Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lệnh Bài Tiếp Dẫn

Phiên bản Dịch · 1636 chữ

Giang Tầm lấy đồ từ trong túi ra, là lệnh bài mấy tháng trước cô mua ở chợ phiên, chỉ là bây giờ lệnh bài dường như không còn giống như trước nữa, mơ hồ có chút huyền diệu, Giang Tầm lại nói không nên lời là khác nhau ở chỗ nào.

Cho tới khi lật lại lệnh bài, Giang Tầm mới biết được khác nhau ở chỗ nào, mặt chính lệnh bài vốn dĩ có hai thể chữ nhìn không hiểu, bây giờ thể chữ vẫn là như cũ, thế nhưng Giang Tầm lại có thể hiểu được ý nghĩa của hai chữ này.

"Tiếp dẫn."

Giang Tầm nhẹ nhàng đọc lên hai chữ này, lệnh bài chợt hóa thành một vệt sáng vọt vào lòng bàn tay Giang Tầm.

Giang Tầm còn chưa kịp có phản ứng, lòng bàn tay chợt xuất hiện một hắc động tựa hồ muốn hút linh hồn của cô ra.

Đợi đến khi Giang Tầm phản ứng kịp, cô đã đứng ở trong một tòa thành trì, dưới chân là tấm gạch màu xám xanh, tòa thành trì to lớn làm cho Giang Tầm giống như một hạt bụi không nhìn thấy được.

Đây là đâu?

Giang Tầm cau mày cảnh giác nhìn bốn phía.

Chỉ thấy trong thành trì đủ loại cửa hàng đều có, càng giống như là cái loại tửu lâu có ở thời cổ đại, rất có cảm giác thời đại, trên đường phố người đến người đi, đa số đều mặc quần áo đại loại trường sam màu xám tro, chỉ có cực ít nhóm người ăn mặc quần áo loại khác, thế nhưng trong mắt Giang Tầm, những bộ quần áo màu xám tro kia càng giống như chỉ là một tấm vải bọc lấy.

Giang Tầm cúi đầu nhìn một cái, trên người của cô cũng mặc quần áo màu xám tro như vậy, Giang Tầm đưa tay sờ một cái, bàn tay xuyên qua thân thể, Giang Tầm hoảng hốt, lúc này mới phát hiện thân thể của cô mơ hồ lại có chút trong suốt.

Ngẩng đầu cẩn thận quan sát những người khác, lúc này mới phát hiện phần lớn người trong thành trì thân thể đều có chút trong suốt như cô, chỉ có những người mặc quần áo khác thân thể trông mới đông đặc hơn, thoạt nhìn mới giống như là người hơn.

Cô không phải đã chết rồi đấy chứ?

Giang Tầm không thể không hoài nghi, người nơi này thoạt nhìn giống như là u linh dã quỷ.

"Này, người mới tới à?"

Lúc này sau lưng Giang Tầm bỗng nhiên vang lên một giọng nói đầy từ tính, Giang Tầm rất nhanh quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông cũng mặc quần áo xám tro cười híp mắt nhìn cô.

Người đàn ông môi hồng răng trắng, cười tươi như hoa đào, rõ ràng là nam sinh nữ tướng, nhưng lại không nhu nhược, ngược lại mang theo một ý nhị đặc biệt

Nam sinh nữ tướng: người đàn ông có diện mạo/thân hình giống phụ nữ.

Người đàn ông khác cô ở chỗ trong tay cầm một đóa hoa hồng đỏ tươi đẹp, thoạt nhìn giống như là một...... hoa hoa công tử.

Hoa hoa công tử: Công tử con nhà giàu, điệu bộ lãng tử, tính tình thích trêu ghẹo, tán gái.

"Muốn biết nơi này là đâu sao?" Thanh âm trầm thấp của hoa hoa công tử tựa như đang dụ dỗ Giang Tầm.

Giang Tầm nhíu mày, nhưng vẫn hỏi lại: "Đây là đâu?"

"Ha ha, muốn biết câu trả lời phải trả đại giới đó." Hoa hoa công tử khẽ cười hai tiếng nói.

Giang Tầm trầm mặc một hồi lại lần nữa mở miệng hỏi.

"Trả giá cái gì?"

"Chỉ cần cô bỏ ra một thành hồn lực, tôi liền sẽ nói cho cô biết tất cả mọi chuyện về nơi này, thế nào, rất có lời đó nha." Hoa hoa công tử nhẹ nhàng ngửi hoa hồng cười híp mắt nói.

Giang Tầm mặc dù không biết hồn lực là cái gì, nhưng mà trực giác cảm thấy hồn lực rất quan trọng.

"Hồn lực là cái gì?" Giang Tầm hỏi hoa hoa nam trước mặt.

Hoa hoa công tử lại cười tủm tỉm lắc đầu: "Không được a, chỉ có sau khi cô bỏ ra một thành hồn lực tôi mới có thể trả lời vấn đề của cô."

Giang Tầm không hề nghĩ ngợi liền chuẩn bị quay đầu đi, hoa hoa nam này khẳng định không phải là thứ tốt lành gì.

"Chờ đã."

Hoa hoa nam thấy Giang Tầm muốn đi liền gọi Giang Tầm lại.

