Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Binh phạt Bắc Cương. (phần 2)

Phiên bản Dịch · 2335 chữ

Mã Đặc Lạp Kỳ hít một hơi:

- Đại ca, ý của người là, ngay khi Pháp Lam giải trừ phong bế việc đầu tiên là tấn công Cầm Thành ư?

Mã Nhĩ Đế Ni gật gật đầu :

- Bây giờ ta chỉ hy vọng thời gian có thể trôi chậm đi một chút, ít nhất là để Cầm Thành giúp chúng ta giải quyết rốt ráo vấn đề Thú nhân tộc. Vừa rồi ta có nói tương lai Cầm Thành chỉ có hai đường, hoặc bọn họ chiến thắng Pháp Lam, hoặc là bị Pháp Lam hủy diệt. Nếu khả năng thứ nhất xảy ra thì Cầm Thành ít nhất cũng có thể trở thành một thế lực tồn tại ngang hàng với Pháp Lam trên đại lục, thậm chí thay thế được địa vị của Pháp Lam. Nếu bị Pháp Lam đánh bại, chắc chắn chỉ có một con đường là hủy diệt, chẳng cần phải nói gì nữa cả.

Mã Đặc Lạp Kỳ đột nhiên minh bạch:

- Đại ca, người đang đánh cược.

Mã Nhĩ Đế Ni vuốt cằm nói:

- Đúng vậy, ta đang đánh cược. Áo Lợi Duy Lạp là tài năng xuất sắc nhất của gia tộc Tử La Lan chúng ta, hắn quan hệ với Cầm Thành có thể nói là rất tốt, hoàn toàn có thể là sợi dây liên kết giữa chúng ta và Cầm Thành. Nhưng muốn chính thức trở thành một trong những hạch tâm của Cầm Thành, việc đầu tiên hắn phải cắt đứt mọi quan hệ với gia tộc. Ngươi có nghĩ là Cầm Thành sẽ để cho một tộc trưởng trở thành nhân vật chủ chốt không? Nếu trong tương lai Cầm Thành thật sự có thể trở thành vật cản chống lại sự tồn tại của Pháp Lam vậy một nhân vật chủ chốt của Cầm Thành có thể tạo được ảnh hưởng thì đối với gia tộc mà nói là một sự trợ giúp vô cùng to lớn. Hy sinh lợi ích của Áo Lợi Duy Lạp ở gia tộc nhưng với sự phát triển của gia tộc có rất nhiều chổ tốt. Là tộc trưởng, ta phải nhìn xa trông rộng một chút.

Trong mắt Mã Đặc Lạp Kỳ toát lên thần sắc kính nể, quả thật so với huynh trưởng mình còn kém nhiều lắm.

- Nếu Cầm Thành thất bại thì sao? Thua Pháp Lam…

Mã Nhĩ Đế Ni thở dài một tiếng:

- Nếu như vậy, Áo Lợi Duy Lạp có thể kịp thời thoát thân thì sẽ khôi phục quyền thừa kế cho hắn, nếu không…

Pháo đài Lôi thần chùy.

Lôi thần bộ lạc, đứng đầu trong ba bộ lạc lớn của Thú nhân tộc, bằng thực lực cường đại khiến cho Mễ Lan đế quốc đứng đầu trong bảy đế quốc nhân loại phải điều động một trăm vạn đại quân tinh nhuệ phòng thủ biên giới, có thể thấy thực lực mạnh đến mức nào. Là tù trưởng của Lôi thần bộ lạc, cao thủ hàng đầu của Thú nhân tộc, Sư vương Cổ Đế gần đây tâm tình không vui vẻ cho lắm. Trên chiến trường, Thú nhân tộc đều là chiến sĩ dũng cảm, cho dù tổn thất nhiều hơn đối phương nhưng Lôi thần bộ lạc tuy cái gì cũng có thể thiếu nhưng không hề thiếu người. Một thú nhân trưởng thành trên chiến trường đều là dũng sĩ mạnh mẽ. Điều khiến Cổ Đế lo lắng chính là sau khi tin tức Tử tinh Bỉ mông tồn tại lan truyền vào Cực Bắc Hoang Nguyên, tình thế của Thú nhân tộc không ổn định như bề ngoài vẫn thể hiện. Một số bộ lạc nhỏ trong Cực Bắc Hoang Nguyên nghe tin này xong lập tức tỏ vẻ bất tuân, hy vọng có thể biết thêm tin tức. Hơn nữa có không ít bộ lạc mạnh liên kết với nhau hướng về ba bộ lạc lớn yêu cầu phải tìm ra tung tích của Tử tinh Bỉ mông.

