Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai Quỹ bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 1145 chữ

“Rầm rầm”.

“Giờ này đệ còn ngủ sao?”. Tiếng đập cửa rầm rầm cùng giọng nói của Bá Nguyệt cất lên.

“Cho ta ngủ thêm tí đi, năm phút”. Hắn mắt nhắm mắt mở trả lời.

“Đệ có biết giờ là mấy giờ rồi không? Hôm nay là ngày khai Quỹ đó”. Bá Nguyệt tức giận nhưng vẫn không muốn mắng tên đệ đệ này của mình.

“Nếu đệ còn không dậy, ta đạp cửa vào lôi đệ dậy đó”. Bá Nguyệt đành phải doạ hắn.

“Được, được rồi, ta dậy”. Hắn uể oải bước ra khỏi giường.

Sau khoảng chục phút, hắn mở cửa bước ra.

“Đệ vẫn lề mề như vậy”. Bá Nguyệt tay chống nạnh nhưng vẫn nở một nụ cười.

“Còn tỷ vẫn xấu tính như vậy a”. Hắn nói rồi nhanh chân bước tiếp, bỏ qua vị tỷ tỷ này.

“Hả? Ngươi nói cái gì? Ta mà xấu tính sao”. Bá Nguyệt lúc này thì giận thật rồi, hắn đành phải chạy thật nhanh thôi.

Đi ra khỏi Bá gia, bước chân hắn cũng chậm lại, Bá Nguyệt cũng đi bên cạnh hắn.

“Lần này tha cho ngươi”. Bá Nguyệt gõ nhẹ đầu hắn nói.

“Ta biết rồi, xin lỗi tỷ tỷ xinh đẹp, hiền dịu của ta”. Hắn ôm đầu nói.

“Phải vậy chứ”. Bá Nguyệt nở một nụ cười nói. Hai người lại tiếp tục đi đến quảng trường, nơi diễn ra khai Quỹ hằng năm.

“Đây là tam thiếu của Bá gia sao? Người đi bên cạnh lại là ai?”. Một tên đứng trong đám người ở bên đường cất tiếng.

“Hừ, Bá Nguyệt sư tỷ mà ngươi còn không biết. Thật đúng là ngu dốt”. Một tên bên cạnh tức giận nói.

“Hả, là vị năm ngoái khai được nhị Quỹ sao?”. Tên này bất ngờ hỏi lại.

“Đúng vậy, Bá Nguyệt sư tỷ là một trong năm người năm ngoái khai được nhị Quỹ, là đệ tử của tam trưởng lão Bá gia và là tỷ tỷ của tam thiếu”. Tên bên cạnh nở một nụ cười thật tự tin đáp lại.

“Tỷ tỷ của hắn được nhị Quỹ, chắc chắc tam thiếu kia cũng không thể thua kém”. Một tên lại lên tiếng.

“Cái này thì chưa chắc, ta thấy tên tam thiếu này gầy yếu, nước da trắng không khác gì tên công tử bột, bình thường toàn thấy hắn ra khỏi thành đi dạo”. Một tên thấy thế liền phản bác.

“Tí nữa xem liền biết”. Tên kia thấy như vậy liền không cãi nữa.

Đi một lúc thì hai người Bá Thiên cũng tới bên ngoài quảng trường. Có bốn lối vào tất cả, hai người lúc này bước tới trước một lối vào.

“Chào nhị tiểu thư và tam công tử, mời hai người đi lối này”. Một người gác cổng lên tiếng.

“Chúng ta vào thôi”. Bá Nguyệt tươi cười nhìn qua nói.

Vừa vào bên trong đã có thể thấy đám người chia là ba nơi, có thể thấy rõ ba nơi mỗi nơi là một đại gia tộc. Bá gia của hắn đang ở ngay trước mặt.

“Tất cả im lặng”. Một người đứng bên trên cất tiếng.

Tất cả mọi người nghe thấy liền im lặng cúi đầu. Tất nhiên họ biết người vừa cất tiếng là ai.

