sau cũng lập tức trở nên rõ ràng, Băng Đế ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Đường Tam, nàng chẳng cần biết đối thủ là ai, nộ hỏa mãnh liệt lập tức bốc lên, lấy thân thể Đái Vũ Hạo làm trung tâm, một đạo bích quang phóng lên tận trời, vậy mà ngạnh sinh phá vỡ một cái khe trong lam sắc không gian xung quanh.

Đái Vũ Hạo chân trái sải bước đi tới, tưởng niệm chi ý bắn ra, Vận Mệnh Nhãn bỗng nhiên biến thành hắc bạch song sắc, ngay sau đó, hai đạo ánh sáng đã bắn ra như chớp.

Hắc bạch song sắc vừa bắn ra, lập tức lam sắc trong không trung vì đó mà ảm đạm, ngay sau đó, lam sắc thế giới vậy mà lập tức biến thành hai màu đen trắng.

Một khỏa thụ nhãn khổng lồ phảng phất chống lên toàn bộ bầu trời, trôi nổi sau lưng Đái Vũ Hạo, hắc bạch sắc quang mang cũng lập tức tràn ngập cả không gian.

Vô luận là Đường Tam, hay là Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh, trên mặt cũng không khỏi toát ra vẻ kinh ngạc, chỉ là kinh ngạc trình độ hơi có khác biệt mà thôi. Không chỉ là bọn hắn, cho dù bản thân Đái Vũ Hạo cũng không nhịn được không khỏi kinh ngạc, bản thân dẫn động lực lượng vận mệnh, vậy mà cường đại như vậy?

Tước Đoạt Linh Hồn, Vận Mệnh Chi Thương, hai đại thần kỹ trong Thần Giới dường như mới phóng ra ánh sáng chân chính của bọn chúng.

Hai đạo quang mang lập tức liền rơi vào trên người Đường Tam, Đường Tam toàn thân mặc dù bộc phát ra lam quang mãnh liệt, nhưng đối với hai đạo quang mang lại không có hiệu quả ngăn trở. Thân thể cũng theo đó biến thành hắc bạch song sắc.

Mà khỏa Thiên Thanh Tịch Diệt Thần Lôi kia vào lúc này cũng đã đến trước mặt Đái Vũ Hạo.

Đái Vũ Hạo hữu quyền vung ra, trong hai tròng mắt lại xuất hiện thân ảnh của Đường Vũ Đồng.

Tư Đông Quyền, Tư Như Tuyền Dũng, phụ gia thất tình chi nộ.

Tất cả lực lượng ngăn cản ta có thể tưởng niệm Vũ Đồng, đều phải tiêu vong dưới cơn giận của ta. Chính là ý niệm của hắn lúc này.

"Ầm ầm!"

Hắc bạch song sắc giữa trời sau khi hai đại thần kỹ của Đái Vũ Hạo bộc phát thuận thế ảm đạm, nhưng ngay sau đó, hào quang xanh biếc liền tràn ngập trong cả không gian.

Đái Vũ Hạo chỉ cảm thấy dường như có một đầu Thanh Long to lớn quấn lên thân thể mình, sau đó liền phóng ra vụ nổ khủng khiếp. Lực bạo tạc từ thân thể đến linh hồn toàn diện bộc phát, đau khổ kịch liệt phảng phất muốn đem cả người hắn xé nát.

Bích lục sắc thân ảnh chuyển hóa thành Bát Giác Huyền Băng Thảo, một điểm vui sướng nhàn nhạt đột nhiên ôm trọn thân thể Đái Vũ Hạo, đám mây thiên địa nguyên lực lập tức lấy tốc độ điên cuồng hướng thân thể hắn hội tụ mà đi.

Bát Giác Băng Nguyên Ngưng.

Thiên địa nguyên lực khổng lồ gột rửa lấy thân thể Đái Vũ Hạo, khôi phục trên người hắn chịu đến tổn thương.

Mà nơi xa, thân thể Đường Tam lại chấn động, trong miệng phát ra một tiếng trầm thấp kêu rên, cũng đồng thời chấn động một cái. Hắc bạch song sắc trên người dao động cũng trở nên kịch liệt mấy phần.

Bạn đang đọc Đấu La Đại Lục 2 của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HảiFull
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.