Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song tinh phù triện.

Phiên bản Dịch · 2364 chữ

"Ầm ầm....."

Trên đỉnh đầu Hách Liên Diệc, đột nhiên bộc phát ra mấy tiếng sấm mơ hồ có thể nghe thấy được. Tuy những thanh âm này không phải quá lớn, nhưng khi rơi vào trong tai mọi người, không ngờ lại trở nên đinh tai nhức óc như thế.

"Thần đại sư, đây rốt cuộc là phù triện gì?" Trang Biểu Thăng hoảng sợ hỏi.

Thần Thiên Duệ chậm rãi lắc đầu, sắc mặt ngưng trọng vô cùng, nói: "Lão phu không biết, nhưng tấm phù triện này có thể dẫn tới tiếng sấm động...." Hắn hơi dừng lại một chút, cười khổ nói: "Có lẽ tấm phù triện này, đã đạt tới mức độ thiên kị rồi."

Nghe được lời cảm khái này của hắn, tất cả mọi người đều hít một lạnh thật sâu.

Thiên kị...

Phàm là là khi có thần vật xuất thế, vô luận là thần binh cấp bậc pháp khí, hay là bảo vật nghịch thiên nào đó, đều bị vô số linh vật trong thiên địa đố kỵ.

Cái gọi là thiên lôi oanh đỉnh, chính là biểu hiện trực tiếp nhất của thiên kị.

Tuy trên đỉnh đầu Hách Liên Diệc còn chưa xuất hiện thiên lôi chân chính, nhưng tiếng sấm mơ hồ này cũng là thật sự đó.

Không hỏi cũng biết, Đại hắc ám phù triện mà hắn luyện chế cho dù có không đạt tới mức thiên kị chân chính, nhưng cũng chẳng kém là bao.

Đám người Hổ Bá Thiên đương nhiên cũng nghe được đối phương nói chuyện, sắc mặt không khỏi đại biến.

Lực lượng quang minh xung quanh thân thể Trịnh Hạo Thiên tuy mãnh liệt, nhưng so với uy thế của Hách Liên Diệc lúc này, thì thật sự là cách biệt như trời với đất.

Lần tỷ thí này, chỉ cần từ quá trình song phương luyện chế, cũng có thể nhìn ra kết quả cuối cùng rồi.

Thần Thiên Duệ thở dài một tiếng, nói: "Lão phu đã sớm nghe nói, Hách Liên Diệc chính là một tuyệt đại thiên tài trong giới hắc ám linh phù sư. Hôm nay gặp mặt mới biết lời đồn không ngoa. Hắc hắc, lão phu đúng là già rồi....."

"Vù...."

Lốc xoáy linh lực trên đỉnh đầu Trịnh Hạo Thiên đột nhiên khẽ rung lên, rồi dần dần tiêu tán.

Chậm rãi nhấc linh bút lên, Trịnh Hạo Thiên hài lòng gật đầu một cái. Lần này hắn khống chế rất hoàn mỹ, tấm Đại quang minh Thiên Luân phù triện này tuyệt đối đạt tới tiêu chuẩn cực phẩm đỉnh phong rồi. Mà càng quan trọng là ở chỗ, dưới sự khống chế của hắn, tàn phách phượng hoàng cũng không có xông ra quấy rối.

Cho nên, đây mới là một tấm Đại quang minh Thiên Luân phù triện chính thống.

Chỉ là, khi hắn vừa mới thu liễm tâm thần, đã lập tức nghe thấy một thanh âm vô cùng quen thuộc, và cảm ứng được một cỗ khí tức khủng bố.

Ánh mắt vừa chuyển, nụ cười trên mặt hắn lập tức biến mất vô tung vô ảnh.

Lực lượng hắc ám, lực lượng hắc ám tinh túy khổng lồ và tiếng sấm loáng thoáng từ trên bầu trời truyền tới đã nhắc nhở hắn một sự thật.

Tấm phù triện này do Hách Liên Diệc luyện chế ra, tuyệt đối không phải tầm thường.

