Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói ra bí mật

Tiểu thuyết gốc · 2397 chữ

Đinh Cao Bình sau khi ăn tối xong, lập tức đi nghỉ ngơi sớm để sáng mai còn trở về Đại Trúc Phong.

Lúc này ở Đại Trúc Phong, hiện giờ chúng đệ tử cùng nhau ăn bữa tối. Trong bữa ăn Điền Bất Dịch hỏi tốc độ tu luyện của chúng đệ tử, người cuối cùng mà Điền Bất Dịch hỏi chính là Trương Tiểu Phàm: "Lão bát, ngươi nói cho vi sư biết tình hình tu luyện của ngươi."

Sắc mặt của Trương Tiểu Phàm đỏ ửng, thân thể cứng đờ, ngồi im một chỗ không nói năng gì. Điền Bất Dịch nhìn thấy dáng vẻ nhát gan của Trương Tiểu Phàm, lẽ ra hắn nổi giận, nhưng hôm nay là cổ vũ chúng đệ tử, cho nên hắn kìm nén cơn tức giận lại. Lão thở dài một tiếng, sau đó đi tới bên cạnh người của Trương Tiểu Phàm.

"Lão bát, ngươi tu luyện như thế nào? Nếu có chỗ nào không hiểu, ngươi cứ nói vi sư biết, bình thường vi sư không có mặt thì ngươi đi tìm các sư huynh của ngươi để hỏi."

"Đệ tử,..."Khuôn mặt của Trương Tiểu Phàm lộ ra vẻ mặt xấu hổ, không biết nói như thế nào. Hắn ngẩng đầu nhìn Điền Bất Dịch, nội tâm sợ hãi, cúi đầu.

Điền Bất Dịch thấy vị đệ tử này của mình không nói, có chút tức giận, trực tiếp bắt lấy bả vai phải của Trương Tiểu Phàm, vận chuyển pháp lực, kiểm tra cơ thể của Trương Tiểu Phàm. Đợi đến lúc lão không nhìn thấy được một tia pháp lực ở trên người, khuôn mặt hiện lên sự kinh ngạc.

Hắn nhìn chằm chằm Trương Tiểu Phàm, có chút không tin, sau đó kiểm tra toàn bộ xương cốt. Càng kiểm tra, sắc mặt của Điền Bất Dịch càng đen lại, khung cảnh trong Thủ Tĩnh Đường yên tĩnh có thể nghe được tiếng kim rơi.

Sau khi Điền Bất Dịch kết thúc sờ xương, sắc mặt của Điền Bất Dịch bình tĩnh. Lão liếc nhìn về phía Tống Đại Nhân, sau đó cất tiếng hỏi Trương Tiểu Phàm: "Lão bát, ngươi nói cho vi sư biết, đại sư huynh của ngươi có hay không có chỉ đạo ngươi tu luyện."

Lời nói này làm cho những người khác tập trung nhìn về phía Tống Đại Nhân, mà Tống Đại Nhân chỉ sững sờ một lúc, không có sợ hãi nói, thắc mắc nhìn về phía Trương Tiểu Phàm hỏi: "Tiểu Phàm, đệ không học được gì sao?"

Trương Tiểu Phàm vội vàng xua tay nói: "Sư phụ, chuyện này không liên gì đến đại sư huynh, đệ tử đã được đại sư huynh chỉ dạy rõ. Đây là vấn đề của đệ tử, hoàn toàn không liên quan đến đại sư huynh."

"Vấn đề của ngươi, ngươi có biết không?" Tiếng nói của Điền Bất Dịch vang vọng ở trong Thủ Tĩnh Đường, chấn động đến cả bàn ghế kê ở trong đại điện.

Trương Tiểu Phàm cúi đầu không có trả lời, Điền Bất Dịch hừ một tiếng nói: "Ngươi đã nhập môn được ba tháng rồi, tư chất tu luyện kém của ngươi hoàn toàn có thể vận hành một đến hai chu thiên. Ngươi còn không đạt tới được dẫn khí nhập thể, ngay cả lỗ khí trên người ngươi chưa hoàn toàn mở ra. Ngươi muốn tức chết vi sư sao?"

