Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung đột

Phiên bản Dịch · 4249 chữ

Phượng Thần Anh ở trên mi mắt Đường Phi hạ xuống một cái hôn, sau đó dọc theo mí mắt một đường đi xuống. Đường Phi vẫn nằmkhông nhúc nhích, tùy ý động tác của Phượng Thần Anh ở trên người hắn.

“Xem ra ngươi thật sự là biết điều hơn,” Phượng Thần Anh nắm lấycằm Đường Phi cười lạnh nói: “Ta đây sẽ không khách khí hưởng dụng ......” Dứt lời, Phượng Thần Anh cường ngạnh hôn trụ môi Đường Phi, dẫn theo chút ác ý bạo ngược cắn rách môi dưới của hắn, thẳng đến khi truyền đến vị máu tươi mới buông ra, sau đó lại tiếp tục xâm nhập côngphá “thành trì”. Lúc này hắn đã hoàn toàn buông tha kiềm chếvới Đường Phi, chỉ là đem cơ thểcường trángáp ở trên người hắn.

Đường Phi phút chốc mở to mắt – đợi chính là giờ khắc này! Đường Phi mạnh mẽcong đầu gối hung hăng đâm vào bụng Phượng Thần Anh!

“A!” Phượng Thần Anh thét lớn một tiếng, bụng mềm mại bỗng truyền đến đau nhức làm cho hắn không tự giác buông hai tay ra ôm lấy bụng, hắn còn chưa kịp phản ứng, Đường Phi đã nhanh tay rút ngân trâm trên đầu hắn đặt vào yết hầu, mạnh mẽ lật người ápphía trên y.

“Ngươi nghĩ rằng ta thật sự để người khác khi dễ như vậy?” Đường Phi khinh miệt giương lên khóe miệng, trong mắt lạnh như băng: “Dám khi dễ Đường Phita, xưa nay đều không có kết cục tốt.”

Bởi vì bụng đau đớn vẫn còn chưa dứt, Phượng Thần Anh nhíu mày chịu đựng cảm giác buồn nôn đang dâng lên, lạnh lùng quét qua ngân trâm sắcnhọn Đường Phi đang để ở yết hầu hắn, thanh âm lạnh lùng nói: “Đường Phi, ngươi dám.” Hắn thật không ngờ, Đường Phi cư nhiên lại làm bộ thuận theo, ở thời điểm hắn thả lỏng cảnh giác lại cho hắn một đòn chí mạng, nếu người bình thường nhận lấy một đòn này, nhất định trong nháy mắt mất đi sức chiến đấu!

“Ngươi xem ta có dám hay không?” Đường Phi đem mũi nhọn ngân trâm trên yết hầu Phượng Thần Anh đè mạnh hơn, tận lực bỏ qua một điểm máu nhỏ rỉ ra khiến bản thân bắt đầu chóng mặt(hy vọng các bạn còn nhớ Phi Phi sợ máu), hung hăng nhìn chằm chằm Phượng Thần Anh nói: “Hôm nay không phải ngươi chết thì chính là ta chết !”

“Hừ,” Phượng Thần Anh không chút nào để ý lạnh lùng cười, trong giọng nói mang theo sát ý: “Giết ta, ngươi cho là còn có thể rời đi nơi này?”

“Ta có ngươi đi theo lót đường, cũng rất đáng giá!” Đường Phi tàn nhẫn cười, dẫn ra một đôi môi vừa bị hôn cắn đến sưng đỏ,còn mang theo vài điểm máu tươi, cư nhiên tạo ra loại hương vịtuyệt diễm. Vài sợi tóc khẽ phất phới trước mặt Phượng Thần Anh, một loại mùi thơm ngát mê người lúc có lúc khôngxâm nhập chóp mũi, trêu chọc tâm lý hắn lại ngứa ngáy.

Phượng Thần Anh có chút ảo não, chính mình ở loại thời điểm này còn có thời gian suy nghĩmiên man, Đường Phi hiện tại là thật muốn giết hắn,hắn cư nhiên còn đối với ngườita cảm thấy “tính thú” như vậy!

“Nguyên lai ngươi muốn cùng ta tự sát a!” Phượng Thần Anh thu hồi lãnh sâm cùng sát ývừa rồi, thay đổi một bộ biểu tình bừng tỉnh đại ngộ nói: “Ngươi thích ta hẳn là nên sớm nóimột chút, chúng ta đi tìm một địa phương phong cảnh như tranh cùng chết, không phải sẽ đẹp hơn sao?”