"Cực phẩm đỉnh phong Đại quang minh Thiên Luân phù triện?" Trang Biểu Thăng đột nhiên kinh hô lên.

Sau khi Trịnh Hạo Thiên luyện chế xong, cũng không thu phù triện lại, cho nên Trang Biểu Thăng chỉ cần thoáng đảo thần niệm qua, là lập tức xác định được phẩm cấp và tên của tấm phù triện này.

"Cực phẩm... Đại quang minh Thiên Luân phù triện."

Bọn Hổ Bá Thiên và Hách Minh sau khi ngẩn người ra, ánh mắt không hẹn mà cùng chuyển về phía Thần Thiên Duệ.

Lần trước, khi tỷ thí phù triện chi đạo với hắn, Trịnh Hạo Thiên còn chưa biết luyện chế phù triện thuộc tính công kích. Chỉ là, sau mấy tháng, không ngờ lại có thể luyện chế ra Thiên Luân phù triện đỉnh phong cực phẩm...

Trong lúc nhất thời, gần như tất cả mọi người đều chậm rãi gật gù, nhưng ánh mắt đám người Hách Minh lại trở nên lạnh như băng rồi.

Trang Biểu Thăng ho khan một tiếng, hạ giọng nói: "Thần đại sư, ngài đã nhận được phương pháp luyện chế tấm phù triện thượng cổ kia rồi?"

"Cái gì?" Thần Thiên Duệ nghi hoặc hỏi.

Trang Biểu Thăng nghiêm mặt nói: "Nếu ngài đã đem phương pháp luyện chế Thiên Luân phù triện truyền cho Trịnh Hạo Thiên, thì ngài cũng nhận được thứ mình muốn chứ."

Thần Thiên Duệ dở khóc dở cười, nói: "Nói linh tinh, Thiên Luân phù triện của hắn không phải do lão phu truyền thụ."

Chân mày Trang Biểu Thăng thoáng nhướng lên, nhưng sau đó chỉ chậm rãi gật đầu một cái, không truy hỏi nữa.

Chỉ là, trong lòng hắn lại tức giận vô cùng. Nếu không phải ngươi truyền Đại quang minh Thiên Luân phù triện cho hắn, thì chẳng lẽ do hắn tự nghiên cứu ra được chắc?

Thần Thiên Duệ xoay chuyển ánh mắt, thu hết ánh mắt của mọi người vào trong lòng. Sau khi được Trang Biểu Thăng nhắc nhở, hắn đương nhiên hiểu được, những ánh mắt này đại biểu cho hàm ý gì. Khóe miệng thoáng méo xệch, hắn chỉ cảm thấy chán nản vô cùng, chẳng còn tâm tình đâu mà giải thích nữa.

"Oanh..."

Sau một tiếng, nổ, Hách Liên Diệc rốt cuộc cũng thu bút.

Theo động tác của hắn, toàn bộ không gian tựa hồ cũng phải run rẩy theo. Thiên địa linh lực khổng lồ không ngừng dũng mãnh tiến vào trong Đại hắc ám phù triện, khiến cho người ta không khỏi nảy lòng hoài nghi, chỉ là một tấm phù triện, làm sao lại có thể dung nạp nhiều thiên địa linh lực như vậy chứ.

"Ha ha, thì Trịnh huynh đã sớm luyện chế xong, bội phục, bội phục." Hách Liên Diệc cười dài một tiếng, bất quá tiếng cười của hắn nghe thế nào, tựa hồ cũng mang theo một vẻ trào phúng.

Ánh mắt Trịnh Hạo Thiên chăm chú nhìn về phía tấm phù triện trong tay Hách Liên Diệc.

Ở xung quanh tấm phù triện đó, dập dờn từng cỗ từng cỗ lực lượng hắc ám bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Chỉ bằng vào dao động năng lượng xung quanh phù triện, cũng đủ khiến cho đám linh giả phải kinh hãi rồi.

Hít thật sâu một hơi, Trịnh Hạo Thiên chậm rãi, nói: "Hách Liên huynh quả nhiên lợi hại, đây là phù triện Đại hắc ám gì?"

