Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tám đại cảnh giới (1)

Phiên bản Dịch · 1387 chữ

Hành động của Triệu Phong, không chỉ khiến cho Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm lo lắng mà ngay cả một số đệ tử mới tới cũng thầm đổ mồ hôi một phen.

Trần Phong ném tất bẩn tới trước cửa của Triệu Phong rồi bỏ đi, cũng không nhìn thấy hành động của đối phương

Lúc này Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm mới thở phào một hơi.

Triệu Phong một mình đi ra khỏi chỗ ở của đệ tử ngoại môn, tới những khu vực khác của Ngoại Môn Đường tham quan một chút.

Mấy ngày nữa, Tông môn sẽ phân phối chức vụ cho đệ tử mới.

Triệu Phong trước hết muốn quen thuộc với hoàn cảnh của Tông môn, đặc biệt là Ngoại Môn Đường.

Không lâu sau, Triệu Phong đã đi tới Tàng Thư Các của Ngoại Môn Đường.

Tàng Thư Các này là một phần của Ngoại Môn Đường, luôn mở cửa cho các đệ tử ngoại môn.

Triệu Phong xem qua một số bí tịch công pháp võ học thì không khỏi giật mình.

- Trong Tàng Thư Các của ngoại môn, không ngờ ngay cả công pháp võ học Bán Thánh Phẩm và một số võ học Thánh Phẩm cũng đều mờ cửa cho đệ tử ngoại môn.

Triệu Phong có chút khó tin.

Tại thế giới bên ngoài Tông môn, võ học Bán Thánh Phẩm đối với phần lớn võ giả mà nói đều là những thứ dù mong muốn cũng không thể tiếp xúc.

Võ học Thánh Phẩm lại càng là tồn tại trong truyền thuyết, rất khó tiếp xúc.

Dĩ nhiên, trong Tông môn thì võ học Thánh Phẩm còn được gọi là “công pháp Phàm phẩm”.

Phàm, Linh, Địa, Thiên.

Đây chính là phân chia công pháp trong thế giới Tông môn.

Võ học và một loại công pháp.

Võ đạo, chẳng qua chỉ là một loại tu hành.

Cho nên, tu hành trong thế giới Tông môn không phải chỉ có võ đạo, ở đây dùng “công pháp” để gọi chung, bao gồm tất cả con đường tu hành trong đó.

- Võ đạo chỉ là một phương thức tu hành của thế giới Tông môn, công pháp chia làm bốn phẩm cấp: Phàm, Linh, Địa, Thiên. Mỗi một phẩm cấp lại chia làm hạ cấp, trung cấp, thượng cấp, đỉnh cấp.

Triệu Phong cũng biết đôi chút về những thường thức này.

Ngân Bích Quyết mà hắn tu luyện, thuộc loại công pháp Phàm phẩm hạ cấp, dù là hạ cấp nhưng nó cũng rất nổi bật.

Triệu Phong ở trong Tàng Thư Các, lật xem một lượt, liền phát hiện những công pháp Phàm phẩm này cũng chỉ là “thứ phẩm” (*), phần lớn đều không bằng Ngân Bích Quyết của mình.

(*) Hàng loại hai, không phải hạng xịn.

Nhớ tới lúc trước Quảng Quân Hầu đã từng nói với hắn, sau khi trở thành đệ tử nội môn, sẽ được tiếp xúc những võ học cao cấp hơn, cho nên bây giờ tiếp xúc với những võ học này vẫn còn quá sớm

Cuối cùng, Triệu Phong chỉ hời hợt nhìn qua những vật có liên quan tới võ học trong Tàng Thư Các.

Trọng điểm của hắn không phải là những thứ này.

Tiếp đó, Triệu Phong bắt đầu lật xem những điển tịch có liên quan tới thế giới Tông môn, muốn bù đắp những thường thức còn thiếu khuyết của mình

Trong đó có một bản điển tịch có giới thiệu về lịch sử khởi nguyên của Tông môn trên đại lục này.

Triệu Phong cũng không quá hứng thú đối với những điều này.

Nhưng trong còn đó có một đoạn văn tự, miêu tả hệ thống tu luyện truyền từ thượng cổ tới ngày nay.

- Tu hành đại đạo, chia làm tám đại cảnh giới như sau: Cố Thể Cảnh, Thoát Phàm Cảnh, Chân Linh cảnh, Đan Nguyên cảnh, Hư Thần cảnh, Huyền Quang cảnh, Thiên Giai Thần Vị.

