Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Thần Đời Sống Thực Vật (3)

Phiên bản Dịch · 2645 chữ

Quản gia bên này sau khi bỏ lại câu nói kia liền nhẹ nhàng rồi khỏi, để lại Ôn Noãn vẻ mặt lúng túng cứng ngắc đứng trước của phòng, bàn tay nhỏ bé níu lấy khung cửa xiết chặt không ngừng , thậm chí ngay cả quay đầu lại nhìn Phong Việt một cái cũng không có.

Không chỉ là cô không có dũng khí, mà ngay cả Phong Việt ngồi trên xe lăn nhìn cô gái đứng ở trước mặt mình không nhúc nhích cũng có chút chưa hoàn hồn kịp, nhiệt độ trên mặt vẫn không ngừng tăng lên. Phải biết rằng lớn như vậy rồi, kể cả là sau khi trở thành người thực vật, hắn cũng chưa từng có tiếp xúc thân mật với một cô gái nào, càng chưa nói đến chuyện để người khác giúp hắn tắm, ngay cả Phương Thanh Nhã, lúc còn chưa cử hành hôn lễ, hắn cũng chưa từng cùng cô ta có quá nhiều đụng chạm thân mật, ngay cả hôn môi cũng không có, bây giờ lại...

Không kiềm chế được, hầu kết Phong Việt vậy mà lại chuyển động lên xuống, đắm chìm trong nỗi háo hức, hắn căn bản không có chú ý tới động tác nhỏ của mình, còn nhìn chằm chằm phía sau lưng Ôn Noãn, giống như là muốn từ trên đó chọc ra một cái lỗ vậy.

Thế nhưng cứ đúng vào lúc này, Ôn Noãn bỗng dưng xoay người lại, vừa vặn đối diện với ánh mắt sáng quắc của hắn, trong lúc nhất thời, Phong Việt không kịp né tránh, cũng tránh không thoát, tầm mắt hai người cứ như vậy đụng vào nhau.

Gió đêm hiu hiu.

Gần như trong nháy mắt, Ôn Noãn vừa mới làm tốt tư tưởng trong lòng, khuôn mặt soạt một cái liền đỏ cả một mảng.

Phong Việt lúc đầu có chút quẫn bách, cứ như vậy nhìn Ôn Noãn mặt đỏ từ hai má sau đó không ngừng lan ra bốn phía, không bao lâu cả khuôn mặt đều đỏ ửng, thậm chí ngay cả cổ và lỗ tai cũng nhàn nhạt đỏ, cả người nhìn qua giống như là một quả đào mật ngon miệng.

Chỉ một thoáng lại khiến cho Phong Việt nhìn đến mức ngẩn ngơ, cảm giác bài xích trong lòng cũng không có kịch liệt như vậy.

Suy cho cùng vẫn còn là một cô gái nhỏ...

Sau đó hắn nhìn thấy Ôn Noãn đóng cửa lại chậm rãi đi đến gần hắn...

"... Cái kia... Phong Việt, tôi đi xả nước nóng giùm anh trước vậy..."

Vừa nói xong, cả người liền như một làn khói chạy về phía phòng tắm, theo dòng nước nóng chảy xuống, hai người nghe tiếng nước chảy đều có chút ngây người, nhưng việc phải làm đến cùng vẫn là phải làm.

Cắn răng đẩy Phong Việt vào phòng tắm, gần như là nhắm nửa con mắt, Ôn Noãn mới cởi áo trên người Phong Việt xuống.

Đợi đến khi cởi xong, Ôn Noãn mới kinh ngạc phát hiện, thân thể Phong Việt thật sự là gầy đến đáng sợ, không chỉ xương sườn giữa ngực đều có thể nhìn thấy rõ ràng, mà ngay cả ngồi trên xe lăn cũng không nhìn thấy chút mỡ thừa trên bụng, Thậm chí còn có vài khối cơ bụng, có thể tưởng tượng được trước khi trở thành người thực vật Phong Việt cũng là một người yêu thích tập luyện cơ thể, chỉ là không biết bây giờ còn giống như trước không?

Vừa nghĩ đến như vậy, gần như là theo bản năng, ngón trỏ mang theo hơi nóng của Ôn Noãn liền chọc vào bụng Phong Việt.

Trong nháy mắt, đôi mắt hơi rũ của Phong Việt nhanh chóng trầm xuống, hầu kết giật giật.

