Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống thành người

Phiên bản Dịch · 1963 chữ

Chương 1: Hệ thống thành nhân

Hệ Thống_một loại hình tồn tại rất đặc biệt, được tạo thành gián tiếp từ các khối dữ liệu hoặc được tạo thành trực tiếp từ 1 loại lực lượng thuần tuý. Chúng là 1 tập hợp cộng đồng không có dao động cảm xúc hay nói đúng hơn là không có trái tim.

Trong hư không*

*chú thích: một khoảng không vô định.

"Lão Đại! Ngài.,.ngài nói thật chứ?". Hệ thống nhìn thẳng vào Lão Đại hiện tại và kí chủ trước của mình, có chút không thể tin nổi, nhưng nó vẫn không quên ăn nói có chừng mực.

Hạng Phong nhíu mày, nghĩ thầm:"chính mình không phải rất hào phóng hay sao?". Lúc trước quyết định tạo ra một chấp niệm, hệ thống nhỏ này cũng là một phần trong đó.Nay Mặc Phong cũng đã giúp nàng dọn dẹp cục diện rối bời đã có từ lâu kia, vậy thì tội gì mà không cho hắn một chút ưu đãi?

Phải biết rằng Hạng Phong nàng đây là một Lão Đại rất hào phóng và tốt bụng.

"Đương nhiên là thật!". Hạng Phong cố gắng điều chỉnh biểu cảm của mình hiền lành một chút, nàng hỏi hệ thống:

“ngươi muốn trở thành nam nhân hay nữ nhân, hay là cái gì khác nào?” Hạng Phong cho rằng nàng đã rất ôn nhu, nhưng lại không biết mình đã để lại một bóng ma tâm lý sâu sắc cho hệ thống nhỏ, nàng đã doạ nó sắp khóc tới nơi rồi. Hệ thống cảm thấy mình không có cơ thể, chỉ là một đốm sáng cũng tốt rồi.

“Nam nhân.” Cẩn thận quan sát biểu cảm của Lão Đại, chỉ cần có một chút không đúng nó lập tức sẽ sửa miệng ngay.

Trước câu trả lời của hệ thống, Hạng Phong không nói gì. Nàng bắt đầu cầm nhặt vật liệu chế tạo cơ thể người. Tuy rằng đã tiếp nhận lực lượng của Mẫu Thần nhưng vẫn chưa đạt tới cảnh giới kia, nàng không thể dùng đất nặn ra người. Tuy vậy cũng không có vấn đề gì khi tạo ra một cơ thể chứa đựng linh hồn của con người hay sức mạnh của hệ thống.

Hệ thống nhìn từng động tác của Hạng Phong, thoáng có chút kích động, làm hệ thống nó vốn chẳng có cảm xúc gì chẳng qua nó gặp được Hạng Phong.Lần đầu tiên gặp Hạng Phong, nó bị nàng đắp nặn lại 1 phen. Sau đó nó theo Hạng Phong xuyên tới nhiều thế giới khác nhau, lâu như vậy ,nó dần có chút cảm xúc.Dù sao thì ngay từ đầu, Hạng Phong cũng đã cho nó một không gian phát triển làm cho nó khác với hầu hết các hệ thống dữ liệu thuần tuý khác. Mặc dù, cảm xúc dao động vẫn còn ít tới mức đáng thương. Nga~! Nó không xuất phát từ trong ra ngoài, cái này cũng có thể coi là một đặc điểm riêng biệt của nó

Nhìn vào những thứ trong tay Hạng Phong, hệ thống chuyển từ phấn khích sang lo lắng. Nhìn hình người mà căn cứ cung cấp, tổng thể xem cũng tốt lắm nhưng mô hình trong tay Lão Đại kia,đến tột cùng là cái quỷ gì vậy?

"Được rồi"

Hệ thống nhìn chằm chằm vào thứ kia, rất muốn nói một câu rằng:nó không nhất thiết phải trở thành một con người, nhưng nhìn mặt Lão Đại nhà mình, nó không dám nói gì.

Tuy rằng khả năng của Hạng Phong không tốt nhưng về tính năng thẩm mỹ tối thiểu thì phải có, nhìn bề ngoài cũng không đến nỗi nào.

