Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị Đánh

Phiên bản Dịch · 1950 chữ

Mộc Uyển vừa định lôi kéo Giang Tầm rời khỏi thì phát hiện mười mấy người lần lượt đi vào hẻm nhỏ, ở trong đám người này Giang Tầm phát hiện năm tên côn đồ khi trước.

Lần này không chỉ là đối phó Mộc Uyển, còn muốn đối phó cô, Giang Tầm biến sắc, có người đến gây sự rồi.

Trong tay những người tới đều cầm một cây gậy gỗ, so với năm tên côn đồ gà mờ, những người này càng giống bọn côn đồ hơn, trên sắc mặt ít nhiều hiện lên nét hung ác tàn nhẫn.

Người cầm đầu vẻ mặt dữ tợn, trên cổ hiện đầy hình xăm màu đen, trong hốc mắt mang theo vẻ trêu tức.

"Ha ha, không ngờ tới phải không, ngày hôm nay tao xem bọn mày làm sao trốn." Một người trong năm tên côn đồ lúc trước mở miệng nói chuyện, trên mặt nhục nhã, hưng phấn, khoái cảm trả thù từng cái thoáng hiện.

Mộc Uyển theo bản năng kéo tay Giang Tầm, trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.

"Tầm tỷ tỷ, không cần lo lắng, em đã nhấn máy báo động trong điện thoại di động, lập tức sẽ có người tới." Mộc Uyển còn làm ra vẻ trấn định nói, nhưng mà Giang Tầm lại nghe ra thanh âm của cô bé đều đang phát run, từng trải qua việc như vậy, Mộc Uyển lần nữa trải qua chắc hẳn so với ai khác đều sợ hãi hơn hết!

Giang Tầm ngược lại không có gì phải sợ, chỉ là trong tay cô có ảnh chụp đặc biệt của năm tên côn đồ, bọn hắn làm sao dám động thủ chứ, hay là bọn hắn đã đặc lập độc hành đến mức không sợ người đời phỉ nhổ.

Đặc lập độc hành: đi đứng một mình, không a dua theo ai.

Giang Tầm nhìn về phía mấy tên côn đồ, tên côn đồ lúc này cũng nhìn lại, con mắt sắt như dao còn kém hóa thành đồ thật chém trên người Giang Tầm.

"Hừ, đợi lát nữa lột sạch hai đứa tiện nhân chúng mày cho các huynh đệ thưởng thức, vui vẻ một chút." Tên xăm mình liếc mắt nhìn tên côn đồ nhỏ con kia lập tức hung tợn nói.

Giang Tầm nhìn một chút tên xăm mình, lại nhìn một chút tên côn đồ nhỏ con kia, trong lòng lập tức sáng tỏ.

"Thì ra bọn bây thật sự là cơ lão."

Cơ lão = gay

Tên côn đồ kia môi hồng răng trắng, thỏa thỏa một bộ tiểu bạch kiểm a, hơn nữa thời điểm hai người nhìn nhau ánh mắt có chút vi diệu.

Lời Giang Tầm vừa rơi xuống, những tên khác hơi lộ ra vẻ cổ quái nhìn tên xăm mình và tên côn đồ kia, đúng là vừa nhìn thật cảm thấy có chút bất đồng.

Cảm thụ được ánh mắt quan sát của bọn thủ hạ, tên xăm mình nổi giận.

"Nhìn cái gì hả, mau lên cho lão tử, không đem hai con tiện nhân này thu thập thỏa đáng cẩn thận da của bọn mày!"

Một nhóm người lập tức liền vọt tới, ngại vì mức độ võ lực của Giang Tầm, mấy tên côn đồ lúc trước cũng không có động thủ, chỉ là ở phía sau nhìn.

Giang Tầm đoạt lấy gậy gỗ hướng về trên người những người này chào hỏi, mặc dù Giang Tầm thực lực không tệ, thế nhưng cô ở mạt thế học được đa phần là giết người mà không phải là đánh nhau, giết người một đao là có thể chấm dứt, không được thì chém thêm mấy đao, nhiều thì tập kích bất ngờ, thực lực không đủ thì chuồn, có quá nhiều kỹ xảo, thế nhưng đánh nhau cô không chút nào tinh thông, thậm chí không có trình tự quy tắc gì, cho nên đối mặt mười mấy tay chân, trên người Giang Tầm có rất nhiều chỗ bị đập đến, những người này lực đạo không có chút nào là nhẹ, cảm giác toàn thân đều đang đau.

