Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sụp Đổ

2560 chữ

Hộp binh nguyên ấn là thứ Đường Thiên dày vò làm ra trong lúc ở Hàn Cổ thành trước kia, lúc đó là chuẩn bị dùng để đối phó cái thánh giả khác, chỉ là sau đó lại bị Binh dùng cứ điểm Độc phiệt giải quyết khốn cảnh, những Hộp binh nguyên ấn này luôn luôn nằm ở trong bảo bình của Đường Thiên. Sau đó, Đường Thiên lại tìm đến một đống mảnh vỡ hồn bảo trong thương khố, Đường thần kinh sao có thể ngồi yên trước hành vi lãng phí? Toàn bộ bọn nó đều đem ra làm hộp binh nguyên ấn.

Đến lúc này, đã không ra tay thì thôi, Đường thiếu niên đã ra tay là trực tiếp quẳng ra một rương!

Toàn bộ Hộp binh nguyên ấn trên tay Đường Thiên, tổng cộng có ba rương, mỗi một rương còn y nguyên ba trăm hộp binh nguyên ấn.

Ba trăm hộp binh nguyên ấn, ầm ầm nổ tung!

Ánh sáng âm lạnh cũng không quá cường liệt, rất nhiều đoàn sáng thậm chí nhỏ như sợi tóc.

Sĩ quan phụ tá trong lòng nhẹ nhõm, hắn cảm thấy dao động năng lượng không đủ khiến hắn bất an, hô lớn: "Tiến lên!"

Đại nhân đang cận kề nguy hiểm, tùy thời có khả năng bị thua, lòng hắn nóng như lửa đốt. Binh đoàn thứ tám là do chính tay Tôn Kiệt chế tạo, hơn nữa trong đó có hơn phân nửa binh sĩ đều cùng Tôn gia đều có quan hệ vô cùng mật thiết.

Đại nhân nếu như xuất hiện cái gì ngoài ý muốn...

Sĩ quan phụ tá tâm thần run lên, vậy binh đoàn thứ tám, Tôn gia... Chính mình cũng tuyệt đối khó thoát quân pháp!

Lần này năm trăm người cùng Tôn Kiệt đồng hành đều là từ trong binh đoàn thứ tám chọn lựa ra tinh nhuệ, thực lực ai cũng cường hãn, thân kinh bách chiến. Bọn họ không hề e sợ đối diện với những ánh sáng lãnh liệt kia, những luồng ánh sáng này cũng không mạnh, dao động năng lượng cũng gần như bằng không.

Bọn họ chưa từng gặp qua hộp đồng nhỏ như vậy, có lẽ là cơ quan thuật của Kim châu đi. Bọn họ hiểu rõ hiện tại thứ quan trọng nhất hai bên cần tranh đoạt chính là thời gian, những hộp đồng nhỏ này có lẽ chỉ là đối phương dùng để quấy rầy bọn họ.

Chỉ cần cùng đại nhân hội hợp, đối phương nhất định phải chết.

Khác với sĩ quan phụ tá lòng nóng như lửa đốt, những người khác kỳ thật không có quá mức lo lắng, cự ly hai bên chỉ có không đến năm trăm trượng, toàn lực bứt lên trước chỉ là trong nháy mắt.

Bọn họ trên phương diện thực lực chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, chỉ cần không phạm phải sai lầm trí mạng, nhất định sẽ không xuất hiện vấn đề quá lớn.

Bọn họ không hề giảm tốc độ, ngược lại tiến lên phía trước, trận hình bọn họ tản ra, binh sĩ hai bên cánh tản ra hai bên, mà binh sĩ phía sau thì di chuyển trên dưới, bọn họ chuẩn bị bọc đánh.

Bất kể như thế nào, cũng không được để tên này chạy trốn!

Những binh sĩ đi đầu tạo ra tráo năng lượng, gào thét xung phong về phía trước, bọn họ đầy vẻ nóng lòng muốn thử. Theo cách nhìn của bọn họ, đại nhân lần này chẳng qua là một lần chơi đùa thất bại mà thôi.

Được rồi, kỳ thực đại nhân rất ít khi chơi đùa thất bại, thỉnh thoảng có một lần, cũng không có gì ghê gớm.

