Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Kiếm Lung Linh Kiếm Thể

Tiểu thuyết gốc · 2738 chữ

“Ting...Chủ nhân nhận được Chí Bảo Thần Vận!”

“Ting...Chủ nhân nhận được huyết mạch Lung Linh Sinh Mệnh!”

“Ting...Chủ nhân nhận được x2 Kẹo hồi phục toàn phần mười viên!”

“Ting...Chủ nhân nhận được x1 quay ra công pháp!”

“Ting...Chủ nhân nhận được x1 quay ra vũ kĩ!”

“Ting...Chủ nhân nhận được x1 gỗ to cổ thụ bí ẩn!”

Vô số vật phẩm bắt đầu hiện lên trong mắn hắn, Thiên Kỳ vẫn không mảy may có chút vui mùng hay hưng phấn gì. Chỉ một mặt bình thường quan sát chúng.

“Oa chủ nhân, hệ thống cũng thật là ưu ái cho ngài a! Thậm chí ngay cả huyết mạch cũng đem ra ngoài!”

Mà lúc này , tiểu cô nương Trình Dao cũng là hai mắt phát sáng, chân thoăn thoắt đến mấy món đồ bay trên không ngắm nghía. Vẻ mặt vô cùng là thích thú.

Mở bảng thông tin ra xem, từng loại chỉ số của vật phẩm hiện trong mắt hắn.

[ Chí Bảo Thần Vận : Một trong những bảo vật cấm của thần tộc, khiến cho người sở hữu sức mạnh tuyệt luân.

Phẩm chất : Không rõ

Giới hạn sử dụng : 5 lần

Điều kiện : Cần phải qua hai lần đại cảnh giới mới có thể sử dụng. ]

Một cái luân xa gai góc xuất hiện trước mắt hắn, bên trên lần lượt hiện là năm viên ngọc đỏ gắn cân đối nguyên vẹn. Thỉnh thoảng còn tỏa ra một loại áp bức vô hình, lại còn cao quý khó tả.

-Vật phẩm tiệm cận nền văn minh cấp độ 3, tạm gọi là được!

Thầm nghĩ trong đầu, đôi mắt Thiên Kỳ dời khỏi luân xa. Vẻ mặt không có gì là kinh hãi như tiểu Dao.

Cái này không phải trách hắn quá cao ngạo, mà là bởi vì bản thân hắn kiếp trước tiếp xúc nhiều thứ. Nên không khỏi mang ra so sánh.

Để cho cái hệ thống là tức chết mà.

“Chủ nhân, chủ nhân ngài xem nè. Thứ này giúp ích cho ngài lắm đấy!”

Thấy hắn đang chăm chú vào cái thứ gai góc kia, tiểu Dao hai tay nhỏ dễ thương bê một cái bình chứa đầy chất lỏng màu xanh lục. Mặt mày cực kì hưng phấn.

Nhìn hai cái má bánh bao dễ thương của nàng thật khiến người ta phải cưng nựng mà.

Đưa đến trên tay Thiên Kỳ, hắn đưa qua mặt sau rồi lại nhìn mặt trước. Đánh giá một chút.

Một loại chất lỏng màu xanh lá sóng sánh lại còn lấp lánh lạ thường, qua lớp thủy tinh mà tỏa ra.

Đồng thời mỗi lần nhìn kĩ, sẽ có thể thấy bên trong là hiện lên vô số những yêu thú như Kỳ Lân, Sư Tử, Huyền Vũ hiện lên những tàn ảnh. Mà phía trên là một vị tiên tộc nữ nhân trấn áp.

Tất cả đều nồng nàn khí tức sinh mệnh, tựa chỉ cần một giọt cũng có thể kéo người ta dù một hơi tàn.

[ Lung Linh Sinh Mệnh : Là tập hợp của vô số sinh cơ yêu thú, kết tinh lại mà tạo thành luồng sinh mệnh đồng nậm nhất thế gian. Sức sống liên miên không dứt.

Phẩm chất : Huyết mạch thượng phẩm. ]

-Tự xưng đệ nhất, thật là ngông cuồng mà.

Ra vẻ mặt bình thản, Thiên Kỳ chẳng thèm quan tâm đến lời giới thiệu của thứ này. Quay sang cái luân xa tỏa ra khí thế sát cơ nồng đậm.

Cắn mạnh vào ngón tay trỏ, một giọt máu thuận theo mà rớt xuống viên bảo ngọc đỏ phát sáng nhất.

“Ting...Cảnh báo! Quá trình có thể sẽ rất nguy hiểm, tỷ lệ tử vong có thể lên đến 80%. Liệu ngài có muốn tiếp tục?”

-Tiếp tục đi.

“Chủ nhân, ngài đừng có làm vậy. Ngài mà có chuyện gì thì Tiểu Dao biết đi đâu?”