Mà Ôn Noãn lúc này mới ý thức được mình làm gì trong nháy mắt liền trợn to hai mắt, ngón tay lại thêm đơ tại chỗ, sau đó nhanh chóng thu về ngón tay sắp bị thiêu chín kia, cả người chợt liền đứng thẳng lên, có chút luống cuống nói, "Tôi... Tôi không phải cố ý, tôi không có ý đó, anh đừng hiểu lầm, tôi là ừm... Ta chính là có hơi ngạc nhiên... Hơn nữa chỗ đó của anh đẹp quá, tôi... Không đúng! Anh đừng để ý, tôi không phải... Tôi... Tôi giúp anh tắm..."

Ôn Noãn cảm giác mình càng giải thích thì càng sai, cả người đều suy sụp , sau đó nhắm mắt lại mà bắt đầu cởi quần giúp Phong Việt.

Lúc này, nữ sinh trước mặt khép chặt hai mắt, đôi môi đỏ thẫm, cằm khẽ nâng lên, giống như là đang đề phòng sẽ nhìn thấy cái gì đó tiếp theo, nhưng hết lần này tới lần khác động tác như vậy lại giống như là đang đợi người mình yêu hôn vậy, chỉ nhìn thôi cũng khiến thâm ý nơi đáy mắt Phong Việt phát ra càng nồng đậm, chỉ trong một cái chớp mắt như vậy, hắn thực sự có loại xúc động muốn hôn lên đôi môi đó.

Mà hết lần này đến lần khác động tác nơi đôi tay nhỏ bé của nữ sinh ở dưới người hắn vẫn không dừng lại, tựa như là muốn kéo dây kéo ra, lại làm thế nào cũng không đúng cách.

Ngay sau đó, một cảm giác kỳ dị sau khi hắn bước vào độ tuổi dậy mới xuất hiện kia từ dưới bụng chậm rãi dâng lên.

Phong Việt sửng sốt trợn to hai mắt, sau đó không thể tin rũ mắt xuống.

Hắn vậy mà lại...

Phải biết rằng trước đây nhiều lần như vậy nhìn thấy toàn cảnh Chu Văn Diệu và Phương Thanh Nhã lăn lộn, hắn đều không có chút cảm giác nào, còn thường xuyên bị Chu Văn Diệu cười nhạo hắn bây giờ sợ rằng ngay cả đàn ông cũng còn không phải, mà bây giờ...

Ngay lúc Phong Việt vẫn còn đang kinh ngạc, Ôn Noãn cũng đã giúp hắn cởi xong tất cả quần áo, sau đó cố hết sức dìu hắn vào một bên trong bồn tắm, vào lúc còn đang không biết phải biết bắt đầu từ đâu thì bỗng nhiên cô nghe được cửa phòng bị người từ bên ngoài gõ vang rầm rầm, vốn là tinh thần đang căng thẳng, rất dễ dàng dọa cho Ôn Noãn giật mình theo bản năng đáp lại một câu, mang theo ý nghĩ trốn tránh mà xông ra ngoài.

Ai có thể nghĩ tới mới vừa đi chưa được hai bước, dưới chân cũng không biết có phải là đã vấp phải nước văng ra lúc xả nước vào bồn tắm hay không, cả người chợt ngã về phía sau, nước nóng rất nhanh văng lên tung tóe, cũng còn may chưa qua khỏi đầu của cô, tư vị chết đuối cũng không dễ chịu gì, Ôn Noãn gần như là theo bản năng leo lên tất cả những thứ gì có thể leo lên, cũng không kịp quan tâm đó là cái gì, ôm lấy thật chặt, bắt đầu ho khan dữ dội, nơi nào còn lo được tiếng đập cửa gì đó.

Cũng không biết qua bao lâu, tiếng ho khan của cô mới dần dần lắng xuống, cả người cũng thanh tỉnh hơn rất nhiều, thế nhưng vang lên bên tai ngoại trừ tiếng đập cửa kịch liệt bên ngoài, lại mang theo tiếng hít thở như có như không.

Hít thở?

Hít thở!

Cảm nhận được hơi ấm từ thứ mình đang ôm lấy, cần cổ cứng đờ của Ôn Noãn giống như tượng gỗ mà chậm chạp quay đầu lại.

Đúng lúc đối mặt với một đôi con ngươi đen như mực...

Cũng không biết là bị mình giãy giụa hay là nước nóng bốc lên, gương mặt và cổ người đàn ông lúc này cũng khắp nơi nổi lên màu đỏ.

