Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Ngục Thú

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Chương 129: Hắc Ngục Thú

Trận chiến rất nhanh đã kết thúc, chủ nhân của Hỏa Lang bị đám mộc đằng của Thương Khê vây đánh mà bị tiêu hao thể lực mà chịu thua, ba người Thanh Vân cũng sớm xử lý xong ba đối thủ của mình, Tiểu Ưng có lẽ là kẻ nhàn nhã nhất, nó chỉ tung Băng Phong Cước đã trực tiếp hạ gục đối thủ, dù cho cả hai có cùng đẳng cấp.

Đi xuống lôi đài, Võ Huyền chẳng chút mệt mỏi cảm giác trong người thảnh thơi, hắn thoáng liếc mắt nhìn về phía Cương Thanh Văn, cùng lúc đó, Cương Thanh Văn cũng đang nhìn hắn, chợt hắn nở nụ cười khiến cho Cương Thanh Văn giật thót, nụ cười ấy như nhìn thấu mọi suy nghĩ của hắn.

Bỏ qua Cương Thanh Văn, nhóm bốn người Võ Huyền lại trở về phòng của mình, Đại Hùng thì đã sớm tách ra khỏi nhóm khi xuống lôi đài, chẳng ai cản hắn cả, khi đấu lôi đài kết thúc chính là lúc hắn được tự do đi tìm tình yêu của mình.

Về đến phòng, Cương Thanh Thu rủ Thương Khê cùng mình tới hoàng cung.

Thương Khê chưa bao giờ đi vào hoàng cung lên cũng đồng ý ngay, hai người rời đi để lại Võ Huyền cùng Cương Thanh Vân trong phòng, không hề có ý nghĩ nào bậy bạ.

Võ Huyền nhiệt tình hướng dẫn cho Cương Thanh Vân về luyện đan, hai người mải mê đến lỗi luyện đan tới tận chiều tối.

Cương Thanh Vân được Võ Huyền cầm tay chỉ việc dĩ nhiên cũng luyện được viên đan dược đầu tiên, dù chỉ là bán đan dược nhưng cũng có thể nói là một niềm vui với Cương Thanh Vân.

Cầm viên đan dược trên tay, Cương Thanh Vân ôm lấy Võ Huyền, lần đầu tiên cô chủ động hôn lên má hắn. “Cảm ơn huynh.”

Nhìn thiếu nữ xinh đẹp trong ngực, tà niệm của Võ Huyền nổi lên, song hiện tại hắn cũng đã có hẹn trước với Long Quy tiên sinh lại đành áp chế xuống, hắn xoa tóc nàng căn dặn. “Luyện tập cả chiều rồi nên nghỉ ngơi một chút, đợi hai người Thanh Vân và Thương Khê về, muội dặn hai người tu luyện một chút rồi nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta có thể sẽ ra bên ngoài luyện tập, chứ ở mãi trong học viện không phải cách.”

“Huynh nhắc muội mới nhớ, một tháng sau chúng ta sẽ đến Diệp Hạ thung lũng luyện tập.” Cương Thanh Vân nói.

“Diệp Hạ thung lũng sao? Là rèn luyện chủ lớp chúng ta hay là toàn bộ các lớp khác?” Võ Huyền hỏi Cương Thanh Vân.

“Là toàn bộ trường học, bất kỳ năm nào vào đầu xuân học viện đều cho học viên đến Diệp Hạ thung lũng luyện tập, ở đấy, các nhóm sẽ nhận nhiệm vụ tìm đồ vật mà học viện chỉ định để thi đấu với nhau, khi tìm đến đồ vật cuối cùng thường sẽ là mười nhóm, các nhóm đó sẽ được một cây dược liệu tam cấp cùng một nghìn điểm thưởng học viện.” Cương Thanh Vân phổ biến nói.

“Dược liệu tam cấp à, có chút ít.” Võ Huyền nói.

“Đối với huynh là ít nha, nhưng đối với các học viên khác thì là một phần quà lớn, hơn nữa còn có một nghìn điểm thưởng từ học viện có thể đổi được khá nhiều những thứ khác như bảo khí hay dược dịch.” Cương Thanh Vân nói.

Võ Huyền xoa xoa đầu nàng. “Được rồi, chuyện đấy tính sau, hiện tại ta có việc cần phải đi, Tuyết Điệp, giúp ta một chút.”

Tuyết Điệp từ trong tay áo hắn xuất hiện, không chần chừ mà ôm lấy hắn bay về phía Bạch Vân động.

Cương Thanh Vân nhìn theo hình bóng của Võ Huyền bay đi, nàng có chút muốn hỏi vì sao ngày nào Võ Huyền cũng vào giờ này mà rời đi cùng với hai vị tỷ tỷ xinh đẹp kia, mỗi lần về đều thấy hắn có chút mệt mỏi.

Song nàng cũng không dám hỏi, vì đây vốn là việc riêng của hắn.

Đến Bạch Vân động, Long Quy tiên sinh cùng Bạch đã chờ sẵn trong đình viện, hai người chỉ chờ Võ Huyền đến là rời đi ngay, Tuyết Điệp vẫn ôm Võ Huyền theo, tốc độ của ba người cực nhanh Võ Huyền không biết là ba người đi đâu.

