Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại Kim Dương.(1)

Phiên bản Dịch · 1654 chữ

Hơn nữa còn là một thanh niên đi tới bái kiến hắn mà thôi!

Kim Dương võ thánh là siêu cấp cường giả đầu tiên được tôn xưng đệ nhất võ thánh, với thân phận của hắn, được đến vạn dân kính ngưỡng, võ giả cường giả muốn đến bái kiến hắn thật vô số kể! Nhưng cổng lớn của Đại Ly Hồng gia không phải ai cũng dễ dàng được tiến vào.

Mấy thủ vệ kia vẫn còn nhớ rõ lúc trước kể cả đệ nhất thiên tài võ thánh Vân Phi Dương đến bái kiến Kim Dương võ thánh, cũng phải chờ đợi thật lâu mới được tiếp kiến, hơn nữa cũng chỉ do thủ vệ dẫn đi vào.

Giống như bây giờ, Kim Dương võ thánh lại khẩn cấp đích thân chạy ra nghênh đón một người, đây là lần đầu tiên phá lệ!

- Nhờ hồng phúc của tiền bối, lần này Tần Phàm gặp đại nạn không chết!

Tần Phàm thấy Kim Dương võ thánh đích thân đi ra nghênh đón chính mình, không nhịn được cảm động, biết lão võ thánh thật tình quan tâm tới mình, liền cúi người thi lễ, cung kính trả lời.

- Tốt, thật tốt quá! Ta luôn luôn lo lắng cho ngươi, không thể tưởng được ngươi gặp đại nạn không chết! Thật sự là quá tốt, chúng ta vào trong nói chuyện.

Hai tay Kim Dương võ thánh vỗ mạnh lên vai Tần Phàm, kéo hắn đi vào bên trong, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng lẫn hưng phấn.

- Đa tạ tiền bối quan tâm!

Tần Phàm hồi đáp, sau đó hai người cùng đi vào bên trong phủ đệ.

- Tần Phàm? Chính là kỳ tích chi tử nổi danh đại lục trong một năm nay sao?

Ngay sau khi hai người đi vào bên trong, vài tên thủ vệ lúc này mới kịp thời phản ứng lại, trên mặt hiện lên thần sắc khiếp sợ, một gã thủ vệ có chút ngạc hiên hỏi thăm.

- Hẳn chính là hắn. Nhưng cho dù là kỳ tích chi tử dù sao chỉ là một cường giả trẻ tuổi, không đáng giá cho lão tổ tông tự mình đi ra nghênh đón đi?

Một thủ vệ khác hồi đáp, lại cảm giác có chút ngoài ý muốn cùng không sao tưởng tượng nổi.

- Phải đó, thoạt nhìn bộ dáng của lão tổ tông còn thật gấp gáp, xem ra lão nhân gia thật sự xem trọng kỳ tích chi tử.

Một thủ vệ khác lại nói.

- Ha ha, người bình thường muốn tiến vào cổng lớn Đại Ly Hồng gia chúng ta cũng thật khó khăn, xem ra kỳ tích chi tử thật sự có bổn sự, vì vậy mới đáng giá cho lão tổ tông tự mình ra nghênh đón!

Thủ vệ đầu tiên cũng cười nói:

- Chậc chậc, nghe nói kỳ tích chi tử chỉ mới hai mươi đã là võ tôn cường giả, nhưng còn đánh bại nửa bước võ thánh lấy được quán quân đại hội anh hùng săn thú, thiên tài như vậy đích thật là ngàn năm khó gặp, cũng khó trách lão tổ tông sẽ xem trọng.

Trong lời nói của thủ vệ mang theo vẻ hâm mộ, bởi vì bọn họ thân là tộc nhân Đại Ly Hồng gia cũng chưa chắc được lão tổ tông tự mình chỉ điểm.

- Vừa rồi lão tổ tông mang theo Tần Phàm đi tới phương hướng Võ Tông thất, nơi đó là chỗ tu luyện ngày thường của lão tổ tông. Dù là đệ nhất thiên tài võ thánh Vân Phi Dương cũng chưa từng được đi vào!

Một thủ vệ đột nhiên kinh hô.

- Võ Tông thất, đây là nơi mà chỉ có tộc nhân thiên tài của Đại Ly Hồng gia chúng ta mới có thể đi vào, cơ hồ người đi vào đều được chọn làm tộc trưởng, sau khi đi ra toàn bộ đều đột phá tới võ thánh cường giả, thuận lợi tiếp quản chức vị tộc trưởng hoặc là trưởng lão.

Một thủ vệ khác vừa nghe, nhất thời không khỏi âm thầm hít một hơi, có vẻ khiếp sợ không thôi.

- Tần Phàm không phải người của Đại Ly Hồng gia chúng ta, sao có thể đi vào được đây?

Trong lòng các thủ vệ đều nghi hoặc, nhưng không người nào dám nghi ngờ Kim Dương võ thánh, đó là lão tổ tông của Hồng gia, cũng là định hải thần châm của Đại Ly quốc, dù là hoàng thất Đại Ly quốc cũng không dám ngỗ ngược quyết định của lão nhân gia.

Bên trong Đại Ly Hồng gia, cảnh trí đều có vẻ chất phác đại khí, không có loại kim bích huy hoàng ở các đại thế gia, nhưng đi bên trong, làm cho người ta thật sâu cảm nhận được nội tình thâm hậu, xem thật ghé mắt, không hề dám sinh ra chút lòng dạ khinh nhờn.