Thiết kế thì cũng đã ổn, nhưng năng lực thực tế mà Hạng Phong thừa hưởng không trượt phát nào từ cha mình, thiếu chút nữa khiến mẫu thân tức chết. Cũng may nàng có huyền lực bù vào, hơn nữa mấy ngày nay vận khí cũng khá tốt, chờ hệ thống nhập thân chắc chắn sẽ là một mỹ nam tuấn tú.

Chẳng qua Hạng Phong cũng không muốn giải thích, hệ thống nhỏ này đã theo nàng nhiều năm, làm nhiều công việc khó khăn. Tuy rằng, chính mình nhìn qua cũng không thấy đẹp chút nào, nhưng nó mà nói thẳng ra thì cũng đừng trách nàng.

"Nhập vào đi!"

"A". Hệ thống chỉ cảm thấy như đang đi vào một khoảng không tối tăm vô tận, mở to mắt y đã tới một thế giới hoàn toàn khác, theo trí nhớ thì của y thì đây là một trung thế giới."Mình đây là...thành người rồi sao? Liệu mình có thực sự trở thành con người không?"

Điều đầu tiên y làm tìm chiếc mặt nạ mà Hạng Phong đã tặng trong giới tử không gian , về phần vì sao có mặt nạ thì hệ thống không có mảy may nghi ngờ. Dù sao thì y cũng đã đi theo Hạng Phong từ lâu, đương nhiên sẽ biết Hạng Phong kia cất chứa bao nhiêu thứ quỷ dị. Khi đeo mặt nạ, y nhớ lại lúc bị Lão Đại quẳng vào, y từng là một hệ thống nhưng hiện tại là một con người có sĩ diện riêng. Nếu có đắc tội với con người, tốt nhất là nên chạy đi.

Y thử điều khiển thân thể mình, mọi chuyện suôn sẻ không hề bị cản trở. Hệ thống, à không, hiện tại phải gọi y là Đồng Hi, hệ thống Đồng Hi, không tật xấu. Đồng Hi ở tại chỗ nhảy cẫng hai lần, sau đó chạy như điên. Đồng Hi đáp xuống đỉnh một ngọn núi tới thế giới này. Sau khi xác định xung quang không có ai, y bắt đầu nhảy chồm lên vui sướng.

Tuy rằng y không thể hiểu hết được cảm xúc của con người, nhưng lần này, thật sự y có thể cảm thấy nhịp đập của trái tim mình, không phải là chương trình mã hóa nói cho y biết nên để biểu cảm như thế nào, mà là cảm xúc xuất phát từ thứ gọi là “Tâm”.

Đạm nhưng chân thật.

Thật không may, nếu xét về não bộ, y chỉ bằng đứa trẻ sơ sinh chứ mấy, Đồng Hi tuy rằng biết mình đang ở tu chân giới, cũng bởi quá mức vui sướng mà quên ở thế giới này, ngàn dặm có xa xôi tới mấy đối với người ở đây chỉ như bước một bước chân, không thể loại trừ khả năng trong nháy mắt sẽ có người tới đây.

Lúc này, phía trên không trung, một tân Ma đế nhàn rỗi đi loanh quanh, kinh ngạc nhìn Đồng Hi chạy như điên trên đỉnh núi, thầm nghĩ từ bao giờ cấm địa Ma giới lại có loại người như vậy, tên ngốc? Kẻ chưa trở thành ma đế khiến tu chân giới sau này đau đầu đang ngồi trên cái “đĩa”, phải bạn không nghe lầm đâu, ma đế đại nhân không ngự kiếm mà ngự “đĩa”*

(đoạn này trans xong cười sảng á:))), tính để ngự mâm haha)

Cuối cùng Hi cũng lấy lại được bình tĩnh, chuẩn bị lật tìm cốt truyện của thế giới này, y chợt nhận ra, quanh đây có người, là một (tái phế sài hệ thống), vị ma đế kia cũng không có ẩn thân tàng hình, rất dễ dàng bị Đồng Hi phát hiện. Khi y nhìn lên, một nam nhân mặc hắc y đang gồi trên một cái “đĩa”. Có lẽ là do y mới thành người không lâu, đầu óc có chút không thanh tỉnh, vì vậy mới thốt ra cái câu khiến y hối hận cả ngàn năm.

“Vượng tài”

-----

-----

Đồng hi quay mặt đi, không muốn nhìn thấy người kia, bởi giờ mặt y đã xanh mét.

