Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá khứ phức tạp

Tiểu thuyết gốc · 1499 chữ

Năm trăm năm trước, Lộng Thiên Thần lâm.

Ba đứa trẻ, hai trai một gái dìu dắt nhau chạy nhanh trong rừng, phía sau chúng một con sói trắng đang đuổi ngay sát phía sau chúng.

Trên người ba đứa trẻ đều rất tiều tụy, đứa bé trai lớn nhất thấy con sói trắng đuổi đã gần tới nơi, nó liền đẩy hai đứa bé khác đi, nó nói:

“Anh Trúc, muội dẫn Mộ Thần chạy trước, ta ở lại giữ chân Bạch Vĩ Lang lại.”

Man Anh Trúc nước mắt chảy dài kéo đứa bé trai bốn năm tuổi chạy đi vừa khóc nấc nghẹn ngào nói. “Đại ca bảo trọng, huynh nhất định phải sống.”

Đứa bé trai lớn cười buồn, nó tự biết mình sao địch được Bạch Vĩ Lang, nó mới chín tuổi chỉ vừa may mắn ngưng tụ ra khống thú tâm làm sao đấu lại được một con Bạch Vĩ Lang thất cấp.

Đứa trẻ đứng im tại chỗ đợi Bạch Vĩ Lang tới kết thúc sinh mạng của mình.

Bạch Vĩ Lang như gió đuổi tới, thân hình nó khổng lồ đứng trước đứa bé, cái bóng của nó dưới ánh mặt trời gần như nuốt trọn đứa bé, hàm răng nó nhe ra, chỉ một chiếc răng nanh đã đủ to bằng thân mình của đứa bé.

Đứa bé bất động nhắm chặt mắt đợi Bạch Vĩ Lang xử lý mình, hai tay nó nắm chặt tỏ vẻ không cam tâm, toàn thân run rẩy, cuối cùng đứa bé mở mắt dùng chút linh lực ít ỏi trong khống thú tâm của mình để tấn công về phía Bạch Vĩ Lang.

Song đứa trẻ vừa lao đến Bạch Vĩ Lang thì không thấy nó đâu nữa, thay vào đó là một tiếng kêu thảm thiết trên trời.

Nơi đứa trẻ đứng cả một vùng trở lên tối tăm, trên trời một con đại ưng chỉ mở cánh đã bằng chiều dài của hai quả núi đang cắp chặt vào cổ của Bạch Vĩ Lang mang đi.

Đứa trẻ nhìn thấy cảnh này trong lòng mừng rỡ, nhưng chân của nó thì nhũn cả ra, đợi một hồi bình ổn lại đầu óc, nó liền quay lưng đuổi theo muội muội và đệ đệ của mình.

Man Mộ Thần trầm tư nhớ lại những ngày ba huynh muội bọn hắn đùm bọc lẫn nhau sống trong Lộng Thiên Thần lâm, do gia môn bị cừu địch diệt sát chỉ còn sống sót ba đứa trẻ bọn hắn.

Cừu nhân muốn đuổi tận giết tuyệt mà đuổi bọn hắn tới Lộng Thiên Thần lâm, không còn nơi nào để đi, Man Hoành Thiên khi ấy mới chỉ bước vào khống thú sư lại đưa nhị tỷ và hắn chạy vào Lộng Thiên Thần lâm.

Sau khi thoát khỏi sự truy sát của Bạch Vĩ Lang, Man Hoành Thiên tìm thấy bọn hắn và Man Trúc, Man Hoành Thiên do sợ đám cừu nhân vẫn tiếp tục truy sát nên ba người cùng nhau sống trong Lộng Thiên Thần lâm, hắn cho đến giờ vẫn không hiểu vì sao những ngày ấy ba đứa trẻ không có sức phòng bị, tùy thời bị hung thú giết chết lại có thể sống được.

Sống trong Lộng Thiên Thần lâm được vài năm an ổn, thì một trận chiến giữa Hắc Minh Diễm Long và Ác Lôi Viêm Điểu, cả hai một là thủ lĩnh của linh thú, một là thủ lĩnh của hung thú trong Lộng Thiên Thần lâm.

Trận chiến hôn thiên ám địa khiến cả một vùng rộng lớn của Lộng Thiên Thần lâm bị san thành bình địa, linh thú cùng hung thú nháo nhác thoát ra bên ngoài sinh sống, còn Hắc Minh Diễm Long và Ác Lôi Viêm Điểu đều mất tích sau trận chiến.

Nhưng liệu ai nghĩ được rằng, Hắc Minh Diễm Long và Ác Lôi Viêm Điểu lại rơi xuống sơn cốc mà ba huynh muội bọn hắn đang sinh sống.

Khi ấy, Hắc Minh Diễm Long chỉ còn thoi thóp thở, Ác Lôi Viêm Điểu thì đã chết hoàn toàn, hai con Thú cấp bậc đế phong gần như là che phủ toàn sơn cốc bằng thân xác của chúng.

