Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao phong ngắn ngủi

Phiên bản Dịch · 1499 chữ

Lược Đoạt giả như Thanh Ưng mạo hiểm đoàn, Tần Phàm dọc theo con đường này

cũng gặp không ít, còn có các loại người ngụy trang, khiến hắn khó lòng phòng

bị.

Trong đó khiến Tần Phàm khắc sâu nhất chính là một nữ tử thoạt nhìn yếu đuối,

hắn đột phát thiện tâm cứu được nàng từ trên tay mấy lược đoạt giả nhưng lại

bị nàng ám toán sau lưng. Nếu như không phải thiên tính Tần Phàm cẩn thận, vẫn

không hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, hơn nữa phản ứng nhanh nhẹn, vậy thì rất

có thể đã bị trọng thương rồi.

Cuối cùng cô gái này tự nhiên bị Tần Phàm một quyền đánh chết rồi, đó cũng là

nữ nhân đầu tiên bị hắn giết chết. Tuy rằng bởi vì quan hệ đến Tần Li và Kỷ

Huyên Nhi nên Tần Phàm cũng cho rằng nữ nhân nhất định là kẻ yếu, nhưng bởi vì

bản tính nam nhân nên hắn vẫn ít đề phòng nử tử hơn một chút. Nhưng hôm nay,

hắn rốt cục đã hoàn toàn minh bạch, thế giới này chỉ phân ra là bằng hữu với

địch nhân, mà không có nam và nữ.

Thậm chí bề ngoài nhu nhược của nữ nhân càng là lớp ngụy trang nguy hiểm nhất.

Bước vào Linh Dược trong cốc, một cỗ linh khí nồng đậm đánh tới trước mặt,

khiến Tần Phàm cảm thấy sảng khoái tinh thần. Hắn cẩn thận lắng nghe, có thể

nghe được thanh âm Kỷ Huyên Nhi đang luyện tập võ kỹ bên cây linh quả.

Tần Phàm nhìn về phía kia, chỉ thấy một thiếu nữ thân quần trắng, bên hông cột

một dây lưng lụa màu vàng, thân hình chớp động, như ảnh như mị như điệp, lại

như một đám mây phiêu hốt bất định, thoạt nhìn khiến người rất vui vẻ. Chỉ là

chăm chú nhìn lại, liền thấy hai tay nàng đang cầm một thanh dao găm màu đen,

đang không ngừng đâm vào những phiến lá nhao nhao rụng xuống, mỗi một lần ra

tay tất có một mảnh lá rụng bị đâm thủng, độ tinh chuẩn và tàn nhẫn của nó

khiến người không khỏi lạnh lưng.

Đến gần một chút, Tần Phàm thấy rõ khuôn mặt lạnh như băng kia của Kỷ Huyên

Nhi, hết như băng tuyết trong trời đông giá rét, vẫn không có một tia tình cảm

ấm áp nào như ngày xưa, nhưng Tần Phàm lại thấy có chút đáng yêu, đó là vì nữ

tử gặp phải trước kia khiến hắn hiểu được tình cảm chân thật mới là khó có

được nhất.

Tần Phàm cứ như vậy đứng bên cạnh nhìn Huyên Nhi luyện tập, trên mặt mỉm cười,

không phát ra một tiếng động.

Xoẹt một tiếng, lại một mảnh lá rụng nguyên vẹn bị dao găm màu đen trong tay

Kỷ Huyên Nhi phá thành hai nửa, ra tay nhanh như thiểm điện, gọn gàng mà linh

hoạt, lúc cắt vỡ lá cây thu tay lại không có một tia dây dưa dài dòng.

- Ồ?

Tần Phàm vốn đang lẳng lặng nhìn xem, lúc này lại đột nhiên phát ra một tiếng

kinh ngạc, hai mắt có chút không thể tin được nhìn mảnh lá cây bị phân ra hai

nửa kia. Đó vốn chỉ là một mảnh lá cây bình thường, nhưng sau khi bị Kỷ Huyên

Nhi phá vỡ hai nửa thì một nửa trên mặt kết một tầng băng, còn nửa khác thì bị

cháy đen thui.

- Đây là uy lực của Lãnh Nhiệt cực hạn chi đạo sao?

Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm sợ hãi thán phục, nếu một đao này cắt lên trên

người, tổn thương tạo thành khẳng định không thấp, thậm chí võ giáp của Võ sư

dưới sự trùng kích của hai loại năng lượng hoàn toàn trái ngược này cũng rất

dễ bị phá hư tan rã.

- Nếu như ta chống lại nàng, chưa chắc sẽ là đối thủ.

Tần Phàm lại nhìn thoáng qua thanh dao găm màu đen trên tay Kỷ Huyên Nhi,

trong nội tâm mịt mờ thầm nghĩ.

Vèo!

Nhưng vào lúc này, Kỷ Huyên Nhi lại đột nhiên nhìn thoáng qua Tần Phàm, sau đó

thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, đột ngột mọc lên từ mặt đất, dao găm

trong tay vung vẩy liên tục cắt ra mấy phiến lá cây ngăn trở, cơ hồ trong nháy

mắt đã đi đến trước mặt Tần Phàm

Tiếng xé gió lợi hại truyền đến, Tần Phàm không khỏi cả kinh, không thể tưởng

được Kỷ Huyên Nhi không nói hai lời đãtrực tiếp động thủ, bất quá may mắn thân

pháp và phản ứng của hắn trong khoảng thời gian ở Yêu Thú Hoang Nguyên đã được

tôi luyện đạt đến cảnh giới rất cao.