Em gái bọn bây!

Trọng sinh đến bây giờ, đây là lần đầu cô bị người đánh nặng như vậy, trên người ít nhất đã trúng 6 gậy rồi.

Giang Tầm trong nháy mắt không còn bình tĩnh nữa.

Mắt thấy phía sau lại có một gậy rơi xuống, Giang Tầm một cái quét chân đem người cho vấp ngã xuống đất, tiếp đó kéo một người ra đập đầu lên tường, đập chưa tới hai cái, gậy gộc sau lưng lần nữa hạ xuống, Giang Tầm không thể không buông tay ra.

Mộc Uyển tay trói gà không chặt, chỉ có thể trốn bên người Giang Tầm, dù vậy, trên người của cô cũng đã trúng 2 gậy, đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đều trắng bệch.

Mười mấy người bắt không được Giang Tầm một người, tên xăm mình không nhìn nổi, thời gian kéo dài đối với bọn họ không có chỗ tốt.

Nghĩ đến chỗ này, tên xăm mình mắt lộ hung quang, từ trên người lấy ra một cây dao phay.

Dao phay màu đen như mực chậm rãi tới gần Giang Tầm, Giang Tầm đang đối phó một tên trước người, cảm giác được có người sau lưng tới gần, nhưng mà lại không ngờ rằng trong tay người tới có con dao.

Giang Tầm vội vã giơ cánh tay lên ngăn trở dao phay rơi xuống, con dao phay sắc bén ở cánh tay Giang Tầm lưu lại một vết rách thật dài, nhất thời máu chảy như tắm.

Giang Tầm không để ý đến miệng vết thương trên cánh tay, rất nhanh xoay người lại một cái đá vào cẳng chân đem con dao trên tay tên xăm mình đá rơi, tiếp đó đè xuống cổ tên xăm mình rồi đập lên tường, sức tay Giang Tầm rất lớn, tên xăm mình trong lúc nhất thời hoàn toàn không có cách trốn thoát, đảo mắt đã bị đập bảy tám lần, tên xăm mình chỉ cảm thấy choáng váng, dòng máu ấm áp cũng theo đó mà chảy xuống, mà Giang Tầm cũng vì vậy sau lưng lại bị đánh hai gậy.

Thuận tay ném xuống tên xăm mình, Giang Tầm triệt để buông thả tay chân, nếu như trên người cô đã trúng một gậy, như vậy nhất định có tên sẽ bị cô đè xuống đập lên tường.

Đợi đến khi xe cảnh sát gào rít tới, chỉ thấy người nằm một chỗ, trên mặt đất tất cả đều là máu, Giang Tầm và Mộc Uyển đang bị những người còn lại "ép" đến góc tường.

Cảnh sát chạy đến và Mộc Hùng thấy chính là một màn này, cảnh sát tức khắc Sparta rồi, đờ mờ, vậy mà lại xảy ra án mạng.

Mộc Hùng khẩn trương chạy về phía con gái nhà mình, trên đường đạp phải tay một tên côn đồ, tên côn đồ nhất thời đau đến tỉnh lại.

Cảnh sát: Đm, xác chết vùng dậy.

Cuối cùng tất cả mọi người bị dẫn tới đồn cảnh sát, Giang Tầm thuộc về tự vệ, hơn nữa Mộc Hùng có quen biết, cho nên cô và Mộc Uyển chỉ là bị hỏi một chút thì đã được Mộc Hùng đưa về.

Mà những tên côn đồ kia tuy là máu me đầy mặt, thoạt nhìn dọa người, kì thực cũng không có nghiêm trọng đến mức nào, đưa đi bệnh viện đơn giản băng bó một phen xong lại bị kéo đến đồn cảnh sát.

