Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Suy nghĩ về con gái 2

Phiên bản Dịch · 871 chữ

Có một cây bút ma pháp trong “Harry Potter” có thể tự mình chuyển động. Đáng tiếc, ba năm sau khi sống lại, cũng không có phát hiện thế giới này có pháp sư.

Đến giờ đóng máy tính lại nghỉ ngơi. Ngày hôm sau tỉnh lại, Lộ An Chi rửa mặt xong, đã ăn bữa sáng của khách sạn mang đến, nhìn đồng hồ xem đã đến giờ xem cửa hàng, mà đi ra ngoài để xem xem như thế nào.

Trước khi ra khỏi cửa, hắn cạo râu sạch sẽ.

Tiệm âm nhạc ở cuối đường Cửu an, một góc đường. Đoạn đường cũng không phải quá tốt, cũng khó trách tiệm âm nhạc không buôn bán được.

Nhưng Lộ An Chi không mong đợi việc mở cửa hàng để kiếm tiền, đoạn đường này có tốt hay không, cũng không sao cả.

Đến cửa hàng đàn, Trương Tố Hinh và Phi Phi còn chưa tới, Lộ An Chi không khỏi có chút thất vọng.

Hắn một mình vào cửa hàng âm nhạc. Đồ đạc trong cửa hàng âm nhạc trên cơ bản đã thu dọn sạch sẽ, chỉ còn lại có một chiếc đàn dương cầm còn chưa kịp chuyển.

Có người đã sớm chờ ở bên trong. Thấy Lộ An Chi vào cửa, liền đi lên đón:

"Xin chào, ngươi là người hôm qua gọi điện sao?"

Lộ An Chi gật đầu, nói:

"Là ta.”

Người nọ nói:

"Ta chính là chủ của cửa hàng này. Sáng sớm ta đã tới đây chờ. Muốn xem trước không?

Lộ An gật đầu nói.

"Được".

Người nọ liền dẫn hắn đi tham qua.

Cửa hàng này khá rộng, tổng cộng có hai tầng, mỗi tầng đều có hơn hai trăm mét vuông.

Tầng một với không gian thoáng đãng là dùng để làm cửa hàng. Lầu hai ngăn cách rất nhiều phòng độc lập, phòng tắm, nhà vệ sinh đầy đủ mọi thứ, nơi sinh hoạt hàng ngày hoàn toàn không có vấn đề.

Những nơi này Lộ An Chi đã xem qua hình ảnh ở trên mạng nhưng nhìn ngoài đời thực thì hắn cảm giác hoàn toàn khác.

“Thế nào? Cũng được chứ? Ta cần tiền quay vòng gấp, nếu không ta cũng không bán cửa hàng rồi. cho thuê tốt hơn.”

Chủ nhà kia dẫn Lộ An Chi xem qua lầu hai, nói:

"Lầu hai vốn ta không định bán."

"Nơi này ta chỉ làm điện nước, lát gạch men sứ, quét tường, đánh tủ, ta có chỗ khác ở, nên ít khi ở nơi này cho nên mọi thứ tương đối còn mới."

“Hơn nữa là phong cách rất đơn giản, ta đặc biệt tìm người thiết kế. Nhưng ngươi kiên quyết muốn mua hai tầng, ta cũng nhịn đành bán đi thứ mình yêu thích. Mọi thứ bên trong tầng hai, coi như ta tặng ngươi.”

Lộ An Chi xem qua lật lượt các phòng, quả nhiên đúng như lời chủ nhà nói, là phong cách rất đơn giản.

Sàn nhà màu sáng trải rộng, tường là tường trắng lớn đơn giản, ngăn tủ màu tối đơn giản cùng vách tường tạo thành sự tương phản lẫn nhau, hơn nữa mọi thứ được chọn lựa tỉ mỉ kể cả những chiếc đèn, cho dù đặt ở kiếp trước cũng không lỗi thời.

Hắn gật đầu hài lòng.

Nếu là lúc trước, hắn không cần suy nghĩ quá nhiều. Nhưng sự xuất hiện của Trương Tố Hinh và Trương Phi Phi khiến hắn không thể không suy nghĩ đến từng vấn đề liên quan đến Phi Phi.

Ví dụ như các chất độc hại như formaldehyde và benzen do các chất trang trí nhà cửa gây ra làm ảnh hưởng lớn đến sức khỏe của trẻ em.

Nếu lầu hai đã được trang trí đàng hoàng vừa ý thì sẽ giúp hắn tránh được rất nhiều phiền toái.

Chuông điện thoại di động vang lên. Lộ An Chi nhìn qua, quả nhiên là Trương Tố Hinh gọi tới.

Nhận điện thoại, nói cho Trương Tố Hinh biết mình đang ở lầu hai của cửa hàng âm nhạc Cửu An.

Chỉ chốc lát sau, Trương Tố Hinh liền nắm bàn tay nhỏ nhắn chậm rãi đi lên lầu.

Cô bé "hì hì" dùng bàn tay nhỏ bé không bị Trương Tố Hinh nắm vịn lên cầu thang.

Trương Tố Hinh vẫn đeo khẩu trang. Cô bất đắc dĩ nói với Lộ An Chi:

"Con bé nhất định muốn lên lầu.”

Lộ An Chi cười nói:

"Trẻ con hoạt bát một chút thì tốt hơn.”

Tiểu cô nương nghe được thanh âm của Lộ An Chi, ánh mắt sáng lên, liền nhìn về phía Lộ An Chi.

Cô bước lên cầu thang cuối cùng, lập tức buông tay Trương Tố Hinh ra, vui vẻ chạy về phía Lộ An Chi, kêu lên:

"Cha ơi!"

Lộ An Chi ngồi xổm xuống đón lấy Phi Phi.

Chủ nhà thở dài:

"Đây là người yêu và con gái của ngài phải không? Cả hai đều xinh xắn!”

Tiểu Phi Phi cười “he he”.

Vẻ mặt Trương Tố Hinh nhất thời trở nên mất tự nhiên, nhưng nàng không phản bác.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Yêu Đương Cùng Với Thiên Hậu Giới Ca Hát của Kê Kỵ Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi capthe71
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 216

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.