Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi tiệc trà tại Ondo (1).

Tiểu thuyết gốc · 1387 chữ

"thiệt là, chỗ này là chỗ nào, anh ta đem mình đi tới đâu vậy không biết, anh ta đúng là có bệnh thật rồi, phải nhắn tin cho nhỏ Ngân biết đã." Từ lúc ngồi trên xe khoản 10 phút thì cô đã đi gặp chu công rồi, cho nên những chuyện kể tiếp cô hoàn toàn không biêt một chút gì luôn.

Hiện tại cô đang ở trong một căn phòng, cách bài trí căn phòng này hết sức đơn giản nhưng tạo cho người ta cảm giác thoải mái và dễ chịu, trong phòng chỉ có một cái giường, một kệ sách nhỏ và bộ salon, một chậu hoa lan được đặt trên bàn.

Cô nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nhìn hết xung quanh một lượt, ánh mắt dừng lại trên bàn làm việc, hình như có người đang ngủ!

Cô thầm nghỉ "Thì ra là anh ta, chặc, nhìn đống giấy tờ này mà xem làm chừng nào mới xong đây" Cô đi lại và cầm một sắp văn kiện lên nhìn thử, không nhìn thì còn tốt nhìn rồi là muốn xỉu tại chỗ.

-_-!! Toàn bộ đống giấy tờ này đều liên quan đến những cuộc thi phối đồ cần được phê duyệt, danh sách người tham gia trúng tuyển..... Thật muốn trở về cuộc sống trước kia quá không muốn ở lại đây chút nào. Mà khoan đã, có một buổi thi đấu tại Ondo.....

Cô sao khi xem hết mọi giấy tờ và lục tung tất cả, thấy không còn gì để xem nữa có chút chán không biết làm gì. Trong lúc xem những tài liệu đó cô thuận tay nên ghi chép lại những thứ cần thiết vào một cuốn sổ nhỏ, xong việc cô đi vài vòng không có gì để làm, ngắm trai đẹp cũng ngắm đến chán rồi. Cô dùng Điện Thoại lấy máy laptop ra chơi, chơi được 10 phút thì không chơi nữa, vì có một vấn đề vô cùng phiền phức làm cho cô không có tâm trạng mà chơi tiếp được.

[Ký chủ nên giúp Đại Thần sử lý công việc, như vậy sẽ gia tăng độ thân thiện hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn]

"Một người mới gặp mặt một hai lần, đảng tin lấm hả. Mầy kiêu tao giúp sử lý công việc, anh ta sẽ không đá tao ra khỏi đây mới lạ đó."

[Yên tâm đi, Đại Thần của tui không làm chuyện đó đâu....]

"Mầy chắc không."

[Chắc chắn 100%]

"Vậy tao làm hết đống này là được há."

[Đúng vậy, ký chủ hãy cố gắng vì tương lai tươi sáng của chúng ta]

"........" Sao cứ thấy việc này không ổn vậy ta.

Làm xong việc cô nhìn ra ngoài tấm kính từ trên cao, tầm mắt vẫn luôn nhìn một nơi cả xâm nào đó, thành phố lúc đêm khuya, bầu trời tối đen như mực với những đóm sáng li ti, lấp lánh của những chòm sao, bầu không khí êm dịu và thoáng đảng, cảm giác thật bình yên. Nhưng tâm trí của cô lúc này đang rối bời, đâu còn để ý tới những thứ xung quanh.

Làm sao để quay trở về, cơ thể của mình và nhỏ Ngân không biết ở đâu, hiện tại mình ở trong cơ thể của Mumu.... Vậy linh hồn của Mumu đã đi đâu. Cốt truyện không giống như trong game, do sự hiện diện của mình và Ngân sao? Tuy có chút biến đổi, nhưng văn đi theo cốt truyện ban đầu....... Cứ như vậy mà suy tư, ngoài mặt thì bình tỉnh lạnh lùng, nhưng đầu óc lẫn tinh thần đã sớm loạn thành nồi cháo.

Đang suy nghĩ miên mang thì đột nhiên cô nhớ ra một chuyện hết sức quan trọng là chạy, phải đi khối chỗ nay, đúng vậy bây giờ không chạy thì chờ tới khi nào.

[Nè nè ký chủ, sao cô lại muốn chạy nữa vậy hả, ở lại hoàn thành nhiệm vụ đi chứ]

"Kệ tao, nhiệm vụ này cũng không có hình phạt lo gì chứ, không làm cũng được"

[Nhưng có người sẽ không để cô đi dễ như vậy đâu]

"Hả?"