Thú nhân tộc tuy chiếm cứ một vùng rộng lớn ở Cực Bắc Hoang Nguyên nhưng nhiều năm lại không hề có cuộc sống ấm no, nếu không bọn họ cần gì phát động chiến tranh với nhân loại? Chọn mùa thu để phát động chiến tranh không chỉ để cướp bóc nhân loại mà còn là một phương pháp giảm bớt số lượng dân cư khổng lồ của Thú nhân tộc. Điều này là trở thành quy định bất thành văn của thế giới Thú nhân. Chỉ có cường giả mới có tư cách sống và tồn tại. Đến khi không còn thức ăn, ngay cả thi thể của tộc nhân mình thú nhân cũng có thể đem ra mà nhai nuốt. Vì sinh tồn, Thú nhân tộc ở Cực Bắc Hoang Nguyên cũng chịu đựng không ít cảnh thống khổ. Tử tinh Bỉ mông xuất hiện khiến cho những bộ lạc nhỏ thắp lên hy vọng. Bọn họ vốn không phải là những kẻ cai quản thảo nguyên, bọn họ hy vọng trong Thú nhân tộc có một cường giả thống trị để có thể phát triển đi lên, ít nhất cũng để họ thoát khỏi cảnh bữa đói bữa no.

Tử Tinh Bỉ Mông và tứ đại thần thú trong truyền thuyết thì bất kỳ ai trong thế giới Thú nhân đều biết đến. Bởi vậy mới có thể làm cho Tam đại bộ lạc lâm vào tình thế rất lo lắng khẩn trương. Địch nhân cường đại, bọn họ không sợ nhưng lại sợ căn cơ của chính mình dao động. Biểu tượng của Tam đại bộ lạc khác hẳn so với Tứ đại thần thú của Thú nhân tộc, lực lượng tín ngưỡng lại càng không thể so sánh. Đây chính là nguyên nhân làm Cổ Đế đau đầu nhất.

- Không có tin tức gì từ phía Lam Địch Á Tư truyền về sao?

Cổ Đế quay người nổi giận gầm lên với đám thuộc hạ ở dưới.

- Bẩm báo tù trưởng, tin tức từ Lam Địch Á Tư vừa mới truyền về.

Một gã báo nhân chuyên trách truyền tin nói.

Cổ Đế nhất thời mừng rỡ:

- Mau mau nói ta nghe!

Trong nữa năm gần đây, số lần hắn đã truyền tin cho Lam Địch Á Tư lên đến con số mười, yêu cầu Lam Địch Á Tư đế quốc không tiếc bất cứ thứ gì phải tìm và tiêu diệt cho bằng được Tử Tinh Bỉ Mông. Chỉ cần làm được chuyện này, Thú nhân tộc sẽ ủng hộ Lam Địch Á Tư thống nhất toàn bộ thế giới nhân loại trên đại lục một cách vô điều kiện. Thú nhân tộc vốn nổi tiếng tham lam mà phải chấp nhận ra điều kiện như vậy đủ thấy được Cổ Đế đối với Tử Tinh Bỉ Mông kiêng kỵ đến mức nào.

