Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực lực chân chính

Phiên bản Dịch · 1617 chữ

Một đao của Tần Phàm tuy rằng tạm thời xuyên thấu qua quy tắc tiểu thế giới của Tần Quan, nhưng lại bổ lên trên áo bào do huyền băng bao trùm, cũng không gây tổn thương được gì tới hắn.

- Vậy sao?

Nhưng ngay tiếp theo trên mặt Tần Phàm lộ ra ý cười hài hước, cấp tốc thu lại Vương Trù Đao, đồng thời nắm tay thành quyền, khí kình man ngưu mãnh liệt trào ra, hung hăng oanh lên trên phòng ngự của đối phương.

Rốt cục Tần Quan liền thay đổi sắc mặt!

- Oanh!

Một thanh âm trầm muộn vang lên, ngay khi Tần Quan còn chưa kịp phản ứng đúng ngay lúc này nắm tay mang theo kình khí bí mật khủng bố của Tần Phàm chẳng khác gì một cự chùy hung hăng đập lên trên huyền băng bao phủ trên người Tần Quan!

Nắm tay của Tần Phàm đánh trúng huyền băng, kình lực cũng không chút dừng lại, kình khí man ngưu đã sớm thu phát tự nhiên, có thể tùy thời vận dụng, một khi thúc phát chẳng khác gì sóng to gió lớn, kéo dài không dứt! Kình khí đập vào huyền băng lại như sóng lớn vỗ bờ, phòng ngự huyền băng của Tần Quan không ngừng truyền đến từng trận tiếng động!

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Ám kình hoành kình đủ loại kình khí không ngừng đập vào, thanh âm tiếng va chạm không ngừng vang lên trên đám mây, thậm chí khắp bốn phía hai người cơ hồ khí lưu bị áp thành thực chất chẳng khác gì dòng nước bị đẩy mạnh ra.

Nói thì chậm nhưng diễn ra cực nhanh, chỉ qua một lần hô hấp, liền có thanh âm giống như vật gì đó vỡ tan bắt đầu từ trên không truyền đến, sau đó liền chứng kiến huyền băng phòng ngự trên thân Tần Quan bắt đầu xuất hiện những khe nứt nhìn thật ghê người.

Phòng ngự của Tần Quan bị phá vỡ!

Một quyền đánh ra một lỗ thủng trên huyền băng phòng hộ, ngay tiếp theo nắm tay Tần Phàm mang theo kình khí còn sót lại không chút do dự rơi lên trên bả vai Tần Quan.

Một quyền đánh trúng bả vai, cảm giác được bên trong truyền tới đau đớn, Tần Quan không khỏi hừ một tiếng, sau đó mới kịp thời phản ứng, một cước giẫm vào hư không, thân ảnh như du long rất nhanh đánh tản kình khí trên vai, bật lui ra sau.

Khi hắn đã thối lui ra xa, kinh hồn bất định ổn lại thân thể, hơi cúi đầu xuống, liền nhìn thấy trên vai phải của mình xuất hiện quyền ấn màu đỏ ghê người, thậm chí da thịt nơi đó cũng bị lõm vào, có thể biết được một quyền vừa rồi của Tần Phàm mạnh đến thế nào.

Sự thật Vương Trù Đao đã sớm tan thành một thể với Tần Phàm, chính là vũ khí có thể tùy ý thu vào thân thể chỉ trong nháy mắt. Cho nên trong lần so đấu vừa rồi, hắn có thể xuất kỳ bất ý hóa đao thành quyền.

Trải qua thời gian đột phá võ thánh hắn lại thay đổi lần nữa, Vạn Ngưu Trùng Chàng của hắn đã có thể thúc phát trong thời gian cực nhanh. Tuy rằng không đạt được uy lực lớn như lúc thi triển bình thường, nhưng hiện tại hắn đã đem vũ kỹ kia đạt tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín trọng lực, cho dù cận chiến chỉ đánh ra được một nửa trọng lực, nhưng cũng đã thập phần khủng bố.

Ngay vừa rồi đủ đánh bại huyền băng phòng hộ của Tần Quan, lưu lại quyền ấn trên thân thể hắn!

Ở bên kia cảm nhận được bả vai đau đớn, sắc mặt Tần Quan biến thành âm lãnh đáng sợ, kình khí trong cơ thể hắn thật nhanh vận chuyển, lúc này mới đem cảm giác đau đớn hoàn toàn áp chế, dấu ấn màu đỏ kia dần dần mới biến mất.

Nhưng bản thân là một cửu cấp võ thánh, bị một vũ kỹ lưu lại dấu ấn đầy sỉ nhục, cũng không dễ dàng đánh tan như vậy.

Đã thật rõ ràng, lần này gần người bác đấu, hắn xem như thua!

Không sai, đối với Tần Quan mà nói đây là sự sỉ nhục! Hắn là cửu cấp võ thánh, là võ thánh cường giả trong võ thánh, vốn ở khí thế tôc độ cùng phòng ngự lực lượng đều đủ sức bạo ngược những võ thánh khác, nhưng hiện tại bị một tiểu tử còn chưa đạt tới cảnh giới võ thánh hậu kỳ hung hăng giáo huấn.

