Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệt sạch, bảo vật trước mắt

Tiểu thuyết gốc · 1541 chữ

Chương 118: Diệt sạch, bảo vật trước mắt

Huyết Vu nổi giận. “Hoa chủ cẩn thận, là linh thú có thực lực lục cấp trở lên.”

Hoa chủ sắc lớp mặt nạ không rõ biểu lộ, hắn khàn khàn nói. “Chúng ta dính bẫy rồi.”

“Dính bẫy?” Đám người Huyết Thần giáo kinh hãi nói.

Hoa chủ lạnh lùng nói. “Thả hết huyết thú ra, ai chạy được thì chạy.”

Đám người Huyết Thần giáo cực kỳ nghe lệnh, cả một đám thả hết huyết thú ra, đám huyết thú chính những linh thú và hung thú bị huyết thần giáo dùng máu điều khiển, linh hồn của chúng đã bị tan biến, nay chỉ còn lại một thân xác vô hồn, lẫn trong những linh thú và hung thú, còn có một vài thân hình nhân loại lắc lư.

Võ Huyền cùng mấy người Thương Hổ cũng từ ngoài bước vào, đằng sau lưng hắn là Lưu Thủy Ngạc Quy mà hắn đã đưa cho Cương Thanh Thu, vừa rồi nó dùng một chiêu Lưu Thủy Bảo Vệ để tạo ra một lớp chắn ngăn cản huyết trảo của Huyết Vụ.

Võ Huyền cũng không có nhiều lời với đám người Hoa chủ. “Vốn ta tưởng một lần hốt được cả ổ của Huyết Thần giáo, xem ra chỉ là mấy tên tay sai, có chút bày trận tốn công vô ích.”

“Thằng nhóc chó chết, mày dám khinh thường bọn ông.” Huyết Vu vừa ra tay liền thất bại, hắn không nhiều lời lập tức phi thân tấn công về phía Võ Huyền, dù cho Lưu Thủy Ngạc Quy đang đứng đằng sau.

Võ Huyền mỉm cười. “Huyết Thần giáo toàn lũ ngu như này sao?”

Hỏa Phong Mã, Ma Thương Viên và Thủy Lê Giao lập tức từ đồ đằng xuất hiện trước người Võ Huyền.

Ma Thương Viên gầm lên một tiếng, nó dùng hai tay thô to của mình nện thẳng vào mặt của Huyết Vu, bàn tay thô to đầy lông lá thu lại cũng chỉ còn vương chút máu bên trên.

Huyết Vu lúc này chỉ còn là một cái xác không đầu, nằm trên đất, Võ Huyền liền thả ra một luồng hỏa diễm đốt cháy thi thể Huyết Vu, mà bên kia, sáu con huyết thú do Huyết Vu điều khiển lập tức đau đớn, chúng nhăm nhe cắn xé những con huyết thú xung quanh.

Hoa chủ thấy tình thế không ổn, hắn hiểu được nếu Huyết Vu chết điều gì sẽ xảy ra, từ trên người hắn mọc ra những sợi chỉ đỏ như tơ máu cắm thẳng vào đầu mấy con huyết thú, từng lượng máu dần dần chảy ngược từ cơ thể đám huyết thú vào cơ thể của Hoa chủ.

Võ Huyền nhìn một màn trước mặt này đã không nhịn nổi. “Hỏa Phong Mã, Thủy Lê Giao lên.”

“Thương Hổ, huynh cùng Thương Cuồng và Thương Hương cũng lên đi.”

“Phong Ngôn, để người của cô canh chừng, đừng để tên Huyết Thần giáo cùng con huyết thú nào chạy thoát, nếu không đánh lại lập tức bắn pháo hiệu cầu cứu, không cần thiết liều mạng với chúng.”

Phong Ngôn lập tức đốt ngọn đuốc trên tay, ánh lửa vừa lên, người mai phục từ bốn phía lập tức xuất hiện chặn bốn phía không một kẻ hở, người của Phong Ngôn vừa nhảy xuống kẻ triệu hồi sủng thú, người dung hợp với sủng thú của mình.

Hoa chủ có thực lực lục cấp trung kỳ đã sớm bị Thương Hổ và Thương Cuồng vây công, còn Thương Hương và ba con sủng thú của Võ Huyền tập trung giết chết mấy con huyết thú của Hoa chủ.

Điệp Điệp nhìn cảnh hỗn chiến trước mặt, nó liền từ trên đầu của Võ Huyền bay thẳng lên. “Phụ thân, con cũng muốn lên.”

Võ Huyền không có ngăn cản, chỉ nhắc nhở. “Cẩn thận một chút.”

Điệp Điệp hướng về con huyết thú tứ cấp sơ kỳ gần nhất, hai mắt nó sáng lên, từ trên trời từng khối băng lớn xuất hiện trực tiếp xuyên thẳng qua con huyết thú một cách tàn nhẫn.

Võ Huyền nhìn cảnh này thì hài lòng, một con Thú tứ cấp sơ kỳ đã không phải là đối thủ của Điệp Điệp nữa rồi, theo hắn phán đoàn, sức mạnh hiện tại của Điệp Điệp chỉ sợ còn mạnh hơn những con Thú tứ cấp trung kỳ bình thường.