Đường Phi ánh mắt lạnh lùng nhìn sắc mặtthay đổicủa Phượng Thần Anh, không mang theo một tia cảm tình nói: “Ngươi yên tâm, ta hiện tại cũng có thể cho ngươi chết rất mỹ cảm, dùng ngân trâm này thử phá rách động mạch của ngươi xem như thế nào? Hình ảnh máu tươi phun bắn lên nhất định sẽ rất đẹp.”

“Khụ khụ,” Phượng Thần Anh nghiêm trang nói: “Điều này sao có thể? Ta tuyệt đối không cho phép máu tươi dơ bẩn làm ô nhiễm sự xinh đẹpcủa ngươi, cho nên, chúng ta vẫn là nên đổi một kiểu chết khác đi!”

Thái dương Đường Phi gân xanh nổi lên, kẻ này đã chết đã đến nơi còn có thể nói đùa, chẳng lẽ hắn nghĩ ta thật không dám giết người sao?

Ngân trâm trong tay khẽ kéo một đường, lần này trên cổ Phượng Thần Anh sẽ không còn là một cái chấm đỏ, mà là một đạo tơ máu uốn lượn theo cổ nhỏ xuống vải lụa mỏng trên giường.

Tận lực làm cho lực chú ý của chính mình đặt ở trên đỉnh đầuPhượng Thần Anh, ổn định thanh âm nói: “Ta thích nhan sắcđỏ thẫm, dùng máu của ngươi là thích hợp nhất!”

“Phải không?” Phượng Thần Anh nở nụ cười khó hiểu, thanh âm có vẻ tâm trầm vô cùng: “Nếu ngươi đã nói thích, như vậy tùy tiện đi......”

Đường Phi còn chưa phản ứng xem lời Phượng Thần Anh nói là ý tứ gì, đối phương bỗng nhiên đưa cổ hướng tới cây ngân trâm kia!

“Ngươi điên rồi!” Đường Phi quát to một tiếng quăng đi ngân trâmtrong tay, đáng tiếc đã muộn một chút, cổ Phượng Thần Anh đã hoàn toàn bị rách một đường, máu tươi nhanh chóng chảy ra.

Đường Phi thất tha thất thểu đứng dậy thối lui về phía sau, đầu váng mắt hoa nhìn Phượng Thần Anh trên người đầy máu đang đứng lên, nhe răng cười đi từng bước mộttơi hắn.

Cảm giác chóng mặt mãnh liệt truyền đến, chóp mũi là mùi máu tươi quen thuộc truyền đếnkhiến người ta buồn nôn. Đường Phi theo bản năng muốn tránh xa màu đỏ tươi kia, bộ dáng Phượng Thần Anh ở trước mắt hắn đã dần mơ hồ, chỉ còn lại một màu hồng chói mắt.

Phượng Thần Anh cười lạnh nhìn Đường Phicước bộ phù phiếm, lá gan nhỏ như vậy còn muốn giết người? Chỉ sợ là cả một con gà cũng giết không được! Hắn chính là cược Đường Phi không dám giết hắn, cược Đường Phi không đủ ngoan!

Đi từng bước một tới gần Đường Phisắc mặt đang càng ngày càng tái nhợt, vừa muốn nói gì đó, đã thấy ngườitrước mắt bỗng nhiên ngã xuống!

Phượng Thần Anh sửng sốt, theo bản năng nâng tay tiếp được Đường Phi, cúi đầu liền thấy, hắn cư nhiên đã bất tỉnh?!

Ưu nhi ở ngay thời điểm Đường Phi hét lớn, cũng bất chấp mạng nhỏ của mình, kinh hoàng vọt vào, tình huống trước mắt thiếu chút nữa lại dọa hắn ngất xỉu!

Cái này, đây là cái tình huống gì?! Phượng Thần Anh bị thương một thân đều là máu, còn Đường Phi thì ngất xỉu đi không biết sống chết!

“Còn thất thần làm gì! Đi gọi Cốc Dương!” Phượng Thần Anh nhìn cũng không nhìn Ưu nhi, trầm giọng quát.

“Dạ, dạ!” Ưu nhi quả thực chính là té chạy đi.