Thấy vẻ mặt sắp hoảng của nàng, Thiên Kỳ cũng không phải là cái người vô tâm lạnh nhạt. Nở một nụ cười xoa xoa đầu nàng.

-Ta sẽ không sao, Dao nhi đừng có lo lắng.

Thấy vẻ mặt của hắn cực kì bình thường nam nhân, thậm chí là xuống cấp so với mặt bằng chung. Nhưng không hiểu sao Tiểu Dao trong lòng sinh dao động.

Lời nói của hắn tựa như nước chảy mây trôi, làm cho tiểu cô nương hai má lại phớt hồng.

Tựa có một cái gì đó ẩn dấu trong lời nói khiến tâm trí nàng lung lay, mê muội.

“Eh?!”

Bất chợt một bàn tay đưa ra sau nàng, đẩy Tiểu Dao vào phía trước. Nơi có một cái không gian lỗ hổng của hệ thống đang mở ra.

“Phụp”

Không gian đóng lại, lộ ra Thiên Kỳ lạnh lùng bản mặt.

“Cuối cùng cũng đẩy được nhóc con đi, không biết cô ta ở lại sẽ gây ra cho mình cái phiền phức gì đây.”

Thầm nghĩ, hắn cũng là đang cảm nhận cái luân xa kia tiến vào trong người. Bất chợt trong vô thức, mắt hắn trợn lên. Sau đó đổ gục xuống sàn.

Một cơn đau không thể nào hình dung tiến tới, những cái sắc nhọn gai góc kia cưa vào da thịt không chút lưu tình. Máu bên trong bắn ra tung tóe. Tạo lên một cảnh tượng kinh dị hù dọa chết người yếu tim.

Da, thịt, ngũ tạng, dạ dày, phổi như bị bóp nghẹt, nghiền nát. Cảm giác này khiến một người bình thường có thể chết ngay do không chịu được cơn đau này.

Thiên Kỳ hai mắt trợn lên, đôi mày cau xuống lộ vẻ đau đớn. Nhưng ngay lập tức vài giây sau liền trở lại dáng vẻ lạnh lùng. Vờ như không quan tâm cái này đau đớn.

-Đây chỉ là phản ứng cơ thể này, không phải của ta.

Thật sự là vậy, Thiên Kỳ cảm nhận từng tế bào trên người xé nát. Đưa ra chiêm nghiệm.

Hắn không ngờ rằng cơn đau này lại yếu đến như vậy, ngoài thân thể này ra, tinh thần hắn hầu như không chút mảy may bị ảnh hưởng.

Có lẽ những cơn đau bình thường sẵn đã không thể khiến hắn “đau” thực sự, dù cơ thể vẫn nhức nhối từng cơn.

Nằm thả lỏng trên đất không cử động, bây giờ chỉ có hắn mới nghe được tiếng luân xa chuyển động trong người.

Thiên Kỳ nhìn vào vết thương nhíu mày.

-Nếu cứ thế này cho dù ta không đau, nhưng cũng là không thể nào mang cơ thể phàm trần so sánh. Để như vậy không sớm cái túi da này cũng chết.

Nói rồi hắn cầm lọ huyết mạch trên tay, đổ trực tiếp vào miệng.

“Rít!”

Luồng sinh mệnh dồi dào không điểm dừng tràn qua từng ngõ ngách thân thể, chữa trị từng thương tổn lưu lại trên người.

Vô số những cơ quan hồi sinh ngay tức khắc, bằng mắt thường có thể thấy cơ thể đang dần hồi phục trở lại.

Bất quá có một điểm phải nói, đó chính là việc vừa chữa lành vừa bị luân xa cứa vào người lại càng đau hơn. Cơn đau thấu tận linh hồn không tả siết.

Thiên Kỳ lúc này không thể chống lại được sự mệt mỏi ấp đến, hắn đã liên kết với thân thể này đồng bộ. Vì vậy nó ra sao thì hắn như vậy.

Đôi mắt lim dim cụp dần xuống, cuối cùng nhắm lại hẳn. Hắn chính thức chìm trong giấc ngủ của người bình thường.

-Cũng là một trải nghiệm khá hay...

Đấy là suy nghĩ lúc cuối của hắn.

...

Tại một tòa sơn cao lớn hùng vĩ...

Nơi đây xung quanh được bao bọc bởi huyễn khí huyền ảo, ẩn ẩn mờ mờ có thể thấy khí tức trích tiên. Thanh thoát uy nghiêm không nhiễm khói trần.

Những đại phủ nối tiếp nhau ở dưới chân núi, bên trên là những tòa tông môn phân chia nhau. Tạo thành khung cảnh trấn phái ngũ hành sơn vô cùng lay động lòng người.

