Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Qua

Tiểu thuyết gốc · 1238 chữ

Vậy là đã qua ba tháng hắn tới thế giới này nhớ lại ngày đó hắn tỉnh lại vừa mở mắt ra hắn còn tưởng mình đang ở âm phủ nhưng sau khi bình tĩnh đánh giá hắn mới biết đây là một thế giới hoàn toàn xa lạ, mà thân thể hắn bây giờ diện mạo ngoại hình tuổi tác đã thay đổi hoàn toàn. Nhớ ngày đó hắn đã 30 tuổi thân hình đầy đặn toát lên vẻ nam tính còn bây giờ cái thân thể hắn lại giống như một thiếu niên 15 tuổi xanh xao thiếu dưỡng chất.

Mặc dù hắn không thể lý giải được chuyện gì đã xảy ra nhưng thời gian lâu dần hắn cũng tạm đưa ra được một lý do thuyết phục đó là hắn Ninh Thái Thần đã xuyên không tới nơi này, nếu cái lý do này để người trên địa cầu biết nhất định sẽ nhận định hắn là một kẻ tâm thần. Sau khi xác nhận mình đã xuyên qua hắn cũng đang dần thích nghi với cuộc sống nơi đây mà cái thân thể này hắn cũng đã điều tra xong, thân thể này lúc còn tại thế cùng tên với hắn Ninh Thái Thần năm nay vừa tròn 15 mồ côi cha mẹ từ nhỏ may mắn được một tên đạo sĩ cưu mang, từ nhỏ đã mang bệnh tật trong người cứ cách một đoạn thời gian lại phát bệnh một lần sư phụ hắn cũng nhiều lần cầu y sư nhưng đều không chữa được mà lần phát bệnh gần đây nhất cũng là lúc hắn xuyên qua, mà thế giới này cũng không hề giống địa cầu hắn sinh sống ở nơi đây con người ăn mặc rất kì lạ và việc ứng nhân xử thế cũng vậy hắn còn biết được nơi đây còn có tiên nhân sinh sống, nếu là trước đây có người nào đó nói với hắn rằng thế giới này có tiên nhân nhất định hắn sẽ đưa kẻ đó vào trại tâm thần nhưng từ khi hắn xác nhận chuyện mình xuyên qua thì hắn đã tin rằng thế giới này thật có tiên nhân rồi .

Lúc này đang là buổi xế chiều hắn đang ngồi bên cạnh bờ hồ ngắm nhìn ánh hoàng hôn, nhìn ánh mặt trời đỏ như máu đang dần chìm xuống núi tâm trạng hắn cũng đang chĩu nặng, hắn vẫn ngồi đó ngẩn ngơ nghĩ về kiếp trước của mình, nhưng trong một khắc đôi mắt hắn ánh lên sự quyết tâm vững chắc hắn đứng lên hiên ngang đối chọi với vài tia nắng cuối cùng mà nói :

“ Nếu kiếp trước ta Ninh Thái Thần sống vì lợi ích tiền bạc phụ cô ấy đến cuối cùng chuyện ta làm cũng chỉ có thể chết vì huynh đệ vậy thì kiếp này lão thiên cho ta cơ hội làm lại cuộc đời ta Ninh Thái Thần nhất định sống một đời không luyến tiếc điều gì, Ninh Thái Thần chính là Ninh Thái Thần không vì bất cứ thứ gì mà trở ngại thích thứ gì ta sẽ làm thứ đó đây sẽ ta “

Trong căn nhà tồi tàn ở phạm vi ngoại thành, lúc này bên trong có hai người đang ngồi ăn cơm cười nói vô cùng vui vẻ, từ xa có thể nghe ra giọng của một thiếu niên tuổi mới trưởng thành và một người trung niên đang say rượu :