Nhìn Trương Tiểu Phàm bị trách mắng, chúng đệ tử đều đồng tình, chỉ là không dám lên tiếng. Họ thật không ngờ tư chất của Trương Tiểu Phàm lại kém như vậy, ba tháng tu luyện vẫn không thể hoàn toàn mở ra lỗ khí trên cơ thể, dẫn khí nhập thể còn không có đạt tới. Nếu có Đinh Cao Bình ở đây, hắn nhất định cười, hắn đương nhiên biết vì sao.

Trương Tiểu Phàm xấu hổ, quỳ ở trước mặt Điền Bất Dịch. Hắn rất xấu hổ, xấu hổ vì sau ba tháng tu hành hắn không thể dẫn khí nhập thể, hiểu rõ không có đả thông lỗ khí trên cơ thể bị xem là phế vật. Hắn đợi một hồi không thấy tiếng mắng mỏi của sư phụ hắn, chỉ nghe thấy tiếng thở dài của sư phụ, không lâu sau nghe được giọng nói của sư phụ: "Tư chất kém cũng không sao, ngươi cứ nỗ lực tu luyện."

An ủi Trương Tiểu Phàm xong, Điền Bất Dịch rời đi.

Điền Linh Nhi ít nhiều biết được tình huống tu luyện của Trương Tiểu Phàm, ở một bên chế giễu nhưng nói không nhiều bị Tô Như lôi vào trong nội đường. Còn lại các sư huynh nhìn Trương Tiểu Phàm quỳ ở trên mặt đất, không biết an ủi như thế nào, Tống Đại Nhân đi tới bên cạnh đỡ Trương Tiểu Phàm dậy sau đó nói: "Tiểu Phàm, sư phụ chỉ nhất thời tức giận, đệ không cần đệ ý. Chỉ cần đệ siêng năng tu luyện, sớm muộn được sư phụ tán thành. Trong quá trình tu luyện có chỗ nào không hiểu cứ hỏi sư huynh, đừng có dấu dốt."

Lúc đầu con đường tu luyện là dựa vào sự lĩnh ngộ của bản thân, có thể học hỏi lẫn nhau, nhưng không nên hoàn toàn dựa dẫm vào người khác. Bởi nếu hoàn toàn dựa dẫm người khác, không thể nào lĩnh ngộ được đạo của mình, gặp vô số bình cảnh ở đằng sau. Nếu được sư phụ chỉ dạy, con đường tu luyện dễ dàng hơn, chỉ là thủ tọa của Đại Trúc Phong lười chỉ đạo đệ tử, cứ mặc kệ đệ tử của mình tu luyện.

Đối với trường hợp của Trương Tiểu Phàm, ba tháng tu hành không cách nào dẫn động linh khí nhập thể, chỉ sợ phương pháp tu luyện có chút sai lầm. Vì vậy Tống Đại Nhân mới nói như vậy. Đáng tiếc Tống Đại Nhân đoán được một vế, mà không hề đoán được Trương Tiểu Phàm đồng tu công pháp hai nhà phật đạo, cho nên tốc độ tu luyện chậm rãi như vậy. Nói đến tính cách của Trương Tiểu Phàm, hắn chắc chắn không nói ra bản thân mình tu luyện "Đại Phạm Bát Nhã" cho người khác biết, nhất là với đám đệ tử của Thanh Vân Môn, đặc biệt là sư phụ Điền Bất Dịch của hắn.

Buổi sáng ngày hôm sau Đinh Cao Bình trở về Đại Trúc Phong, được các vị sư huynh của mình nói tình hình tu luyện của Trương Tiểu Phàm, chỉ bảo Trương Tiểu Phàm sau bữa trưa đến phòng hắn nói chuyện. Bữa trưa ngày hôm đó do Đinh Cao Bình trổ tài, sau bữa ăn Đinh Cao Bình quay trở về phòng của mình tắm rửa, Trương Tiểu Phàm dọn dẹp xong liền đi tới phòng của thất sư huynh.

...

"Tiểu Phàm, vào đi, cửa không khóa."Đinh Cao Bình cảm nhận được ngoài phòng có người đang đứng, lập tức cất tiếng nói.

