Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quái biến dị?

Tiểu thuyết gốc · 1495 chữ

Chương 5:Quái biến dị?

Bộ y phục kia,đúng cẩu hệ thống khiến Trạch Tuấn muốn thổ huyết,hắn đành thở dài,dù sao hệ thống cũng không cho thứ quá vô dụng đi.

Lần này bất dĩ đành bỏ qua,Trạch Tuấn cũng đành đi ngủ.

Sáng hôm sau

Mặt trời vừa lên,chỉ nghe thấy tiếng chạy lộc cộc vang dội khắp vùng,những tiếng chạy càng ngày càng dữ dội.

Trạch Tuấn đang chạy với tốc độ bàn thờ,cố gắng leo trèo giữa các tòa nhà để kiếm đồ.

Vừa nhảy sang tòa nhà chung cư gần đó,Trạch Tuấn nhanh chân cửa đã bị đạp đi,vỡ đôi ngay trong phòng.

Cậu đã đi được vài căn nhà,đồ cũng chỉ lác đác vài món bình thường,không có gì quá tốt,thậm chí còn có chút tệ.

Cậu nhanh chóng đi vào trong căn hộ,chỉ có lác đác vài món bình thường,không có gì quá nổi bật.

Đúng lúc này,tiếng một căn phòng động đậy khiến cậu chú ý.

"Có địch..."

Cậu nghĩ trong đầu,liền rút dao găm ra phi vào cánh cửa,rồi cũng lặng tiếng.

Trạch Tuấn đi tới gần và mở cửa,bên trong chỉ có con chuột bị cậu phi dao chết.

"Chúc mừng kí chủ diệt chuột biến dị,nhận 10 exp.Kí chủ Trạch Tuấn,lv:4,exp:55(+10)/100 exp)."

Tuy may mắn giết được con chuột,song con chuột hệ thống bảo liền giật mình một phen.

Vì nó đặc biệt to a.

Xem ra tuy là chuột to gần bằng bụng cậu,nó vẫn khá mỏng manh,xem ra cậu đã quá nghĩ nhiều ,thời buổi này cũng là khoảng thời gian khá nhạy cảm với Trạch Tuấn,khi mà trước đó vừa bị tập kích.

Cậu đi đến gần con chuột,rút dao găm ra,rồi nhìn vào căn phòng xung quanh,bên trong là một căn phòng bụi bẩn,cậu có thể thấy nó có chút màu hồng phấn,có vẻ chủ nhân của căn phòng là một cô gái.

Cậu đi xung quanh phòng mà lục lọi,nhanh chóng đã tìm thấy một món đồ,một quyển nhật kí.

Tuy rằng có chút không đúng đắn,nhưng dù sao đây là thời mạt thế,ai quản được việc ta có đọc hay không.

"-Ngày 3 tháng 5 năm XXXX

Chúng tôi đã hẹn đi chơi cùng nhau,anh ấy rất thích thú,không biết tôi nên mặc gì đây ta?"

"-Ngày 10 tháng 5 năm XXXX

Hôm nay chúng tôi đã cùng nhau đi...."

Từng trang nhật kí bị cậu lật ra,cậu không khỏi cười nhẹ,khi chủ nhân của quyển nhật kí này dễ thương đến vậy,không khỏi có một chút cười a.

Không khỏi chậm trễ,cậu đứng dậy nhanh chóng,lấy nệm và chăn cho vào kho đồ hệ thống,rồi nhanh chóng soát nhà.

Mặc dù soát không có gì tốt,nhưng cũng là bội thu chút ít.

"Chúc mừng kí chủ mở khóa 1 mảnh kí ức,hi vọng kí chủ có thể tìm được các mảnh còn lại trên hành trình nhé."

Khi cậu vừa bước chân khỏi căn hộ,liền đã nghe tiếng của hệ thống,sau đó,liền có chút kí ức nhỏ tràn vào não hải của cậu.

Một bóng hình lu mờ đang dần hiện thêm chút ít màu sắc,và đó chỉ hiện thêm chút đỉnh,không thêm thứ gì.

Tựa hồ có vài trăm cái bức tranh kí ức như vậy,nó lại tiêu tốn vài chục mảnh kí ức mới mở được chút ít.

Xem ra cậu cần nhiều hơn một chút mảnh kí ức,sớm ngày khôi phục.

Lần này cậu định đi ra khỏi thành phố thêm một lần,liền vừa ra đến cổng,cậu nhanh trí thiết lập thêm một số điểm trên bản đồ,liền rời đi.

Vừa đi được một lúc,cậu liền gặp một bầy cừu điên,đẳng cấp cao hơn cậu 3 cấp,may cậu đã nhanh chóng trốn lên cây.

Những con cừu kia bản thân chúng không quá nhanh,song lại hung dữ và tàn bạo,đủ để có thể giết cậu trong hai nốt nhạc.

Biết bản thân khó ăn,cậu nhanh chóng lợi dụng tốc độ để dụ những con cừu tách khỏi nhau,rồi xử từng con một.

Có vẻ như chúng có một chút trí khôn,liền đã tập trung lại gần nhau hơn,liền phá đi ý định của cậu.

Nhưng chưa kịp để thay chiến thuật,trong một lúc lơ là,cậu liền bị đánh vào gốc cây,khiến cậu mất nửa cây máu.

Nhanh chóng,cậu liền chi chút tiền mua nhanh bình hồi phục,rồi nhanh chóng uống cạn nó.

Nháy mắt,liền thấy cậu đã hồi phục gần như hoàn toàn,chỉ còn chút vết sẹo,không quá đáng lo lắng.

Sau khi thử thêm một số lần,tính toán chuyển động quỹ đạo đồng thời chờ thời cơ,cậu liền thấy một chút sơ hở,liền nhanh chóng lao lên.

