Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu với Thương Cuồng 2

Tiểu thuyết gốc · 1622 chữ

Chương 56: Đấu với Thương Cuồng 2

Võ Huyền phi thân đến Thương Cuồng, Tiểu Ưng bên trên phóng Phong Đao về phía Thương Cuồng nhằm yểm trợ cho Võ Huyền.

Thương Cuồng thấy Phong Đao bắn tới, hắn không có ý định dung hợp với Tử Ma Hầu, mà hai tay hắn hóa thành hai hỏa trảo chém lên Phong Đao, hỏa trảo rực lửa chém lên đao phong khiến ba luồng Phong Đao vỡ nát trong không khí.

Võ Huyền nhìn thấy vậy cũng không có tiếp tục dừng di chuyển mà càng lao đến nhanh hơn, ngay khi hắn sắp chạm mặt với Thương Cuồng, hai tay hắn dần dần được bọc lấy bởi từng khối băng ôm chọn tay hắn hắn vào trong.

Võ Huyền theo đà tung người lên, tay phải hắn như một khối băng nhằm vào ngực Thương Cuồng mà đánh.

Thương Cuồng sớm đã chuẩn bị, hắn chụm hai lòng bàn tay đang rực lửa của mình vào với nhau đón lấy quyền của Võ Huyền, vừa đòn lấy quyền ấy hắn liền bị lực đạo của nó đẩy lùi về sau hai bước.

"Tốt."Thương Cuồng hét lên một tiếng, hắn trụ chân vững chắc dưới tuyết, cả người thoáng chùng xuống, hai tay gồng mạnh làm hai bắp tay xiết chặt giống hai cây cột còn gân xanh thì giống như họa tiết chạy dọc hai cây cột một cách ngoằn ngoèo.

"Hự..." Lại một tiếng hét dài từ miệng Thương Cuồng phát ra, thân hắn bật lên, hai tay đẩy mạnh khiến Võ Huyền bay lên trên không trung.

Võ Huyền bị hất lên không trung trong chốc lát không thể đáp được xuống mặt đất ngay, hắn vội gọi Mộc Thố đang cách đấy không xa. "Mộc Thố đón lấy ta."

Mộc Thố nghe tiếng Võ Huyền thì không hiểu rõ, nó cứ tưởng Võ Huyền bảo nó tiếp tục muốn lao đến chỗ Thương Cuồng như dự định ban đầu.

Võ Huyền thấy không ổn liền vội thông qua khống thú tâm nói với Tiểu Ưng.

"Iêu..." Tiểu Ưng trên trời kêu to một tiếng cho Mộc Thố nghe thấy, rồi nó liền sử dụng Băng Phong Cước đá xuống Thương Cuồng.

Thương Cuồng vốn định chớp thời cơ tấn công Võ Huyền khi đang mắc kẹt trên không thì Tiểu Ưng ở trên trời liền bay xuống tấn công hắn.

Khiến hắn phải buông bỏ tấn công Võ Huyền, vì hắn đã từng không ít lần thấy Tiểu Ưng luyện tập sủng kỹ kia trên đường đi, dù Tiểu Ưng có kém hắn một cấp nhỏ nhưng nếu đỡ đòn ấy mà không có phòng bị thì hắn dám chắc mấy cái xương của mình chắc bị vỡ vụn.

Thấy Tiểu Ưng sắp bay đến hai tay hắn lại xuất hiện hỏa diễm hóa thành trảo lớn đón lớn mà đỡ lấy.

Tiểu Ưng đá lên hỏa trảo của Thương Cuồng, băng phong linh lực xung quanh nó vốn đã tạo thành lốc xoáy xoay quanh nó khi va trạm với hỏa trảo thì lốc xoáy ấy càng trở lên lớn hơn, tốc độ xoay của nó cũng trở lên lớn hơn.

Thương Cuồng bị sức ép từ Tiểu Ưng khiến cả người hắn khuỵu xuống, hai chân lún sâu xuống tuyết song từ trên mặt hắn có thể thấy được cú đá của Tiểu Ưng không gây lên được nguy hiểm gì cho hắn.

Mộc Thố dùng mộc đằng đón lấy Võ Huyền thì Võ Huyền lại ra lệnh cho nó. "Ném ta qua chỗ Tiểu Ưng."

Mộc Thố lần này thì hiểu Võ Huyền nói, vì khi luyện tập với Võ Huyền đã từng dạy. Nó liền lấy đà xoay một vòng rồi quăng Võ Huyền đi.

Võ Huyền được Mộc Thố quăng về phía Thương Cuồng, hắn điều chỉnh tư thế hướng Băng Quyền đã sớm sử dụng nhằm thẳng vào bụng của Thương Cuồng mà bay đến.

Thương Cuồng thấy cú đá của Tiểu Ưng đã hoàn toàn suy yếu, lại thấy Võ Huyền đang bay đến phía mình, hắn buông tay phải ra hỏa diễm bỗng chốc rực cháy lớn hơn, không để Tiểu Ưng kịp né tránh một trảo vung ra tát bay Tiểu Ưng sang một bên.

Võ Huyền thấy Tiểu Ưng bị đánh bay thầm kêu không ổn nhưng hắn không thể dừng lại.

Thương Cuồng thấy Võ Huyền đã đến thì hắn cúi gập người, hai tay chống xuống đất, chân hắn bật lên hỏa diễm bùng lên đá thẳng vào bụng Võ Huyền.

Võ Huyền bị Thương Cuồng đá trúng thì cả người đau đớn nhộn nhạo, song không để hắn kịp phản ứng Thương Cuồng đã xoay một vòng đá hắn bay ra xa phải đến khi va vào một cái cây thì hắn mới dừng lại.

