Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi tiệc trà ở Ondo (2).

Tiểu thuyết gốc · 1876 chữ

Buổi tiệt trà được tổ chức tại Ondo, có rất nhiều người tới tham gia và họ mặt trên người những bộ lể phục vô cùng đẹp mắt, Ngân và Bobo cũng tới tham gia và trong bữa tiệc họ gặp lại vài người quen là Toto, Vivi và Lunar cùng họ thi phối đồ xem kỹ năng của mình ra sao.

"Nikki, Mumu cậu ấy chạy đi đâu rồi?"

"Tớ cũng không biết nữa, có thể là cậu ta đi ăn thôi ."

"Ừm, vậy chúng ta cũng đi xung quanh chơi đi, có rất nhiều đồ ăn ngon nữa nhìn hấp dẫn làm sao, đặc biệt có rất nhiều anh đẹp trai ở đây thích ghê, đi thôi Nikki." Ánh mắt Bobo sáng lấp lánh nhìn ngó khắp nơi, bước chân cũng nhanh hơn.

"Ừm, Bobo đợi tớ."

"Tinh, Tinh" Có một tin nhắn được gửi đến cô vội mở ra xem "Sau này có gặp tao thì cứ làm như không quan biết, tự lo cho mình khi tao không bên cạnh, tao có việc cần làm không quay lại gặp mầy được rồi."

"Tại sao?" Cô trả lời tin nhắn.

"Khó nói lắm, sau này tao kể cho nghe." Đây cũng là tin nhắn cuối cùng mà Huỳnh đã gửi cho cô, cô có một sự bất an không biêt là gì đang dần hình thành ngày càng lớn và không rõ nguyên nhân.


Khi trời gần tối Thì Huỳnh mới tới buổi tiệc trà, bởi người nào đó đang khó chịu nên đi chỗ này tới chỗ kia, đến khi chán rồi mới tới buổi tiệc. Cô bước xuống xe giống như bước ra khổi cánh cửa địa ngục, cảm thấy tinh thần và linh hồn của mình bị hành hạ bể thành mảnh vụn, ngồi trên xe 6 giờ như ngồi 60 năm...... Cô uể oải định đi tìm Ngân và Bobo, nhưng không được cô phải kheo sát vị Ôn Thần nhầm là Đại Thần đi chào hỏi những người xung quanh, đi cùng là cô thư ký mà sự xuất hiện của cô ta ở trong game rất ít nên cô cũng không chủ ý lắm, nhưng cứ cảm thấy có gì đó rất lạ, cảm giác thân quen không nói thành lời này làm người ta thấy khó chịu. Nhân lúc Đại Thần đang nói với vài người nhìn có vẻ như là người của ban tổ chức cuộc thi, cô nhân lúc này mà đi lại cái bàn gần mình nhất lấy đồ ăn ăn thật no, đến khi đã no bụng cô mới dừng lại. Cô đi dạo vài vòng cho tiêu thì vô tình trong thấy 2 người Royce, Neva đang nói chuyện với nhau, đi thêm một đoạn lại thấy người đã gây cho mình áp lực khủng bố kia nên vội đi hướng khác.

Bởi vì nơi tổ chức buổi tiệc trà này rất rất rộng, nên cô tìm Ngân và Bobo mãi vẫn chưa thấy người đâu, cô đành ngồi xuống băng ghế dài đặt trong vườn hoa, hoa ở đây chỉ có một loại là hoa Tường Vi, trong những bông hoa này thật đẹp và mỏng manh khi nhìn dưới ánh trăng dịu dàng.

[Sao hả? Cảm giác khi tham gia một buổi tiệc như thế nào? Có thích hông nè]

"Cũng được, có cả tôm hùm lớn ăn rất ngon"

[Cho nên mới nói, chỉ cần đi theo Đại Thần là có ăn, muốn ăn cái gì thì ăn]

"Mầy nghĩ tao không thể tự mình kiếm tiền hả? Đó gọi là đi theo ăn bám đó biết chưa."

[.......]

Đang ngồi tám cùng Hệ Thống thì nghe thấy có người đang nói xấu sao lưng mình.

