Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam xoa kích (1) trong tay Cầm Đế (phần 1)

Phiên bản Dịch · 2366 chữ

Âm Trúc mỉm cười nói :

- Tỷ tỷ làm việc thì đệ đương nhiên là yên tâm , chỉ là số cự long này chúng ta xử lý ra sao ? Nếu giết số tù binh cự long này thì đối với danh tiếng Cầm Thành chúng ta rất bất lợi, hơn nữa cũng biến chúng ta thành tử địch quan trọng của long tộc. Nhưng nếu không giết, giam giữ long tộc lại tiêu tốn chi phí rất nhiều, đối với chúng ta đều không có chỗ tốt, thẳng thắn mà nói, hôm nay Ly Sát đã khẩn cầu đệ, hy vọng đệ có thể thả ộc nhân của nàng, nhưng đệ không có đáp ứng, bắt được số cự long này là chiến lợi phẩm của cả Cầm Thành chúng ta . Nếu không có cách nào, thì cũng đành phải ……

Diệp Âm Trúc tay phải vung lên, làm ra thế chém đầu, tuy hai mắt hắn đã mất đi ánh sáng, nhưng tại giờ khắc này trên người hắn lại tản mát ra sát khí kinh người, ngay cả bốn đống lửa chung quanh chủ tịch thai đều bị yếu bớt, hắn còn không có đi vào Thái Huyền Cầm Tâm cảnh giới, vẫn là Tử Vi Cầm Tâm nhưng khi đã tu luyện tới đỉnh, hắn sẽ không tự dưng giết chóc, nhưng cũng tuyệt sẽ không từ tâm mà nương tay. Cảm nhận được sát khí trên người Âm Trúc, An Nhã cũng bị dọa nhảy dựng lên:

- Không được Âm Trúc, nếu làm như vậy sợ rằng Ly Sát thật sự muốn cùng ngươi liều mạng. Chẳng lẻ, ngươi không thấy còn có một cách hay hơn để giải quyết sao ? Đối với Cầm Thành chúng ta mà nói, đó mới là kết quả tốt nhất. Toàn thân Cự long tất nhiên là bảo bối, nhưng cự long chết đi vô luận như thế nào cũng không thể so sánh với cự long còn sống, bản thân bọn họ chính là kiệt tác của tạo hoá.

Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút:

- Tỷ tỷ, tỷ không phải muốn nói cho đệ biết là sẽ hàng phục số cự long này đấy chứ. Việc này rất khó khăn, Long tộc cao ngạo như vậy, hơn nữa chúng ta đã giết quá nhiêu tộc nhân của bọn họ nhiều, sợ rằng bọn họ rất khó hướng chúng ta mà thần phục. Nếu bọn họ làm như vậy, sau này trong Thất đại long thành sẽ không có chỗ cho bọn họ nữa đâu.

An Nhã bật cười, nói:

- Âm Trúc, ngươi rất thông minh cơ mà nhưng sao lại trở nên hồ đồ như vậy. Ngươi nghĩ lại xem, toàn bộ cự long trưởng thành trong long tộc tổng cộng có bao nhiêu, lần này bị tổn thất cùng với bị chúng ta bắt làm tù binh có bao nhiêu? Bây giờ số lượng cự long bị chúng ta bắt làm tù binh thì đại bộ phận đều là thượng vị long tộc, mặc dù số lượng so sánh với trưởng thành cự long của Thất đại long thành còn ít hơn một chút. Nhưng ta cũng không cần lo lắng nhiều, long vương các tộc dưới tình huống này thì tổng thể thực lực cũng không còn được bao nhiêu.

Nghe An Nhã nói xong, một loại cảm giác đặc biệt hiện ra trong lòng Diệp Âm Trúc:

- Tỷ tỷ, chẳng lẻ thật sự tỷ có biện pháp để cho đám thằn lằn to xác này thần phục Cầm Thành chúng ta sao ?

An Nhã hừ lạnh một tiếng, nói :

- Ngươi còn biết là đám thằn lằn to xác ấy nhìn bề ngoài thì rất cao quý. Không sai, long tộc là một cái chủng tộc cao ngạo, nhưng đồng thời long tộc cũng là một chủng tộc tự tư. Trên ngàn năm tánh mạng làm bọn hắn cơ hồ có thể xưng là bất tử, nhưng cũng đồng dạng làm bọn hắn có một tính đặc thù, chính là sợ chết. Đối diện với tử vong cùng với ngàn năm tánh mạng, long tộc bất luận là thượng vị cự long hay cự long bình thường, cũng không có một ngoại lệ là đều cảm thấy sự sợ hãi. Âm Trúc, bây giờ ngươi đã hiểu được chưa ?

Sợ chết ? Long tộc nguyên lai là sợ chết sao ? Đây là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc nghe nói diều này, bất quá ngoại trừ hắn và Cầm Thành cùng Long tộc đánh nhau chí tử như vậy, thì trước kia có người nào dám làm như vậy đâu ?