Đường Phi này, hắn đả thương người, như thế nào lại tự mình ngất xỉu?! Phượng Thần Anh có chút buồn bực, điểm huyệt cầm máu cho chính mình, sau đó một phen ôm lấy Đường Phi đem đến trên giường.

Đứng ở trước gương đồng xem xét thương thế bản thân, miệng vết thương không sâu, chẳng qua chạm đến mạch máu mới chảy nhiều máu như vậy. Phượng Thần Anh chán ghét nhìn một chút, sau đó cởi áo khoác tùy ý ném trên mặt đất.

Cốc Dương rất nhanh đã tới, Ưu nhi đang thất kinh đi theo ở phía sau.

“Ta nói Phượng đại các chủ! Ngài có thể giúp đỡ buông tha tiểu nhân không! Mỗi lần gọi ta tới nếu không phải thời điểm ta đang cao hứng, thì chính là ta đang hưởng ôn nhu hương, ngươi.....” Nguyên bản Cốc Dương còn đang lải nhải thầm oán, thì nhìn đến Phượng Thần Anhmột thân đều là máu, thanh âm bỗng cất cao: “Ngươi như thế nào vậy?” Dựa vào một thân thần công của Phượng Thần Anh, cư nhiên còn có người có thể đả thương hắn?!

“Câm miệng!” Phượng Thần Anh mặt bình tĩnh quát khẽ. Cốc Dương lập tức ngừng lên tiếng, vẻ mặt nghiêm túc đi qua xem vết thương cho hắn.

“Nhìn hắn trước xem tại sao lại như vậy.” Phượng Thần Anh ngón tay chỉ vào Đường Phi đang nằm ở trên giường hôn mê bất tỉnh.

Cốc Dương quay đầu, trên thân thể Đường Phi phủ kín hôn ngân, thậm chí ngay cả đôi môi mỏng manh lúc này đều sưng đỏ không chịu nổi. Bộ dáng này cho dù là ngốc tử đều có thể nhìn ra vừa mới bị người chà đạp, Cốc Dương nhíu mày, chẳng lẽ là hắn đả thương Phượng Thần Anh ?

Cốc Dương vuốt cằm nhìn chằm chằm thân thể Đường Phi: rắn chắc trắng nõn, vân da cân xứng, mê đắm nói: “Các chủ, còn phải xem sao? Nhất định là ngươi càn rỡ thái quá, mỹ nhân chịu không nổi nên mới ngất đi thôi!” Chậc chậc, thân thểPhương Lâmnày thật đúng là rất mê người!

“Bộp” một tiếng, đầu Cốc Dương bị người đánh nghiêng sang một bên, sắc mặt Phượng Thần Anh quả thực so với mực còn đen hơn, hắn đã quên che kín lại thân thể Đường Phi!

Cốc Dương vuốt má bị đánh đau, vẻ mặt cầu xin nói với Phượng Thần Anh: “Cái này không liên quan tới ta a......” Rõ ràng là chính ngươi không cẩn thận!

“Quản hảo ánh mắt của ngươi! Cái gì nên nhìn, cái gì không nên nhìn không cần chủ tử như ta đến dạy ngươi!” Phượng Thần Anh tiến lên lấy tấm chăn phủ lên trên ngườiĐường Phi, lạnh lùng nói với Cốc Dương.

“...... Dạ.” Cốc Dương khóc không ra nước mắt, lại lấy danh hào chủ tử ra áp người!

“Khụ khụ,” Cốc Dương sửa sang lại một chút suy nghĩ, tiến lên nói: “Cái kia, thuộc hạ có hay không giúp công tử xem mạch tượng?”

Phượng Thần Anh không có trả lời, chỉ là nghiêm mặt đem cánh tay nhỏ bé của Đường Phi từ trong chăn kéo ra. Cốc Dương nhanh chóng đi qua bắt mạch, thật lâu sau, Cốc Dương vẻ mặt nghi hoặc mới nói với Phượng Thần Anh: “Này, cái này không giống như miệt mài quá độ mà ngất xỉu a......”

“Vô nghĩa!” Phượng Thần Anh gầm lên một tiếng: “Hắn là bỗng nhiên ngất xỉu, ta căn bản không có chạm qua hắn !”

“Bỗng nhiên liền...... A, hắn tỉnh!” Cốc Dương chỉ vào Đường Phi nói, Phượng Thần Anh lập tức quay qua.

