Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên giả

Tiểu thuyết gốc · 1608 chữ

Thố Nhi không vui bĩu môi "Ngươi có phải quá xem trọng bản thân rồi. Nói cho ngươi biết một chút, rất nhiều người muốn làm đồ đệ của ta mà không thể..."

Triệu Huyền khoát khoát tay: "Tốt, ta biết ta biết, ngươi có truyền thụ công pháp hay thứ gì thì nhanh một chút a..."

"Ngươi..." Thố Nhi vốn tâm tính rất bình ổn, không hiểu sao dễ bị Triệu Huyền làm cho nổi khí.

Kẻ này thật khó làm cho người ưa thích a!

"Ngươi tu luyện đi, có địa phương nào không hiểu hãy hỏi ta." Thố Nhi hít sâu một hơi, lấy từ thân thể ra một cuốn sách mỏng.

Triệu Huyền tiếp lấy xem.

Tụ Linh Quyết.

Lật xem một chút, rất nhanh sau đó hắn gấp sách lại.

"Ta cái gì cũng không hiểu a."

Muốn từ từ chậm rãi nghiên cứu không biết phải mất bao nhiêu thời gian, có chủ nhân công pháp ở đây hướng dẫn, ngu ngốc mới không tận dụng.

Thố Nhi một mặt im lặng.

Tiếp đến nàng phải nhẫn nại tỉ mỉ hướng dẫn Triệu Huyền tu luyện từng chút một, dẫn dắt hắn nhập môn.

Theo lời của nàng nói, cảnh giới tu luyện gồm: Luyện Khí Kỳ, Ngưng Dịch Kỳ, Giả Đan Kỳ, Chân Đan Kỳ...

Cấp bậc Luyện Khí Kỳ gồm chín tiểu cảnh giới.

Triệu Huyền ngồi xếp bằng, tay kết ấn pháp quyết.

Dần dần, hắn mơ hồ cảm thấy một tia vị vận ngọt ngào trong không khí.

Xem ra đây chính là linh khí trong thiên địa a!

Hấp thụ linh khí vào trong cơ thể chậm rãi dẫn dắt linh khí tuần hoàn qua kinh mạch.

Giai đoạn này là bước sơ khai nên rất chậm rãi. Bởi vì hắn chưa một lần tu luyện, nên kinh mạch nhỏ hẹp tắc nghẽn, mỗi lần chỉ có thể vận chuyển được một lượng linh khí rất nhỏ.

Ngoài ra còn phải tập cách chưởng khống linh lực thật tốt, tránh việc linh lực xao động tán loạn lung tung, hoặc tốc độ nhanh chậm mức lượng lớn nhỏ không theo khống chế.

Nếu không cẩn trọng từng chút một, linh lực đi qua các huyệt vị quan trong, hay các địa phương kinh mạch mỏng yếu, không cẩn thận làm cho linh lực đả thưởng các địa phương này, gây ra các hậu quả ngoài ý muốn, nhẹ thì trọng thương, nặng thì tự phế đi căn cơ, tẩu hoả nhập ma.

Bất quá bước qua giai đoạn này, kinh mạch cùng cơ thể được linh lực ôn dưỡng tẩm bổ, dần quen thuộc với lực lượng linh khí, thì các vấn đề kia không còn là khó khăn.

Đồng thời linh khí đi vào đan điền, trải qua nhiều chu thiên tuần hoàn bị luyện hoá, biến trở thành pháp lực của chính mình thì không còn có chút nguy hiểm nào.

Thậm chí thời gian qua đi, cơ thể tắm trong pháp lực dần xuất hiện biến hoá, trở nên mạnh mẽ cường hãn, thoát thai hoán cốt trở thành tiên thể.

Trải qua ba tháng, dưới sự chỉ giáo của "Ân sư" không thành Thố Nhi, Triệu Huyền thành công tu luyện đến Luyện Khí Kỳ tầng năm.

Làm cho Thố Nhi không khỏi khen ngợi: "Tư chất của ngươi rất tốt a, bất quá đặt ở thời đại kia cũng chỉ như cỏ dại đầy đường."

Triệu Huyền mặt đen lại.

Đây là khen ngợi hay tổn hại người a?

Thời điểm này, hắn cảm thấy chính mình như bước đến tầng thứ mới, không còn là một phàm nhân thân thể nặng nề huyết nhục tầm thường.

Đồng thời ý thức hắn có thể thoát li cơ thể đi đến phạm vi sáu trượng xung quanh, giới tu sĩ gọi đây là thần thức.

"Bây giờ ngươi đã có một chút tu vi, ta sẽ truyền cho ngươi bí thuật Chiếu Yêu Nhãn Quyết, cẩn thận tìm hiểu."

Thố Nhi lấy từ trong ngực áo ra một trang giấy sờn vàng.

Triệu Huyền nhìn động tác của nàng không khỏi nổi lên một chút ác ý.

Dường như trong thân thể của nàng cất giấu rất nhiều thứ a.

"Ngươi nhìn cái gì?" Thố Nhi cảm nhận được ánh mắt nóng rực của thiếu niên quét qua thân thể mình, theo bản năng hai tay che lại ngực áo.

Triệu Huyền thật sự rất muốn lột y phục nàng xuống để nhìn xem bên trong còn giấu công pháp bảo vật gì, nhưng nghĩ đến việc bây giờ còn chưa phải là thời điểm có thể lật mặt, rất nhanh hắn liền đè xuống ý nghĩ mê người này lại.

"Không có gì."

Đáp lại một lời, Triệu Huyền lật Chiếu Yêu Nhãn Quyết ra nghiên cứu.