"Nể tình cô không đẹp bằng tôi nên tôi miễn phí nói cho cô biết một chuyện, mấu chốt để quay trở về nằm ở trong tay cô đó."

Hoa hoa nam nói xong liền cười híp mắt bỏ đi, không chút nào bởi vì Giang Tầm cự tuyệt mà tức giận.

Giang Tầm liếc mắt, tên hoa hoa nam này không chỉ hoa hoa mà còn tự luyến.

Kế tiếp Giang Tầm cúi đầu tra xét hai tay, chỉ thấy nơi lòng bàn tay vẫn là một ấn ký hình tròn xám, ấn ký dường như cũng không có gì đặc biệt.

Giang Tầm chợt nhớ tới trước đó lệnh bài dường như hóa thành một vệt sáng chui vào lòng bàn tay của cô, cô lúc này mới không giải thích được mà tới nơi này.

Mở lòng bàn tay ra, quả nhiên ở lòng bàn tay trái Giang Tầm thấy được một ấn ký lệnh bài nho nhỏ, kiểu chữ phía dưới lại nhiều hơn một chuỗi con số.

7747?

Đây là cái quái gì vậy?

Giang Tầm đưa tay sờ ấn ký, trong đầu chợt xuất hiện một không gian đen như mực, bên trong không gian đặt một lọ Mỹ Dung Cao.

"Không gian?!"

Giang Tầm không chắc chắn lắm cái này rốt cuộc có phải là không gian hay không, mạt thế có người có dị năng không gian, cô không biết cái này và dị năng không gian kia có phải là giống nhau hay không.

Ý niệm vừa động, Mỹ Dung Cao liền xuất hiện ở trong tay Giang Tầm, Giang Tầm cầm trong tay Mỹ Dung Cao trong lúc nhất thời cũng không biết phải phản ứng như thế nào, nơi đây có thể khẳng định tuyệt đối không phải là địa ngục.

Hơn nữa lúc này người đàn ông lẳng lơ kia cũng đã nói có thể trở về, chỉ là cô không biết làm sao thông qua ấn ký trên tay mà quay trở về.

Chẳng lẽ cũng là tiếp dẫn?

Giang Tầm thầm đọc một tiếng.

Nhưng cũng vô ích.

Cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

Không biết trở về như thế nào, Giang Tầm chỉ có thể đi dạo lung tung không có mục đích ở trên đường, tửu lâu cửa hàng gì đó Giang Tầm một mực không đi vào, đừng để đến lúc nào đó bị người ta lừa gạt đến mạng cũng không còn.

Giang Tầm kéo lại mấy người đi đường hỏi thăm, thế nhưng mỗi khi cô vừa mở miệng hỏi, những người đó lại tự tiếu phi tiếu (cười như không cười) nhìn cô, tiếp đó sẽ nói.

"Người mới à?"

Sau đó lại là trả giá một thành hồn lực, còn có nửa thành, điều này làm cho Giang Tầm càng thêm xác định hồn lực tuyệt đối không thể nhả ra.

Ngay lúc Giang Tầm đi lang thang, bỗng nhiên phát hiện ở trong một cửa tiệm một quyển sách hướng dẫn Tân thủ mới tinh.

Giang Tầm như nhặt được báu vật vậy, vội vã cầm lấy sách hướng dẫn thủ, cô cũng không cố giấu diếm tâm tình, có thể mua quyển sách này ngoại trừ Tân thủ cũng không còn người sẽ mua, cô có giấu diếm như thế nào đi nữa cũng vô dụng.

"Quyển sách này bán thế nào?"

Chủ cửa tiệm là một ông già sắp gần đất xa trời, ngồi phía sau quầy, đầu gật gà gật gù muốn ngủ, nghe được Giang Tầm hỏi chậm rãi ngẩng đầu, không nhiệt tình, lại cũng không lãnh đạm, chỉ là vô cùng bình thản.

"Một vị diện tệ, vị diện tệ có thể đổi ở phía trước Thương Thành."

Lão đầu nói xong lại gật gù, tựa hồ là sắp ngủ.

Giang Tầm bất đắc dĩ chỉ có thể đi tới Thương Thành mà lão đầu nói.

Tòa thành trì này với cô mà nói thật quá xa lạ, xa lạ đến mức có thể so với một cái lồng giam.

Giang Tầm đi không bao lâu quả nhiên thấy được một tòa kiến trúc xưa cũ khí thế bàng bạc, trên đó viết hai chữ

, thể chữ vẫn là loại Giang Tầm chưa bao giờ thấy qua, thế nhưng cô vẫn như cũ hiểu được ý nghĩa của những chữ đó.

Trong Thương Thành người đến người đi rất nhiều, có điều không chen chúc chút nào cả, nhìn bên trong so với bên ngoài lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Từng khối màn hình giả lập sáng lên ở trong Thương Thành, may mà trong Thương Thành còn có sách hướng dẫn Tân thủ, nếu không thì Giang Tầm thực sự không biết phải làm sao.

Trên mặt sách hướng dẫn Tân thủ chỉ có vẻn vẹn một hàng chữ.

"Sử dụng lệnh bài tiếp dẫn, mở ra bảng skills."

Cmn!

Giang Tầm nhịn không được nói tục, em gái ngươi ấy, không thể nói thêm chút xíu à?

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Vị Diện Thương Thành của Ngư Nhị Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.