Ôn Noãn chớp nháy đôi mắt to tròn, người đàn ông cũng theo đó hơi chớp cặp mắt hẹp dài của mình.

Ôn Noãn vụt một cái quay đầu lại, sau đó chậm rãi từ trên cổ người đàn ông thu hồi hai tay đang ôm chặt của mình lại, nhẹ nhàng chậm rãi chống lên bồn tắm đi ra ngoài, động tác đồng bộ nhẹ nhàng chậm chạp giống như đoạn phim chiếu chậm.

Nhưng ngay khi tay phải cô chạm phải vật cứng rắn nào đó, mọi công tác tư tưởng trong lòng trong nháy mắt sụp đổ, cô gần như là trong nháy mắt nhảy từ trong bồn tắm ra ngoài, vững vàng đứng ở trên mặt đất, trái tim sớm đã đập bịch bịch không ngừng rồi.

"Anh... sao anh..."

Câu nói kế tiếp Ôn Noãn thật sự là nói không được nữa, cô quả thực không biết, đã là người thực vật rồi mà vẫn còn có loại công năng này!

Xấu hổ đến mức muốn làm trái tim cô như muốn nổ tung, nghĩ đến nước nóng vẫn không ngừng chảy, hiệu quả sưởi ấm bên trong phòng cũng tương đối ổn, cô dậm chân, ngay lập tức chạy ra ngoài, thuận tay vơ lấy một cái khăn sạch sẽ, liền khoác lên trên người của mình, âm thanh cửa phòng kéo ra vẫn không ngừng vang lên.

Để lại Phong Việt ngồi trong bồn tắm lúng túng nhìn từng tầng gợn sóng tràn lên trên mặt nước, hắn cũng không hiểu bản thân mình thế mà lại...

Nên cảm thấy may mắn hắn cũng không có mất đi cái công năng hạng nhất này hay là nên cảm thấy quẫn bách hắn thế mà lại đối với một người phụ nữ ở chung chưa được bao lâu...

Nghĩ như vậy, cảm xúc Phong Việt dần dần bình ổn trở lại, thế nhưng sau khi bình tĩnh hắn lại có loại xúc động muốn cười, tất cả thật sự là...

Cùng lúc đó, ở cửa phòng.

Ôn Noãn kinh ngạc nhìn người phụ nữ đứng trước mặt, kinh ngạc mở miệng hỏi: "Phương tiểu thư?"

Mà lúc này Phương Thanh Nhã nhìn Ôn Noãn cả người ướt nhẹp, cỗ tâm tình trong lòng buổi sáng rốt cuộc lại một lần nữa xông đến.

Cô cũng không biết những tâm tình này là cái gì, chính là khó chịu, bị đè nén, chỉ cần vừa nhìn thấy người phụ nữ trước mặt này thân cận với Phong Việt, cả trái tim liền bực bội đến mức khó diễn tả bằng lời.

Đặc biệt là lúc mới vừa nghe được từ trong miệng Chu thúc Tống Ôn Noãn còn phải giúp Phong Việt tắm rửa, lồng ngực lại càng thêm buồn bực giống như muốn nổ tung.

Nghĩ đến đây, Phương Thanh Nhã mấp máy môi, chợt đứng thẳng người, vẻ mặt lo lắng ban đầu cũng theo đó mà phai nhạt đi, "Tống tiểu thư, tôi tuyển dụng cô đến Phong gia này là để làm hộ công, hy vọng cô không nên ôm tâm tư không thể cho người biết khác, Phong Việt hắn đã là một người thực vật, về sau nói không chừng cũng sẽ không khỏi được, mời cô đem tâm tư của cô đặt ở trong công việc hộ công, đừng có làm những việc dư thừa khác, có người mặc dù không thể động đậy nữa cũng không phải người cô có thể mơ tưởng đến!"

Nói xong, Phương Thanh Nhã để lại ánh mắt cảnh cáo, lại liếc nhìn cửa phòng, kiềm chế tâm tư muốn đạp cửa đi vào xem một chút của mình lại, dù sao Chu Văn Diệu cũng đã yêu cầu cô ta ngày thường cách xa Phong Việt, cách xa căn phòng này của hắn càng xa càng tốt, bằng không...