Đường Phi vừa mới mở to mắt, liền nhìn đến máu trên cổ của Phượng Thần Anh, trước mặt lại hoa lên, tiếp tục hôn mê bất tỉnh.

“......” Phượng Thần Anh sắc mặt thay đổi liên tục, Đường Phi vừa nhìn thấy hắn liền ngất xỉu là ý tứ gì?! Hắn thật khủng bố như vậy?!

“Phốc ~” Cốc Dương không sợ chết nở nụ cười ra tiếng, Phượng Thần Anh lập tức vẻ mặt sát khí nhìn Cốc Dương.

Cốc Dương nhanh chóng giơ lên hai tay nói: “Thuộc hạ không phải đang cười ngài! Là vị ‘Phương Lâm’ công tử này,hắn, nguyên lai là sợ máu!”

“Cái gì?” Phượng Thần Anh vẻ mặt chờ đợi lắng nghe, lạnh lùng nhìn Cốc Dương hỏi.

Cốc Dương cũng không dám chần chờ, nhanh chóng giải thích: “Chính là có một sốngười nhìn đến máu sẽ té xỉu, nghiêm trọng hơn chính là nhìn thấy một chút đã sợ tới mức hôn mê đi, đây là một loại bệnh, không có cách nào điều trị!” Hắn hành y nhiều năm, xem qua không ít bệnh nhân như vậy, tuy rằng không biết vìnguyên nhângì, nhưng một chút cũng không ngạc nhiên!

Phượng Thần Anh cái này thật sự là không biết là nên giận hay nên cười, rốt cuộc là thế nào, cái người nói thích màu sắc đỏ thẫm, muốn giết hắn lót đường, cư nhiên là loại thấy máu liền xỉu?!

“Cái kia, lão gia, ta cảm thấy vị công tử này thật ra không nghiêm trọng, chỉ là đừng cho hắn thấy máulà tốt rồi. Nhưng còn vết thương của ngài......” Cốc Dương nhìn chằm chằm miệng vết thương nhỏtrên cổPhượng Thần Anh, nếu không thoa dược chỉ sợ sẽ lại bắt đầu đổ máu !

Phượng Thần Anh cúi đầu nhìn một thân hỗn độn của chính mình, lại bật cười, hắn cư nhiên bị một tiểu nam sủng không có võ công,thấy máu liền xỉu, chỉ biết nói miệng,đảthương thành như vậy?

“Thôi thôi,” Phượng Thần Anh bất đắc dĩ phất tay: “Đến ta chỗ đi, mất công tiểu tử này tỉnh lại thấy ta lại ngất xỉu.”

“Dạ.” Cốc Dương cung kính nói, sau đó vụng trộm liếc nhìn Đường Phi đang hôn mê, đây rõ ràng là loại hình lão gia chán ghét nhất, như thế nào để bụng như vậy a?

“Đem phòng ốc rửa sạch sẽ, đừng cho hắn nhìn thấy máu hoặc là ngửi được mùi máu tươi.” Phượng Thần Anh nói với Ưu nhi.

“Dạ, lão gia.” Ưu nhi lập tức quỳ xuống đáp.

“Chiếu cố tốt hắn.” Phượng Thần Anh quay đầu nhìn Đường Phi liếc mắt một cái, mới dẫn Cốc Dương rời đi.

Đợi Phượng Thần Anh vừa đi, Ưu nhi nhanh chóng đứng lên đi về phía Đường Phi, đánh bạo mở chăn bông phủ trên người ra, nhìn thấy khắp nơi đều là hôn ngânđỏ tươi chói mắt, rốt cục nhịn không được khóc ra.

“Công tử, thực xin lỗi, là Ưu nhi vô dụng, cứu không được người......” Ưu nhi cầm tay Đường Phi thấp giọng khóc, sau đó nhìn đến máu trên giường, Ưu nhi cắn răng chịu đựng thống khổ trong lòng đem những thứ dính máu đều ném đi sạch sẽ, sau đó bắt đầu cọ rửa sàn.

Đợi Đường Phi tỉnh lại, đã là giữa trưa ngày hôm sau.