Cô đi tới cửa, cố gắng không gây ra tiếng động mà mở cửa, mở được một nửa thì đột nhiên "Rầm" một tiếng cánh cửa bị đống lại. Vui mừng vì sắp thành công bi kịch lại kéo đến, cảm giác của cô bây giờ phải nói cmn thật làm người ta muốn đứng tim mà chết tại chỗ, bạn thử nghĩ mình ở trong một căn phòng không một tiếng động rất là yên tĩnh, bạn đang mở cửa định đi ra ngoài thì "Rầm" một tiếng cánh cửa bị đống lại và bạn thấy một cảnh tay từ phía sau chặn cửa thì bạn sẽ nghĩ như thế nào? Có phải rất sợ hãi đúng không? Tình trạng của cô cũng y như vậy sợ tới mức không dám quay lại nhìn người phía sao luôn.

"Nhóc định đi đâu" Một giọng nói đầy dịu dàng vang lên kèm theo nụ cười chết người.

Nếu đối lại là người khác chắc đã lao vào mà ôm "em chỉ đi làm bữa sáng cho anh thôi" sao đó là một nụ hôn lên môi anh ta từ chủ động thành bị động từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ chiếm đoạt, tiếp theo là một trận XXOO..... Bậy bậy suy nghĩ lạc đề rồi khụ khụ....

"Đi WC."

"Đi thẳng rẻ trái, nhóc đừng nghĩ tới việc bỏ trốn, hậu quả ra sao nhóc cũng biết đấy." Đại Thần Henry sao khi uy hiếp xong xoay người đi trở lại bàn làm việc của mình tiếp tục phê duyệt, còn không quên tặng kèm cho cô một nụ cười đầy ý tứ.

Cô đứng im không nói gì mở cửa đi ra "Rầm" một tiếng cánh cửa đống lại lần hai, cô đi nhanh tới WC khi vào thì khóa chốt cửa lại. Lúc này khì cô không kìm chế được nữa cả người điều run rẩy, sống lưng toát cả mồ hôi lạnh luôn rồi.

"Mẹ ơi, thật là đáng sợ, không giống như tưởng tượng chút nào, thần tượng của tôi đâu rồi mau trả lại đây cho tôi, đây rõ ràng là một tên lưu manh 3 lần 7 lượt uy hiếp mình một cách trắng trợn như vậy thật là quá đáng, nhưng mà mình không đấu lại anh ta....... Tới đâu hay tới đó vậy." Cô lẩm bẩm cố vũ chính mình rồi đi trở lại văn phòng của tên lưu manh kia... À là văn phòng của Đại Thần mới đúng.

"Không bỏ trốn?" Anh ta nói mà mất thì vẫn không rời sắp giấy tờ đang cần sử lý.

"...." Ngài sẽ để tôi đi dễ dàng vậy sao.

"Thật biết nghe lời như vậy mới là cậu bé ngoan, được rồi mau vào trong kia ngủ tiếp đi, trời sáng tôi sẽ gọi nhóc đây chúng ta sẽ đi tới nơi diễn ra một cuộc thi ở Ondo."

"Tại sao tôi phải đi, anh muốn gì ở tôi?"

"Năng lực của nhóc rất có lợi đối với tôi, người có năng lực xuất sắc như vậy sao có thể bỏ lỡ chứ, phải kéo về phe mình không cho kẻ khác chiếm lợi."

"....." Tức là muốn mình làm việc cho anh ta.

"Ngủ ngon."

"Hừ...." Đi ngủ cho khỏe ở đây thêm lát nữa chắc mình bay tới cho vài nhát quá.

"Hmmm, xem ra cậu nhóc này cũng có năng lực làm việc..... Không tệ"

Khi trời còn chưa sáng hẵng khì cô đã phải rời giường, làm vscn xong thì đi phải đi cùng vị Đại Thần siêu cấp lưu manh đi khắp nơi giao tiếp với nhiều người nhìn cách ăn mặc của họ cũng biết là không phải dạng vừa. Mà từ khi nào cô kiêm luôn cái chúc thư ký luôn vậy, chẳng phải ngài đã có thư ký rồi sao, tại sao lại bất cô làm vậy hả, cô chỉ muốn ở nhà ngủ với chơi game, đọc truyện thôi.... đúng là khóc không ra nước mắt mà, Ngân ở mau cứu tao với...

Bạn đang đọc Xuyên Vào game NSTT [ Ngôi sao thời trang ] sáng tác bởi Huynhnhu123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huynhnhu123
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.