Man Mộ Thần và Man Anh Trúc khi ấy còn chưa ngưng kết được bản mệnh thú tâm, nhìn thấy hai con Thú khổng lồ thì tràn đầy sợ hãi muốn rời đi.

Song Man Hoành Thiên lại chẳng hề sợ hãi, phải lớn lên trong một môi trường đầy rẫy nguy hiểm, lại phải lo cho muội muội và đệ đệ đã rèn luyện cho hắn được sự cảnh giác với nguy hiểm, tính cẩn thận, nhạy bén và tàn nhẫn, nói cho cùng đều là tính cách của một con linh thú.

Và quá hiểu linh thú về linh thú, Man Hoành Thiên tìm mọi cách cứu tỉnh Hắc Minh Diễm Long, một đứa trẻ nhỏ bé chạy quay khu vực cách dãy núi xung quanh tìm kiếm dược linh cùng các bảo vật mà linh thú và hung thú rời đi để lại.

Do xuất thân đều từ gia tộc, nên kiến thức về bảo vật và dược linh Man Hoành Thiên vô cùng nắm chắc.

Sau bao nhiêu vất vả cuối cùng Hắc Minh Diễm Long cũng được Man Hoành Thiên cứu tỉnh, nhìn đứa trẻ nhân loại chẳng to bằng móng vuốt của mình, Hắc Minh Diễm Long quyết định sau khi hồi phục hoàn toàn lại che chở cho ba huynh đệ Man Hoành Thiên nhằm báo đáp ơn cứu mạng.

Hắc Minh Diễm Long sau khi hồi phục hoàn toàn liền đưa ba huynh muội Man Hoành Thiên đến chỗ ở của mình ở một vùng không gian riêng biệt có tên Long Diễm Sơn.

Long Diễm Sơn còn tồn tại hai linh thú khác có thực lực cấp bậc đế phong cùng vô số linh thú khác, ba người nhanh chóng hòa nhập vào Long Diễm Sơn trở thành một thành viên trong ấy, cuối cùng ba người được Hắc Minh Diễm Long cùng hai vị linh thú khác nhận làm đệ tử.

Thế nên trong lòng của Man Hoành Thiên luôn muốn đệ tử của mình phải vượt qua tử cục để có thể mạnh lên, vì khi vượt qua tử cục con người sẽ thông qua nhiều điều.

Hắc Minh trận không đơn thuần chỉ là trận pháp thông thường, nó còn được kết hợp với ba loại bảo khí khác nhau mà tạo thành, nó chính là công sức nghiên cứu bao nhiêu năm của ba người tạo thành, dành riêng để rèn luyện cho đệ tử của bọn hắn trước khi ra Ác Minh chiến trường gặp minh thú thật sự.

Minh thú bên trong trận pháp cũng được mô phỏng chân thực theo minh thú, minh thú thất cấp trở lên bên trong Hắc Minh trận thậm chí còn mạnh hơn so với minh thú ngoài thực, vì chúng được Man Hoành Thiên luyện chế từ xác của những con minh thú đã chết trận thành khôi lỗi.

Dù là Mộng Diễm vượt qua được toàn bộ Hắc Minh trận nhưng nàng chưa hề vượt qua được thử thách đấu với khôi lỗi, phải biết lớp da bên ngoài của minh thú đã cực kỳ cứng rắn, sau khi được luyện thành khôi lỗi, thì sủng kỹ thiên cấp trung kỳ bình thường chưa chắc đã xuyên qua được nó.

Man Mộ Thần quan sát bên trong Hắc Minh trận, Võ Huyền vậy mà đã chết được mười lần chỉ trong một canh giờ, hắn không khỏi khuyên nhủ Man Hoành Thiên đang điều khiển minh thú. “Đại ca, minh thú dù sao cũng không có linh trí, từ nãy đùa nghịch đã đủ rồi.”

Man Hoành Thiên trừng mắt Man Mộ Thần. “Đệ không cần dậy ta, đệ tưởng minh thú ta điều khiển là minh thú sao? Đệ nhầm, những con minh thú ta điều khiển là đồng bạn cùng chiến tuyến của đệ.”

Man Mộ Thần thở dài:

“Đại ca, là do Bạch Long ngốc mới bị người của Đan Phong lừa gạt, với lại mọi chuyện xảy ra vô cùng kể, chúng ta thực sự để Võ Huyền luyện tập điên cuồng trong một thời gian ngắn liệu có hiệu quả?”

Man Hoành Thiên nheo mắt nhìn Man Mộ Thần. “Đệ nói xem nên làm sao?”

“Đệ thấy thế này, hiện tại cứ để Võ Huyền ra khỏi Hắc Minh trận trước, mỗi ngày Võ Huyền sẽ đến đây luyện tập luyện đan cùng đệ và sẽ bớt thời gian luyện tập bên trong Hắc Minh trận.”

Man Hoành Thiên dứt khoát ném Hắc Minh Ngọc cho Man Mộ Thần. “Quyết định như vậy đi, từ nay đệ quản lý luyện tập cho Võ Huyền.”

Man Hoành Thiên mỉm cười, liếc mắt nhìn Man Anh Trúc, thành công.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.