Hoa chủ bị Thương Hổ và Thương Cuồng vây công sớm đã lâm vào thế hạ phong, hắn bị đánh trọng thương nhiều chỗ trên người, rốt cuộc cũng không nhịn được, hắn gầm lên. “Là các ngươi ép ta.”

Ánh mắt Hoa chủ liền trở thành một màu đỏ thẫm, đám huyết thú đang chiến đấu với Thương hương, Hỏa Phong Mã, Ma Thương Viên và Thủy Lê Giao lập tức hóa thành huyết vụ bay về phía Hỏa chủ.

Võ Huyền thấy không ổn, hắn lớn tiếng ra lệnh. “Hỏa Phong Mã, sử dụng Diễm Nộ hủy đi đám huyết vụ.”

“Còn Lưu Thủy Ngạc Quy, sử dụng Thủy Phong quanh người của Hoa chủ.”

Hai con linh thú không dám làm chậm trễ, Hỏa Phong Mã phun ra từ trong miệng một ngọn lửa lớn tạo thành một hình vòng khổng lồ đốt cháy đám huyết vụ, Lưu Thủy Ngạc Quy thì tạo ra một vòng nước lớn ngăn cách Hoa chủ cùng hai người Thương Hổ, Thương Cuồng cùng hai con linh thú của họ bên trong.

Thương Hổ và Thường Cuồng bên trong nắm lấy thời cơ, ra lệnh cho hai con linh thú giết chết Hoa chủ, Thương Cuồng không quên dùng hỏa diễm từ Hỏa Ưng đốt cháy thi thể Hoa chủ.

Trong sân, những ánh lửa cũng dần sáng lên, sau khi càn quét một hồi, thấy không có con cá nào lọt lưới, Võ Huyền mới đi về chỗ đám người Huyết Thần giáo xuất hiện vừa nãy.

Không thể nghi ngờ bên dưới nền gạch có một lối đi xuống, Võ Huyền hướng Thương Hổ ra hiệu, rồi quay đầu đi xuống.

Thương Hổ như hiểu ý, hắn mang theo linh thú của mình chắn trước lối đi.

Phong Ngôn cùng Miêu Cơ cũng hiểu, nhiệm vụ của họ đã kết thúc, không cần thiết phải để người ở lại, lập tức cho mọi người trở về Tam Thế Gia chờ đợi.

Đường đi xuống dưới chật hẹp, chỉ vừa ba người đi, không biết từ bao giờ, Tuyết Điệp và Hạc Nhi đã xuất hiện bên người Võ Huyền, hai nàng đi ngang bằng với hắn, để tùy lúc có thể đem hắn rời khỏi.

Xuống hẳn được bên dưới lối đi, không gian cũng trở lên thông thoáng hơn nhiều, chặn ở giữa lối đi là một chiếc bàn đá, có lẽ là nơi mà đám người Huyết Thần giáo tụ họp.

Võ Huyền hướng ánh mắt vào trong nhìn về phía cửa đá, có những ngọn đuốc soi sáng bên cạnh, hắn vừa nhìn vào luồng không khí mờ ảo cạnh cửa đá liền thầm nói. “Trận pháp.”

“Thiếu chủ, bên kia cánh cửa có trận pháp.” Hạc Nhi chỉ về phía cánh cửa nói.

“Ừ, ta đã biết, đến kiểm tra một chút, đừng để bị lọt vào, dù sao không biết bên trong dấu thứ gì nguy hiểm để đám người Huyết Thần giáo phải chờ đợi lâu như vậy, với lại đừng sử dụng sức mạnh phá trận, ảnh hưởng đến đồ vật bên trong.” Võ Huyền dặn dò hai người.

Tuyết Điệp cùng Hạc Nhi gật đầu.

Đến bên dìa trận pháp, Võ Huyền liền thả linh lực vào bên trong trận pháp kiểm tra, sau một hồi đưa linh lực dạo quanh trận pháp, hắn tìm được mắt trận ở chính giữa cửa, đưa linh lực của mình tấn công vào mắt trận.

Võ Huyền chờ một lúc để mắt trận phản ứng lại, rồi lại dùng linh lực lượn lờ đảo quanh, hắn mỉm cười nói. “Trận pháp này khi trước là huyền cấp thượng phẩm, nhưng do thời gian lâu ngày đã chỉ là trận pháp huyền cấp hạ phẩm, Hạc Nhi, cô đưa linh lực của mình theo linh lực của ta để phá trận.”

“Được, thiếu chủ.” Hạc Nhi lập tức thả linh lực của mình theo linh của Võ Huyền, theo Võ Huyền hướng dẫn, nàng chỉ vừa đưa linh lực vào mắt trận liền phá hỏng được tâm trận, lại theo Võ Huyền chỉ dẫn, nàng lần lượt phá hỏng những mắt trận giả xung quanh để trận pháp hoàn toàn bị phá hủy.

Nhìn cánh cổng ngay trước mắt, Tuyết Điệp giữ tay Võ Huyền. “Thiếu chủ, để ta đến xem trước, tiểu Hạc, ngươi ở đây nếu có nguy hiểm gì thì đưa thiếu chủ ra bên ngoài ngay.”

Hạc Nhi nếu bình thường liền cãi nhau với Tuyết Điệp ngay, nhưng nàng là người hiểu lý lẽ, đây không phải là lúc để cãi nhau.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

STK: 1017409432 - Dang Hai Dong

Ngân hàng: Vietcombank

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.