Trương Tiểu Phàm nghe được giọng nói của người ở bên trong phòng, lập tức mở cửa đi vào trong phòng, hắn nhanh chóng nhìn thấy Đinh Cao Bình ngồi thiền ở trên giường. Đinh Cao Bình sau khi nhìn thấy nam chủ Trương Tiểu Phàm, lập tức đi xuống giường, kéo Trương Tiểu Phàm ngồi xuống ở cái bàn chính giữa phòng, rồi lấy ra một đĩa bánh ngọt đặt ở trên bàn rồi nói: "Đây là bánh ngọt do Văn sư tỷ ở Tiểu Trúc Phong mang tới, đệ ăn thử vài cái đi."

Trương Tiểu Phàm cầm lấy một cái bánh ngọt ở trên đĩa lên, sau đó cắn thử một miếng, hương thơm ngọt ngào của chiếc bánh lan ra ở trong miệng hắn. Ánh mắt của Trương Tiểu Phàm sáng lên, khen một câu: 'Bánh ngọt do Văn sư tỷ làm rất ngon, ngon hơn bánh của Linh Nhi sư tỷ."

Đinh Cao Bình cười ha ha một tiếng, sau đó nói: "Lời nói này của đệ, nếu để Linh Nhi sư tỷ biết được thì đệ nhất định bị Linh Nhi ức hiếp." Câu nói này của Đinh Cao Bình, dẫn tới Trương Tiểu Phàm ngượng ngùng xấu hổ, liếc mắt về phía ngoài cửa, sợ Linh Nhi nghe thấy.

"Chuyện của đệ ta nghe thấy rồi. Tư chất của đệ không kém, chẳng qua đệ cùng lúc tu luyện hai loại công pháp không trọn vẹn khác nhau, cho nên tốc độ tu luyện của đệ mới chậm như vậy. Trước mắt đệ hãy tu luyện Thái Cực Huyền Thanh Đạo đến tầng một viên mãn, rồi mới tu luyện phật môn công pháp kia." Đinh Cao Bình nhìn Trương Tiểu Phàm một lúc, sau đó cất tiếng nói.

Khuôn mặt của Trương Tiểu Phàm lập tức thay đổi, kinh hoảng nhìn bạch y thiếu niên ở trước mặt, sau đó nhẹ giọng nói: "Không trọn vẹn công pháp? Sao sư huynh biết đệ tu luyện phật môn công pháp."

"Ta còn biết ai là người đã truyền nó cho đệ, thậm chí còn biết được nguyên nhân vì sao thôn Thảo Miếu bị diệt thôn." Đinh Cao Bình thấy được sắc thái trên khuôn mặt của cậu bé này, nhẹ giọng nói.

"Thật sao? Mong sư huynh nói rõ cho đệ biết." Trương Tiểu Phàm nhìn chằm chằm vào bạch y thiếu niên, không lâu sau hắn cung kính nói.

"Nếu ta đệ biết được nguyên nhân, liệu đệ có còn tiếp tục tu luyện công pháp phật môn kia không?"Đinh Cao Bình chần chừ một lúc, hỏi ngược lại Trương Tiểu Phàm.

Trương Tiểu Phàm nghe vậy, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Sư huynh yên tâm đi, sư đệ nỗ lực tu luyện, đợi có đủ thực lực thì báo thù cho mọi người."

"Được rồi, ta nói cho đệ biết. Hiện giờ đệ không có năng lực để trả thù đâu, vì vậy đệ hãy cố gắng tu luyện. Còn về công pháp phật môn kia đệ luyện cũng được, không luyện cũng chả sao. Nếu đệ muốn tu một bộ phật môn công pháp cao thâm hơn, ta truyền thụ cho đệ một bộ phật môn công pháp khác để đệ tu luyện. Công pháp này ngăn chặn được tâm ma, giúp tâm trí không bị tâm ma khống chế." Đinh Cao Bình thở dài một tiếng, rồi nhìn Trương Tiểu Phàm nói.