Đại môn thống nhất đặt tại một nơi, bên trên khung bảng là dòng chữ như rồng bay phượng múa. Đạo ẩn bên trong lấp lóe hiện lên ba chữ.

“Thiên Tiên Kiếm Môn”

Vô cùng bá đạo nghiền ép đập thẳng vào mắt người, sắc bén nhẹ nhàng kề kiếm cạnh cổ.

Là những gì người ta có thể cảm nhận khi nhìn vào nó.

Đình viện của Thiên Tiên Kiếm môn chủ

Ở trong một căn phòng cực kì kín đáo, khác với mọi ngày nhẹ nhàng nho nhã thì giờ đây tại đây được đề ra vô số phù chú trận pháp trấn yếm khắp nơi. Tựa như có chuyện gì vô cùng cẩn trọng phải được bảo vệ.

Bóng một vị thiếu phụ hiện lên sau lớp đèn dầu phát sáng, kèm theo là tiếng rên đau đớn mê hoặc lòng người phát ra. May mà căn phòng cách âm nếu không sẽ khiến người ta mủi lòng nghe thấy.

Trên chiếc giường êm ái, nữ nhân với chiếc bụng bầu nhiều tháng sắp sinh đang dùng tay dày vò từng miếng chăn gối. Răng cắn vào môi đến mức chảy máu. Cảnh tượng thật khiến người khác phải thương cảm.

Tuy mặt nàng đã nhạt đi do dưỡng thai khắc nghiệt, nhưng không thể che lấp đi được dung nhan tuyệt sắc của nàng.

Mái tóc bạch kim như suôn mượt như thác nước, đôi mắt xanh ngọc óng ánh nước, cái mũi cao bạch ngọc, đôi môi hồng chúm chím tham lam lấy từng ngụm không khí trong không trung.

Khoác trên mình tấm lụa mỏng như muốn trêu đùa suy nghĩ nam nhân, làn da trắng ngọc ngà hiện lên cả gân xanh, cái cổ thiên nga cao quý.

Bộ ngực căng mọng, bờ đào sung mãn.

Tuyệt Thế Mỹ Nhân

Đó là những gì thiên hạ đặt cho nàng, chỉ có từ đấy mới có thể sánh với nữ nhân cao quý như nàng.

Nhưng lúc này đây thân thể của nàng đang run rẩy liên tục, vẻ mặt hiện lên cơn đau không tả siết, hai mắt khép hờ, lông mi run rẩy từng cơn, cái trán ướt đẫm.

Hai vị bà bà lão nhân gia bên cạnh thì đang tập trung hết sức đỡ đẻ cho nàng ta, trên mặt có thể thấy lấm tấm mồ hôi đổ xuống. Bàn tay vận lực mờ ảo khí truyền vào người nàng, mong giảm thiểu phần nào đau đớn.

“Ưm...Á...”

Bất chợt một tiếng câu mị đau đớn vang lên, sau đó giảm dần và chỉ con hữu thanh thở dốc từng cơn.

“Oe...Oe...Oe...”

Một tiếng khóc non nớt của trẻ sơ sinh vang lên, khuôn mặt của những bà lão hiện lên vẻ vui sướng. Đôi mắt hiền từ nhìn vào đứa trẻ sơ sinh xinh đẹp kia cất tiếng khóc phút đầu tiên chào đời.

“Huyền Y! Huyền Y! Con thành công rồi, đứa bé sinh ra là một bé gái khỏe mạnh. Rất xinh đẹp!”

Nói rồi bàn tay bà hơi run nhẹ nhàng đưa tới gần bộ ngực sữa căng của vị nữ tử Huyền Y kia. Nàng lúc này mặt thất sắc nhợt nhạt nhưng nhìn cái sơ sinh cũng là đón lấy trên vai. Mắt lúc này không kìm nén được rơi một hàng lệ xuống. Hạnh phúc vô vàn.

Không có gì diễn tả nói ra trước con mình.

“Bé con của ta ơi, mẫu thân đã làm được rồi.”

Khoảnh khắc làm mẹ thiêng liêng cao quý được chứng thực tại đây. Đứa bé như nghe hiểu được lời mẹ nó nói cũng là không khóc nữa. Dụi mặt gần lại dù cho đôi mắt chưa thể mở.

Đặt nàng trên bầu sữa của mình, bản năng của trẻ nhỏ khiến cho đứa bé há miệng ngậm một cái. Huyền Y kêu khẽ một tiếng, nhưng rồi cũng là dùng đôi mắt yêu thương nhìn đứa bé ngậm sữa mẹ.

“Thật là một việc đáng mừng thưa tông chủ, thánh nữ của tông môn được sinh ra, thật là kinh hỉ, đại kinh hỉ.”