Xoay người về sau một cái, Tần Phàm hiểm hiểm tránh khỏi được một kích này,

dao găm trong tay Kỷ Huyên Nhi xẹt qua cách mặt hắn chưa đầy một tấc, hắn thậm

chí cảm thấy hàn khí lạnh như băng từ trên đó truyền tới.

Nhưng công kích của Kỷ Huyên Nhi vẫn chưa xong, thấy Tần Phàm tránh khỏi một

kích, một con dao găm khác lại trở tay lần nữa cắt tới phía hắn, không chút

lưu tình.

- Nữ nhân này vừa gặp mặt đã cho ta một phần lễ lớn như vậy! truyện được

share bỡi " tung hoanh.com"

Nội tâm Tần Phàm không khỏi cười khổ, xoay người một cái lại tránh khỏi một

kích này, nếu như không phải thân thể hắn đã được Ma Chủng cải tạo qua một

lần, vậy thì công kích lần này thực sự khó né rồi.

Thấy Kỷ Huyên Nhi còn muốn tiếp tục đánh tới, Tần Phàm toàn lực triển khai Lưu

Tinh Bộ, có chút kéo khoảng cách ra, nhưng lúc này trong lòng hắn không khỏi

nổi lên chút háo thắng, muốn xem thử mình trải qua tôi luyện những ngày này đã

tiến bộ được bao nhiêu rồi.

- Cũng nên đến phiên ta công kích.

Tần Phàm tự tin mỉm cười, dưới chân khẽ động, thân hóa lưu tinh, biến quyền

thành chưởng đánh về phía bả vai Kỷ Huyên Nhi, lúc này Kỷ Huyên Nhi cũng không

dùng võ giáp, với hắn mà nói cũng coi như công bình, cho nên hắn cũng không

định dùng loại đấu pháp cuồng bạo như Man Ngưu Trùng Kích.

Bành!

Thân thể Tần Phàm trải qua sự cải tạo của Ma Chủng phối hợp với Lưu Tinh Bộ

ra, tốc độ tương đối kinh người, thậm chí ẩn ẩn có chút vượt quaKỷ Huyên Nhi,

cho nên một chưởng này trực tiếp đánh lên bờ vai nàng, khiến thân thể Kỷ Huyên

Nhi không khỏi hơi khẽ lung lay một chút.

- Ah ――

Nhưng rất nhanh Tần Phàm liền phát ra một tiếng kêu sợ hãi, đồng thời khi đánh

trúng Kỷ Huyên Nhi hắn liền cảm giác có hai cổ năng lượng nóng lạnh đang từ

trên cơ thể nàng truyền tới, khiến hắn vội vàng không kịp chuẩn bị thân thể

liền khó chịu một hồi, cho đến khi dùng võ khí hoàn toàn trấn áp hai cổ năng

lượng này xuống mới khôi phục lại bình thường.

- Tưởng ngươi không trở về nữa chứ!

Kỷ Huyên Nhi cũng đình chỉ công kích, lui về phía sau hai bước, trong miệng

nhàn nhạt nói.

- Ngươi là cảm thấy ta đã chết hay là chạy trốn?

Tần Phàm mở hai tay ra, tỏ vẻ mình vô tội.

- Thực lực ngươi quả thật được đề cao hơn không ít!

Kỷ Huyên Nhi không trả lời vấn đề của Tần Phàm, chỉ quay lưng đi tiếp tục nhàn

nhạt nói, hai thanh dao găm cũng bỏ vào lại trong trữ vật giới chỉ.

- Thực lực ngươi bây giờ cũng khiến cho ta thập phần ngoài ý muốn, không thể

tưởng được chỉ trong thời gian thật ngắn, Lãnh nhiệt cực hạn chi đạo đã tu

luyện tới trình độ như vậy.

Tần Phàm cũng nói, đối với tiến cảnh của Kỷ Huyên Nhi hắn thật sự rất kinh

ngạc, trong lòng hắn biết trong đoạn thời gian này nàng nhất định đã rất cố

gắng.

Kỷ Huyên Nhi không trả lời.

- Cho nên ta nghĩ đến lúc chúng ta xuất phát rồi, Thanh Ưng mạo hiểm đoàn

cũng tới lúc nên xóa tên khỏi Yêu Thú Sơn Mạch.

Tần Phàm cũng không thèm để ý, chỉ là trong miệng tiếp tục nhàn nhạt nói, sát

cơ dần hiện.

Thanh Thạch Trấn vẫn lộ ra thập phần phồn vinh.

Người bán hàng rong kiệu phu qua lại nối liền không dứt, mạo hiểm giả muôn

hình muôn vẻ người đến người đi.

Bạn đang đọc Đan Vũ Càn Khôn của Hoả Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Cẩuca
Lượt thích 5
Lượt đọc 435

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.