"Người làm cho thôn Thảo Miếu bị diệt môn, chính là Phổ Trí thần tăng của Thiên Âm Tự, cũng là người đã truyền thụ Đại Phạm Bát Nhã cho đệ. Lúc ấy ở trong tình trạng tẩu hỏa nhập ma, một tên ma đầu thích chém giết. Nguyên nhân sâu xa bắt đầu từ mộng tưởng trường sinh, vì vậy Phổ Trí thần tăng đã lên đường tới Thanh Vân Môn cầu kiến chưởng môn chân nhân muốn dung hợp công pháp hai nhà phật-đạo thành một, nhưng bị chưởng môn chân nhân từ chối; trên đường về bị hắc y nhân tập kích, bị hắc nhân đánh trọng thương, tối hôm đó lại bị hắc y nhân đó tập kích..."Trước ánh mắt mong chờ đến từ Trương Tiểu Phàm, Đinh Cao Bình gật đầu đồng ý nói cho Trương Tiểu Phàm biết. Trước khi nói ra, hắn đã bảo hệ thống dựng một tòa cấm chế trận pháp, sau khi trận pháp được hoàn thành thì hắn mới nói.

Trương Tiểu Phàm tập trung nghe, nhưng sắc mặt của cậu thất thường, kinh hoảng sau khi nghe thất sư huynh nói xong. Hắn còn biết được lai lịch của hắc y nhân đã bắt Lâm Kinh Vũ vào tối hôm đó đi.

"Tiểu Phàm, việc này có liên quan đến hai phái Thanh Vân và Thiên Âm Tự, trước mắt không nên nói chuyện này ra. Đệ có thể nói chuyện này cho sư phụ biết, nhưng không được để người thứ tư biết được chuyện này. Còn về công pháp Đại Phạm Bát Nhã kia, đệ có thể tu luyện nó, vì công pháp này cùng Thái Cực Huyền Thanh Đạo có cùng nguồn gốc với nhau. Đệ hãy ổn định tâm trạng của mình, sư huynh sau đó truyền thụ cho đệ vài loại công pháp để đệ tăng cường khả năng chiến đấu của mình, cùng bản cải tiến của Thái Cực Huyền Thanh Đạo." Đinh Cao Bình thở dài nhìn Trương Tiểu Phàm nói.

Trương Tiểu Phàm nghe Đinh Cao Bình nói xong, nhanh chóng ổn định tinh thần của mình. Đinh Cao Bình sau đó bảo Trương Tiểu Phàm lên giường ngồi, đợi tiểu sư đệ của hắn ngồi yên vị ở trên giường thì hắn chỉ tay vào mi tâm của Trương Tiểu Phàm.

Trong thức hải của Trương Tiểu Phàm rất nhanh xuất hiện một cỗ tri thức khổng lồ, khiến Trương Tiểu Phàm nhanh chóng lâm vào hôn mê. Khoảng một canh giờ sau, hắn thức dậy sau đó nói với Đinh Cao Bình: "Cảm ơn thất sư huynh đã nói cho đệ biết. Với bản cải tiến công pháp này, đệ nhất định cố gắng tu luyện, sớm được sư phụ tán thành."

Đinh Cao Bình mỉm cười, gật đầu nói: "Tiểu Phàm, đệ hãy cố gắng tu luyện. Một tuần sau, ta phải đến Tiểu Trúc Phong rồi. Trước khi rời đi, ta sẽ tặng cho đệ vài món đồ, trong đó có vài loại đan dược nâng cao tu vi, chữa thương,..."

"Trời không còn sớm nữa, đệ về phòng nghỉ ngơi đi." Đinh Cao Bình bảo hệ thống thu hồi trận pháp cách âm, sau đó nói với Trương Tiểu Phàm.

Trương Tiểu Phàm đi xuống giường, hướng về phía Đinh Cao Bình cung kính hành lễ, sau đó đi ra khỏi phòng. Hắn đứng nhìn bầu trời trong xanh một lúc, sau đó quay về phòng của mình nghỉ ngơi; không lâu sau, hắn đã về đến phòng của hắn, đi ngủ lúc nào không biết.

Buổi chiều, Trương Tiểu Phàm ngồi ở trong phòng của mình tu luyện bản cải tiến "Thái Cực Huyền Thanh Đạo" mà Đinh sư huynh vào buổi trưa đã truyền thụ cho hắn.

Bạn đang đọc Chư Thiên: Từ Tru Tiên Bắt Đầu Truy Tiên sáng tác bởi zhangchengdu120
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zhangchengdu120
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.