Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Minh hà vãng sinh (hạ)

Phiên bản Dịch · 1127 chữ

Tình cảm khi xưa phóng đại lên vô số lần, cuộn trào mãnh liệt, trói buộc thật sâu, ý đồ che phủ trái tim hắn, ngăn trở ý chí hắn.

- Vô dụng thôi! Hùng tâm của ta bao phủ cửu châu, chí khí của ta lăng tiêu cửu thiên. Quá khứ không thể ràng buộc ta, hiện tại không thể ngăn cản ta, tương lai không thể mê hoặc ta.

Đang muốn mượn ý chí vô song xông qua Vãng Sinh Lộ. Nhưng đột nhiên, Tinh Quỷ Hồn Giới phát sinh lay động kịch liệt.

Đồng thời, tại Tinh Châu, bản thể của Sở Vân cũng mở mắt, thần sắc đầy vẻ kinh dị.

- Đây là?

Hắn thấy được cảnh tượng khi xưa, Tinh Châu Dao Sơn Quốc, di tàng Vạn Thú Vương, trong khu rừng vô tận, ba ngày ba đêm hoang đường cùng phong lưu. Lúc ấy hắn và Bạo Động Viên Vương đánh cuộc, khi đó thần trí hắn đã trở nên mơ hồ. Hết thảy đều vượt khỏi khống chế. Sau đó hắn cũng không nhớ nổi, bởi vì đoạn trí nhớ này đã vùi sâu trong hồn phách hắn.

Hôm nay trên Vãng Sinh Lộ, rốt cục hắn đã nhớ lại tất cả.

- Hoa Mai, Dịch Yên, còn có Phi Yến....

Trong lúc nhất thời, tâm tình Sở Vân vô cùng phức tạp, tư tưởng tranh đấu, khó có thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt.

- Mà thôi, Sở Vân ta há lại là loại người không chịu trách nhiệm? Nếu chuyện đã lỡ rồi, từ này về sau các nàng đều là nữ nhân của ta!

Quyết tâm qua đi, Tinh Quỷ Hồn Giới lập tức tản ra một vòng ánh sáng.

Ánh sáng xuyên phá hắc ám, cảnh tượng xung quanh hoàn toàn biến đổi.

Sở Vân không khỏi vui vẻ.

Hắn biết rõ bản thân không chỉ vượt qua Vãng Sinh Lộ, chính thức tiến vào Quỷ Châu. Hơn nữa trải qua lần tâm kiếp này, hồn phách trong chiếc nhẫn lại càng thêm cô đọng. Trước đó là hình tượng thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi, giờ đã áp súc trở thành hài đồng năm, sáu tuổi.

Nhưng hồn lực so với trước kia tăng trường gấp năm lần, hình tượng cũng càng thêm rõ ràng, không còn mông lung giống như trước kia.

- Quỷ Châu có ba cửa ải, đầu tiên là Quỷ Môn Quan, thứ hai là vượt Minh Hà, thứ ba là Vãng Sinh Lộ. Ba cửa ải này không chỉ có tác dụng sàng lọc hồn phách, hơn nữa còn có ý rèn dũa. Mỗi khi thông qua một cửa ải, trình độ hồn phách đều sẽ được đề thăng rất lớn.

Sở Vân đã hiểu được thâm ý của Quỷ Thánh. Cửa ải Quỷ Châu không chỉ có tác dụng phòng ngự, hơn nữa còn có hiệu năng đề bạt. Bởi vậy hồn phách có thể tiến vào Quỷ Châu đều là nhân trung chi kiệt. Cho nên mới có câu, Quỷ Châu cùng Man Châu là hai thái cực khác xa nhau. Man Châu tràn ngập sinh cơ, số lượng sinh vật đông đảo, đứng đầu cửu châu. Còn Quỷ Châu lại đi theo con đường tinh binh, đất rộng người thưa.

Sở Vân trải qua ba cửa ải, hồn phách trong chiếc nhẫn đã tiến thêm một bước dài. Trước kia bất quá chỉ là cánh tay trái của bản thể, hiện tại đã có thể so với hơn phân nửa bản thể.

Đương nhiên bản thể của hắn sau cửa ải thứ ba cũng đã được cô đọng. Chỉ cần hồn phách cánh tay trái trở về, lập tức có thể đột phá đến Hoàng cấp trung đoạn.

Trên mặt đất Quỷ Châu, lưa thưa vài gốc cây xơ xác. Cành cây gày guộc, lay động theo gió, xa xa nhìn lại mỗi một gốc cây đều vô cùng ma quái, tựa hồ đang hướng lên bầu trời giương nanh múa vuốt. Bầu trời Quỷ Châu không phải là tinh không mênh mông mà là một mảng bạch cốt.

Phiến bạch cốt này tựa như một cái nắp nồi, úp xuống toàn bộ mặt đất Quỷ Châu, là bầu trời của Quỷ Châu.

Sở Vân từ trong chiếc nhẫn đi ra, lập tức hóa thành một nam đồng năm, sáu tuổi, khỏe mạnh kháu khỉnh, tay chân bụ bẫm tựa như phấn điêu ngọc trác, hai mắt rực rỡ như hai viên bảo thạch.

- Hoàn cảnh Quỷ Châu quả nhiên khác tường, tại tám châu khác hồn phách chỉ là một hình ảnh hư ảo. Nhưng ở nơi này lại có thể hóa thành thực thể. Sở Vân thử duỗi bàn tay nhỏ bé nhặt lên một viên đá. Nếu tại các châu khác, tay của hắn sẽ xuyên qua viên đá, nhưng

tại Quỷ Châu, hắn dùng hồn phách lại có thể nhặt được tảng đá kia lên, không khác gì có được máu thịt. Nhẹ nhàng bóp mọt cái, viên đá trong tay lập tức biến thành bột phấn.

- Pháp tắc thực kỳ diệu.

Sở Vân ngẩng đầu, nhìn lên bạch cốt thương khung.

Phàm nhân chỉ thấy một mảnh bạch cốt mênh mang, nhưng dưới ánh mắt hắn lại là một tấm lưới. Đây là lưới pháp tắc của Quỷ Châu, khảm nên bạch cốt thương khung. Nó vô cùng mênh mông, lưới pháp tắc thế giới tiên nang của Sở Vân không bằng một phần nghìn. Coi như là lưới pháp tắc Tinh Châu, tựa hồ cũng có chỗ không bằng. Dù sao Quỷ Châu cũng lâu đời hơn Tinh Châu nhiều. Sở Vân nhìn thoáng quá, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, e sợ bị lưới pháp tắc Quỷ Châu phát giác. Hắn lén lút tiến vào, hơn nữa muốn xuất kỳ bất ý cứu hồn phách phụ thân, tuyệt đối không thể bại lộ thân phận.

- Có lẽ hồn phách phụ thân vẫn còn ở trong tay Minh Đế. Nhưng hôm nay ta chưa quen thuộc sinh hoạt nơi này, tìm được Minh Đế lại càng thêm khó khăn. Coi như là tìm được hắn, chỉ dựa vào một đoạn phân thân này, tuyệt đối không làm gì được hắn cả. Ồ! Có người đến?

Trong lúc Sở Vân đang đánh giá tình hình, chợt vang lên tiếng bước chân.

Đây là một sơn cốc, quái thạch lởm chởm.

Sở Vân lui lại vào trong chiếc nhẫn, ẩn giấu vào trong quái thạch.

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, nương theo nó còn có tiếng khóc nức nở.

Sau chốc lát, từ phía sau một tảng đá xuất hiện một thiếu nữ.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 123

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.