Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân phận của Quả Quả

Phiên bản Dịch · 2477 chữ

- Ặc, ta tên là Từ Vân, bố nuôi của Quả Quả mới nhận.

Ban ngày, Từ Vân nghe người xung quanh nói qua chuyện của Nguyễn Thanh Sương, nếu như Nguyễn Thanh Sương có bạn bè lợi hại như vậy, thì Lữ bảo đã sớm không dám tới cửa dây dưa, cho nên hắn đoán cô gái đẹp lãnh diễm này có thể là cùng Quả Quả có quen biết.

- Anh?

Trong giọng điệu của cô gái đẹp lãnh diễm có một tia trào phúng và khinh thường.

- Ha hả, có phải là cảm thấy rất ngạc nhiên hay không?

Từ Vân nhìn về phía cô gái lãnh diễm nói.

- Tôi nhìn cô hẳn là bị nội thương, có cần trợ giúp không? Tôi còn có thể trị được nội thương.

- Hừ!

Cô gái đẹp lãnh diễm hừ lạnh một tiếng, bên trong thân thể mềm mại đột nhiên bộc phát ra một luồng sát khí, lượn lờ quanh tiên phật chi khí trên người.

- Nếu như không muốn chết, thì cẩn thận cái miệng của mình!

- Chết? Ai không sợ chết nha. Nhưng lúc này, nếu như cô vẫn không trị thương mà cứ kéo dài, so với tôi khẳng định sẽ chết sớm hơn.

Từ Vân cười hì hì rồi lại cười.

- Nói một chút đi, cô cùng Quả Quả có quan hệ như thế nào.

- Hừ!

Cô gái đẹp lãnh diễm tiếp tục hừ lạnh một tiếng, quay người lại, ở giữa dưới chân lập tức đạp bộ pháp tinh diệu, thân hình giống như mũi tên hướng phía nơi xa chạy đi.

- Muốn chạy sao?

Từ Vân thả người đuổi theo.

Hai thân hình một trước một sau, ở trong bóng đêm giống như hai vệt ánh sáng lạnh lẽo! Trong nháy mắt chạy cách dược thiện quán!

Một người thanh niên hoàn khố mặc thời thượng quý khí đi ra quán bar cách đó không xa, trong ngực ôm một cô gái mông nhỏ mặc váy ngắn bị chuốc say, trong lòng đang suy nghĩ muốn đi khách sạn nào để thuê phòng, chỉ cảm thấy một làn gió lạnh lăng lệ xẹt qua bên tai, hai bóng đen trong nháy mắt hiện lên trước mắt rồi đã không còn bóng dáng!

Thanh niên sợ đến mức há hốc mồm, lấy hai tay xoa xoa con mắt, lần nữa nhìn qua bốn phía, nhưng ngay cả cái bóng người cũng không thấy, trong lòng hắn hiện lên những nghi hoặc, hôm nay vì giải quyết cô nàng này, mình cũng không có uống bao nhiêu nha!

Thanh niên thời thượng choáng váng, nhịn không được dưới chân đã mềm nhũn, đặt mông ngã xuống đất, kinh hô một tiếng:

- Ai da, mẹ nó! Mình gặp quỷ rồi!

Trong nháy mắt, hai người đã vọt ra ngoài ngàn mét, cô gái đẹp lãnh diễm đột nhiên thu khí, rón mũi chân, nhẹ nhàng như nước, trong nháy mắt dừng bước!

Từ Vân cũng nghiêm túc, khí áp đan điền, một chân như ngàn cân, nhàn nhã ung dung dừng lại, đứng ở trước mặt cô gái này.

- Anh rốt cuộc là ai?

Cô gái đẹp lãnh diễm mặt giống như băng sương, nhưng trong giọng nói lại có một loại kinh ngạc.

- Ha ha, một kẻ đáng thương bị bán đứng mà thôi.

Từ Vân nói, trên mặt hiện lên một vòng đắng chát, nhưng lại tránh lập tức trôi qua.

- Vẫn là nói một chút về cô đi, cô cùng Quả Quả rốt cuộc là quan hệ như thế nào? Không cần nghĩ chạy, cô không chạy thoát khỏi tôi đâu.

- Vậy sao?

