Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu kịch liệt như lửa

Phiên bản Dịch · 1512 chữ

Trung Châu Tam Hoàng cúi đầu nhìn con chim lớn màu đỏ nằm phía dưới đất, mỗi người đều cảm thấy sững sờ.

Nhớ ba tháng trước, ở Cự Linh Thành, lúc mới gặp mặt, Đinh Hạo còn phải dựa vào lực lượng tích lũy của trận pháp minh văn dưới mặt đất, mới có khả năng hình thành áp chế đối với đám người mình. Nhưng hiện tại, trong lúc giơ tay nhấc chân lại có thể giết chết một con chim lớn, dị chủng hồng hoang có chiến lực nửa bước Võ Hoàng, giống như bẻ gãy cành cây khô. Điều này có nghĩa là hiện tại nếu như Đinh Hạo muốn giết chết ba người mình, thật sự dễ dàng giống như bóp chết một con kiến.

Trong các võ giả khác, Thiên Đao Tuyệt Kiếm Minh cũng nhìn chằm chằm.

Bọn họ vốn cho rằng hơn tám mươi người bọn họ kết hợp lại, cũng là một lực lượng đủ khiến cho bất kỳ thế lực nào cũng phải cảm thấy khiếp sợ. Đinh Hạo tất nhiên phải dựa đám người mình. Nhưng hiện tại xem ra, điều này chỉ là suy nghĩ từ phía bọn họ.

Ở trước mặt chí cường giả chân chính, chút ưu thế về nhân số của bọn họ, có đôi khi thật sự rất buồn cười. Nếu như thật sự chiến đấu, chỉ cần một mình Đinh Hạo đã có thể dễ dàng giết chết hơn nửa đám người mình.

Một vài võ giả vốn vẫn ôm ý niệm khác, đều đàng hoàng thuận theo.

Cuộc chiến đấu rất nhanh đã kết thúc.

Đinh Hạo giải quyết đám chim khổng lồ màu đỏ hung tàn này, nhưng võ giả liều mạng trối chết lại không dừng lại, ngay cả một tiếng cảm ơn cũng không nói, mà lấy tốc độ nhanh hơn, chạy vội về phía cánh cửa Cổ Lộ phía xa. Hiển nhiên dù chỉ một khắc hắn cũng không muốn ở lại chỗ này.

Đinh Hạo mặt nhăn mày nhíu, đưa tay ra.

Một lực lượng cực lớn tuôn ra, trực tiếp kéo một vị võ giả chạy trối chết bay lên trời cao.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Đinh Hạo hỏi một người sống sót, chạy trối chết ra ngoài.

- Ngươi lại dám... A, hóa ra là Đao Cuồng Kiếm Si Đinh đại nhân. Không tốt rồi, phía trước là thú triều vô cùng vô tận. Đám hung thú bạo động kia... Quá nhiều... Thật đáng sợ... Phải có đến hơn một trăm một nghìn con... Trời ạ, sức lực con người căn bản không có khả năng chống đỡ...

Người may mắn còn sống sót này nhận ra Đinh Hạo, không dám chậm trễ, nói một cách đứt quãng.

Hắn là một võ giả cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong, cũng không biết là đệ tử môn phái nào. Khắp người đầy những vết thương. Hiển nhiên hắn đã bị sợ vỡ mật, cả người run rẩy.

- Tại sao lại thành như vậy?

Đinh Hạo cảm thấy chuyện không thể đơn giản như vậy.

- Trước ngày hôm qua, một con thú lớn vương cấp đáng sợ xuất hiện. Nghe đồn là Chư Hoài đứng thứ mười trong Thất Thập Nhị Địa Sát Thần Thú thượng cổ. Hình thể của nó giống như núi cao, một hơi nuốt lấy một thế lực Yêu tộc, đuổi toàn bộ hung thú trong Cổ Lộ tập trung lại một chỗ, bắt giết Nhân tộc và Yêu tộc. Đây quả thực là một con đường chết. Chết sạch, người đều bị chết sạch... Ngay cả đám người Tống Khuyết Thanh Vân Tông, yêu tộc Ngân Nguyệt Cổ và Bổ Thiên Quyết cùng với thế tộc Yêu tộc đều tổn thất thảm trọng, bị vây ở cuối Cổ Lộ, sống chết không rõ!

- Các ngươi cũng đừng đi vào nữa. Nhân lúc bây giờ còn chưa bị để mắt tới, mau trốn đi. Nếu không tất cả đều phải chết!

Nói xong, người may mắn còn sống sót này giống như con chó nhà có tang, chạy về phía lối ra của Cổ Lộ.

...

...

Tiếng chém giết đầy hoang tàn.

Huyết quang tận trời.

Đám thú vô cùng vô tận giống như thủy triều bao vây mấy nghìn Nhân tộc và cao thủ Yêu tộc ở trong đó.