Ma đế không hiểu ý nghĩa của Vượng Tài, nhưng nhìn bộ dạng kia của Đồng Hi, ma đế đại nhân không mấy vui vẻ, cùng lúc đó, ma cung truyền tin đến, y vung tay áo, đem Đồng Hi ném ra khỏi cấm địa rồi mặc kệ, sống chết không quản. Coi như hôm nay tích chút đức.

Đồng Hi lại bị quẳng xuống đất một lần nữa, y tự cảm thấy vận mình cũng quá tốt đi, tuy rằng bị ném xuống đất, nhưng mặt nạ cũng không có rơi ra, quần áo cũng không bị nhàu nát, nam nhân kia thực sự là người tốt, ném y đúng ngay cạnh một thành thị. Đúng là người tốt a~/

----------------

Tại căn cứ, khoảng trống ngoài không gian và thời gian bắt đầu hỗn loạn , Hạng Phong cùng Mặc Phong đứng đối diện, giương cung bạt kiếm. May mắn thay, sự xuất hiện của hai người đã làm dịu tình hình.

Hóa thân của Hạng Phong là Hạng Mạc Hàn cùng Mặc Phong và bạn lữ của y Lạc Như Tầm

“Chẳng phải ta đã nói rồi sao, cái thể giới ma quái mà ngươi ném hắn vào, hắn như vậy không phải là sẽ mãi không trở về được hay sao?” Mặc Phong thực tức giận, hệ thống nhỏ đã bồi hắn lâu như vậy, tuy nói hiện tại vẫn có A Tầm ở lại, nhưng hắn vẫn mong hệ thống có thể tự do xuyên qua các thời không.”

“Đó là thế giới phù hợp nhất với sự tồn tại của y . Y là một hệ thống, không có linh hồn, được tạo ra bởi trời và đất, nếu không phải ta nhúng tay vào, y sẽ không có cảm xúc, tỷ như có sinh ra cảm xúc thì cũng sẽ bị tự động tiêu hủy. Mà làm con người, y căn bản không có đủ yêu cầu mà công ty đề ra, không bằng cho y tiếp cận cuộc sống chân thật, có lẽ có thể sẽ tìm được một người sẽ ở cạnh y cả đời.”

Hạng Phong tức giận tiếp tục nói.

“Huống chi cái gì kêu không về được, chỉ cần ta còn ở đại thế giới trung, không có thế giới nào ta không thể đi!”

Mặc Phong bị lạc như tầm kéo đi, liền không nó nữa, hắn tuy rằng là tùy tiện, nhưng là một người từng trải, nhưng hắn vẫn không thể hiểu nổi, khi phát hiện hệ thống có chút cảm xúc đã gửi y tới nơi kia.

Một cái đại thế giới, hàng vạn hàng nghìn trung thế giới, vô số tiểu thế giới đầy tiện ích, nhân viên của công ty của họ 100 người thì 80 mươi người là do người sáng tạo trực tiếp lựa chọn. Bất quá là bởi vì điều kiện quá mức hà khắc của công ty.

Nhìn Mặc Phong rời đi, Hạng Mạc Hàn* toan trở lại thực thể thì bị cản lại

“ A Hàn, bạn đời của A Thí có một đứa nhỏ, ngươi đi giúp nàng ấy đi”

Nghe những lời nói vui sướng của bản tôn, Hạng Mặc Hàn không nói gì, nàng là lý trỉ của bản tôn hóa thành, tự nhiên vô điều kiện vâng theo hết thảy yêu cầu của bản tôn. Trước mắt nàng cũng kho có ý định rời khỏi bản tôn.

Làm lý trí đơn thuần, cảm xúc của bản tôn cũng chính là cảm xúc của nàng, nàng chỉ cần phụ tá tốt cho bản tôi là đủ rồi

------------hết chương 1-----------

(Hạng Mặc Hàn gần như là một phân thân của Hạng Phong)

Edit: Hắc vô thường (lão Bột)

Beta: Bạch vô thường (tiểu Anh Anh) + lão Bột

Bản dịch được thực hiện bởi: Hắc Bạch Vô Thường team

Bạn đang đọc Xuyên thư chi rùa đen hệ thống du ký của Lam Đan Tuyết

Truyện Xuyên thư chi rùa đen hệ thống du ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacbachvothuong123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.