Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 499 chữ

Anh bây giờ mới để ý đến cô, bên má trái của cô sưng đỏ, khóe môi còn dính chút máu.

Lúc đó anh nhìn thấy cô như vậy anh thật sự rất đau.Nhưng anh lại nghĩ đến hình ảnh cô ôm hôn người khác thì anh cũng không để ý đến cảm giác đó nữa. Không phải là anh hết yêu cô lên đối xử với cô như vậy mà là anh còn lí do khác.

Cô đi lên phòng đóng chặt cửa lại, cô lại ngồi khóc một mình. Tay cô xoa lên bụng của mình thì thầm nói".

Con ơi ba thật sự không cần mẹ nữ rồi".

Dần dần dần bụng cô ngày một lớn hơn, cô không biết mình có thể che dấu việc mình mang thai được bao lâu nữa.

Rồi cũng có một ngày cô ta cũng nghi ngờ cô.

"Sao bụng cô lại to hơn trước vậy".

Cô ta và anh đang tình tứ ôm nhau trên ghế, cô ta nằm trong lòng anh nũng nịu, hỏi cô.

Cô ta nhìn chằm chằm vào bụng của cô không tránh khỏi sự nghi ngờ.

Cô đang lau chùi bàn thì nghe cô ta hỏi vậy thì hoảng hốt không biết làm gì. Tay cô vô thức ôm bụng mình lại.

Bây giờ anh mới để ý đến bụng của cô,hình như bụng của cô hơi nhô lên thì phải nhưng anh cũng không để ý nhiều.

"Em đừng để ý cô ta làm gì".

Anh cưng chiều vuốt tóc cô ta nhưng ánh mắt của anh như có như không liếc nhìn cô.

Hành động của anh làm cô đau nhói.

Cô ta không vì câu nói đó của anh mà buông tha cho cô.

"Cô nói gì đi chứ ".

Cô ta hất cằm lên hỏi cô.

"Tôi...".

Cô không biết nói gì cho phải, khuôn mặt cô hơi cúi gằm xuống.

"Chẳng lẽ cô đã có thai sao".

Cô ta hốt hoảng che miệng lại, cô mà có thai thật sự là một bất lợi cho cô ta.

Anh nghe vậy thì khuôn mặt hết sức ngạc nhiên.

Cô thì sợ hãi mặt tái lại, vội vàng giải thích.

"Cô...đừng có nói linh tinh, tôi dạo này ăn hơi nhiều lên mới béo lên thôi".

Khuôn mặt anh trầm hẳn đi hình như anh cảm thấy hụt hẫng thì phải, nếu thật sự cô có thai liệu anh có thể tha thứ cho cô không. Nói thật khi anh nghe Vận Vận nói vậy thì anh có chút vui mừng.

"Tôi đi vào trong bếp nấu cơm ".

Cô vội vàng đi vào trong để tránh mặt cô ta và anh.

Cô cứ tưởng cô ta sẽ không nghi ngờ cô nhưng cô đã sai.

.........

"Tĩnh Nhuệ, tôi sẽ không để hai mẹ con cô sống yên ổn đâu, cô và con cô phải chết".

Tay cô ta nắm chặt tờ giấy khám thai,khuôn mặt hiện lên sự ác độc.

Bạn đang đọc Yêu Càng Nhiều, Hận Càng Sâu! sáng tác bởi buithuyhien2606
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi buithuyhien2606
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.