Một ít người trong lòng đã nghĩ về cảnh kết thúc chiến đấu trở về doanh trại, bọn họ lại có thêm một cái đề tài. Bọn họ tràn đầy mong đợi, đại nhân trong lòng bọn họ luôn như quỷ thần, đến lúc đó mọi người thảo luận nhất định sẽ rất sôi động đi...

Cự ly hai bên tại nhanh chóng thu hẹp, ánh sáng nhỏ như sợi tóc như lá liễu bị gió thổi lên, bay xuống đáp nhẹ trên tráo năng lượng hàng binh sĩ đi đầu.

Xuy xuy xuy!

Như lưỡi dao mỏng xẹt qua giấy trắng.

Năng lượng tráo dày đặc vô cùng có thể chống đỡ cả binh đoàn xung kích, ở trước mặt những sợi sáng dài nhỏ này không ngờ lại vô cùng yếu nhược, có mà như không.

Ánh sáng yếu ớt đan xen tung hoành, như từng phiến từng phiến lưỡi dao lặng yên mà trí mạng, trong nháy mắt chìm vào trong trận.

Không có máu tươi vẩy ra, không có tiếng kêu rên kêu thảm thiết, trong sự im hơi lặng tiếng, trên thân rất nhiều binh sĩ đã xuất hiện vô số vết máu nhỏ như sợi tóc.

Mảnh vỡ Pháp tắc!

Những sợi sáng nhỏ như sợi tóc này, là pháp tắc thuần túy, chúng tuy rằng chỉ là vụn nhỏ pháp tắc, nhưng mà pháp tắc vẫn là pháp tắc, uy lực của nó vào lúc này được chứng minh một cách rõ ràng nhất.

Đoàn người như sóng triều cuộn trào mãnh liệt đi tới, đột nhiên bị kiềm hãm.

Đồng đội phía trước đội ngũ đột nhiên mất đi khống chế, binh sĩ phía sau đứng quá gần, căn bản không kịp trốn tránh, cực kỳ hoảng sợ, vội vàng giảm tốc độ.

Nguyên bản trận hình ngay ngắn có trật tự, lúc này một mảnh hỗn loạn.

"Cẩn thận!"

"Chuyện gì xảy ra?"

Âm thanh tức giận mắng không dứt bên tai, đội ngũ hỗn loạn vô cùng, phía trước đột nhiên hỗn loạn, khiến binh sĩ phía sau chửi ầm lên. Bỗng nhiên, toàn bộ tiếng mắng bỗng nhiên ngừng lại.

Vô số cột máu đột nhiên từ đội ngũ tiền phương trong lúc gió lớn bắn ra, cột máu đan xen tung hoành, bị phun lên cao ngất trên không trung lại bị gió thổi tan thành sương máu tràn ngập khắp toàn bộ đội ngũ. Những binh sĩ kia cả người đều là máu, khí tức hoàn toàn mất đi, bọn họ như hạt mưa rơi xuống.

Mọi người đều bị một màn kinh khủng này dọa sợ, đội ngũ phía trước chỉ còn lại lác đác mấy người, bởi vì may mắn không bị một hộp binh nguyên ấn nào bắn trúng. Nhưng mà, khuôn mặt mỗi người bọn họ đều kinh hãi gần chết, môi run lẩy bẩy, mặt như giấy trắng, bọn họ đã mất đi một chút ý chí chiến đấu cuối cùng.

Ba trăm hộp binh nguyên ấn, tạo thành thương vong hơn bảy mươi người, loại vũ khí xa xưa này, bộc phát ra uy lực kinh người.

Sĩ quan phụ tá cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho dại cả người, hắn trải qua số lần chiến đấu rất nhiều, nhưng mà chưa từng gặp qua tràng diện kinh khủng như thế. Binh sĩ mất đi sinh mệnh đều đã rơi xuống mặt đất, nhưng mà sương máu trên không trung lại chưa từng tán đi, mùi máu tươi sặc mũi khiến nơi đây như Tu La địa ngục.

Bỗng nhiên, phía sau có người kinh hoảng thét chói tai: "Địch tập! Mặt sau có kẻ địch!"

Sĩ quan phụ tá giật mình một cái, vội vàng quay đầu nhìn lại, một tiểu đội vũ trang hạng nặng, không biết lúc nào lặng yên không tiếng động mà xuất hiện phía sau bọn họ, cách bọn họ chưa đến trăm trượng.

"Người mình! Là người một nhà! Đó là Thạch Sâm! Là Thạch Sâm!"