Không biết qua bao lâu, thần thức hắn từ nhập định đi ra, hỏi:

"Muốn luyện thành thần thông này cần mất bao lâu?"

Thố Nhi bấm ngón tay: "Ừm a, với tư chất của ngươi, ta ước lượng khoảng ba trăm năm ngươi sẽ có thể miễn cưỡng nhập môn."

"Cái gì?" Triệu Huyền giật mình, "Ba trăm năm? Ta không có kiên nhẫn tốt như vậy, không luyện."

Thố Nhi im lặng một lúc rồi nói: "Ngươi không luyện vậy làm sao có thể nhìn ra hình dạng chân thật của Bạch Cốt Tinh, đừng nhìn bây giờ nàng ta xinh đẹp mỹ miều, trên thực chất là một bộ bạch cốt không hơn không kém..."

Triệu Huyền thầm nói trong lòng, ta đã nhìn thấy rồi a.

Có điều hắn không nói ra.

Thố Nhi thở dài: "Thôi được rồi, chỉ cần ngươi lấy xuống chùm lông trắng kia... A, cẩu nữ nhân, dám đối với linh mao bản mệnh của ta như vậy."

Thố Nhi chỉ vào hình ảnh thạch động bên kia nói với Triệu Huyền, sau đó phẫn nộ hét lớn.

Chỉ thấy hiện tại Cố Thanh Nhi đang cầm một cái chổi lông trắng mịn không ngừng chải chân, biểu hiện vô cùng thoải mái dễ chịu, thỉnh thoảng miệng nhỏ ngân nga một vài âm thanh dễ nghe.

Quát tháo một lúc xả bớt một phần lửa giận, Thố Nhi mới nói tiếp:

"Chỉ cần ngươi hấp thụ một phần nhỏ linh lực trong chùm lông vũ kia, ngươi sẽ có thể tạm thời thi triển Chiếu Yêu Nhãn Quyết."

Vừa nói, nàng vừa thở phì phò, mắt nhìn chằm chằm hình ảnh Cố Thanh Nhi như muốn bắn ra tia lửa, bộ ngực lớn chập chùng kịch liệt.

Trước khi Triệu Huyền rời đi, Thố Nhi lên tiếng: "Ngươi mau đưa linh cốt cho ta một lúc."

"Để làm gì a?" Triệu Huyền nghi hoặc đưa tới.

Chỉ thấy Thố Nhi cầm linh cốt hung hăng cắn, ném xuống đất dẫm dẫm kịch liệt.

"Hừ, ta chưa một lần đối xử xấu với linh cốt của nàng, nữ nhân đê tiện này vậy mà dám dùng linh mao bản mệnh của ta làm vật gãi ngứa..."

Triệu Huyền sợ nàng thật sự phá hư linh cốt, vội vàng đoạt lấy rồi rời đi. Để lại Thố Nhi như hừng hực lửa giận như núi lửa sắp sửa phun trào.

"Ngươi mang linh cốt đi làm gì, nó đâu có tác dụng với ngươi?" Thố Nhi hỏi.

Triệu Huyền không dừng bước chân: "Ta không tin ngươi."

"Tốt quá, ngươi thật sự lấy được linh cốt rồi, làm sao ngươi lại làm được, nữ nhân kia có chống cự?"

Cố Thanh Linh nhìn thấy Triệu Huyền tay cầm linh cốt về, ánh mắt long lanh bắn ra quang mang sáng rực.

"Nàng ta thật sự rất yếu ớt, ta chỉ dùng một số biện pháp liền thực sự đầu hàng." Triệu Huyền mỉm cười đáp lại.

"Tốt a tốt a, mau mang tới cho ta." Cố Thanh Linh vươn tay ra.

"Làm sao lại đưa cho ngươi, không phải ta cần phải dung nhập linh cốt vào thân thể chính mình sao?" Triệu Huyền giả bộ ngây người hỏi.

"Ta cần phải kiểm chứng xem linh cốt này là thật hay giả a, nữ nhân kia rất gian xảo, đừng thấy nàng ta ngoan ngoãn giao ra linh cốt mà dễ dàng tin tưởng. Làm sao, ngươi không tin ta?" Cố Thanh Nhi không vui nói. Ánh mắt ủy khuất bĩu môi.

Bất giác nàng giật mình: "Ngươi vậy mà trở thành tu sĩ Luyện Khí Kỳ tầng năm rồi?"

Cố Thanh Nhi rưng rưng nước mắt, nhìn thẳng vào mắt Triệu Huyền, ngữ khí nghẹn ngào: "Tốt tốt, hẳn ngươi đã bị yêu nữ kia mê hoặc. Dù đã mất trí nhớ nhưng trái tim ngươi vẫn chọn nàng ta a."

"Lời nàng ta nói ra rất đáng tin phải không? Rất dễ nghe phải không? Nàng ta rất xinh đẹp phải không?"

"Nữ nhân này bản thể là thỏ yêu, các loại huyễn thuật mê hoặc nam nhân cao cường khó lường. Ngươi không có chút tu vi nào sao có thể tránh thoát yêu trảo của nàng được. Ngươi bị nàng mê hoặc, ta cũng chỉ cam chịu số phận."

Cố Thanh Nhi nhắm mắt lại, khoé mắt chảy ra một dòng lệ: "Nếu ngươi không tin ta. Vậy thì đến đây đi, hẳn là nàng ta muốn ngươi làm hại ta? Không cần phiền phức, giết ta luôn đi."

Ngữ khí Cố Thanh Nhi kiên định, tràn đầy u oán ủy khuất. Bộ dáng giống như thiếu phụ bị phụ tình bạc nghĩa.

Bạn đang đọc Ma Tiên sáng tác bởi hoachuyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoachuyen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.