Gã báo nhân phụ trách truyền tin cẩn thận mở tấm da dê, đọc lớn:

-Tử Tinh Bỉ Mông đã quy phục Cầm Thành, cùng tiến vào Cực Bắc Hoang Nguyên, không thể trực tiếp phát binh công kích, xin hãy tự mình giải quyết. Cầm Thành thế lực cường đại. Chúc may mắn!

Phản ứng đầu tiên của Cổ Đế là sửng sốt nhưng sau đó cơn tức giận lại bùng ra:

- Khá lắm, Lam Địch Á Tư, rốt cuộc cũng đẩy lại cho ta. Nếu ta có thể giải quyết thì cầu viện bọn họ để làm gì? Mau nói ta biết, Cầm Thành là cái giống gì?

Cực Bắc Hoang Nguyên cùng với thế giới nhân loại tin tức không được cập nhật liên tục, Thú nhân tộc cũng không biết những chuyện đã xảy ra ở Phật La quốc. Một gã sư nhân thống lĩnh bước lên phía trước cung tay:

- Tù trưởng đại nhân, lần trước chúng ta phái Kiếp lược quân đoàn vượt qua dãy núi thì gặp phải Cầm Thành. Lúc đó chúng ta đã tổn thất mấy vạn người.

Cổ Đế nhíu mày, xoa xoa trán:

- Là cái nơi bé bằng lỗ mũi ấy sao? Chẳng lẻ Tử Tinh Bỉ Mông lại ở đấy? Nếu thật sự là vậy, thì rất gần với chúng ta, cũng không đáng lo lắm. Các ngươi nói xem, bây giờ chúng ta phải giải quyết chuyện này thế nào. Căn cứ tin tức từ quốc gia nhân loại truyền đến, không chỉ có Tử Tinh Bỉ Mông xuất hiện mà ngay cả tam đại thần thú khác cũng có tung tích.

Có thể đứng trong gian nghị sự của Sư Vương Cổ Đế đều là tâm phúc tin tưởng nhất của hắn, hầu hết là sư nhân. Tên sư nhân thống lĩnh vừa mới cất tiếng hung hăng thốt lên:

- Tù trưởng đại nhân, Tử Tinh Bỉ Mông là vấn đề quan trọng chúng ta cần giải quyết. Chỉ là một Tử Tinh Bỉ Mông chưa trưởng thành, chúng ta chỉ cần phái Hoàng kim quân đoàn tấn công Cầm Thành. Với quân số năm vạn, chẳng lẽ chúng ta không thể đối phó được Tử Tinh Bỉ Mông kia hay sao? Hoàng kim quân đoàn tuyệt đối trung thành với ngài, không cần lo lắng chuyện phản lại.

Trong mắt Cổ Đế quang mang chợt lưu chuyển:

- Chuyện này không vội. Trước tiên ngươi cứ phái một tiểu đội sư thứu trinh sát Cầm Thành, xem thử tình hình của chúng thế nào?

Cổ Đế thân là tù trưởng của Lôi Thần bộ lạc, bản thân không như diện mạo bên ngoài nhìn có vẻ thô hào, nếu không hắn cũng vô phương ngồi ở vị trí này nhiều năm đến vậy.

- Tuân lệnh, thưa tù trưởng đại nhân.

Từ Cầm Thành đến Thánh quang thành khoảng cách cũng không xa, lúc trước khi Diệp Âm Trúc lần đầu đi đến biên giới phía Bắc, do quá bận tâm đến thân phận của đám đệ tử đã bị Cầm Thành xử chuyển đến Thành Khoa Ni Á nên không chú ý, tổng cộng chỉ có hơn 500 lý. Đại quân Cầm Thành sau hai ngày hành quân rốt cuộc cũng đã đến chiến trường nơi Mễ Lan đế quốc và Thú nhân tộc giao chiến. Trong khi đại quân Cầm Thành tiến đến cổng Thánh Quang thành, thì 2 tập đoàn quân của Bắc Phương Quân đoàn lẳng lặng đồn trú chờ đợi. Nếu không phải tình hình chiến trận cũng không thể xuất hiện, nếu không sẽ khiến cho bọn Diệp Âm Trúc tưởng rằng 20 vạn đại quân này nhằm vào mình thì không hay.