Bên cạnh Tôn Chính có người hô lớn, tuy rằng Thạch Sâm biến mất nhiều ngày, áo giáp trên thân như thể đổi khác, nhưng mà bọn Tôn Chính vừa liếc mắt đã nhận ra Thạch Sâm. Ai cũng không nghĩ đến Thạch Sâm sẽ làm phản. Như trên danh nghĩa, Thạch Sâm vốn là quân đoàn trưởng của binh đoàn ba mươi sáu, tuy rằng mọi người đều không coi trọng hắn, nhưng mà chức vụ quân đoàn trưởng, cũng không phải người nào muốn là có thể có được.

Theo cách nhìn của bọn họ, Thạch Sâm không hề có lý do làm phản, cho nên khi Thạch Sâm lại lần nữa xuất hiện thì đám người Tôn Chính lập tức đem hắn xem là cứu tinh. Tính khí Thạch Sâm vừa xấu lại vừa cứng, nhưng mà dù sao cũng là lão quân lữ, chiến đấu rất hung hãn, những lão gia hỏa bên người hắn cũng chẳng chút khác biệt.

Khi Thạch Sâm từ hậu phương xuất hiện trên chiến trường, đám người Tôn Chính một trận hoan hô.

Bọn Tôn Chính hoan hô, binh sĩ binh đoàn thứ tám cũng mất cảnh giác, bọn họ cho rằng binh đoàn huynh đệ đến đây trợ giúp, thở phào nhẹ nhõm. Đả kích vừa mới rồi kia đột nhiên tới, khiến cho sĩ khí bọn họ rơi xuống thấp nhất, lúc này có người trợ giúp, khiến cho sĩ khí bọn họ trở nên phấn chấn.

Nếu là bình thường, binh đoàn rơm rác như binh đoàn ba mươi sáu tới trợ giúp bọn họ? Bọn họ tuyệt đối sẽ cười nhạt, không cho là đúng, nhưng mà lúc này, vừa mới trải qua trọng thương vô cùng tàn khốc, bất kỳ một chút lực lượng trợ giúp não cũng sẽ khiến cho cảm giác bọn họ tốt một chút.

Sĩ quan phụ tá bỗng nhiên con ngươi co rụt lại, đội hình của tiểu đội Thạch Sâm là đội hình xung phong!

Bọn họ không hề có ý đồ giảm tốc độ, cự ly hai bên chỉ có năm mươi trượng, cự ly ngắn như thế, bọn họ đã không kịp đổi hướng!

Không kịp đổi hướng... Xung phong...

Một cổ hàn ý rồi đột nhiên từ sau lưng hắn xông lên não, cả người lông tốc dựng thẳng, sắc mặt đại biến: "Địch tập..."

Hắn còn chưa nói xong, tiểu đội Thạch Sâm đã nhất tề nâng cao hắc phong đao trong tay.

"GIẾT!"

Trong mắt Thạch Sâm tràn đầy lạnh lẽo, không chút nhiệt độ, chòm râu hoa râm thô ngắn như dây thép, những nếp nhăn cứng cáp từng trải qua phong sương ma luyện, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, nắm trong tay Tuyết mộ hải băng lam trong suốt, mạnh mẽ chém xuống xuống!

"GIẾT!"

Bốn mươi lăm tên U Châu quỷ kỵ phía sau đồng thanh hét lớn, Hắc phong đao cùng chém một lượt.

Đoàn sáng chói mắt bao phủ cả tiểu đội, ánh đao như nước lũ, theo Tuyết mộ hải trong tay Thạch Sâm chém xuống, cuộn trào mãnh liệt mà tràn ra ngoài. Mỗi một mảnh ánh đao cùng lắm chỉ lớn cỡ bàn tay nhỏ, nhưng mà dòng lũ này là do sáu trăm ánh đao cấu thành!

Sáu trăm ánh đao, từ phía sau đội ngũ, không hề hoa xảo mà xông vào trong chiến trận.

Con ngươi sĩ quan phụ tá mở rộng, ánh đao cuộn trào mãnh liệt chiếm hết tầm mắt hắn, hắn mờ mịt thất thần, đại não trống rỗng.

Người ngã ngựa đổ, huyết nhục bay ngang.

Binh đoàn thứ tám tinh nhuệ không chút phòng bị, lúc này trở thành sơn dương đợi làm thịt, từng tiếng kêu thảm thiết, từng âm thanh tức giận mắng hoặc tiếng thét chói tai, tất cả đều bị dòng lũ mạnh mẽ này nhấn chìm.