Chỉ thấy sau khi bay vài phút, ba người dừng ở một khu rừng, đáp xuống đất, Long Quy tiên sinh đưa cho ba người Võ Huyền những chiếc mặt nạ hình thù khác nhau. “Đeo lên, vào bên trong không được để lộ mặt, thiếu chủ, người cũng cất mặt nạ của người đi mà đeo nó lên, chốc nữa cũng nên dùng tên giả.”

Sau khi đeo mặt nạ cùng khoác một bộ cái áo choàng màu đen lên, ba người theo Bạch đi về phía trước, đến trước một khách quán nằm giữa rừng cây, bên trong khách quán vô cùng nhộn nhịp, song kẻ nào kẻ lấy đều đeo mặt nạ cùng mặc áo choàng kín mít, ít có kẻ nào không đeo mặt nạ trên mặt.

Bạch đến trước một người đeo mặt nạ hình mặt quỷ hai răng nanh dài cắm sâu vào trong mặt, các nếp nhăn trên khuôn mặt thì co nhúm vào với nhau, loài quỷ xấu xí này vốn là linh thú song vì hình dáng kỳ dị cùng tập tính sống về đêm của nó khiến người ta gán cho nó cái mác là quỷ, còn tên thường gọi đầy đủ của nó là La Quỷ.

“La Quỷ.” Bạch nói.

“Mời bốn vị đi theo ta.” Người đeo mặt lạ La Quỷ đưa bốn người ra đằng sau khách quán, bốn phía lặng im, bóng đuốc chập chùng trong gió, mùi tanh tưởi cùng thối nát nồng đậm trong không khí khiến người ta buồn nôn.

Đi theo sau người đeo mặt lạ La Quỷ đến một hang động lộ thiên, bên trong đó những tầng lầu mọc theo hang đá vụt thẳng lên trên, không gian ở giữa hang động rộng đến cả vài dặm, giống như một khu rừng bên trong, tứ phía bao quanh là những lôi đài được dựng dưới lòng đất, khó có ai có thể tưởng tượng được bên trong một ngọn núi đá lại có một nơi rộng lớn như vậy, lại cũng rất hoàn mỹ.

Tuyết Điệp truyền âm vào tai Võ Huyền. “Thiếu chủ, nơi này được người đào cả đấy, chú ý cử chỉ của người, không được làm dáng bộ lần đầu tiên người đến đây như thế.”

Võ Huyền nghe Tuyết Điệp nói thì âm thầm gật đầu, nhìn nơi này là biết, nơi đây không phải nơi tốt đẹp gì.

Người đeo mặt lạ La quỷ dẫn bốn người đến gặp một thiếu nữ đeo trên mặt nửa chiếc mặt lạ La Quỷ, để lộ một nửa gương mặt xinh đẹp của mình, thiếu nữ hỏi. “Không biết các vị muốn đăng ký bao nhiêu người.”

“Một.” Bạch lạnh lùng nói, rồi đẩy Võ Huyền lên trên.

Thiếu nữ nở một nụ cười ngọt ngào. “Xin cho tiểu nữ biết thông tin của ngài giống bên trong tờ giấy này.”

Võ Huyền nhìn lướt qua tờ giấy một chút, hắn gật đầu. “Băng, nhị cấp trung kỳ, tham gia tất cả.”

Thiếu nữ sau khi ghi lại toàn bộ lên một tấm giấy thì hơ tấm giấy qua một tấm lệnh bài, toàn bộ chữ lập tức được viết lên trên, nàng ta mỉm cười nói với Võ Huyền. “Phiền ngài nhỏ máu lên đây để thường xuyên cập nhật cấp độ của ngài khi thăng cấp, và nếu ngài muốn dùng sủng thú nào thì có thể nghĩ trong đầu lệnh bài sẽ hiển thị lên.”

Võ Huyền nghe đến nhỏ máu thì chần chừ, hắn quay đầu lại nhìn Long Quy tiên sinh thì thấy Long Quy tiên sinh gật đầu với hắn.

Võ Huyền lúc này mới nhỏ máu lên trên, lệnh bài lập tức hiện lên hình mặt la quỷ và bên dưới có một dấu chấm đen nhỏ.

Thiếu nữ kia liền giải thích. “Hiện tại ngài là Ngục Thú giả nhất cấp, mỗi trận đấu ngài sẽ đạt được một số điểm nhất định, ngài có thể xem nó ở trong tờ giấy này, mỗi một trăm điểm ngài sẽ thăng một cấp, và mỗi cấp đều sẽ có phần thưởng cùng quyền lợi nhất định dành riêng cho ngài, đưa người ra đây.”

Từ đằng sau thiếu nữ, một người đeo mặt nạ La Quỷ khác dẫn ra một thiếu nữ chỉ mặc trên người chiếc yếm cùng nội khối màu trắng, trên mặt cũng bị che bởi một tấm lụa trắng mỏng, đặc biệt trên ngực thiếu nữ kia còn có một dấu ấn hình La Quỷ.

*Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

STK: 1017409432 - Dang Hai Dong

Ngân hàng: Vietcombank

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.