Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tự an ủi

Phiên bản Dịch · 1031 chữ

Có rất nhiều nam tu có lòng tự trọng, hoặc là một số nam tu có thủ đoạn, cũng sẽ giở trò lạt mềm buộc chặt sau khi tỏ tình thất bại

Lâm Dao đã nhìn thấy rất nhiều, tự nhiên cũng tổng hợp ra một bộ đối sách chiến lược

Nàng chỉ cần vài chiêu nhỏ, liền có thể thăm dò giới hạn cảm xúc của Giang Thành

- Dao nhi cũng không phải nói Giang sư huynh nhất định không có cơ hội. Lấy thành tích của Giang sư huynh, thi đậu đại học trọng điểm nhất định dễ như trở bàn tay. Dao nhi dự định thi vào Đại học Thanh Huyên, hay là sư huynh cũng thử cân nhắc xem. Chờ vào đại học, Dao nhi muốn tìm đạo lữ, nhất định sẽ cân nhắc sư huynh trước hết nhất!

Lâm Dao nói xong lời này, đôi mắt đẹp lập loè nhìn về phía Giang Thành

Nàng có tự tin tuyệt đối đối với mình, không có ai có thể cự tuyệt được nàng

Bánh vẽ?

Loại chiêu số cấp thấp này chó cũng sẽ không mắc lừa

Làm việc hơn mười năm, Giang Thành đã ăn rất nhiều bánh vẽ rồi

Sinh lý tính đã cảm thấy buồn nôn với loại "Đồ ăn" này rồi

Mặc kệ là Jesus, Thượng Đế, Thiên Vương lão tử, hay là Lý Vân Long, nói tóm lại, giờ bánh của ai Giang Thành cũng không tin

- Lâm sư muội, ngươi có định viết cam kết nữa không đó?

Ngữ khí lúc Giang Thành yêu cầu Lâm Dao viết cam kết vô cùng chân thành

Lâm Dao cầm giấy bút Giang Thành đưa cho nàng, tức hổn hển dậm chân

- Ai nha! Giang sư huynh!

Lâm Dao không hiểu được lý do thoái thác của nàng tại sao lại không dùng được ở trên người Giang Thành. Rõ ràng mấy ngày trước nàng nói vậy với một nam tu khác, dỗ tên đó xoay vòng vòng, hưng phấn đến mức không biết vì sao, ước gì giao mạng cho nàng ngay tại chỗ

- Giang sư huynh, Dao nhi đều đã nói như vậy, ngươi còn không hiểu sao?

Lâm Dao không cam lòng nói

Nàng cảm thấy, nhất định là Giang Thành nghe không hiểu cho nên mới sẽ không nhìn ra sự lấy lòng của nàng. Bằng không sẽ không có cách nào giải thích

Giang Thành nhíu mày nhìn về phía Lâm Dao

Hắn cũng không hiểu được, chỉ để nàng viết cam kết "bằng hữu bình thường" mà sao lại khó thế?

Lấy định vị cùng thiết lập của Lâm Dao trong game thì loại nữ nhân xinh đẹp từ nhỏ, tâm cao khí ngạo tuyệt đối sẽ không có chuyện dính dấp cảm tình gì với "nhân vật quần chúng Giang Thành". Huống chi, nàng cũng không thiếu mấy con thiêu thân như thế

Đã như vậy thì sao lại không thả mình ra chứ?

Giang Thành nghĩ không rõ, cũng không có ý định nghĩ

Người trưởng thành kết bạn, hợp ý thì trò chuyện, không hợp ý thì đứng xa mà nhìn, tuyệt không nói nhảm

- Lâm sư muội, nếu ngươi đã không có ý định viết cam kết, vậy liền trả giấy bút lại cho ta đi

- Giang Thành! Huynh cố ý đúng không! Ta đã khó chịu như vậy mà huynh còn không dỗ ta! Lại quan tâm tới giấy bút! Chúng quan trọng hơn ta à!

Lâm Dao ủy khuất nhìn về phía Giang Thành, trong đôi mắt to đã ậng nước mắt, dường như sắp khóc

Nàng vốn dáng dấp tuyệt mỹ, lại mang vẻ thiếu nữ thanh thuần, một khi bắt đầu tủi thân thì thật sự là dáng vẻ khiến người tan nát cõi lòng, người thấy người yêu

Giang Thành thầm nghĩ, đây không phải là nói nhảm sao, giấy và bút là dùng tiền mua, chính quy lại hợp pháp, muốn dùng thế nào liền dùng thế đó, yêu nữ ma đạo ngươi chỉ biết gây phiền toái, dựa vào cái gì mà so với giấy bút hả?

Lâm Dao thấy Giang Thành mãi không nói lời nào, cũng không có động tác, lập tức lau nước mắt

- Dao nhi còn tưởng rằng sư huynh là một nam tử hán đáng giá dựa vào, không nghĩ tới sư huynh căn bản không quan tâm ý nghĩ của Dao nhi. Được rồi, chuyện cho tới bây giờ, dù Dao nhi lại nói cái gì, sư huynh cũng sẽ không tin tưởng. Sư huynh về sau đừng tới tìm Dao nhi nữa!

Lâm Dao chậm rãi chạy ra khỏi vườn hoa, trước khi đi, trước khi rời đi còn đặc biệt quay đầu nhìn Giang Thành một chút

Biểu tình kia, rất giống thiếu nữ si tình bị tình lang làm tổn thương đau thấu tim. Tựa hồ chỉ cần Giang Thành gật đầu, liền có thể vãn hồi tâm ý của thiếu nữ, sau đó ôm nàng vào trong ngực tùy ý yêu thương

Hừ! Ta cũng không tin dạng này ngươi còn nhịn được!

Lâm Dao chú ý tới vẻ mặt kinh ngạc của Giang Thành, nàng tin chắc Giang Thành lúc này tuyệt đối đã hối hận. Lấy sự hiểu rõ của nàng đối với nam tu, không quá ba ngày, Giang Thành tất nhiên sẽ đi đến nhà nàng xin lỗi!

Lâm Dao đã không kịp chờ đợi nhìn cảnh tượng Giang Thành từ bỏ tôn nghiêm quỳ xuống cầu nàng hồi tâm chuyển ý!

Đến lúc đó, nàng cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho Giang Thành

Nàng chính là giày vò Giang Thành, nhìn dáng vẻ hắn mong mà không được, tức hổn hển kia!

- Ngươi ít nhất phải trả lại bút cho ta chớ?

Giang Thành nhìn bóng lưng Lâm Dao, vô lực nói

Cây bút kia là quà sinh nhật cha mẹ tiện nghi của hắn tặng cho, đáng giá không ít tiền

- Chẳng qua dùng một cây bút để yêu nữ cách xa mình một chút cũng không lỗ

Giang Thành chỉ có thể tự an ủi mình như vậy

Bạn đang đọc Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Bản Dịch) của An Tĩnh Phủng Tràng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MạnhXuyên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 640

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.