Lúc Triệu Phong thấy những nội dung này, trong lòng lập tức chấn động.

Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói rằng đằng sau “Chân Linh cảnh tam thiên” còn có một không gian rộng lớn như vậy.

Chẳng qua, theo như trong sách miêu tá thì trên Đại lục Thanh Hoa này, tầng thứ trên Chân Linh cảnh đã gần như tuyệt tích, Cho nên, cảnh giới trên “Chân Linh cảnh tam thiên” cực kỳ ít được nhắc tới.

Đồng thời.

Cảnh giới cuối cùng của tám đại cảnh giới này là “Thiên Giai Thần Vị”, rốt cuộc có tồn tại hay không thì vẫn còn là một nghi vấn.

Liên tục đọc vài bộ sách có nội dung liên quan, Triệu Phong đã hiểu rõ hơn về thế giới Tông môn và vị trí của Đại lục Thanh Hoa.

Ở trong Tàng Thư Các hồi lâu, cuối cùng Triệu Phong cũng quay về nơi ở.

Lúc Triệu Phong trở về phòng thì liền nghe được tiếng rên đau đớn ở căn nhà gỗ bên cạnh.

- Dương sư huynh! Nam Cung sư huynh!

Triệu Phong biến sắc, đi ra khỏi gian phòng của mình.

Sau đó, hắn nhìn thấy Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm mặt mũi sưng vù đứng ở trong căn phòng bên cạnh.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Khuôn mặt Triệu Phong thoáng co giật.

Thấy hai vị sư huynh bị đánh thành như vậy, trong lòng hắn không khỏi trầm xuống.

- Là tên súc sinh Trần Phong kia! Hắn tìm tới tận cửa rồi tính sổ, ta và Dương sư huynh liên thủ mà cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nam Cung Phàm nghiến răng nghiến lợi nói.

Nực cười!

Triệu Phong biết được tiền căn hậu quả, lập tức nổi giận đùng đùng.

Chuyện này, chính là do hắn làm liên lụy tới Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm.

Đầu đuôi câu chuyện là vậy, hai canh giờ sau, Trần Phong quay trở lại, phát hiện Triệu Phong không có ở đây, chẳng những không hoàn thành “nhiệm vụ” của mình mà còn tiêu hủy đôi tất của hắn, khiến hắn liền tức giận đến mức phát tác ngay tại chỗ.

Chẳng qua lúc đó Triệu Phong không có ở đây, vì vậy cho nên Trần Phong mới đem lửa giận phát tiết lên người Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm.

Mặc dù Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm liên thủ với nhau, thế nhưng vẫn bị Trần Phong đánh cho sưng vù mặt mũi, không hề có lực phản kháng

Triệu Phong không thể không thừa nhận là mình đã đánh giá thấp thực lực của Trần Phong.

Phải biết rằng, Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm liên thủ đủ để áp chế cả cường giả cửu trọng bình thường.

Thế mà Trần Phong vẫn có thể dễ dàng thu thập hai người, từ đó có thể thấy được thực lực chân chính của đối phương còn trên cả Diệp Lăng Vân sư huynh.

- Trần Phong đi đâu rồi?

Ánh mắt của Triệu Phong dò xét xung quanh, quyết định báo thù cho hai vị sư huynh.

Vù...

Hắn nhảy lên nóc phòng, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, mắt trái mở ra, quét nhìn khắp bốn phía.

Giây lát sau.

Ánh mắt của Triệu Phong đã dừng lại tại một hình ảnh ở trên vách núi cách ngoài vài dặm

Trong một ngôi đình có ba bốn thân ảnh.

Trong đó có hai người mà Triệu Phong đặc biệt quen thuộc, một người là Tuyền Thần, còn một người khác chính là Trần Phong

Ngoài ra, còn có thân ảnh của hai đệ tử ngoại môn nữa.

- Ừm, Trần Phong, ngươi làm không tệ, sau này, các ngươi phải khiến cho những tiểu tử đó sống không được yên ổn, rõ chưa.

Tuyền Thần mỉm cười vui vẻ, nói.

Thân là đệ tử nội môn, mấy người Trần Phong ở trong đình đều hết sức khúm núm và vô cùng cung kính với hắn.

Dù cách xa mấy dặm, Triệu Phong không nghe được bọn họ nói gì với nhau, thế nhưng hắn cũng đại khái đoán được vài phần.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 1057

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.