Nếu như nói, Đường Thiên vừa rồi quẳng ra hộp binh nguyên ấn tựa như chủy thủ thích khách, lặng yên không một tiếng động gặt hái sinh mệnh, vậy thì Thạch Sâm suất lĩnh U Châu quỷ kỵ xung kích chính là một thanh búa tạ công thành, tràn đầy lực lượng.

Dòng lũ ánh đao quét ra một lỗ hổng cực lớn, Thạch Sâm rất rõ ràng, binh đoàn này đã sát đến biên giới sụp đổ, chỉ cần cho bọn hắn một kích trí mạng, bọn họ liền sẽ triệt để sụp đổ.

"Ngư long biến!"

Âm thanh ngâm khẽ đầy sát khí, ở trong hỗn loạn lại khiến người ta tâm thần rung động.

Vị trí các U Châu quỷ kỵ biến ảo, ánh sáng bao phủ toàn đội cũng lắc lư biến hóa, hóa thành một con rồng sáng, đầu rồng từ lỗ hổng giết vào trong chiến trận.

Năng lượng của bốn mươi sáu người hình thành quầng sáng hình rồng, ẩn chứa lực lượng kinh người, thế tới như lôi đình vạn quân, hễ là binh sĩ bị quầng sáng quét trúng đều như bị đánh mạnh, miệng phun máu tươi, kêu la thảm thiết bị hung hăng đánh bay.

Ngay vị trí đầu rồng, Thạch Sâm khua nhẹ Tuyết mộ hải, quầng sáng vặn vẹo, như một cây chổi, bắn trúng sĩ quan phụ tá thần tình dại ra ở trước mặt, sĩ quan phụ tá oa một tiếng miệng hộc máu tươi, bay ngược ra ngoài.

Chướng ngại trong tầm mắt quét sạch không còn, Thạch Sâm biết rõ bọn họ đã xuyên thủng chiến trận của đối phương.

Thạch Sâm trong mắt hiện lên một tia tàn khốc, Tuyết mộ hải dựng đứng trước mũi, khẽ quát một tiếng.

"Bùng nổ!"

Quầng sáng hình rồng, ầm ầm bạo liệt thành vô số ánh đao bất quy tắc, xen lẫn trong sóng khí tràn đầy lực sát thương, vẩy ra bốn phía.

Đầu rồng vừa mới đột phá trận hình, thân rồng còn trong đội ngũ, lần này cùng nhau bùng nổ, tức thì trong đội ngũ trung gian dọn ra một khu vực rộng rãi trống rỗng.

U Châu quỷ kỵ tốc độ không giảm, thong dong lao ra khỏi chiến trận của đối phương.

Từ lúc Thạch Sâm bắt đầu xung kích, Đường Thiên liền đem toàn bộ lực chú ý đặt trên thân Tôn Kiệt đã nỏ mạnh hết đà. Đường Thiên vừa mới đột phá, cả người tràn đầy lực lượng vô cùng vô tận.

Cái này giảm cái kia tăng, công kích Đường Thiên như cuồng phong bão táp, yến sáng xung quanh Tôn Kiệt con số càng ngày càng ít.

Tôn Kiệt càng ngày càng tuyệt vọng, đối phương phảng phất vĩnh viễn sẽ không mệt mỏi, nắm tay đối phương càng ngày càng nặng, còn có cái loại lửa xám cổ quái này khiến hắn cảm thấy nguy hiểm cực độ.

Năng chướng... Sao có thể mạnh như vậy...

Khi đội ngũ Thạch Sâm hoàn toàn đột phá chiến trận phe mình, phòng tuyến tâm lý của Tôn Kiệt cuối cùng sụp đổ.

Hắn như bệnh tâm thần thét chói tai: "Ngươi rốt cuộc là ai?"

Phanh!

Thân thể hắn cứng đờ, biểu tình trên mặt đọng lại.

Một nắm tay bắn trúng sau lưng hắn, đồng thời một cảm giác mát lạnh chui vào thân thể hắn.

Trước lúc ý thức mơ hồ, hắn nghĩ tới nắm tay đối phương lượn lờ một loại lửa xám, đó là cái gì...

Bạn đang đọc Chiến Thần Bất Bại của Phương Tưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.