Cửa thành của Thánh Quang thành mở rộng, Mã Nhĩ Đế Ni ngồi trên lưng cự long cũng Mã Đặc Lạp Kỳ đi đầu tiến lên nghênh đón. Diệp Âm Trúc vẫn ngồi trên lưng Chiến tranh cự thú như trước. Vừa tiến đến, tọa kỵ của Mã Nhĩ Đế Ni phát hiện khí tức của Cách Lạp Tây Tư đã có chút run rẩy thối lui. Nhìn Chiến tranh cự thú mạnh mẽ hai tập đoàn quân của Phương Bắc Quân đoàn nhất thời chung quanh có chút lặng ngắt như tờ. May là Diệp Âm Trúc còn bảo Chiến tranh cự thú khống chế khí tức của hắn nếu không ở đây sẽ không còn tọa kỵ nào đứng vững nổi.

- Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái, xin lượng thứ cho ta hai mắt không thấy rõ, không thể hướng ngài hành lễ.

Diệp Âm Trúc hướng đến phía Mã Nhĩ Đế Ni đang vuốt cằm mà nói. Đến bây giờ Mã Nhĩ Đế Ni mới biết kẻ tung hoành khắp đại lục, nhân vật truyền kỳ này đã mất đi thị giác. Bất quá, Mã Nhĩ Đế Ni không hổ danh là nguyên soái của Mễ Lan đế quốc, chỉ kinh ngạc trong khoảnh khắc rồi lập tức phản ứng. Thúc dục Cự long đi đến trước mặt Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư:

- Cầm đế đại nhân không cần khách khí. Cầm thành đã giúp Mễ Lan ngăn địch, đã vì Mễ Lan mà cống hiến bao nhiêu sức lực, ta nào lại có thể dám nhận lễ của Cầm đế đại nhân. Xin mời nhập thành.

Dưới sự chào đón của huynh đẹ Mã Nhĩ Đế Ni, bảy vạn người của Cầm Thành trong hoàn cảnh không có hậu cần bổ sung quân nhu đã tiến vào Thánh Quang thành. Ngay khi bọn họ vào thành thì cũng là lúc Phương Bắc Quân đoàn số 3, số 6, hai tập đoàn quân với trên hai mươi vạn người lập tức nhổ trại, lui về sâu bên trong Mễ Lan đế quốc.

Huynh đệ Mã Nhĩ Đế Ni trực tiếp mời Diệp Âm Trúc tới phủ Nguyên soái, bầu bạn với hắn ngoài hai vị phu nhân Tô Lạp và Hải Dương còn có Áo Lợi Duy Lạp. Những người khác Diệp Âm Trúc đều để cho họ xuống chỉnh lại quân ngũ, ngay cả Tử cũng không ngoại lệ. Hắn biết tứ đại thần thú cũng không hề thích những chuyện quan trường này.

Mã Nhĩ Đế Ni xuất thân là võ tướng, không hề khách sáo, sau vài câu hàn huyên đã đi thẳng vào vấn đề:

- Cầm đế đại nhân, lần này quý quân đến đây tăng viện, chính là vinh hạnh cho Phương bắc quân đoàn của ta. Ta muốn biết mục đích tác chiến của ngài lần này là gì?

Diệp Âm Trúc đã không còn là tên đệ tử nhỏ nhoi của Mễ Lan Ma Vũ học viện ngày nào. Thực lực của Cầm Thành bây giờ đủ để nói lên thân phận và địa vị của hắn. Ngay cả Mã Nhĩ Đế Ni danh tiếng lẫy lừng cũng chủ động đàm luận với hắn như người đồng bối phận.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 130

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.