An Nhã tiếp tục nói :

- Cái này mới chánh thức là đem đại lễ kết hôn cho ngươi. Ngươi có nói gì với Ly Sát hay không mà nha đầu kia cả ngày hôm nay đều ở tại nơi giam giữ tù binh. Theo người của chúng ta trông coi đám cự long báo lại cho ta biết thì ít nhất gần hai mươi đầu cự long của Ngân long tộc bị bắt làm tù binh đều tỏ vẻ muốn gặp Cầm Thành chúng ta để thần phục. Ngay cả Ngân long tộc xa hoa đều đã như vậy, ngươi cho rằng các long tộc khác còn có thể phản kháng sao ? Vì mạng sống, cho dù là long tộc xa hoa cũng phải vứt bỏ đi tính tự tôn của mình, nếu không thì đầu bọn họ phải rơi xuống đất.

Đột nhiên nhận được tin này nhất thời khiến cho Diệp Âm Trúc rất là hưng phấn, hơn mười đầu Ngân long thần phục thì có ý nghĩa gì ? Có nghĩa là Cầm Thành có hơn mười di động siêu cấp ma tinh pháo. Có lẽ phạm vi Ngân long ma pháp công kích không xa bằng Toàn Phương Vị Ma Tinh pháo, nhưng lại hơn ở chổ là không cạn kiệt cùng với sử dụng ma pháp linh hoạt. Làm ma pháp long, thì Ngân long trong Long tộc có giá trị là cao nhất. Đối với điểm này Diệp Âm Trúc không nghi ngờ, hắn vạn lần không nghĩ đến mình cũng sở hữu hơn mười Ngân long .

- Thật tốt quá, thật là tốt nếu tù binh các long tộc khác cũng thần phục chúng ta, An Nhã tỷ tỷ, sợ rằng trên cả đại lục chỉ có chúng ta sẽ có một đoàn Long kỵ sĩ chính thức

An Nhã gật đầu, mỉm cười nói :

- Đúng như thế, buổi chiều hôm nay ta đã cùng Vị Minh trưởng lão thương lượng qua, từ trong các quân đoàn sẽ chọn lựa các chiến sĩ , nhất là những Đông Long chiến sĩ cùng với ma pháp sư đã chinh chiến ở Phật La, thông qua thi tuyển để tuyển ra cho Long kỵ sĩ quân đoàn thứ nhất của chúng ta. Lúc này đây, Cầm Thành chúng ta lại thêm một quân đoàn có thực lực mạnh mẻ, chỉ cần huấn luyện xong thì trong tương lai thực lực của tuyệt sẽ không thua Tử Thần Long Lang kỵ binh.

Nụ cười trên mặt Diệp Âm Trúc càng ngày càng rạng rỡ, hướng Tô Lạp nói:

- Tiểu Ngân Tệ của nàng cũng đã trưởng thành rồi, Long kỵ sĩ quân đoàn này đối với chúng ta mà nói cực kỳ trọng yếu, sẽ do nàng thống suất được không?

Năng lực lãnh đạo củaTô Lạp thì Diệp Âm Trúc đã từng biết , lúc trước nàng chỉ huy cường giả của Lam Địch Á Tư từng chống lại Diệp Âm Trúc khi đó cũng chỉ huy Tử Thần Long Lang kỵ sĩ đoàn gây ra nhiều tổn thất to lớn, nếu không do Tô Lạp hạ thủ lưu tình, thì Thất Quốc Thất Long bài vị chiến thắng bại chưa chắc được như vậy . Bất luận là thực lực hay tài chỉ huy thì Tô Lạp đều là một lựa chọn chính xác.

Khóe miệng toát ra một tia mỉm cười, Tô Lạp nhẹ giọng nói :

- Thiếp nghe chàng, bất quá thiếp sẽ không đi huấn luyện bọn họ. Hai mắt của chàng không thấy được nên thiếp cùng Hải Dương tỷ tỷ sẽ chiếu cố, huống chi mỗi ngày thiếp còn muốn nấu cơm cho chàng ăn nữa mà.

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói :

- Đó không phải vấn đề gì lớn. Hải Dương các nàng đã tạo thành mười hai nhạc phường thực lực càng ngày càng lớn mạnh. Sau này, long kỵ sĩ quân đoàn của nàng cũng giống họ, tạo thành cho Cầm Thành của ta lực chiến đấu cực mạnh.

An Nhã mỉm cười nói :

- Hôm nay là ngày vui của các ngươi, thôi chúng ta không nói chuyện này nữa. Nào, Âm Trúc, Tô Lạp, Hải Dương, ta kính các ngươi một chén, chúc các ngươi trọn đời bên nhau cho đến đầu bạc răng long.

Từ An Nhã bắt đầu, người kính tửu nối liền không dứt. Diệp Âm Trúc mặc dù trước kia cũng từng uống qua rượu, nhưng không như hôm nay, kiểu chúc này là lần đầu tiên gặp phải. Hôm nay có thể nói là một trong những ngày vui vẻ nhất trong cuộc đời của hắn, rốt cục nghênh cưới hai người yêu, rồi Vị Minh Thái thượng trưởng lão cùng An Nhã trợ giúp hắn hoàn thành các dân tộc dung hợp trong Cầm Thành, bất luận đối với Cầm Thành hay là đối với bản thân hắn, đều là một sự kiện quan trọng. Từ hôm nay trở đi hắn cùng Cầm Thành đồng thời chính thức phát triển đi lên.