Cô gái lãnh diễm nhíu lại đôi lông mày thanh tú, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Từ Vân, một lát sau, chậm rãi mở miệng nói:

- Quả quả, thay tôi chăm sóc tốt con bé, chờ vết thương của tôi lành lại sẽ mang nó đi.

- Tôi là bố nuôi của Quả Quả, chăm sóc con bé là việc nhất định phải làm, nhưng cô nói muốn dẫn con bé đi, việc này không quá phù hợp đâu?

Từ Vân cười tủm tỉm nói:

- Tôi còn chẳng biết cô là ai đây.

- Anh thật muốn biết tôi là ai sao?

Cô gái đẹp lãnh diễm nói, giọng điệu cao ngạo từ trong xương.

" Nói nhảm, ông đây nếu không muốn biết, chẳng lẽ rảnh rỗi chạy marathon với cô à?"

Trong lòng Từ Vân thầm mắng một tiếng, ngoài miệng lại nói:

- Đương nhiên.

- Thù Nghiên!

" A, cái tên này thế nào nghe có chút quen nhỉ? Thù nghiên...... Thù...... Nghiên!"

Trong miệng Từ Vân thì thầm mấy lần, đột nhiên biến sắc, cả kinh nói:

- Bạo lực hồ tôn Thù Nghiên?

Hít~ Từ Vân hít vào một ngụm khí lạnh, cảm thấy có chút may mắn.

Tên tuổi của bạo lực hồ tôn Thù Nghiên ở thế giới dưới lòng đất nói lên, có thể khiến cho vô số cao thủ sợ hãi!

Năm đó, Phùng Thiên Tuế thống nhất thế giới ngầm ở Tô Hàng, không thể bỏ qua công lao của bạo lực hồ tôn, những cao thủ chết thảm ở dưới thanh Long Uyên nhuyễn kiếm của nàng cũng có ít nhất hơn trăm người! Thậm chí rất nhiều người nói, nếu không phải cự kiêu Phùng Minh quốc năm đó được Thù Nghiên tương trợ, cũng tuyệt đối không có khả năng thống nhất thế giới ngầm rồng rắn lẫn lộn như Tô Hàng!

Bạo lực hồ tôn Thù Nghiên tuyệt đối là cao thủ trong thế giới ngầm! Hơn nữa còn là cao thủ trong cao thủ!

Nhưng trước đó không lâu, thế giới ngầm Tô Hàng đã có một lần thanh tẩy lớn, Tô Hàng cự kiêu Phùng Thiên Tuế bị thanh tẩy, mà về sau bạo lực hồ tôn Thù Nghiên cũng cùng Phùng gia tiểu công chúa không rõ tung tích, bặt vô âm tín.

Từ Vân làm sao cũng không nghĩ ra bạo lực hồ tôn Thù Nghiên sẽ xuất hiện tại một địa phương u tĩnh như thành phố Hà Đông, nói ra quả thực chính là rồng đến nhà tôm.

Nghĩ tới đây, Từ Vân đột nhiên ý thức được cái gì, hắn nhịn không được há to miệng, kinh ngạc nói:

- Quả quả...... Sẽ không là họ Phùng chứ?

- Anh cũng biết rất nhiều.

Thù nghiên lấy ánh mắt cảnh giác nhìn Từ Vân!

Người thanh niên ở trước mắt có bộ dạng lôi thôi lếch thếch đến cực hạn, bộ mặt cà lơ phất phơ, cả người ăn mặc như người làm công trường, thân thể cũng coi như khôi ngô, bưu hãn không phải nói!

Nhưng chính là một người như vậy, lại biết cái gọi là thế giới ngầm, chăm chú vào điểm này, Thù Nghiên lập tức có thể kết luận Từ Vân tuyệt đối không đơn giản giống như nhìn thấy vậy.

Từ Vân có chút dở khóc dở cười, nghĩ không ra con gái nuôi của mình lại có địa vị lớn như thế, chẳng trách nàng yêu nghiệt như thế. Phùng Thiên Tuế có cháu gái bảo bối, đây chính là tiểu công chúa danh xứng với thực ở thế giới ngầm Tô Hàng!

- Chuyện của Quả Quả không có đơn giản như ngươi nghĩ đâu, biết được càng nhiều, thì càng dễ dàng chết!

