Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bức thư đe dọa

Phiên bản Dịch · 954 chữ

-Hộc... hộc...

Kim Ngưu thở hổn hển, tay phải đặt lên phía ngực trái

''... Sao tim mình lại đập nhanh như vậy?...''

Trong đầu cô lại hiện lên khuôn mặt của Yết

''...Không được... Sao lại nghĩ về anh ta?... Mình với anh ta đâu có quan hệ gì chứ?...''

Nghĩ đến đây, cô chợt nhớ lại câu nói của anh:

-''Em... không nhớ anh sao?...''

-Anh ta nói vậy là có ý gì chứ? Mình với anh ta đã từng quen nhau? Sao mình không nhớ gì hết?- Ngưu lẩm bẩm, đầu cô bắt đầu đau nhức. Cô đưa tay lên ôm chặt lấy đầu mình

-Tiểu thư?... Người làm tôi lo quá- Tiểu Nhu chạy lại phía cô- Tiểu thư sao vậy? Không khỏe sao?

-Không sao. Không cần lo lắng. Về thôi, Xà Phu sẽ lo đó- Ngưu cố gắng gượng cười

Cô lại nghĩ về anh. Tại sao cô lại đau đầu chứ? Chẳng lẽ trong tâm trí cô, anh là người vô cùng quan trọng mà cô đã quên mất? Nhưng tại sao?... Tại sao cô không nhớ gì cả?... Một chút... cũng không...

----------------------------

-Em đi chơi vui chứ?- Xà Phu hỏi, không liếc Ngưu lấy 1 cái

-Ừm. Em có chuyện muốn hỏi

-Có chuyện gì sao?

-........

Nhận thấy sự im lặng của cô, anh mới ngước lên nhìn xung quanh. Liếc nhìn tất cả bọn người hầu rồi hất tay ra phía ngoài, bọn họ nhanh chóng đi mất

- Giờ thì em hỏi đi

-Em không biết nên bắt đầu từ đâu nữa... Nhưng có vẻ em đã quên đi thứ gì đó... Anh có biết không?- Ngưu ấp úng hỏi

''Nhớ ra rồi?...''

-Hôm nay em đã gặp ai sao?

-Một người con trai có mái tóc cùng đôi mắt màu bạch kim. Anh ta nói anh ta quen em. Điều đó có thật không?

-Hắn ta tên Thiên Yết. Em không được đến gần hắn. Được chứ?- Xà Phu dặn dò

-Nhưng... anh ta có vẻ rất quen. Em cảm giác... chỉ là cảm giác thôi... nhưng anh ấy là... 1 người đặc biệt

Nghe cô nói vậy, trong lòng hắn bỗng trào dâng 1 thứ cảm xúc vô cùng khó hiểu. Như mất hết lý trí, hắn ép chặt cô vào tường, đôi mắt đỏ ánh lên sự thèm khát. Cô ra sức giãy giụa nhưng càng bị hắn giữ chặt hơn

-Không phải em thường rất nghe lời anh sao? Em hãy ngoan ngoãn đi. Chỉ vì tên đó mà em dám phản lại anh sao?

-Không.. hức.. Xà Phu à.... Đừng mà...- Giọng cô run run, bỗng cô khóc nấc lên. Cố gắng dùng tất cả sức lực lên đôi bàn tay, đẩy mạnh hắn ra. Cô bỏ chạy thật nhanh. Đang chạy bỗng cô bị ai đánh đằng sau gáy làm cô ngất đi, Xà Phu chạy theo sau chỉ hét lên đuọc vài từ:

-Thiên Ưng!!! Ngươi định làm gì cô ấy?

-Người quan tâm sao? Tôi đã theo dõi cô ta cả ngày hôm nay và biết rằng cô ta chính là cái người quan trọng mà tên Thiên Yết luôn tìm kiếm. Nếu lấy đi sinh mạng của cô ta, tên đó sẽ phải chịu đựng sự đau khổ giống như tôi. Người biết không... tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu rồi!!- Thiên Ưng nhoẻn miệng cười

-Ngươi dám? Cứ thử động vào 1 sợi tóc của cô ấy xem, ngươi sẽ không bảo toàn được mạng sống của mình đâu

-Người quan tâm cô ta? Cô ta chỉ là thứ mà ngài nhặt về thôi, không phải sao?

-.........

Xà Phu im lặng, hiện tại hắn ta cũng không biết nên nói gì nữa. Hắn lo lắng cho cô, ghen tức khi cô ở gần Thiên Yết. Cái cảm xúc kì lạ gì thế này?

Nhân lúc hắn đang suy nghĩ, Thiên Ưng đã bế Kim Ngưu chạy đi

~

-Em nói sao? Em đã gặp Kim Ngưu rồi nhưng cô ấy không còn nhớ gì hết- Ma Kết nói lớn, nhìn vào mặt Thiên Yết

-.....

-Em nói gì đi. Im lặng thì đâu có giải quyết được vấn đề gì

Không khí im lặng bao trùm toàn căn phòng, cả 2 không ai hé răng nửa lời. Kết cũng đành im lặng mà chờ đợi, cái cảm giác đó... anh chưa từng nghĩ tới. Nếu Xử Nữ bị vậy... anh sẽ làm sao?

-2 người còn ở trong đó không vậy?- Xử Nữ gõ cửa, gọi vào trong

-Ừ. Em vào đi- Kết lên tiếng

Vừa bước vào, cô đã thấy Yết vẫn im lặng ngồi đó. Chỉ khẽ thở dài:

-Haiz. Cậu đừng tự trừng phạt mình như vậy nữa!! Cậu làm vậy không ai vui cả, cậu sẽ nghĩ sao nếu Kim Ngưu thấy cậu như bây giờ?

Xử định tiến đến gần Yết thì bị Kết giữ lại. 1 mũi tên lướt nhanh, đâm mạnh vào tường. Khi mọi người quay lại phía người vừa bắn thì đã không thấy ai,... chỉ cảm thấy Kim Ngưu... đang ở rất gần đây.

Giật mạnh mũi tên ra khỏi bức tường, trên đó có gắn 1 bức thư:

''Trong tay ta là cô gái của cậu. Mau đến gặp ta

Thiên Ưng''

(P/s: Cố gắng đăng chap mới cho mọi người nè~ Hình trên là Thiên Yết và Kim Ngưu. Lâu lắm không đăng ảnh couple này rồi~)


Sang năm mới chúc mọi người vui vẻ, gặp nhiều vận may. Ai đang nung nấu tác phẩm mới thì mau ra nha

~Thôi Au đi xem Táo Quân đây~ Nghe nói năm nay sẽ có nói về anh Cạp nhà ta~

Bạn đang đọc (Yết-Ngưu) Em Là Của Riêng Tôi của MinhnhNguyn4
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.