Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Song Vương, cuối cùng là lúc gặp Ly Sơn (hạ)

Phiên bản Dịch · 882 chữ

Nhưng hắn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, uy lực Thiên Kiếp càng lớn, hắn càng mới có thể tuyệt địa phản kích.

Nhưng ngay sau đó, con ngươi hắn mạnh mẽ co lại, chỉ thấy áo giáp hoặc là bố bào trên người Lãnh Kiếm Vương, Quỷ Vương, m Dương Vương, đều hiện ra ánh sáng Hóa Đạo, biến tất cả Thiên Kiếp thành vô hình.

Giờ phút này, bỗng nhiên hắn hiểu ra, vì sao bọn họ không hề sợ hãi như thế.

Bọn họ cũng có Hóa Đạo Chi Pháp!

Sở Vân thét dài một tiếng, Túy Tuyết Đao mang theo thân thể hắn, chém phá vũ liêm, cùng tiến vào trong Kiếp Vân.

- Muốn chạy?

- Ha ha, sao có thể để ngươi chạy thoát được?

- Lại dám đùa bỡn Hóa Đạo Chi Pháp trước mặt chúng ta, thú vị thú vị...

Tam Vương đều cười khẽ ra tiếng, không khỏi nảy ra một loại tâm trạng mèo khóc chuột, thân hình như tia chớp, tiến về hướng Sở Vân.

Sở Vân chỉ còn có Túy Tuyết Đao, tốc độ không bằng bọn họ. Tuy nhiên may mắn hắn đã có lựa chọn sáng suốt. Sau khi chui vào trong Kiếp Vân, có tác dụng rất lớn trong việc quấy nhiễu tầm nhìn.

Nhất là trong Kiếp Vân, Thiên Uy mênh mông cuồn cuộn, khó có thể vận dụng đạo pháp trinh trắc, hình thành cục diện kéo dài.

- Thiên Kiếp không có tác dụng gì đối với chúng ta. Hơn nữa sớm hay muộn cũng sẽ biến mất. Ta xem đến lúc đó hắn sẽ trốn như thế nào.

- Thật ra tiểu tử này rất thú vị. Lại ở trước mặt chúng ta đùa giỡn đại đao, xem Hóa Đạo Chi Pháp làm con bài chưa lật.

- Ha ha, thật ra không nhất định phải giết chết hắn. Hắn là đối tượng tốt nhất để làm nô lệ. Năm đó ở Dạ Đế thành cũng có nghìn vạn nô lệ trung thành và tận tâm phục vụ cho chúng ta.

- Quên đi, sống lại là chuyện đại sự. Số một có cảm giác cực kỳ bất an, muốn chúng ta phải giết người này.

Lãnh Kiếm Vương nói.

- Hừ, sợ cái gì. Bên ta có bốn vị Vương giả, một vị Toán sư Hầu cấp. Xem thử Tinh Châu, ai có thể ngăn cản?

Quỷ Vương cười ngạo nghễ.

- Sao? Không tốt, trong Kiếp Vân sao có thể có một ngọn núi!

m Dương Vương phát ra một tiếng kêu kinh nghi.

Tam Vương đang đuổi giết lập tức dừng lại, nhìn về phía trên.

Trong kiếp vân cuồn cuộn dày đặc, mưa to mưa tầm tã, lộ ra một ngọn núi sặc sỡ, lờ mờ lộ ra một góc.

- Đây là Ly Sơn! Thì ra đây là Kiếp yêu kiếp của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi.

Lãnh Kiếm Vương giật mình. Sở Vân lấy ra Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, đã bị mất một nửa trong cuộc chiến đấu vừa rồi, còn bị cháy đen một mảnh. Điều này Tam Vương đều không nhận biết.

- Thằng nhãi kia bay vào Ly Sơn. Như vậy khó làm rồi.

Giọng nói của m Dương Vương trầm xuống.

- Ly Sơn dễ vào khó ra, bao nhiêu Hào Kiệt chết ở thân núi này. Ba trăm vạn năm trước, có một vị Vương trong Vương, có địa vị ngang hàng với Sở Bá Vương là Cuồng Long Vương. Chính vì xâm nhập vào Ly Sơn, muốn ngắt lấy Long Tình Quả, kết quả có vào mà không có ra.

- Hừ! Sợ cái gì? Chúng ta là Tam Vương liên thủ, còn sợ mộ địa long tộc nho nhỏ này sao? Đi!

Quỷ Vương hừ lạnh một tiếng, xung phong đi trước, xông lên núi.

Ly Sơn, nó treo giữa trời cao, ở sâu trong Kiếp Vân. Cao tới nghìn trượng, rộng tám trăm dặm.

Ánh sáng mờ ảo, cuồn cuộn mênh mông, bao phủ toàn bộ ngọn núi.

“Sở Vân, công tử phải nhớ kỹ, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi trong tay công tử, một khi vượt Kiếp yêu kiếp, rất có khả năng đi tới Ly Sơn. Ly Sơn chính là mộ địa long tộc thời Thượng cổ. Mỗi một con Yêu thú thuộc loài rồng, một khi thấy được đại nạn của mình đến gần, sẽ lao tới Ly Sơn, vùi xương ở đó. Bởi vậy Ly Sơn chính là một trong những thiên hạ Thần tàng. Tuy nhiên đến nay cũng không ai có thể từ trong Ly Sơn an toàn trở về.”

Trong đầu Sở Vân không khỏi hiện ra lời cảnh báo của một vị Cực Nhạc Tiên Phi đã nói với hắn lúc còn ở Đôn Hoàng quốc.

Hiện nay các Cực Nhạc Tiên Phi đều trọng thương, lâm vào ngủ say. Trong tay hắn chỉ có một mình Túy Tuyết Đao bên người. Phía sau có ba vị cường giả Vương cấp như giòi trong xương, theo đuổi không bỏ.

Mặc dù là trong Kiếp Vân âm u, thò tay không thấy năm ngón tay, cũng không thể thoát khỏi sự truy sát của bọn họ.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 161

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.