Thù Nghiên lạnh lùng nói với Từ Vân, mặc dù Từ Vân có thể đuổi được nàng cũng khiến nàng rất kinh ngạc, nhưng dù sao nàng chịu nội thương nghiêm trọng, lấy công lực hiện tại căn bản là không có cách ngăn cản được một cái cao thủ nhị lưu toàn lực đánh giết.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thù Nghiên làm ra loại này lựa chọn như bây giờ này, nếu như nàng đem Quả Quả theo trên người, mục tiêu truy đuổi thực sự quá lớn. Hiện tại, Quả Quả yên ổn ở dược thiện quán, nàng cũng có thể tranh thủ thời gian chữa thương thật tốt.

Chỉ khi nàng khỏi hẳn thương thế, nàng mới có nắm chắc đối phó đầu chó dại kia, mới có nắm chắc bảo hộ an toàn cho Quả Quả.

Từ Vân thở một hơi thật dài, đầu năm nay thật là không yên ổn, vốn cho là rời đi nơi đó liền có thể yên ổn sống qua mấy năm, nhưng không nghĩ tới lại đụng phải chuyện như vậy.

- Nói thế nào thì tôi cũng là bố nuôi của Quả Quả, cô có phiền toái gì thì nói ra, có lẽ tôi có thể giúp.

Từ Vân vừa mở miệng, lập tức thấy vẻ mặt của Thù Nghiên hiện lên vẻ cảnh giác, lại bổ sung một câu:

- Nếu như cô tin tưởng tôi.

- Tôi dựa vào cái gì tin anh chứ?

Thù Nghiên sẽ không dễ dàng tin bất cứ người nào, ở bên trong thế giới của nàng, tín nhiệm giống như một con rắn độc, bất cứ lúc nào trong miệng cũng có khả năng phun ra độc ! Đưa người vào chỗ chết!

Thế giới này, người có thể khiến cho nàng tín nhiệm người chỉ có hai người, một người là Phùng Thiên Tuế ở nước Minh, một người khác là tiểu yêu nghiệt Quả Quả trong quán dược thiện.

Thù Nghiên cũng không phải là loại người tham sống sợ chết, nếu sợ chết thì nàng cũng sẽ không trở thành bạo lực hồ tôn danh chấn thế giới ngầm, nếu nàng một thân một mình thì sống chết như thế nào cũng không có vấn đề, nhưng vì Quả Quả, nàng tuyệt không cho phép mình chết.

Từ Vân mỉm cười:

- Cô chịu nội thương sớm đã tổn hại đến lục phủ ngũ tạng, nhiều nhất ba ngày sau tinh thần sẽ hoảng hốt. Nếu không kịp thời điều trị Ngũ Hành Chi Khí âm dương chi hoành...... Tôi nghĩ cô hẳn phải biết hậu quả khi hai mạch Nhâm Đốc đủ nghịch. Đến lúc đó, ai cũng không cứu được cô.

Thù Nghiên hoàn toàn chấn kinh, một câu nói của Từ Vân đã nói trúng chuyện nàng bây giờ lo lắng nhất! Có thể nhìn rõ điểm này, nói rõ Từ Vân thật là một người có y thuật phi phàm.

Thấy Thù Nghiên không nói nữa, Từ Vân tiếp tục nói:

- Cô không có lựa chọn, nếu như cô không nghĩ tin tôi, tôi dám cam đoan một tuần sau, cô sẽ chết rất thảm.

- Đâm đầu vào vũng nước đục này.

Giọng điệu Thù Nghiên vẫn âm lãnh lăng lệ:

- Chẳng lẽ anh không sợ chết sao!

- Không có cách nào, ai bảo tôi nhận cô con gái nuôi Quả Quả này chứ.

Từ Vân nhún nhún vai, ngược lại lộ ra dáng vẻ nhẹ nhõm.

Thù Nghiên khẽ cắn một chút môi son:

- Tôi biết thực lực của anh không kém, nhưng so với người truy sát tôi và Quả Quả thì...

- Thì cái gì?

Từ Vân nhếch miệng cười một tiếng, không có áp lực chút nào nói:

- Thì đẹp trai rất nhiều sao?

- Hừ.