Lắc lắc đầu, Đường Phi chống thân mình đứng lên đi ra ngoài. Trên người hắnđã thay đổi một kiện áo lótsạch sẽ, phòng ốc cũng đã đượclau dọnchỉnh tề, thậm chí ngay cả ra giường cũng thay đổi hoàn toàn mới, không khí trong phòng cũng tự nhiên thanh tỉnh không có một chút huyết khí. Ưu nhi tay chân luôn luôn sạch sẽ lanh lợi.

“Công tử! Ngài tỉnh?!” Ưu nhi trên tay bưng một ít đồ ăn, thấy Đường Phi tỉnh liền cao hứng vội vàng chạy tới.

“Ân.” Đường Phi nhẹ nhàng gật gật đầu, Phượng Thần Anh cư nhiên không có thừa dịp hắn hôn mê giết hắn, thật đúng là kỳ tích, hắn còn tưởng rằng chính mình chết chắc rồi chứ.

Ngửi được mùi đồ ăn trên tay Ưu nhi, Đường Phi có chút ngượng ngùng nói: “Ta đói bụng......”

“Nha, là nô tài hồ đồ!” Ưu nhi nhanh chóng đem đồ ăn đưa tới trong phòng, sau đó lưu loát giúp Đường Phi chuẩn bị đồ rửa mặt, một bên hầu hạ hắn một bên nói: “Đợi công tử rửa mặt xong là có thể ăn cơm, bởi vì công tử thân mình không tốt lắm, Ưu nhi nấu cho ngài chút cháo tổ yến, còn có một ít điểm tâm khai vị.”

“Cám ơn ngươi.” Đường Phi tự đáy lòng đối Ưu nhi nóicảm tạ, hắn biết Ưu nhi đối với hắn rất tốt, chỉ là mệnh lệnh của chủ nhânkhiến cho hắn không thể không làm một ít chuyện tình trái lương tâm.

“Công tử......” Ưu nhi đỏ hốc mắt, cố gắng lộ ra một cái tươi cười, làm bộ vui vẻ nói: “Công tử rửa mặt xong thì trước hết dùng cơm đi, đồ đạc này nọ để Ưu nhi tới thu thập là được rồi.”

Đường Phi gật gật đầu, cũng không nói gì nữa bước lại bàn ăn cơm. Tất cả đều là thứcăn nhẹ ngon miệng, thực hợp khẩu vị hiện tại của Đường Phi.

Vừa mới buông chén đũa, chợt nghe ngoài cửa có người kêu lên: “Các chủ đến!”

Đường Phi sửng sốt, Các chủ? Là ai vậy? Ưu nhi xanh mặt, nhanh chóng nâng Đường Phi dậy nói: “Công tử, là lão gia đến đây, chúng ta phải đi ra ngoài nghênh đón!”

Phượng Thần Anh?! Đường Phi đầu óc tràn ngập dấu chấm hỏi, hắn như thế nào lại đổixưng hô? Kỳ thật, bởi vì bình thường bọn hạ nhânnơi này đều trực tiếp tôn xưng Phượng Thần Anh là “lão gia”, rất ít khi gọi hắn là Các chủ, chỉ có những trường hợp chính thức mới có thể xưng là “Các chủ”. Đường Phi đi vào nơi này cho đến nay, thật đúng là lần đầu tiên nghe được danh hiệu “Các chủ” này của Phượng Thần Anh.

Rút bàn tay lại, Đường Phi một lần nữa ngồi xuống cầm lấy chiếc đũa gắp một chút măng tươi, bỏ vào trong miệng chậm rãi ăn.

“Công tử ? !” Ưu nhi kinh ngạc nhìn Đường Phi: “Lão gia đến đây, chúng ta ......”

“Hừ,” Đường Phi cười lạnh một tiếng, nói: “Hắn có tay có chân cũng biết đường đi, cần gì chúng ta phải đi tiếp?”

“Này......” Ưu nhi ứa ra mồ hôi lạnh, Đường Phi không đi ra nhưng hắn phải ra ngoài! Ít nhất còn có thể giúp Đường Phi nói một chút lời hay trước? Nhìn nhìn Đường Phiđang thờ ơ, Ưu nhi cắn môi chạy ra ngoài.

“Nô tài tham kiến Các chủ !” Ưu nhi quỳ gối trước mặt Phượng Thần Anh cung kính nói.