Xoạch.

Chỉ một tiếng dao chém,vài con cừu điên liền bị cậu cắt cổ,chết ngay tại chỗ.

"Chúc mừng kí chủ giết cừu điên,nhận 15 exp.Kí chủ Trạch Tuấn,lv:4,exp:65(+15)/100 exp"

"Chúc mừng kí chủ giết cừu điên,nhận 15 exp.Kí chủ Trạch Tuấn,lv:4,exp:80(+15)/100 exp"

"Chúc mừng kí chủ giết cừu điên,nhận 15 exp.Kí chủ Trạch Tuấn,lv:5,exp:5(+10)/210 exp"

"Chúc mừng kí chủ nhận phần quà cấp 5,bánh chế tác x1"

Liền bánh chế tác,cậu không khỏi bất ngờ,cậu nhanh chóng vào kho đồ xem đặc tính của nó.

"Liền giảm thời gian chế tạo đồ vật đi,cũng không quá hữu dụng lúc này."

Liền là đồ giảm thời gian chế tác,cậu liền không hứng thú thêm,vì cậu vẫn chưa thể dùng nó.

Liền cậu như mọi khi,đi chặt cây một chút,kiếm gỗ làm lửa trại,đồng thời hoàn thành nhiệm vụ.

Cũng đã đến quá trưa,liền tranh thủ ở bên ngoài làm chút đồ ăn,dù gì cũng còn khá nhiều,liền ăn no một chút.

Liền móc trong kho hệ thống một vài miếng thịt,nhanh chóng nhóm lửa thủ công,rồi nướng qua một chút,liền có thể chín.

Vừa mới nướng được lúc,liền đã có một con sói từ trong bụi liền lao ra định cướp thịt của cậu.

Theo bản năng,cậu liền quay sang nơi phát ra tiếng động ,liền giơ nắm đấm ra,liền đầu con sói va phải lực đấm của Trạch Tuấn liền bất tỉnh.

Xem ra là một con sói quên xem ngày trước khi ra ngoài a.

Liền cậu cũng không muốn động thủ,nhanh chóng đem nó sang một bên,rồi từ từ thưởng thức những miếng thịt,rồi liền đi khỏi nơi này.

Vừa đi về,vừa tranh thủ cậu đào chút đất,sau đó làm cái tổ cho con sói kia,liền thêm chút thịt,xem như quà tạ lỗi cho nó.

Về đến nhà,cậu tranh thủ chế tạo đồ đá công cụ,liền đạt thành tựu nhỏ hệ thống.

Là chế tạo gì một chút đồ công cụ,như kiếm,cúp,xẻng,..,liền đủ nhận thành tựu «Bắt đầu chế tác-sơ».

Có thêm công cụ,liền có thể làm được thêm nhiều thứ,liền tranh thủ cậu muốn ngày mai đi đào một cái hang để đi đào khoáng sản.

Liền lúc này,cậu lại đi tiếp vào thành phố thêm lúc,tựa như còn thứ gì đó mà hệ thống chỉ,mà cậu liền lao đi,liền một chút bóng cậu đã khuất dần.

Liền tại nơi cậu đi qua,liền xuất hiện một đống quái vật.

Sau khi dừng lại tại trung tâm,cậu liền nhận được thông báo hệ thống.

"Mở khóa càn quét quái định kì,hi vọng kí chủ có thể càn quét càng nhiều quái trước khi trời sáng."

Liền cậu vừa bị hệ thống đưa đi,hóa ra chỉ là thứ này a.

Cậu vừa ngắt khỏi dòng suy nghĩ,liền có liên tục vài con quái lao lên đánh cậu.

Đẳng cấp của chúng cao hơn con cừu điên hồi trưa một chút,ấy vậy mà chúng lại càng trâu bò hơn,có vẻ như con cừu điên hồi trưa da vốn mềm nên dễ cắt.

Xem ra lần này phải mệt một chút rồi đây.

Cậu còn dư một điểm phân phối,nhanh chóng cậu cho vào mục sức mạnh,liền tấn công của cậu đề thăng.

Tuy vậy liền muốn kết hợp thêm với vũ khí mà hạ những con quái này,cũng không phải là dễ.

Mới đầu,cậu đã có thể hạ 3 con trong 10 phút,nhưng càng đánh quái càng đông,mà cậu lại càng kiệt sức,cậu chỉ đành dần chút hao mòn máu của từng con quái một.

Cứ như vậy đến sáng hôm sau,cậu đã kiệt sức,liền không còn quan tâm đến nhứng ý tưởng bản thân cần làm nữa,liền chỉ muốn đi ngủ.

"Chúc mừng kí chủ tiêu diệt 40 «Nhện nhỏ» cấp 9,50 «thây ma» cấp 9,nhận tổng 1150 kinh nghiệm.Kí chủ Trạch Tuấn lvl:7,exp:195/550 exp"

Cậu đã tăng thêm ba cấp trong một đêm,sau khi chợp mắt lúc,liền tỉnh dậy,rồi mở bảng hệ thống ra,thêm 1 điểm vào tấn công,hai điểm vào thể lực.

Như vậy,sau này cậu có thể có thêm một chút kiên trì,không sợ thêm việc bị kiệt sức.

Nhanh chóng sau khi thêm 2 điểm thể lực,cậu liền khôi phục thêm một ít thể lực,liền không còn buồn ngủ,rồi nhanh chóng chạy về phía cổng thành phía tây mà đi mất

Bạn đang đọc Thức Tỉnh Từ Mạt Thế,Ta Vùng Lên Cùng Những Người Còn Sống sáng tác bởi PassengerNebra001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PassengerNebra001
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.