Thù Nghiên tự giễu hừ lạnh một tiếng, biểu lộ hơi có vẻ khinh thường:

- Anh tại trước mặt cao thủ chuẩn nhất lưu chỉ sợ ngay cả xách giày cũng không xứng.

Cao thủ chuẩn nhất lưu? Từ Vân quả nhiên sửng sốt một hồi, trong lòng của hắn rất rõ ràng cao thủ chuẩn nhất lưu là khái niệm gì.

Chỗ của hắn, cao thủ chuẩn nhất lưu cũng là có một ít, nhưng mỗi một người tồn tại đều giống như trân bảo.

Thật chẳng lẽ ứng câu cao thủ tại dân gian? Đều hỗn thế giới ngầm?

Từ khi nào thế giới ngầm trở nên đặc sắc xuất hiện như thế?

Nhìn thấy biểu lộ của Từ Vân, Thù Nghiên cũng không có gì có thể nói, dù sao từ đầu nàng cũng không có trông cậy vào bất luận người nào trợ giúp!

- Người cao thủ chuẩn nhất lưu kia là ai?

Từ Vân đưa ánh mắt nhìn về phía Thù Nghiên, lấy thực lực của Thù Nghiên trước khi chưa thụ thương, chỉ sợ cũng là cấp bậc cao thủ chuẩn nhất lưu a?

Thù Nghiên lãnh nhược băng sương đứng tại ở trước mặt Từ Vân, môi son hơi mở lên nhưng một chữ cũng không nói ra.

Từ Vân truy vấn:

- Xem như con chó con mèo cũng phải có tên chứ?

Thù nghiên mắt không biểu tình hỏi lại một tiếng:

- Anh thật sự muốn biết sao?

- Đương nhiên.

- Thật sao?

Từ Vân cảm giác mình bị chơi đùa, trợn trắng mắt.

- Mau nói đi!

Ánh mắt của Thù Nghiên lóe lên một vòng khinh thường lạnh lùng chế giễu, xem ra Từ Vân cũng chỉ là trên miệng nói một chút mà thôi, nếu quả như thật để hắn vì Quả Quả liều mạng, chỉ sợ hắn cũng không làm được. Đương nhiên chuyện này không có gì kỳ quái, Thù Nghiên cũng không cho rằng tất cả mọi người sẽ giống như mình, có thể vì Quả Quả liều mạng.

- Trong tiệm tuyển phục vụ viên, tiền lương một ngàn, bao ăn bao ở bao chữa thương.

Từ Vân nâng lông mày:

- Nếu có hứng thú, đến trong tiệm đưa tin, chúng tôi tùy thời hoan nghênh.

Thù Nghiên thân thể lãnh ngạo lần đầu tiên buông lỏng cảnh giác từ khi cùng Từ Vân nói chuyện với nhau, nàng suy nghĩ một chút, nhưng cũng không có mở miệng nói điều gì.

- Không cần đi theo tôi nữa, nếu không anh sẽ biết tay!

Thù nghiên nói xong, đột nhiên quay người, dưới chân điểm nhẹ nhảy đi.

Lần này, Từ Vân không tiếp tục đuổi theo, khóe miệng giơ lên một vòng mỉm cười, cô gái này có chút thú vị, bị thương nặng như vậy, nhưng tính tình ngông nghênh vẫn không mất, không hổ một chữ "tôn" thêm ở đằng sau tên tuổi, hoàn toàn chính xác có thực lực để cho người ta tôn trọng.

Thời điểm Từ Vân trở lại trụ sở đã qua rạng sáng, sau khi vọt vào tắm rửa qua loa, trở lại trên giường ngồi xếp bằng.

Hai tay đặt tại hai đầu gối, dựa theo nội công tâm pháp một mực tu luyện thổ tức, tiết tấu không chút hoang mang.

Sư phó bảo Từ Vân mỗi ngày kiên trì hô hấp thổ nạp, thanh lọc trọc khí bên trong tim phổi, bảo trì thể nội thanh khí trường tồn. Đây là vì để Từ Vân mau chóng điều chỉnh kinh lạc, khiến cho hắn có thể nhanh chóng thoát khỏi tâm ma bao phủ.

Bạn đang đọc Yêu Nghiệt Binh Vương (Dịch) của Bút Tiên Tại Mộng Du

Truyện Yêu Nghiệt Binh Vương (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi @thuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.