“Chủ tử của ngươi đâu ?” Trên cổ còn quấn một vòng băng vải màu trắng,Phượng Thần Anh nghe vậy nhíu mày, hắn đã đến đây một hồi lâu, Đường Phi cư nhiên một chút động tĩnh đều không có ? !

“Công tử hắn, hắn......” Ưu nhi không dám ngẩng đầu nhìn Phượng Thần Anh, ấp úng không biết nên trả lờinhư thế nào.

“Hừ !” Phượng Thần Anh hừ lạnh một tiếng, lướt qua Ưu nhi lập tức hướng trong phòng đi vào.

Mặc Trúc ý bảo Ưu nhi đứng lên đi theo, Ưu nhi gật gật đầu theo vào. Mặc Trúc cũng bảo vài tên người hầu đứng đợi trong sân, sau đó cũng đi vào.

Biết Phượng Thần Anh vào đến, Đường Phi khóe mắt cũng không nâng một chút, thưởng thức hương vị đồ ăn, hoàn toàn xem người đến là vô hình.

Phượng Thần Anh cũng không nói gì, trực tiếp ngồi ở đối diệnĐường Phi, mắt nhìn vài đĩa rau trộntrên bàn, nói: “Lấy cho ta một đôi đũa đến.”

“Lão gia ?” Mặc Trúc trong nháy mắt dại ra, không rõ ý tứPhượng Thần Anh.

“Nghe không hiểu lời ta nói?” Phượng Thần Anh không hài lòng nói.

“Lão gia, thỉnh dùng.” Ưu nhi sớm đã chuẩn bị tốt một bộ chén đũa mới, chỉnh tề bãi đặt ở trước mặt Phượng Thần Anh.

Phượng Thần Anh nhìn nhìn mấy miếng măng còn lại, mỉm cười gắp lấy một miếng để vào trong miệng, học theo bộ dáng Đường Phi chậm rãi nhai, Phượng Thần Anh vẫn là cười nói: “Tư vị không tồi.”

Đường Phi đem chiếc đũa đặt lại, quay đầu nói với Ưu nhi: “Ưu nhi, đem mọi thứ thu hồi đi, ta hiện tại đã ngán.”

“Làm càn!” Mặc Trúc mặt mang sát khí trừng mắt nhìn Đường Phi, cả giận nói: “Phương Lâm công tử, ngươi nhiều lần lặp đi lặp lại vô lễvới Các chủ như thế, ngươi thật cho rằng ta không dám giết ngươi?” Đêm qua Các chủ mang theo thương tích từĐông việnvềDiên Phi viện, tuy rằng cái gì cũng đều không nói nhưng Mặc Trúc cũng đoán được bảy tám phần, nhất định là nam sủng to gan lớn mật này làm bị thương Các chủ !

Đường Phi lạnh lùng nhìn thiếu niên mười sáu tuổi trước mắt này, giương lên một nụ cười châm biếm, khinh miệt nói: “Đồ trẻ con.”

“Ngươi !” Đoản kiếm trong tay Mặc Trúc đã ra khỏi vỏ, thẳng tắp hướng đến Đường Phi. Ưu nhi cả kinh, thân hình chợt lóe liền đẩy Đường Phi ra,che ở trước mặt hắn, tay không cùng Mặc Trúc giao chiến.

Đường Phi sắc mặt tối đen xem hai thiếu niên kia đánh nhau, tâm tình không tốt tới cực điểm. Quay đầu trừng mắt nhìn Phượng Thần Anh nói: “Ngươi còn không mau gọi bọn hắn dừng tay ? !” Hắn tới nơi này chẳng lẽ muốn xem đánh nhau ? !

Phượng Thần Anh ngạc nhiên nhìn Đường Phi, cười nói: “Ta còn nghĩ đến ngươi không nhìn thấy ta chứ? Nguyên lai không phải a!”

Đường Phi thật sự hối hận tối hôm qua như thế nào lại không giết chết xú tiểu tử đáng giận này!

Phượng Thần Anh thấyĐường Phi thật sự muốn phát hỏa, cũng sợ hai người kia lại làm ra điểm huyết tinh gì đó khiến hắn ngất đi, mới dùng khí thế ngất trời nói với Ưu nhi cùng Mặc Trúc: “Đều dừng tay.”

Phượng Thần Anh vừa dứt lời, Mặc Trúc cùng Ưu nhi đều nhất tề ngừng tay, trở lại bên ngườichủ nhân.