"Ọe." Võ Huyền cố chống tay đứng dậy nhưng máu trong người nhộn nhạo khiến hắn không chịu được mà thổ huyết, nhận thấy vị tanh trong miệng, khuôn mặt bên phải bị Sát Liên Hoa ký sinh trở lên co giật, dưới lớp mặt nạ bạc nó trở lên hưng phấn lạ thường, một cỗ linh lực từ nó thả vào người Võ Huyền khiến máu huyết trong người hắn vốn đang nhộn nhạo dần trở lên bình ổn.

"Sức mạnh trênh lệch không lớn, kinh nghiệm chiến đấu vẫn quá non trẻ, Võ Huyền kia sớm thua trong lần tấn công tiếp theo của Thương Cuồng, sư muội thấy sao?" Trần Thanh khoanh tay trước ngực hỏi nhị công chúa.

"Muội chỉ thấy thiếu niên tên Võ Huyền kia dường như đã quá vội vã." Nhị công chúa nói.

"Không, Võ Huyền không hề vội vã, hắn rất nhạy bén, nhận thấy tấn công từ xa không thể làm gì được Thương Cuồng liền chủ động đổi sang tấn công cận chiến, chẳng qua sủng thú của hắn không hề phối hợp được với hắn, nhất là con Mộc Thố kia, nó không hề phối hợp ăn nhập được với con Băng Ưng và Võ Huyền." Trần Thanh trầm giọng nói.

"Oa, thiếu niên kia là khống thú sư mà trâu bò thật, ăn hai đấm của Thương Cuồng mà vẫn đứng vững được xem ra ngày thường hắn rèn luyện cơ thể không ít." Một binh lính hô lên.

"Con Băng Ưng và con Mộc Thố cũng lì lợm không kém."

Thương Cuồng cứ như một con mãnh hổ đấm lên người Võ Huyền, nhưng mọi người đều có thể thấy được Thương Cuồng đang hết sức lương tay chứ không dùng sức như ban đầu.

"Võ Huyền mau chịu thua đi." Thương Cuồng nhâng cổ áo Võ Huyền dí sát hắn vào tường cây nói.

"Đợi huynh đánh bại bọn chúng rồi nói." Võ Huyền mệt mỏi chỉ về Tiểu Ưng và Mộc Thố vẫn đang cố gắng tìm cơ hội tấn công Thương Cuồng.

Thương Cuồng mỉm cười nói. "Được, ta sẽ hạ gục chúng ngay thôi."

Thương Cuồng vừa nói liền tung một quyền khiến Võ Huyền ngất đi và chẳng mấy chốc hắn cũng hạ gục Tiểu Ưng và Mộc Thố khi không có sự chỉ đạo của Võ Huyền.

Trận chiến kết thúc có phần chóng vánh, người xem thì có phần tiếc nuối.

Thương Ngưu thì chạy đến cõng Võ Huyền, Tiểu Ưng và Mộc Thố về lều của hắn.

Ánh lửa bập bùng tỏa ra hơi ấm giữa trời giá rét.

Thương Ngưu đưa một tảng thịt cho Võ Huyền, hắn cười nói. "Ổn rồi chứ?"

Võ Huyền khó nhọc thở ra một tiếng, tay hắn đưa lên tháo mặt lạ xuống, cố gắng nở ra nụ cười. "Đau thật đấy."

"Vậy mà đệ còn không chịu thua, nếu tam ca mà đánh thêm hai đấm chắc đệ sẽ bị thương đến nội tạng." Thương Khê ngồi cạnh Võ Huyền đang dùng mộc linh lực hồi phục cho hắn.

"Chẳng phải đệ đã nhận thua rồi đấy thôi." Võ Huyền nói.

"Ý đệ là bị đánh gục ấy hả?" Thương Khê nghi hoặc nói.

"Tất nhiên."

"Có kẻ ngốc mới cho đấy là nhận thua."

"Được rồi, đừng tranh cãi nữa, mau ăn đi cho nóng." Thương Ngưu xé miếng thịt trên tay, miệng nhồm nhoàm nói.

Thương Hổ trải tấm bản đồ gần đống lửa, hắn khi thì trầm tư nhìn nó khi thì nhắm mắt như đang hồi tưởng điều gì đó, cứ mỗi lần mở mắt hắn lại dùng tay vẽ lên nền tuyết.

Những nét vẽ uốn cong phức tạp, hắn còn vẽ cả hai bên đường cong ấy những điểm nhấp nhô và những dấu ích được đánh dấu dày đặc ở trên những điểm ấy, hay cả trên những nét vẽ.

Càng vẽ đến cuối đường cong, Thương Hổ nhíu mày càng chặt.

"Đại ca, nếu không được thì chúng ta hủy nhiệm vụ lần này đi." Thương Khê hiếm khi thấy đại ca lo lắng như vậy, liền lên tiếng khuyên nhủ.

Thương Hổ lắc đầu không nói.

Thương Hương nhẹ nhàng vỗ lên vai Thương Khê, nàng nói. "Tiền không hề dễ kiếm, nhất là đã nhận lời."

"Nhưng chẳng phải họ mới là người đòi đổi lộ trình đi." Thương Khê tức giận nói.

"Trên cam kết thì không như thế, chúng ta lại hứa đưa họ đến Diện thành đúng hai ngày sau, nếu thất hứa chúng ta sẽ khó mà tiếp tục hoạt động ở Cương Thanh quốc."

Võ Huyền nhìn bản đồ dưới ảnh lửa cùng bản đồ Diện Thú cốc mà Thương Hổ vẽ ra, hắn như nghĩ ra gì đó liền nhỏ giọng nói với Thương Hổ.

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.