Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mời tham gia Hội Nghị Đỉnh cao (thượng) (2)

Phiên bản Dịch · 1302 chữ

- Triệu Phong ca, bộ chỉ pháp này, e rằng đã là võ học đỉnh cấp rồi.

Triệu Vũ Phi có chút giật mình, có vài phần hâm mộ.

Võ học đỉnh cấp vô cùng quý hiếm, trong toàn bộ đệ tử Triệu tộc, cũng chỉ có ba người Triệu Lân Long, Triệu Phong*, Triệu Phong là được tu luyện

- Không sai, chính là võ học đỉnh cấp.

Triệu Phong vui vẻ nói, đối với uy lực của Điểm Tinh chỉ , hắn rất thỏa mãn.

Trong lúc hai người đang luận bàn trò chuyện, đột nhiên tiếng cười của một nam tử truyền đến, trong đó mơ hồ có một loại ý tứ hàm xúc tiêu sái siêu việt.

- Ha ha. Vũ Phi muội muội, ta đến tìm muội đế luận bàn thì phát hiện muội không ở nhà, thì ra là ở đây?

Trên tường viện, có một thiếu niên mặc trường bào màu vàng kim đang đứng thẳng, ước chừng khoảng mười bảy mười tám tuổi, khí định thần nhàn, giống như cười mà không phải cười, nhìn Triệu Vũ Phi

Triệu Lân Long!

Triệu Phong thoáng nhíu mày.

Nơi này là nhà của hắn, lúc này Triệu Lân Long không được sự đồng ý của chủ nhân, thế nhưng lại đứng từ trên tường viện nhìn xuống.

- Lân Long ca.

Triệu Vũ Phi mỉm cười, vẫn biểu hiện ra đủ lễ nghi.

Người đến dù sao cũng là đệ nhất đệ tử trong gia tộc, lại còn là nghĩa tử của gia chủ, thân phận rất đặc thù.

- Lân Long ca lại tới tìm ta luận bàn sao?

Triệu Vũ Phi mặt không biểu tình lên tiếng.

Trong khoảng thời gian gần đây, Triệu Lân Long thỉnh thoảng lại đến tìm nàng, có lúc là luận bàn, có lúc là thảo luận nghiên cứu võ học.

Mỗi lần gặp mặt, Triệu Vũ Phi đều cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng và ái mộ của Triệu Lân Long, điều này khiến cho nàng cảm thấy rất không tự nhiên.

- Không sai, tin rằng Vũ Phi muội sẽ không cự tuyệt.

Trong lời nói của Triệu Lân Long lộ ra một sự tự tin kỳ lạ.

Hắn không bước vào đình viện, chỉ đứng ở trên tường viện.

Từ đầu đến cuối, hắn cũng không nhìn “người chủ nhà” là Triệu Phong lấy một cái.

- Đa tạ hảo ý của Làn Long ca, chẳng qua vừa rồi Triệu Phong ca đã cùng luận bàn với ta

Triệu Vũ Phi mỉm cười, uyển chuyển cự tuyệt.

Có thể cùng luận bàn với đệ nhất thiên tài của Triệu tộc, nếu đổi lại là bất kỳ thiếu nữ Triệu tộc nào, e rằng đều khó mà cự tuyệt nổi, thậm chí còn tha thiết ước mơ.

Nhưng chẳng biết tại sao, Triệu Vũ Phi lại có chút không thích Triệu Lân Long.

Trên người Triệu Lân Long có một loại cảm giác cao ngạo và ưu việt, luôn coi trời bằng vung, phảng phất như bị hắn nhìn trúng chính là vinh hạnh của đối phương vậy.

Ngược lại, Triệu Phong và nàng đều xuất thân từ chi tộc, cùng nhau trao đổi luận bàn, thân thiết tự nhiên, có tiếng nói chung, không hề có bất kỳ áp lực nào.

-Hắn? Triệu Lân Long “cuối cùng” đã phát hiện được sự tồn tại của “người chủ nhà” Triệu Phong.

Sau khi liếc nhìn Triệu Phong một cái, Triệu Lân Long mỉm cười không đáp, hiển nhiên là từ chối cho ý kiến, cũng khinh thường việc giải thích

- Quên đi, hôm nay ta tìm Vũ Phi muội muội bởi vì vẫn còn một chuyện khác.

Triệu Lân Long nhún vai, nói sang chuyện khác.