Tần Phàm luôn cung kính đi theo phía sau Kim Dương võ thánh, đi qua vài đại sảnh, sau đó đi tới một địa phương nhìn qua thật giống như một tòa động phủ.

Đây là một ngọn núi nhỏ nằm bên trong lãnh địa của Hồng gia, thần thức cùng xúc giác của Tần Phàm đều thập phần linh mẫn, vừa đến gần, hắn liền có thể cảm giác được ngọn núi nhỏ này thật phi phàm. Ánh mặt trời giống như đặc biệt ngưng tụ tại nơi đây, hơn nữa còn có khí tức huyền diệu bao phủ bên trong, làm lòng người rung động không thôi.

Ngoài ra Tần Phàm từng nghiên cứu qua tri thức về trận pháp, cho nên hắn còn có thể biết được bên trong tòa động phủ có đại trận thật huyền diệu, đủ loại nguyên khí cùng thiên địa quy tắc đều nồng đậm cùng rõ ràng, còn chưa tiến vào bên trong đã làm cho tinh thần người ta không khỏi dao động.

- Vào đi thôi!

Kim Dương võ thánh mỉm cười phẩy tay, cửa lớn của động phủ thần bí ầm ầm mở ra, chỉ thấy trong động phủ nhất thời tản ra kim sắc hào quang chói mắt.

Tần Phàm ngưng thần nhìn vào bên trong, phát hiện cách trang trí hoàn toàn khác hẳn với phong cách bên ngoài đại sảnh của Hồng gia, bên trong động phủ là một mảnh kim sắc hào quang, giống như có một vầng kim sắc thái dương đang chiếu rọi bên trong động phủ.

Hắn nhìn cửa lớn của động phủ, nhìn thấy điêu khắc ba chữ lớn “Võ Tông Thất” rành rành.

Chứng kiến mấy chữ này, trong lòng Tần Phàm không khỏi có một cảm giác ba động huyền bí, tiếp theo sau hắn liền gật đầu, đi theo sát Kim Dương võ thánh vào bên trong.

Vừa đi vào bên trong, nhất thời liền cảm giác được bên trong động phủ có một loại khí tức ấm áp quanh quẩn, đủ loại quy tắc nguyên khí cơ hồ thực chất có thể nhìn thấy được, động phủ này thật sự thần kỳ giống như Thiên Cơ Đính mà hắn từng ở lại trong Chân Võ thánh địa lúc đột phá võ tôn cảnh giới.

Kim sắc động phủ không lớn lắm, đại khái chỉ khoảng phạm vi vài chục thước mà thôi.

Tần Phàm tùy ý ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, sau đó hắn liền kinh ngạc phát hiện khắp bốn vách tường động phủ đều khắc thật nhiều văn tự cao thâm, tựa hồ cũng kể rõ kinh nghiệm trong võ đạo, còn có một ít vũ kỹ cao thâm cường đại.

Càng thần kỳ chính là những văn tự kia cũng không phải vật chết, ánh mắt vừa nhìn qua lần hai thì nội dung liền phát sinh thay đổi, hơn nữa mỗi chữ đều tản mát ra một loại quang mang thật huyền bí, lôi cuốn hấp dẫn ánh mắt người.

- Đây là Võ Tông thất của Hồng gia chúng ta, ở nơi này từng xuất hiện qua mười võ thánh cường giả!

Lúc này Kim Dương võ thánh mỉm cười nhìn Tần Phàm nói:

- Có thể đi vào nơi này, sau khi đi ra ngoài trên cơ bản đều có thể trở thành võ thánh!

- Vậy tiền bối dẫn ta tới nơi này là…?

Trong lòng Tần Phàm không khỏi chợt động.

- Trước tiên khoan vội, ngươi ngồi xuống đi.

Kim Dương võ thánh đóng cửa động phủ, sau đó ngồi xếp bằng trên mặt đất, chỉ chỉ phía đối diện ý bảo Tần Phàm cũng ngồi xuống.

Tần Phàm chỉ đành khoanh chân ngồi xuống, hắn nhất thời cảm giác được mặt đất động phủ cũng có tầng tầng cảm giác huyền diệu truyền đến dưới thân thể, không ngờ làm cho hắn chỉ trong nháy mắt cũng cảm giác được có thu hoạch.

- Lần này ngươi làm sao thoát hiểm? Ta rõ ràng nhìn thấy ngươi đã thiêu đốt sinh mệnh lực, ta đã cho người thông tri với gia tộc của ngươi tin tức ngươi gặp nạn, không thể tưởng được ngươi có thể đại nạn không chết, điều này thật sự làm cho ta cảm thấy thật ngoài ý liệu.

Kim Dương võ thánh thấy Tần Phàm đã ngồi xuống, liền mỉm cười hỏi.

- Việc này…kỳ thật lúc ấy ta cũng cho rằng mình phải chết.

Trong lòng Tần Phàm thoáng do dự, sau đó mới trả lời:

- Nhưng khi đó ta bắt được một đường sinh cơ, đã lấy được một kỳ ngộ có thể giúp ta khôi phục lại sinh mệnh lực, cho nên ta một lần nữa sống lại.

- Mời tiền bối xem thử!

Bạn đang đọc Đan Vũ Càn Khôn của Hoả Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 261

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.