Phương Thanh Nhã mang theo tâm tư cười khổ một tiếng, chậm rãi đi về hướng phòng của mình, ai có thể nghĩ được rời khỏi cửa phòng Phong Việt, vừa mới qua một cái ngã rẽ, đã nhìn thấy người đàn ông vốn dĩ không nên xuất hiện ở trong nhà đang cười nhạt nhìn về phía cô ta.

"Tiếng đập cửa của cô nghe như rất vội a, làm sao? Vẫn còn quan tâm hắn ta? Hửm? Đã quên những trừng phạt kia của tôi rồi hay sao? Hay là ngay cả gương mặt này của cô cũng không còn cần nữa rồi?"

Thanh âm của người đàn ông thấp mà trong, bước hai bước xuống lầu, đi thẳng tới trước mặt Phương Thanh Nhã, đưa tay nhẹ nhàng sờ mặt cô ta, cũng cảm giác được người phụ nữ dưới lòng bàn tay đang run cầm cập.

Mà bên kia Ôn Noãn đóng cửa lại, mặc dù cách một cánh cửa, cũng như trước nghe rõ ràng bên ngoài bỗng nhiên vang lên giọng của một người đàn ông, không phải Chu Văn Diệu lúc này đang ở Phong thị thì còn có thể là ai.

Trừng phạt?

Đúng rồi, thủ đoạn trừng phạt trong nguyên kịch tình đúng là nhiều vô số kể nha! Có điều không phải lần nào cũng xúc tiến tình cảm của hai người này đâu!

Nghĩ đến đây, Ôn Noãn nhếch miệng một cái rồi quay trở lại phòng tắm.

Lúc này Phong Việt còn đang ngoan ngoãn ngồi ở trong bồn tắm, hai mắt nhìn về phía trước.

Thấy thế, Ôn Noãn sợ hắn bị cảm lạnh, ngay lập tức tiến lên tắm rửa cho hắn, còn làm hắn ngã người về sau, cho sữa tắm vào trong lòng bàn tay mình, nhẹ nhàng xoa nắn.

Nhưng lúc này, Phong Việt đã rõ ràng đã nhận thấy được cô đang không tập trung.

Làm sao vậy? Vừa mới ở bên ngoài cô đã nói chuyện với ai?

Đáng tiếc thanh âm quá nhỏ, hắn cái gì cũng không nghe được.

Đang nghĩ như vậy, hắn đột nhiên cảm giác được Ôn Noãn nhẹ nhàng tiến tới bên tai hắn --

"Vị hôn thê của anh, tôi luôn cảm thấy cô ấy và người bạn tốt của anh có chút không đúng lắm, coi chừng anh..."

Câu nói kế tiếp Ôn Noãn cũng không nói hết, Phong Việt cho là cô đây là muốn giữ thể diện giùm hắn, đến lúc nên ngừng thì ngừng.

Thế nhưng làm cho Phong Việt vừa buồn cười lại vừa tức giận chính là, toàn bộ quá trình tắm, cô không ngừng ở bên tai hắn hát bài "Lục Quang", vừa ca vừa dùng ánh mắt liếc nhìn hắn, làm như sợ hắn không biết lời cô ấy còn chưa nói hết rốt cuộc là có ý gì.

(À thì Lục Quang là ánh sáng xanh nha, mà xanh thì tức ám chỉ Phong Việt bị đội nón xanh = bị cắm sừng)

Thực sự đủ rồi đó!

Mà ba ngày sau, Ôn Noãn lại vụng trộm đẩy Phong Việt ra vườn hoa phơi nắng giải sầu, đột nhiên nghe được đằng sau lùm chuối tây truyền ra từng đợt tiếng ma sát, thanh âm cổ cổ quái quái, vừa mới chuẩn bị đẩy Phong Việt tới gần.

Tiếng khóc của phụ nữ, tiếng đàn ông thở dốc, trong nháy mắt truyền tới.

Chỉ trong giây lát Ôn Noãn hiểu ra nhất thời liền cứng đơ ngay tại chỗ, sau đó vẻ mặt đồng tình nhìn sang Phong Việt.

Cái kia...

Người anh em của anh có lẽ... Thích ăn sủi cảo?

---------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Ha ha, Ôn Noãn vẫn là rất mịt mờ ~~~

Hai người cùng nhau nghe "trừng phạt" đó nha, thế giới x văn chính là như vậy nha ~~

Bạn đang đọc [Xuyên Nhanh] Trước Lúc Nam Thần Hắc Hóa của Đường Mật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ruanzhu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.