“Công tử, người không sao chứ?” Ưu nhi khẩn trương nhìn Đường Phi, Đường Phi thái dương co rút, trầm giọng nói: “Ta không phải nữ nhân, không mảnh mai như vậy!”

“Là Ưu nhi hồ đồ!” Ưu nhi sợ tới mức cúi đầu, hắn chưa từng có ý khinh công tử là nữ nhân !

“Bỏ đi......” Đường Phi bất đắc dĩ nói, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm Phượng Thần Anh: “Ngươi lại muốn ngoạn cái gì?”

Phượng Thần Anh hé miệng cười, sau đó làm ra một bộ dáng chân thành nói: “Ta là cố ý đến giải thích chuyện tình ngày hôm qua, là ta quá xúc động, thực xin lỗi.”

Mặc Trúc cùng Ưu nhi đồng thời chấn động, vẻ mặt bất khả tư nghị, lão gia hướng công tử giải thích? Không đúng không đúng, hẳn chưa từng trước mặt bất kỳ ai nhận bản thân mình sai lầm, lão gia trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn cư nhiên lạihướng người khác giải thích?!

Đường Phi nhíu mày, thanh âm lạnh lùng nói: “Không cần.”

“Uy,” Phượng Thần Anh có chút ủy khuất, mếu máo nói: “Ta lớn như vậy nhưng là lần đầu tiên đối người khác nói thực xin lỗi, nể mặt mũi ta nói một câu ‘Ta tha thứ cho ngươi’ thế nào?”

Nhìn đến Phượng Thần Anh kia vốn tuyệt sắc âm ngoan, nay lại vẻ mặt ủy khuất nhìn chính mình, Đường Phi thật đúng là có điểm chịu không nổi, hắn nhớ rõ ràng tối hôm qua Phượng Thần Anh không có bị thương đến đầu, như thế nào hôm nay lại trở nên không bình thường ?

Thấy Đường Phi vẫn là bộ dáng bất vi sở động, Phượng Thần Anh càng thêm ủy khuất nói: “Tuy rằng ta tối hôm qua hơi quá phận một chút, nhưng ngươi sau đó cũng đã báo thù, chúng ta huề nhau lần này, thế nào?”

Đường Phi chau mày nhìn Phượng Thần Anh, Phượng Thần Anh vẻ mặt mong chờ nhìn hắn. Ưu nhi cùng Mặc Trúc đã sớm sợ tới mức vẫn cúi đầu không dám nâng, lão gia hôm nay thật sự là thần thái quỷ dị, cùng với việc sủng ái đám công tử thị cơ trước đây hoàn toàn không giống!

“Thôi được......” Đường Phi thật sự có chút bất đắc dĩ, hắn tốt xấu gì cũng hơnPhượng Thần Anh vài tuổi, một đại thúc gần ba mươi lại đi so đo cùng mộtmao đầu tiểu tử hai mươi tuổi mới ra đời, cũng quá mất phong độ!“Ta tha thứ ngươi......”

“Thật sự ?” Phượng Thần Anh vẻ mặt vui sướng nhìn Đường Phi, vừa muốn nói cái gì, ngoài cửa liền vang lên thanh âmquản gia Thiết Hoán: “Khởi bẩm Các chủ, Hiền vươngđã đến, đang ở đại sảnh chờ.”

“Tiểu Nhan?” Phượng Thần Anh nghi hoặc, hắn như thế nào đến đây? Chẳng lẽ là có chuyện gì?“Ta đêm nay lại đến tìm ngươi.” Phượng Thần Anh xin lỗi hướng Đường Phi cười cười, sau đó có chút vội vàng rời đi.

Đợi mấy người liên can của Phượng Thần Anh đi hết, Đường Phi mới nhẹ nhàng thở ra, Phượng Thần Anhnày, rốt cuộc tới làm gì? Chẳng lẽ chỉ vì nói xin lỗi ? Tối hôm qua quan hệ của bọn họ căng thẳng như vậy, hắn nghĩ đến Phượng Thần Anh hôm nay nhất định sẽ tìm hắn tính sổ chứ.

Đường Phi ngưng mắt trầm tư, Phượng Thần Anh sẽkhông có âm mưu gì nữa đi?

--------------

Bạn đang đọc Xuyên Việt Chi Quy Đồ của Bích Thuỷ Mai Lạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.