Bên trên có ba người đang đứng, lần lượt là Đại Viễn gia chủ Đại gia, Bá Hoàng Long, phụ thân của hắn và là gia chủ Bá gia, cuối cùng là Diệp Như Tình, nữ gia chủ duy nhất trong tam gia tộc.

Người vừa lên tiếng chính là phụ thân hắn, Bá Hoàng Long.

“Hôm nay là ngày đại điển khai Quỹ mỗi năm một lần diễn ra”. Bá Hoàng Long lại nói.

“Người chủ trì sẽ do đại trưởng lão Bá gia tiếp nhận”. Nói xong Bá Hoàng Long cùng hai người kia liền lui về ghế ngồi.

“Có lẽ các ngươi đã biết, nhưng ta xin nhắc lại, ta là Bá Phạt Lôi, ta là người chủ trì lần này”. Đại trưởng lão đứng lên đài nói.

“Cứ chín người một lần, ba người của ba đại gia tộc liền bước vào Khai Quỹ Tháp, có ai có dị nghị gì không? Nếu không thì bắt đầu đi”. Bá Phạt Lôi liền nói tiếp.

Các gia tộc nhỏ khác cũng đã quen thuộc, các đại gia tộc khai Quỹ xong sẽ đến lượt bọn hắn, nên không ai dám nói gì.

Mỗi gia tộc đều đã xếp đều ba hàng, chín người đầu tiên bước lên đài, đi vào Khai Quỹ Tháp.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, lần lượt có người bước ra, trên đỉnh đầu những người này phát ra quả cầu ánh sáng nho nhỏ. Có người là màu đỏ, đại biểu cho việc người này khai được Hoả Quỹ. Cũng có người màu nâu, đại biểu cho Thổ Quỹ.

Cũng có người không phát ra được quả cầu ánh sáng nào, cho thấy rằng người này không khai được Quỹ, không thể tu luyện.

Lần lượt chín người tiếp theo đi lên, cứ thế cho tới khi đến lượt Bá Thiên hắn thì cũng được hơn năm mươi lượt.

Trong gần năm trăm người này chỉ có mười người khai được nhị Quỹ, bốn người thuộc về Bá gia hắn, bốn người thuộc Diệp gia, chỉ còn lại hai người là thuộc Đại gia.

Chưa cần nói đến tam Quỹ, riêng việc khai được Quỹ biến dị cũng chỉ có năm người trên mười người được nhị Quỹ.

Có thể thấy tam Quỹ hiếm hoi đến nhường nào.

“Năm nay có vẻ Đại gia thụt lùi lại so với năm ngoái rồi nhỉ?”. Một tên thuộc Diệp gia cất tiếng khiêu khích.

“Hừ! Diệp Tương Tư, cũng đến lượt chúng ta rồi, thử xem ai hơn ai?”. Một tên phía Đại gia tức giận lên tiếng.

“Haha. Đại Không Du, tại sao phải gấp gáp như vậy, ngươi không chịu nổi nữa rồi sao?” Diệp Tương Tư lại tiếp tục khiêu khích.

“Hừ! Đến lúc ngươi chỉ được nhất Quỹ, xem ai cười ai”. Đại Không Du nói rồi bước lên trước, chuẩn bị vào tháp.

“Cũng đến lượt ta rồi, để xem kiếp này ta khai được mấy Quỹ”. Bá Thiên nghĩ một chút rồi bước vào tháp.

“Tên này là tam thiếu của Bá gia sao?” Hai người Diệp Tương Tư cùng Đại Không Du nghĩ rồi cũng bước thẳng vào tháp.

Bá Thiên vừa bước vào tháp, một luồng uy áp liền ập vào mặt hắn, nhưng hắn coi như không có gì, tiếp tục bước tới.

Phía trong có để một chiếc bàn đá, chỉ cần đặt tay vào liền sẽ được Khai Quỹ. Hắn chậm rãi đi tới đặt tay lên chiếc bàn đá.

Bạn đang đọc Quỹ Khai Thế sáng tác bởi Drake47
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Drake47
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.