Không có ai bảo lãnh, con dao phay của tên xăm mình kia lại là dụng cụ cắt gọt quản chế, cộng thêm tụ tập đánh lộn, tất cả mọi người đều bị tạm giam.

Mộc Hùng lái xe đưa hai người đến bệnh viện, vì không để cho Giang ba Giang mụ lo lắng, Giang Tầm cũng không có gọi điện thoại cho họ.

Trên người Giang Tầm bị trúng rất nhiều gậy, trên tay còn bị một vết rách thật dài, bị khâu hơn mười mũi, có điều cô cũng không có nhiều vết thương nghiêm trọng, đều là một ít tổn thương mặt ngoài, treo mấy chai nước biển là tốt rồi, kỳ thực không treo cũng không sao, thế nhưng Mộc Uyển thịnh tình không thể chối từ, khiến cho treo nước biển cũng phải giống như là được chuyện tốt vậy.

Mà Mộc Uyển lại bất đồng, được nuông chiều từ bé, bị một chút nội thương, xương sườn cũng bị gãy một cái, cần nằm trên giường tu dưỡng một đoạn thời gian.

Cũng may mắn Mộc Uyển chỉ là cao nhị, bằng không kế tiếp thi tốt nghiệp không nhất định có thể tham gia.

Mộc Hùng đối với chuyện lần này tức giận dị thường, ở trong phòng bệnh liền gọi điện thoại phân phó người tìm ra người sai khiến, con gái của ông, ông rõ ràng nhất, căn bản cùng những người này không một chút liên quan, thế nhưng liên tục hai lần xảy ra chuyện như vậy, ông dám khẳng định tuyệt đối có người giật dây, đáng tiếc những tên côn đồ kia cũng không biết người sai khiến họ là ai, bọn họ chỉ phụ trách lấy tiền làm việc, căn bản không nhìn thấy người sai khiến, chỉ là nghe giọng nói là con gái.

"Ba, không cần." Mộc Uyển sắc mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh hướng về phía Mộc Hùng lắc đầu.

Mộc Hùng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn Mộc Uyển: "Con cũng bị đánh thành như vậy rồi, còn nói không cần, trong đầu con rốt cuộc nghĩ cái gì vậy, con càng mềm yếu, người muốn đối phó con lại càng kiêu ngạo, con đến cùng có hiểu hay không!"

"Ba, con là loại người hèn yếu như vậy sao, con đã biết là ai muốn hại con rồi."

Mộc Hùng sửng sốt: "Là ai!"

Mộc Uyển há miệng, do dự trong chốc lát mới nói: "Rất có thể là chị họ."

"Cái gì, Tiêu Nhã nha đầu kia, làm sao có thể!" Mộc Hùng không thể tin nổi mắt trợn to.

Mộc Uyển bĩu môi: "Ba không thèm tin còn hỏi con, lần này cũng là bởi vì chị ta bảo con thay chị ta lấy đồ, con và Tầm tỷ tỷ chỉ có đi chỗ đó, nếu như không có Tầm tỷ tỷ, ba rất có thể không còn gặp được còn nữa đó, còn có lần trước, con hoài nghi cũng là chị ta tìm người làm."

"Cái gì? ! Nó làm sao dám!" Mộc Hùng cực kỳ tức giận, Tiêu Nhã làm như vậy rõ ràng là không để ông vào trong mắt, cư nhiên ban ngày ban mặt dám tính toán con gái ông.

Chợt không biết nghĩ đến cái gì, hỏi: "Uyển Uyển, con là thế nào hoài nghi Tiêu Nhã?"

"Con trong lúc vô tình nhìn thấy Tiêu Nhã và một người phụ nữ ở cùng một chỗ, người phụ nữ kia cũng ở trong đám người đã đánh con."

Mộc Hùng lần này không nói lời nào nữa, trong mắt lại đang nổi lên bão táp.

Giang Tầm vô lực trợn mắt trắng, cô thực sự không muốn đúc kết những việc này đâu, tại sao muốn ở trước mặt cô nói mấy cái chuyện này chứ, không thể đợi cô đi rồi hẵng nói sao.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Vị Diện Thương Thành của Ngư Nhị Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.