"Chúng ta đợi ở đây đi Nikki, tớ cá là cậu ấy đang ăn thịt 3 chỉ ở đâu đó thôi ăn đến nỗi cái bụng phình to, đâu có rảnh để đi tìm chúng ta, cậu ta là heo chứ có phải mèo đâu."

"Bobo à, cậu đừng có nói H... Mumu như vậy."

"Cậu đừng nói tốt cho cậu ấy như vậy chứ, tớ thật ghen tỵ với Mumu" Bobo nói nữa đùa nữa thật.

Trán của cô nỗi gân xanh khi nghe thấy có người nói xấu mình, nhịn không được xúc động đánh người, phải nhịn. Cô dùng Điện Thoại gửi tin nhấn cho Ngân.

"Có dùng Mumu rối không?"

Ngân thấy Huỳnh nhấn tin đến thì trả lời.

"Tao dùng rồi, thiết lập mọi thứ đâu vào đấy không có gì sai hết."

"Sao không thấy đi cùng mày?"

"Không biết nữa, chắc chút nữa sẽ quay lại thôi."

"Ukm, cứ sử dụng những gì chúng ta có để vượt qua những khó khăn, đừng cố chấp nữa."

"Tao muốn tự mình thực hiện."

"Mày muốn thua nhanh một chút sao!"

"Sao mày nói vậy?"

"Rất có thể tao với mầy sẽ phải đối mặt với nhau trong những trận thi đấu sắp tới, tao sẽ không nhường phần thắng cho mầy đâu."

"Không thể nào? Tại sao chứ?" Câu hỏi của Ngân không được trả lời, cô đợi tin nhấn tiếp theo nhưng mãi không thấy hồi âm nên đành từ bỏ.

Cô thư ký thấy cô đang ngồi trên ghế bên vườn hoa thì chạy lại nói: "Tiểu An chúng ta đi thôi, Đại Thần đang đợi cậu đấy."

"Ukm"


Tại một căn phòng vô cùng rộng rãi và sang trọng, cách bày trí mang phong thái tao nhã với màu chủ đạo đen trắng kết hợp. Ở mỗi góc trong căn phòng điều đặt một chậu cây cảnh và một tủ sách bằng gỗ bên trong có rất nhiều loại sách khác nhau. Chính giữa là một bộ sofa màu trắng với những họa tiết uống lượn trong rất đẹp, có 2 người đang ngồi đối diện nhau mắt lớn trừng mắt nhỏ cứ như vậy kéo dài đến 5 phút.

"Chị có thể đừng nhìn em như vậy nữa được không."

"À... ukm xin lỗi."

"Em muốn uống nước."

"Để tôi đi lấy cho cậu."

"Em đối."

"Tôi đi làm cơm."

"Em muốn đi dạo."

"Tôi đi cùng."

"......."

"......."

Một bên là Huỳnh luôn tìm mọi cách để trốn thoát, một bên là cô thư ký của Đại Thần luôn thực hiện tốt mọi yêu cầu mà cô đưa ra. Cô chỉ muốn nhận lúc người nào đó không có ở đây mà chuồn đi không nghỉ đến người thư ký này lại khó đối phó đến vậy, nhưng nếu quan sát kỹ thì thấy tính cách người này rất giống một người mà cô quen trước khi xuyên.

"......" Nghỉ kỹ xem, rốt cuộc là giống ai đây, người mình quen biết rất ít.... Là ai ta.... O.o Không lẽ là nó, nó cũng xuyên vào đây luôn, phải thử nghiệm một chút rồi mới xác định được.

"Chị có biết bài thơ 'Hoa Xuyên Tuyết' không?"

"Cái này tôi cũng biết một chút...."

"Oh, chị đọc cho em nghe thử đi."

"Ukm."

[Bất ngờ gặp được hoa xuyên tuyết.

Giữa Mạc Tư Khoa trắng ngập đàng.

Ước gì người được như hoa nhỉ.

Nỗi đời khắc nghiệt vẫn hiên ngang.]

"Hay thật làm sao chị biết được bài thơ này vậy!"

"À, lúc trước có một người hay đến nhà chơi với chị của tôi, bọn họ cũng hay tìm đọc mấy loại này, còn thích chơi game......"