Trước sự chúc mừng này, Diệp Âm Trúc cơ hồ không từ chối , bất luận là ai kính tửu, hắn cũng đều cạn chén, rồi dùng đấu khí bài xuất tửu khí, nhất thời hình thành cảnh ngàn chén không say. Bất quá, tràng khánh điển này nhân số rất nhiều, tinh lực con người cuối cùng có hạn, sáng sớm đại lượng tinh thần đã bị tiêu hao rất nhiều mặc dù cũng trải qua “Bồi nguyên tĩnh tâm khúc” cũng điều dưỡng khôi phục không ít, nhưng không có đạt tới trạng thái đỉnh như trước nên lúc này lại thông qua đấu khí mà bài xuất tửu khí càng về sau lại không thuận lợi nữa. Cảm giác mê muội không ngừng tăng mạnh, rượu cũng mang đến cảm giác hưng phấn riêng nhưng lại khiến cho Diệp Âm Trúc không còn tỉnh táo nữa, không riêng gì hắn ngay cả Tô Lạp và Hải Dương cũng bị chúc rất nhiều rượu, hai nữ này cũng muốn giúp đỡ Diệp Âm Trúc một ít, nhưng về sau vợ chồng ba người cũng đều trở nên chuếnh choáng mơ hồ luôn.

- Âm Trúc, chúc mừng ngươi.

Một thanh âm nhu hòa vang lên. Diệp Âm Trúc miễn cưỡng ngưng tụ Thiên Nhân hợp nhất năng lực để cảm thụ, nhưng hắn phát hiện, men rượu đối với cảm giác ảnh hưởng phi thường lớn, cũng không cách nào tập trung tinh thần tiến vào cảnh giới Thiên Nhân hợp nhất, chỉ mơ hồ hỏi:

- Ngươi là ……

Thanh âm nhu hòa lại vang lên :

- Không nhớ rõ thì thôi , cạn , chúng ta uống cạn.

- Ha.

Diệp Âm Trúc cũng không có suy nghĩ nhiều, liền cạn ly, trước mặt hắn bây giờ chính là đệ nhất mỹ nữ của Mễ Lan ma vũ học viện, Hương Loan công chúa.

Khi đêm hội lửa này kết thúc không biết có bao nhiêu người uống rượu say nằm luôn trên đất ngủ, nếu mở mắt dậy mà hội còn chưa chấm dứt, thì đứng lên tiếp tục hát, mỗi người đều đắm chìm trong niềm hạnh phúc cùng vui sướng. Diệp Âm Trúc cũng không biết là ai đem mình trở về phòng , khi uống rượu mà đấu khí không còn khả năng bài xuất, mất đi Thiên nhân hợp nhất cảm ứng, hắn cùng người bình thường giống nhau, mơ mơ hồ hồ ngã trên giường.

Kết hôn , mình rốt cục cũng kết hôn . Hải Dương và Tô Lạp đâu ? Các nàng ở nơi nào?

Trong lòng vừa mới mọc lên ý niệm này, thì Diệp Âm Trúc đột nhiên cảm giác được bên người có một thân thể mềm mại đã nằm cạnh mình, bị men rượu bốc lên Diệp Âm Trúc trong lòng nhất thời xuất hiện nồng đậm yêu thương, bất luận bên người là Hải Dương hay Tô Lạp, cũng đều là người hắn yêu. Làn da hồng hào, thân thể mềm mại, bờ ngực mịn màng run rẩy , cả người Diệp Âm Trúc đều bị rượu xâm nhập, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự mềm mại và mới mẻ nhưng lại có một cảm giác quen thuộc. Cuối cùng một tia linh trí cũng bị nét quen thuộc này bao phủ, khi thân thể mềm mại nọ run rẩy thì hắn toàn thân đã nóng rực gọi tên người yêu thương, mở cửa mà vào ……

Tất cả quần áo như mọc cánh mà bay tung ra, trong quá trình ân ái này, tình dục chi hỏa của Diệp Âm Trúc đề thăng tới cực điểm, đưa hắn từng bước từng bước tiến vào bến bờ của đê mê khoái lạc. Thân thể hắn vốn cường tráng, dưới tình huống dư thủ dư cầu, nhất thời làm cả phòng trong tràn ngập một mảnh xuân ý nồng đậm.

Thật lâu sau khi Diệp Âm Trúc trong lần đầu tiên phún xuất, ngay sau đó lại khôi phục cương ngạnh thì có một thanh âm kèm theo vài phần đau đớn,

- Ta, ta không được. Đổi người.

(1): Tam xoa: cái đinh ba, cái xiên có ba mũi nhọn do Thần Biển và Thần Britania cầm làm biểu tượng cho quyền lực ở trên biển.

Bạn đang đọc Cầm Đế của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 178

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.