Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Phong Thành. (1)

Phiên bản Dịch · 1508 chữ

Tốc độ cực nhanh, như truy tinh đuổi nguyệt!

Từ địa phương cao như vậy nhảy xuống vẫn có thể bình yên vô sự, phương thức thế này quả thật làm người không thể tin được! Chẳng thể trách trước đó hắn có thể đuổi theo kịp Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình.

Mà lúc này Tần Phàm ôm Phương Tiểu Tình bay qua mấy ngọn núi cao, hoàn toàn không còn nghe được thanh âm của Mộc Thiên Hùng, hơn nữa hắn cũng đã sớm đem trữ vật giới chỉ của Mộc Mộ cùng Mộc Dương vứt bỏ, hắn tin tưởng Mộc Thiên Hùng không thể tiếp tục truy tung.

- Tiểu Tình, thả lỏng một chút, sẽ không ngã đâu.

Tần Phàm cảm nhận được thân thể Phương Tiểu Tình cứng ngắc, cả người sợ hãi co rút, không khỏi cười nói.

Lúc này Phương Tiểu Tình đang ôm chặt eo Tần Phàm, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào ngực hắn, thân thể lạnh run, nha đầu này chưa bao giờ bao cao trên không trung, tựa hồ là vô cùng sợ hãi.

- Muội xem đi, những ngôi sao cùng ánh trăng xinh đẹp bao nhiêu.

Tần Phàm thấy phản ứng của nàng, cười ôn nhu nói, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, thần kinh luôn căng thẳng cũng chợt thả lỏng xuống.

Lúc này hắn chợt nhớ tới Tần Li còn ở trong Chân Võ thánh địa, hắn cũng từng cùng Tần Li bay lượn trên trời, nhớ tới một màn kia, trong lòng hắn chợt dâng lên cảm giác ôn nhu.

- Thật đẹp!

Nghe lời nói của Tần Phàm, Phương Tiểu Tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy bầu trời thật gần trước mắt, trong con ngươi phát ra ánh sáng, dần dần không còn cảm giác sợ hãi.

- Ha ha…

Tần Phàm phát hiện nàng đã buông lỏng tay, lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, không thể không nói dù sao nha đầu vẫn là thiếu nữ xinh đẹp thanh xuân, ôm hắn chặt chẽ như vậy làm hắn có chút không chịu nổi.

- Di?

Nhưng đúng lúc này, trong lòng Tần Phàm chợt động, hắn cảm giác được bên trong trữ vật giới chỉ truyền ra chút cảm ứng đặc thù.

- Sưu…

Tần Phàm vừa mở ra giới chỉ, lập tức nhìn thấy một hộp sắt từ trong bay ra, hào quang bắn ra bốn phía, chính là hộp sắt đã chỉ dẫn cho hắn chỗ của Cửu Long Tháp cùng viên ma chủng thứ tư!

Quang mang sáng ngời chói mắt, thật giống như trong bầu trời đêm xuất hiện tiểu thái dương, bởi vì bay quá gần nên Tần Phàm cùng Phương Tiểu Tình đều không nhịn được phải nhắm mắt lại.

Qua một lúc lâu Tần Phàm cảm giác ánh sáng đã nhu hòa hơn một ít, lúc này mới chậm rãi mở mắt ra.

Hắn vừa mở mắt, liền thấy hộp sắt trôi nổi trên không trung, tản ra kim sắc quang mang ôn hòa khắp bốn phía.

Hộp sắt nhìn vào vốn không có gì nổi bật, bề ngoài cũng thật bình thường, hoàn toàn không có chỗ nào đặc thù.

Nhưng hiện tại hộp sắt đã được mở ra một mặt, một tòa cự tháp hư ảnh hào quang tán phát xuất hiện bên trên hộp sắt.

Tòa cự tháp có chín tầng, có chín đầu kim long hư ảnh xoay quanh, mà mỗi một tầng tạo hình như quỷ phủ thần công, đủ loại ác điểu bạo thú vô cùng sống động cùng uy phong lẫm lẫm, đây chính là Cửu Long Tháp thần bí.

Nhất thời một loại phong cách cổ xưa xa xôi đập thẳng vào mặt.

- Không ngờ là thứ này, chẳng lẽ Cửu Long Tháp có biến hóa mới sao?

Chứng kiến tòa cự tháp xuất hiện, Tần Phàm không khỏi cảm thấy có chút ngoài ý muốn. Từ khi lần đầu tiên trong Chân Võ thánh điện hắn cảm ứng được Cửu Long Tháp, hộp sắt đã không còn phản ứng, mà hiện tại đi qua nửa năm thời gian, trên đường hắn đi tìm kiếm Cửu Long Tháp thì hình ảnh này lại xuất hiện.

- Đây là khí tức của viên ma chủng thứ tư!

Nhưng sau một lát, ánh mắt Tần Phàm không khỏi sáng lên, âm thầm vui mừng, bởi vì lần này hắn cảm ứng được bên trong hư ảnh Cửu Long Tháp truyền tới khí tức ma chủng thứ tư càng thêm cường liệt, điều này làm cho hắn cơ hồ có thể khẳng định viên ma chủng thứ tư nằm ở bên trong.