Hắn thật quá sơ ý, vừa rồi hắn thật không ngờ Tần Phàm lại nhanh chóng thu hồi Vương Trù Đao, lại thật không ngờ Tần Phàm chỉ trong tích tắc đã hóa đao thành quyền còn có thể phát huy ra lực lượng khủng bố đến như thế.

- Tê…Tần Quan lại bị một quyền của Tần Phàm làm bị thương sao?

Ở bên dưới, thanh âm tiếng vang chói tai từ tầng mây truyền xuống thật rõ ràng, khiến vô só người bên dưới Nam Phong Thành không khỏi kinh dị ngẩng đầu nhìn lên. Mọi người chứng kiến không ngờ chính là Tần Phàm đánh một quyền trúng vào người Tần Quan, ánh mắt đều hiện lên vẻ không sao tưởng tượng nổi!

Kể cả những võ thánh cường giả đã bắt đầu tỉ thí đồng dạng đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, loại cảnh giới như bọn hắn làm sao lại không biết cửu cấp võ thánh thật lợi hại, có được năng lực khai thông ngũ hành không gian, cơ hồ có thể nói là vô địch, hiện tại lại bị Tần Phàm đánh vỡ phòng ngự, còn lưu lại vết thương trên bả vai?

Chứng kiến kết quả này, Lạc Thành Thái gia cùng Vọng Thành Đông Phương gia đều bất ngờ. Nhưng bọn họ cũng có chút bận tâm, Tần Phàm chọc giận Tần Quan như thế, chỉ sợ đối phương sẽ rất nhanh thi triển toàn lực, như vậy bọn họ muốn giải quyết đối thủ lại đi tiếp viện thì đã không còn kịp rồi.

Một mình Tần Phàm thật sự có thể chịu đựng được Tần Quan nổi giận toàn lực ra tay sao?

Trong lòng của họ không nắm chắc, không biết được tình huống, chỉ biết một khi Tần Phàm tử vong, như vậy trận đại hỗn chiến chẳng khác gì tuyên bố Nam Phong Tần gia thất bại mà chấm dứt, như vậy hai gia tộc bọn họ nhất định phải trả giá đại giới thật nặng nề.

Lúc này trên thiên không.

- Tốt, thật sự là rất tốt! Không thể tưởng được một con kiến nhỏ mà mấy năm trước ta có thể tùy tay giết chết, hiện tại đã có thể cắn được cả voi!

Khuôn mặt Tần Quan vô cùng âm lãnh, đồng thời một cỗ sát khí lan tràn trong phạm vi mười dặm làm người sợ hãi, có thể nhìn ra được hiện tại hắn thật sự nổi giận, đã giận dữ không còn lý trí.

Vào lúc này hắn thật sự thập phần hối hận lúc trước mình không hạ quyết tâm buông mặt mũi tự mình ra tay đem Tần Phàm giết chết, thế cho nên lưu lại hậu hoạn như vậy. Nhưng đáng tiếc hiện tại hối hận cũng đã không còn kịp nữa.

- Phải, ở bốn năm trước ta thật sự chỉ như con kiến nhỏ, nhưng cũng không phải tùy cho ngươi giày xéo, mà năm xưa ngươi lưu lại ấn ký trên người ta, hiện tại xem như lấy chút lợi tức trên người của ngươi mà thôi, tiền vốn còn ở phía sau đâu!

Hỏa dực sau lưng Tần Phàm chớp động, hắn rút lui ra một khoảng cách, nhìn thẳng đối phương, trên mạt thoáng lộ ra thần sắc hài hước.

Nhắc tới lúc trước Tần Quan là bát cấp võ thánh cường giả, dù ở Đại Kiền quốc hay cả Vũ Thiên đại lục đều là nhân vật nổi danh, nếu hắn thật kéo xuống dáng người ra mặt đối phó Tần Phàm, vậy thì đã bị mất hết thể diện. Hơn nữa bởi vì kiêng kỵ Chân Võ thánh điện, hắn cũng không dám làm quá trắng trợn, mà âm thầm xuống tay tính toán hủy đi võ đạo của Tần Phàm chấm dứt hậu hoạn, nhưng hắn hoàn toàn không thể tưởng được lại càng dẫn phát ra hậu quả thêm nghiêm trọng.

Nhưng lúc đó Tần Phàm cũng đã gặp may, khi đó Tần Quan đang trong lúc bế quan tu luyện khẩn yếu quan đầu, sau khi hủy võ đạo của Tần Phàm thất bại, lại phải hoàn toàn bế quan, nếu không nếu để hắn biết Tần Phàm dám hủy đi đại môn Kiền Kinh Tần gia, chỉ sợ sẽ liều lĩnh tru diệt Tần Phàm.

- Tiểu tạp chủng, ngươi cũng đừng quá đắc ý, một quyền này bổn thánh rất nhanh sẽ trả lại cho ngươi gấp trăm lần! Không sai, bổn thánh đích thật là rất hối hận lúc trước không giết chết con kiến nhỏ như ngươi, nhưng không sao, rất nhanh sẽ tới phiên ngươi hối hận! Lần này bổn thánh nhất định phải hoàn toàn hủy bỏ võ đạo của ngươi, sau đó mới từ từ tra tấn ngươi!

Bạn đang đọc Đan Vũ Càn Khôn của Hoả Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 156

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.