Sắc mặt Hách Liên Diệc đột nhiên trở nên ngưng trọng, nói: "Đây chính là Đại hắc ám song tinh Hủy Diệt phù triện."

"Đại hắc ám ... song tinh Hủy Diệt phù triện." Trịnh Hạo Thiên thì thào lặp lại một lần nữa, rồi kinh hô: "Điệp gia phù triện."

Ở trong phù triện chi đạo, có một loại thủ đoạn cũng tương tự với Ngưng Kiếm thuật, đó chính là đem uy lực của hai tấm phù triện dung hợp lại thành một tấm, được người ta gọi là song tinh phù triện.

Đương nhiên, muốn làm được điều này, so với tu luyện Ngưng Kiếm thuật còn khó hơn gấp trăm lần.

Một tấm phù triện, đặc biệt là phù triện cấp bậc linh giả, thiên địa linh lực ẩn chứa bên trong đã rất khủng bố rồi. Muốn khiến một tấm phù triện có thể dung nạp một lượng năng lượng gấp đôi, thì quả thực là quá mức khó khăn.

Đừng nói là cảnh giới linh giả, cho dù là linh phù sư cảnh giới đại linh giả cũng chưa chắc đã làm được điều này.

Hách Liên Diệc ở sáu sao đã có thể luyện chế ra phù triện cấp bậc song tinh, tư chất và tiềm lực bậc này tuyệt đối là không gì so sánh nổi. Chẳng trách Cổ Chân giáo lại coi trọng hắn như thế, thậm chí còn bồi dưỡng hắn giống như một tông sư tương lai.

Mà đó cũng là vì hắn quả thật có thực lực và tiềm lực như vậy.

Hách Liên Diệc nghiêm mặt nói: "Không sai, chính là song tinh phù triện: " Ánh mắt hắn vừa chuyển, rơi xuống tấm phù triện của Trịnh Hạo Thiên, cười lạnh nói: "Trịnh huynh, mỗ nghe nói ngươi có thể luyện chế một tấm phù triện thượng cổ. Vì sao lần này lại không luyện chế ra, chẳng lẽ khinh thường tại hạ sao?"

Trịnh Hạo Thiên nhìn hắn một cái thật sâu, đột nhiên nói: "Nếu Hách Liên huynh có thể đợi thêm một lát, thì Trịnh mỗ có thể luyện chế lại một tấm."

Hai mắt Hách Liên Diệc lập tức tỏa sáng, cười dài nói: "Cầu còn không được."

Sắc mặt Hách Minh khẽ biến, vội vàng kêu lên: "Đại sư huynh, ngài cần gì phải cho hắn cơ hội?"

Hổ Bá Thiên tức giận hừ một tiếng, nói: "Hách huynh, vừa rồi khi bọn họ đánh cược, đâu có nói chỉ được luyện chế một tấm phù triện?"

Lúc này, mặc cho ai cũng có thể nhìn ra, nếu chỉ luận riêng về hai tấm phù triện trước mặt, thì Trịnh Hạo Thiên tất thua không thể nghi ngờ. Nhưng nếu cho hắn thêm một cơ hội nữa, luyện chế tấm phù triện thượng cổ mà ngay cả tông sư chân nhân cũng tranh đoạt kia, thì kết cuối cùng ra sao, vị tất đã xác định.

Hách Liên Diệc đột nhiên cất tiếng cười dài, nói: "Hổ huynh nói không sai. Trước khi chính thức tỷ thí, vô luận có luyện chế bao nhiêu phù triện cũng được." Hắn quay đầu, ngạo nghễ, nói: "Nhị sư đệ, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngu huynh thất bại ư?"

Hách Minh vội vàng cúi đầu, nói: "Tiểu đệ không dám. Đại sư huynh tất thắng."

Hách Liên Diệc khẽ phất phất tay, nói: "Trịnh huynh, mời."