Huỳnh đã có thể xác định được người trước mặt mình là ai rồi.

"Chị à, theo như em biết thì chị làm gì có người chị nào đâu, trong nha chi là con một."

"Cái này......"

"Không biết 2 người chị nói đến là ai vậy?"

"Bọn họ...... là là người quen của tôi."

Huỳnh nhìn cô thư ký một chút rồi nhìn đi chỗ khác, miệng ngâm nga vài câu.

[Mùa nào hoa cúc chẳng nở hoa

Thu nào rồi lại nở thật to

Đưa chuột hết đâm rồi lại nhích tới

Đậu nành cứ thế tuôn chảy ào]

"Cái này.... Cái này là...." Cô khi nghe cậu đọc xong thì nói không nên lời, khóe miệng giặt giật không ngừng, đây là bài thơ lúc trước cô nghe chị của mình từng đọc qua.

"Chị có ổn không."

"À xin lỗi, tôi không sao."

"Ukm...."

"Cậu thật giỏi biết nhiều thứ như vậy."

"Không có đâu chị nói quá, em không biết gì hết hahaha." Cái phản ứng này quả thật giống nhỏ Ngân ghê, mà có hiểu nghĩa không mà khen vậy ta.

"vậy sao?"

"Em hát một đoạn chị muốn nghe không"

"Tất nhiên rồi"

--------

"Let it go, let it go

Can't hold you back anymore

Let it go, let it go

Turn my back and slam the door

The snow blows white on the mountain tonight

Not a footprint to be seen

A kingdom of isolation and it looks like I'm the queen

The wind is howling like the swirling storm inside

Couldn't keep it in

Heaven knows I try

Don't let them in, don't let them see

Be the good girl you always had to be

Conceal, don't feel, don't let them know

Well now they know.........."

--------

Sao khi hát cứ như đang đọc từng chữ  được một nửa thì cô thấy người trước mặt đã đứng hình luôn rồi, thử giơ tay qua lại trước mặt nhưng không có phản ứng.

"Này Như, ê có nghe không hả?" Sao 3 phút không có phản ứng cô đành cốc vào đầu Như một cái cho hoàn hồn lại.

"Này Như, còn muốn làm tượng đá tới khi nào hả?"

Bây giờ đã có thể xác định được cô thư ký của Đại Thần này chính là em gái của nhỏ Ngân xuyên cùng lúc với 2 người.

"Chị... Chị Huỳnh" Như vẫn không tin là cô có thể gặp được người quen ở đây.

"Ukm."

"Chị Huỳnh."

"Làm sao?"

"Chị Huỳnh."

"Chị đây." Cô kiên nhẫn trả lời.

Phải mất một lúc để cho Như bình ổn cảm xúc lại, 2 người mới nói chuyện chính sự. Sao khi nghe Như thuật lại tất cả những điều trước lúc xuyên cho đến bây giờ , mọi thứ điều trở nên im lặng không một tiếng động, im lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng tim đập "thình thịch" luôn.

Phải mất một lúc Huỳnh mới ổn định lại tinh thần, thở dài: "Thật không ngờ lại xảy ra chuyện này, thôi thì tới đâu hay tới đó vậy, chuyện này đừng nói với nhỏ Ngân biết không!"

"Em sẽ không nói cho chị ấy biết."

"Ukm." Thật là may mắn khi gặp được người quen đồng thời cảm thấy thật khó chịu khi biết không thể quay trở về, cứ nghĩ chỉ là bất tỉnh một thời gian đến khi tỉnh sẽ trở lại bình thường như vừa trải qua một giấc mơ thôi, ôi định mệnh..... Mà việc bỏ trốn này coi như thất bại rồi, aiz  không nghỉ nửa càng nghĩ càng đau đầu.

----------

"Dòng đời cứ thế dần xoay.

Dòng lệ cứ thế ngắn dài buồn vui.

Thời gian vun vút con thoi.

Dòng người cứ thế ngược xuôi chợ đời."

-------

Bạn đang đọc Xuyên Vào game NSTT [ Ngôi sao thời trang ] sáng tác bởi Huynhnhu123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huynhnhu123
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.