Thú lớn với hình thù kỳ quái, thân thể đều vô cùng to lớn, giống như không muốn sống điên cuồng trùng kích. Mặt đất cũng trở nên chấn động. Cao thủ và cường giả hai tộc vốn phân tán khắp nơi, đều vội vàng tập trung lại với nhau, ở xung quanh một dãy núi, mượn địa hình bày ra trận pháp minh văn và yêu trận trước, miễn cưỡng ngăn cản được thú triều trùng kích!

Trên không trung phía xa, một con thú lớn màu đen cao tới ngàn mét, thân hình như ẩn như hiện ở trong tầng mây, lôi điện đi theo, mơ hồ giống như con trâu lớn, lại có tai giống như lợn rừng, bốn cái sừng dài lớn giống như lưỡi kiếm đâm thẳng vào trời cao. Đôi mắt giống như mặt trăng màu máu đỏ treo ở trên không trung, không ngừng phát ra những tiếng rít gào giống như tiếng trẻ con khóc nỉ non...

Dưới sự huy động của con thú lớn này, tất cả hung thú dị chủng giống như phát điên, bay trên bầu trời, bò trên mặt đất, có sư tử chín đầu, cũng có hổ hai cánh, còn có thật nhiều quái vật từ mặt đất dưới chui ra ngoài, giống như con xuyên sơn giáp, vảy toàn thân lóe ra ngân quang, phát ra những tiếng rít gào, che kín bầu trời, lao về phía cao thủ hai tộc.

Mặt đất chấn động run rẩy, dãy núi đổ nát.

Cuộc chiến đấu diễn ra tới gần nửa đêm, máu của đám thú lớn bị giết chết theo khe suối chảy xuôi, tạo thành thác nước màu máu. Trong thiên địa tràn ngập mùi máu tanh. Mặt đất biến thành màu đỏ. Rừng rậm với những cái cây cao chọc trời cháy hừng hực...

Quả thực là cảnh tượng giống như ngày diệt vong.

Mỗi giây mỗi phút, đều có sinh linh ngã xuống.

Rất nhiều cường giả Yêu tộc đều hiện ra bản thể nguyên hình, hóa thành hình dạng dã thú cùng với dị chủng hồng hoang xé cắn.

Võ giả Nhân tộc lại dựa lưng vào nhau, kết thành một vài trận pháp loại nhỏ. Một khi có hung thú hồng hoang phá tan lớp phòng vệ của trận pháp minh văn, bọn họ lập tức triển khai tập kích. Trên người rất nhiều người đều có máu tươi đầm đìa. Bọn họ ra sức chém giết. Các vũ khí huyền khí cao cấp cũng bắt đầu gẫy. Bọn họ rơi vào cảnh cực kỳ khốn cùng...

- Giết sạch những kẻ xâm lăng, báo thù!

Một sóng tinh thần từ trong thân thể con thú lớn màu đen kia mạnh mẽ phát ra, giống như trận gió lốc lan tràn trong thiên địa.

Dưới sự huy động của nó, tất cả mãnh thú hồng hoang dị chủng giống như phát điên, liều chết trùng kích về phía dãy núi.

Sau khi cao thủ Nhân tộc và cường giả Yêu tộc tiến vào tây du của Cổ Lộ, hoàn toàn không thu liễm, trắng trợn cướp giết dị chủng hồng hoang, cuối cùng đã kích thích khiến dân vốn cư trú ở nơi này trả thù đẫm máu. Khi những thú lớn tạo thành đoàn phản kích, tất cả đều có vẻ quá mức đáng sợ.

Ở bao vây ở vị trí trung tâm nhất, Tống Khuyết, yêu hoàng Bổ Thiên Quyết, Ngân Nguyệt Cổ Yêu Tộc Yêu Hoàng, Tà Hoàng Cốc, Yêu tộc Đại Lực Ngưu, Diệt Tuyệt Kiếm Tông, Thiên Hạ Hội và các chí cường giả Nhân tộc và yêu tộc đứng ở trong hư không, ánh mắt như điện, bắn phá bốn phía, trấn thủ trung tâm. Một khi mãnh thú hồng hoang dị chủng có thực lực mạnh mẽ vọt vào vòng phòng ngự, bọn họ sẽ ra tay tiêu diệt trước tiên...

- Đinh Hạo đang ở đâu? Vì sao hắn không ở đây? Không biết có phải hắn ở phía sau thao túng thú triều này hay không?

Tà Tâm Yêu Hoàng cười âm hiểm, nói:

- Hắn mang theo mèo trắng, thoạt nhìn giống như một loại dị chủng hồng hoang. Người này có tướng mạo chim ưng, tâm tư thâm trầm, phải đề phòng!

- Đinh huynh đệ rơi lại phía sau. Tà Tâm Yêu Hoàng, ngươi nói lời này là có ý gì?

Tống Khuyết cả giận nói:

- Đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng ta bây giờ quan trọng nhất chính là nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề. Ngươi nói những lời thối tha này là có ý gì?

Bạn đang đọc Đao Kiếm Thần Hoàng của Loạn Thế Cuồng Đao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 491

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.