Trên mặt Trịnh Hạo Thiên nở một nụ cười. Hách Liên Diệc này tuy kiêu ngạo tự phụ, nhưng vẫn là kẻ quang minh lỗi lạc. Bất quá, đây cũng là do hắn cực kỳ tự tin vào thực lực bản thân. Song tinh phù triện, đây chính gia tăng năng lượng gấp đôi, nhưng uy lực lại không chỉ gia tăng như vậy, mà còn có thể tăng lên gấp mấy lần.

Chậm rãi cúi đầu, Trịnh Hạo Thiên lại lấy ra một tấm phù triện trắng. Quanh người hắn đột nhiên bùng lên một vầng quang mang bạch sắc, bao phủ toàn bộ thân hình hắn lại.

Trong mắt Hách Liên Diệc chợt hiện lên một vẻ kinh ngạc khó hiểu. Nếu Trịnh Hạo Thiên là một vị linh phù sư, thì cũng phải biết song tinh phù triện bất phàm thế nào.

Nhưng nhìn vẻ mặt của Trịnh Hạo Thiên , thì hắn tựa hồ chẳng sợ hãi một chút nào. Chẳng lẽ, hắn cũng có thể luyện chế song tinh phù triện sao?

Bất quá, cho dù là song tinh chiến song tinh thì sao? Bài danh của Đại hắc ám Hủy Diệt phù triện vốn đã ở trên Thiên Luân phù triện, cho dù có gặp phải Đại quang minh song tinh Thiên Luân phù triện, hắn cũng có phần thắng rất lớn.

"......"

Một tiếng chim hót kỳ dị đột nhiên từ trong vầng quang minh vang lên.

Chẳng biết tại sao, trong một khắc khi nghe thấy thanh âm đó, trái tim mọi người đều khẽ run lên. Loại cảm giác này cực kỳ cổ quái, cho dù là khi bọn hắn nghe được tiếng sấm nổ cũng không có khiếp sợ đến thế.

Đám người Hách Minh quay sang nhìn nhau, trong lòng không hiểu sao lại có một cảm giác không ổn.

Mà Cửu U chân nhân đang ẩn mình trong vô tận không gian ngẩng phắt đầu lên. Trong lòng hắn cũng tràn đầy kinh ngạc và nghi hoặc.

Chủ nhân thanh âm đó tuy không có thực lực cường đại, còn xa mới đạt tới mức khiến hắn coi trọng và kinh sợ. Nhưng đạo thanh âm này không hiểu sao lại khiến hắn sinh ra một cảm giác tâm thần bất an.

Loại thanh âm này, không ngờ có thể lay động cả tâm thần hắn.

Nếu truyền chuyện này ra ngoài, chỉ sợ sẽ gây chấn động không nhỏ.

"Hắc hắc, lão bằng hữu, trên người tên truyền nhân này của ngươi, đúng là có nhiều thứ khiến người ta nhìn không thấu a." Hắn thì thào tự nói, nhưng ngoài vui mừng, còn có một chút mất mát.

Lão bằng hữu cũng lão phong tử đều xem như có người kế tục, nhưng Cửu U nhất mạch của hắn lại không có truyền nhân xuất sắc như thế.

"Oanh...."

Trước mắt đột nhiên bùng lên quang minh mãnh liệt. Lực lượng quang minh cường đại phóng vút lên cao, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ không gian.

Vào giờ khắc này, bên trong thánh địa tu luyện của Cửu U chân nhân phảng phất như chỉ còn một loại lực lượng này tung hoành vô kỵ.

Trong mắt Hách Liên Diệc lóe lên tinh mang sáng ngời. Từ trên người hắn, cũng đột nhiên dâng lên một ý chí chiến dấu vô cùng.

Bởi vì hắn đột nhiên có một loại dự cảm, tấm phù triện mà Trịnh Hạo Thiên luyện chế ra lần này, đã có thể chống lại song tinh phù triện của hắn.

Bất quá, cho dù là thế, hắn chẳng những không có hối hận hay tiếc nuối gì, mà ngược lại còn càng hưng phấn hơn………..

Bạn đang đọc Chiến Thiên của Thương Thiên Bạch Hạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.