- Di? Loại cảm giác này quả nhiên là ở phương hướng Đại Ly quốc, xem ra ta suy đoán không sai, Cửu Long Tháp quả nhiên là có quan hệ tới sơn cốc thần bí kia!

Một lát sau, Tần Phàm như có cảm ứng nhìn thoáng qua một phương hướng khác, trong lòng thầm nhủ.

Lúc này hắn nhìn Cửu Long Tháp chợt phát hiện không còn mơ hồ như lúc trước, đã rõ ràng hơn rất nhiều, mỗi một tầng hiện lên hoa văn cơ hồ thật rõ ràng nhìn thấy, còn có thể chứng kiến mãnh thú rít gào bên trong, như muốn xông thẳng ra ngoài.

Nhưng ở tầng cao nhất bị che giấu, sương khói quấn quanh, làm cho người ta nhìn không rõ trạng huống bên trong.

- Chẳng lẽ Cửu Long Tháp muốn xuất hiện sao?

Lúc này trong lòng Tần Phàm chợt động, nghĩ tới một loại khả năng. Hắn suy đoán lần này hộp sắt xuất hiện rất có thể biểu thị thời gian Cửu Long Tháp quật khởi đã ngày càng đến gần, đến lúc đó sẽ lao ra khỏi sự ngăn cản của sơn cốc thần bí, xuất hiện trước mặt thế nhân.

- Xem ra ta phải nhanh chóng chạy qua, nếu muốn chỉ sợ phát sinh biến cố!

Tần Phàm thầm nghĩ, mà hộp sắt cũng chậm rãi ảm đạm xuống, hư ảnh Cửu Long Tháp lại quay về trong hộp sắt.

Hộp sắt lại hóa thành bộ dáng như một khối sắt hoàn chỉnh trước kia.

Tần Phàm tiếp lấy, bỏ vào trong trữ vật giới chỉ, hắn nhìn về phương hướng sơn cốc thần bí, đối với việc này tựa hồ cũng đã có quyết định kiên cường hơn rất nhiều.

- Tần Phàm ca ca, đó là vật gì? Muội cảm giác bên trong như có những vật khác, hình như rất nguy hiểm!

Lúc này Phương Tiểu Tình xoay chuyển đôi mắt linh động hỏi.

- Ha ha, muội cũng cảm thấy sao? Đây cũng là mục đích chuyến đi này của ta, sau khi ta đưa muội tới Thần Thú gia tộc, ta sẽ đi tới nơi đó.

Tần Phàm cười nói, hắn biết Thú Linh thể chất của Phương Tiểu Tình rất đặc biệt, chỉ sợ là nàng đã cảm giác được mãnh thú trong Cửu Long Tháp, mà viễn cổ ma tôn ma chủng chính là mãnh thú nguy hiểm nhất.

Khẳng định của Phương Tiểu Tình càng thêm chứng thật ý nghĩ của hắn, khả năng viên ma chủng thứ tư nằm trong Cửu Long Tháp là rất lớn!

Nhưng hắn cũng không thích hợp nói nhiều với Phương Tiểu Tình, chỉ tiếp tục vẫy Chu Tước Dực bay về phía trước, với thực lực hiện tại của hắn, cho dù liên tục phi hành suốt cả đêm cũng không có vấn đề gì lớn, dù sao đi nữa hắn đã bị bại lộ hành tung, không sợ càng bị nhiều người phát hiện.

Mộc Thiên Hùng cũng đã bị hắn bỏ rơi xa phía sau, tạm thời hẳn còn chưa đuổi theo kịp.

Trong quá trình phi hành, Tần Phàm vô tình nhìn thoáng qua lưng bàn tay phải của mình, tử sắc lôi viêm vẫn vô cùng quỷ dị diễm lệ, tựa hồ như sắp bốc cháy, điều này làm cho hắn không khỏi cau mày.

Hắn không biết thứ này ẩn trên người mình rốt cục mang ý nghĩa gì.

Đặc biệt hiện tại hắn đang trên đường đi tìm viên ma chủng thứ tư, quan hệ tới tiền đồ võ đạo ngày sau của hắn, càng không thể có điềm xấu xuất hiện. Có thể nói hình xăm này tồn tại làm Tần Phàm thập phần kiêng kỵ, trong lòng hắn luôn không yên lòng, không biết trong tử sắc lôi viêm có tồn tại “Lôi Thần” gì hay không!

Nhưng hắn cũng không có cách nào giải quyết, cho dù có lo lắng cũng chỉ vô dụng, nhưng trong lòng vừa âm thầm đề phòng vừa nghĩ kế sách ứng đối. Cũng chính vào lúc này hắn lại nhớ tới Cổ Mặc, nếu như có lão nhân kiến thức rộng rãi kia bên người, có lẽ còn có thể giúp hắn giải thích một phần.

Bạn đang đọc Đan Vũ Càn Khôn của Hoả Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 277

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.