“ Sư phụ ngài hôm nay thế nào có hay không kiếm được mấy chục lạng bạc “

Chỉ thấy một người trung niên mặc đạo bào đen trắng, tóc búi cao khuôn mặt đã có nếp nhăn trên mép là hai hàng râu rũ xuống , toàn khuôn mặt người này còn một điểm rất dễ nhận rạng đó là cái mũi rất lớn và đỏ , chỉ thấy người trung niên uống cạn một ly rượu rồi cười khà khà nói :

“ Ta nói tiểu quỷ ngày hôm nay vi sư xuất hành đã bấm quẻ trước biết chắc hôm nay đại cát quả không sai, ưm… “

Nói xong một câu người trung niên lại uống cạn một chén rượu mà Ninh Thái Thần vừa mới rót rồi lại nói tiếp :

“ Hôm nay vi sư giúp một phú thương xem phong thủy già trạch, tiểu quỷ con đoán xem lão phú thương đó sẽ trả ta bao nhiêu ? “

Nói xong không đợi nghe câu trả lời từ Ninh Thái Thần lão đã nâng chén lên một hơi tu cạn chén rượu, Ninh Thái Thần nghe vậy thì liếc mắt nhìn lão cười nói:

“ Sư phụ con cũng thường xuyên xuất hành cùng người nhưng những lần đó đều nghe sư phụ ba hoa chích choè cả ngày mới được chưa tới 10 lượng bạc giờ sư phụ còn muốn con đoán sao “

Người trung niên nghe vậy thì trừng mắt tiện tay gõ mạnh vào đầu hắn rồi nói :

“ Hừm tiểu quỷ ngươi thì biết gì, những lời ta nói ra đều là thiên cơ cả ở đại lục này nếu xét thuật âm dương còn không có ai qua được lão tử đâu “

Ninh Thái Thần vừa bị ăn trái đắng lại nghe giọng điệu của sư phụ tự xưng lão tử chỉ biết cười cười sau đó cầm lấy bầu rượu rót đầy vào chén cho lão nhân. Từ khi xuyên qua hắn cũng thường xuyên theo sư phụ ra ngoài xem bói, hắn thấy mỗi lần có người được sư phụ hắn xem đều rất tin tưởng tuyệt đối mà theo cảm nhận của hắn thì sư phụ hắn rất giống với mấy tên lang băm kiếp trước ăn nói vô cùng tinh xảo, dù có gặp dạng người như nào sư phụ hắn đều có thể thao thao bất tuyệt nói ra mọi mặt của người đó .

Lại uống cạn một chén rượu người trung niên nhân mới nhìn hắn nói:

“ Hôm nay vi sư được món hời cũng đủ tiền mua thuốc bồi bổ thân thể cho ngươi rồi, thôi không nói chuyện này nữa hôm nay uống tới đây thôi mau đi nghỉ ngơi mai vi sư đưa ngươi vào thành sắc thuốc “

Ninh Thái Thần nghe sư phụ nói vậy từ trong đáy lòng hắn dâng lên cảm xúc vô cùng khó tả, kiếp trước hắn mồ côi cha mẹ không ai để nương tựa không ai quan tâm chăm sóc nhưng kiếp này hắn đã cảm nhận được thứ tình thân như ruột thịt này bỗng chốc mũi hắn cay cay vành mắt mắt cũng hơi đỏ lên, theo như hắn biết thân thể này từ khi còn bé đã được sư phụ chăm sóc quan tâm có thứ gì ngon thứ gì tốt sư phụ đều dành cho hắn đôi khi sư phụ cũng rất nghiêm khắc nhưng sư phụ vẫn luôn an ủi, những lúc hắn phát bệnh cũng là một tay sư phụ hắn ở bên chăm sóc có thể nói sư phụ đối với hắn có ơn sinh thành vậy, từ giây phút này hắn cũng đã quyết tâm sư phụ là người thân nhất của hắn, hắn sẽ không bao giờ phụ kỳ vọng nào của sư phụ dành cho hắn .

Bạn đang đọc Bách Luyện Thương Thiên sáng tác bởi Chitonvokhuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chitonvokhuyet
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.