Hai bà lão cũng là huyên thiên không dứt, Huyền Y đang nhắm mắt ôm con. Tận hưởng cảm giác làm mẹ đáng quý.

“Vù...Vù...”

Bất chợt một dị tượng tự nhiên xảy ra, linh khí xung quanh tông môn bắt đầu hội tụ lại một điểm. Bằng một cách thần kì không bị trận pháp khống chế mà tràn vào.

Huyền Y cũng hai bà đỡ cũng là một mặt kinh ngạc, đứa trẻ vô tư bú sữa không biết chuyện gì cũng là dừng lại một nhịp.

Vô số sinh khí tiến tới liên miên không dứt, đi vào cơ thể của nàng ta. Nàng lơ lửng trên không, Huyền Y lúc này mặt cũng nghiêm trọng nhưng không có can thiệp vào.

Một phần do sức yếu, một phần nàng cảm nhận thấy luồng linh khí này không gây hại cho con nàng, hơn nữa còn đang tẩm bổ cho nó.

Bằng mắt thường, có thể thấy cơ thể đứa bé dần biến đổi. Mái tóc non tơ giờ phát triển. Khác với mẫu thân màu bạch kim thì chúng có màu hoàng kim cao quý, đôi mắt nhắm chặt lại cũng là đã mở ra một cách dễ dàng. Lộ ra con ngươi đỏ rực như lửa.

“Rung...Rung...”

Tiếng kiếm ngân vang làm cho Huyền Y giật mình cảnh giác, phát hiện vô số thanh kiếm trong phòng đang chuyển động. Dù rất nhỏ nhưng nàng có thể nhận ra.

“Đây...Đây là...”

Lão bà bà bên cạnh mặt thất sắc không thôi, miệng run rẩy từng đợt. Bà được người trong tông tự xưng là một bậc trí giả. Danh xưng Tôn Bà Bà. Có kiến thức vượt xa người thường, đứng trước mọi việc luôn dùng con mắt hờ hững. Giờ cũng phải kinh ngạc mà há hốc mồm quan sát.

Phía trước, nữ nhi sơ sinh quanh cơ thể chiếu lên năm luồng kim quang kiếm khí. Phát sáng chói lòa. Nửa bên là đỏ rực, nửa bên là xanh lam lạnh lẽo. Đại kiếm ở giữa hòa trộn hai màu to nhất thì đang ong ong từng tiếng. Tỏa ra áp lực không hề nhỏ.

“Vạn Kiếm Lung Linh Kiếm Thể! Trời ơi, th-thánh nữ sở hữu kiếm thể trong truyền thuyết...”

Mọi người xung quanh cũng là ngạc nhiên không kém, có thể thấy sự biến ảo hiện trong đôi mắt của Huyền Y và bà đỡ.

Riêng bà đỡ thì không nói, còn Huyền Y thì như nghĩ đến chuyện gì đấy. Vẻ mặt trầm ngâm vô cùng.

“Phụp!”

Bỗng chốc mọi thứ ngay tức khắc biến mất, những dòng kiếm khí kia theo nàng rơi xuống rồi tan biến trong hư không.

Huyền Y ở dưới cũng là dùng tốc độ chỉ đệ lộ tàn ảnh phóng ra một luồng linh khí. Nhuần nhuyễn đỡ con trên không mà đưa lại gần phía mình.

Lại là nụ cười mẫu tử, đứa bé cũng là sau một hồi vừa rồi chen ngang lúc đói, mồm bi bô ngậm sửa mẹ. Đôi mắt vừa được khai mở tò mò đảo đi đảo lại quan sát chung quanh.

Hai bà đỡ sau dị tượng vừa rồi cũng là chưa thoát ra được, không kịp thốt tiếng thì đã bị Huyền Y ngăn lại. Ra lệnh trục khách.

Bên ngoài, vô số tiếng rì rầm sau khi giải trừ âm phù cũng truyền vào bên trong. Ẩn ý với hai ba đỡ bên ngoài cần lời giải thích với các nữ môn chủ.

Ánh mắt sắc lạnh Huyền Y nhìn vào khiến họ không dám hó hé nửa lời, miệng xin ra ngoài rồi nhẹ nhàng biến mất trong không khí.

Âm phù đóng lại mọi lời xì xào bên ngoài, trận pháp cũng là khởi động. Để lại một mình Huyền Y ôm con trong phòng.

Nhìn vào mắt đứa bé hồn nhiên nhìn mình, nàng khẽ mỡ miệng, giọng điệu như suối chảy nhưng chứa nhiều lo lắng.

“Thức tỉnh kiếm thể, là họa hay là phúc đây....”

Bạn đang đọc Bá Đạo Tu Tiên sáng tác bởi NhanGianYMong

Truyện Bá Đạo Tu Tiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhanGianYMong
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.