- Mời Lân Long ca nói

- Chuyện này... ta chỉ có thể nói với một mình Vũ Phi

Triệu Lân Long dứt lời, dường như hữu ý vô ý liếc nhìn Triệu Phong một cái.

- Triệu Phong ca, ta đi trước.

Triệu Vũ Phi có chút áy náy nhìn Triệu Phong, cất tiếng chào tạm biệt.

Sau đó hai người sóng vai rời đi, để lại một mình Triệu Phong trong đình viện.

- Chẳng lẽ Triệu Lân Long đang theo đuổi Vũ Phi...

Triệu Phong cuối cùng cũng ý thức được chuyện gì đang xảy ra

Ở nơi khác...

Triệu Lân Long dẫn Triệu Vũ Phi đến một nơi vắng vẻ.

- Vũ Phi, qua nửa tháng nữa là bắt đầu diễn ra “Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao” cứ một năm một lần của thành Vũ Dương, người tổ chức là đệ nhất mỹ nữ “Thu Mộng Vũ” của thành Vũ Dương. Đến lúc đó, tất cả thiên tài của các gia tộc và thế lực lớn của thành Vũ Dương đều sẽ tham gia.

Triệu Lân Long nói đến đây, thoáng dừng lại một chút.

Thịnh hội thiên tài! Đệ nhất mỹ nữ thành Vũ Dương?

Trong ánh mắt trong suốt của Triệu Vũ Phi xẹt qua một tia kinh ngạc và chờ mong.

Triệu Vũ Phi cũng từng nghe qua Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, đây chính là đại hội luận đàm giữa những thiên tài trẻ tuổi trong khắp cả thành Vũ Dương.

Danh xưng bốn đại thiên tài của thành Vũ Dương, chính là nhờ thông qua quyết định của “Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao” mà có.

- Đây chính là Phong Vân thịnh hội của tất cả thiếu niên trong thành Vũ Dương! Với tư cách là đệ nhất nhân của Triệu tộc, ta có thể đề xuất năm danh ngạch.

Khóe miệng Triệu Lân Long khẽ nhếch lên một nụ cười mỉm.

- Cái gì? Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, đệ nhất mỹ nữ thành Vũ Dương, Vũ Phi quả thật muốn mở mang kiến thức một chút.

Trong đôi mắt xinh đẹp dễ thương của Triệu Vũ Phi khẽ nháy, tràn đầy vẻ hứng thú.

- Đúng rồi, danh ngạch mà huynh đề cử gồm những ai?

Triệu Vũ Phi dò hỏi.

- Có Triệu Phong*, Triệu Hàn, Triệu Cầm, còn có Triệu Thanh...

Triệu Lân Long cũng không giấu giếm ý định.

- Đợi chút! Tại sao không có Triệu Phong ca, huynh ấy xếp hạng ba trong tộc hội mà?

Triệu Vũ Phi đột nhiên chen vào.

- Triệu Phong?

Triệu Lân Long từ chối cho ý kiến, chỉ lạnh nhạt nói:

- Hắn chẳng qua chỉ là một đệ tử chi tộc, ngày đó trên võ hội, ngay cả dũng khí khiêu chiến ta cũng không có, người như vậy không tham gia “Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao” cũng không sao.

- Dù sao thì Triệu Phong ca cũng rất có thực lực...

Triệu Vũ Phi có chút không đành lòng.

- Ha ha, Vũ Phi yên tâm, ta mơ hồ cảm thấy chỉ vài ngày nữa là có thể đột phá lục trọng võ đạo, đến lúc đó hi vọng có thể vươn lên dẫn đầu trong bốn đại thiên tài bởi vậy, chọn người nào cũng không quan trọng, chỉ cần có muội cùng đi với ta, chứng kiến khoảnh khắc huy hoàng đó...

Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt Triệu Lân Long đột nhiên trở nên nóng rực, không nhịn được vươn tay ôm lấy vai Triệu Vũ Phi.

- Triệu Lân Long! Xin tự trọng.

Khuôn mặt Triệu Vũ Phi thoáng lạnh xuống, ngăn cản cánh tay của Triệu Lân Long.

- Ta cũng không ép buộc, nhưng Vũ Phi muội phải tin tưởng ta, nữ nhân mà Triệu Lân Long ta vừa ý, nhất định phải đoạt đến tay, không có người nào dám nhúng tay vào. Trừ phi muội muốn cô đơn cả đời...

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 1182

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.