Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14: Học bá ngạo kiều (14)

Tiểu thuyết gốc · 1006 chữ

[Ký chủ, cô lại mắc bệnh rồi, khẩn cầu mua thuốc] âm thanh lạnh lẽo của hệ thống liền vang lên.

“Hừ, ngươi suốt ngày chỉ biết châm chọc ta” trong lòng Như Uyển bắt đầu phỉ nhổ hệ thống.

[ký chủ, cô luôn ảo tưởng rằng ai cũng châm chọc mình]

“Vậy sao? Tức là mi không có châm chọc ta?”

[Dĩ nhiên là không có, tôi chỉ nói sự thật]

Như Uyển hơi nhướng mày lên “ngươi nếu nói đúng như vậy thì đi chuyển nghề đi, ở đây càm nhàm cái gì? Tổ quốc, giải ngân hà đang cần những công dân thật thà như ngươi”

[...] nó nói đúng mà tự dưng sao lại liên quan tới việc nó làm nghề này chứ.

Cả tổ quốc và giải ngân hà?? Liên quan gì tới nó đâu chứ.

Aaaa vẫn là nó không cãi được ký chủ của nó mà, logic của ký chủ nó không theo kịp.

Hệ thống đối với công việc dẫn dắt ký chủ này tất nhiên tâm lý cũng sẽ cứng rắn hơn người bình thường. À, nó cũng không phải người..quên mất.

Nhưng mà hệ thống đáng thương 9999 khi gặp Như Uyển thì dường như tam quan của nó đã vỡ nát..nhìn xem, ký chủ nhà người ta đáng yêu lanh lợi như thế mà ký chủ nhà nó không phát bệnh cũng là ức hiếp nó. Hic, nó cũng là bảo bảo, nó cũng biết tổn thương chứ bộ.

Cứ gần ký chủ nhà nó thì IQ của nó y rằng thành số không luôn rồi. Nó không muốn thành thiểu năng huhu...

Như Uyển có khế ước với hệ thống lên rất dễ dàng cảm thấy gì đó không ổn bèn thầm hỏi nó.

Ai ngờ hệ thống chỉ quăng ba chữ “mặc kệ tôi” làm cho Như Uyển giật giật khoé miệng khuân mặt bỗng chốc biến thành nghiêm túc mà hỏi “hệ thống, người đến thời kỳ mãn kinh à?”

Đại khái hệ thống tỏ vẻ rất chi là uất ức mà đáp lại.

Cô mới đến thời kỳ mãn kinh ý.

Cả nhà cô mới đến thời kỳ mãn kinh.

Bản hệ thống tức giận, bản hệ thống offline mặc kệ cô. Hừ!!

Như Uyển nghe hệ thống lảm nhảm thì chỉ nhếch miệng lên cười, tức chết nó đi haha.

“Em cười cái gì” Cố Ngôn thấy cô bỗng dưng mỉm cười thì thấy kỳ lạ, không nhịn được bèn hỏi.

Như Uyển liếc hắn một cái rồi nói “tôi cười vào mặt anh đấy”

Cố Ngôn ???

Hắn đơ một lúc rồi nhìn Như Uyển “có phải em cười vì tôi đây đẹp trai quá không”

Hơ hơ.

Bây giờ cô mới biết hắn mắc cả chứng tự kỷ nữa..

Đáng sợ quá rồi!!

Như Uyển im lặng không nói nữa.

Xe cứ vậy chuyển bánh cho tới khi đến một căn biệt thự xa hoa thì dừng lại.

Như Uyển bước xuống thì hơi ngỡ ngàng nhìn người cạnh mình “Đây là?”

“Cố gia”

“....”

“Anh đưa tôi về nhà anh làm cái gì??”

Không lẽ tên thần kinh này định nhốt cô ở đây sao? Đáng sợ.

Cố Ngôn nhìn biến hoá trên khuân mặt Như Uyển mặt lập tức đen lại.

“Tần Vũ, em nghĩ cái gì thế? Anh chỉ đơn giản là đưa em đi gặp ông nội anh thôi”

“Ông nội anh?, tôi không muốn gặp! Gặp làm cái quái gì chứ, không gặp”

Vốn cô định xoay người bỏ đi thì từ bên trong đã có vài người đi ra. Ừm, trong đó có một ông lão tóc bạc phơ được người bên cạnh đẩy trên xe lăn.

“Ngôn Ngôn, tiểu tử này còn không mau đưa con gái người ta vào nhà”

“Dạ”

“....” cho lên hiện giờ cô muốn đi cũng không được.

Vừa ngồi xuống ghế so pha ở phòng khác thì cô bị ông cụ Ngôn xúm lại vào hỏi.

“....”

“Cháu tên Tần Vũ đúng không”

Như Uyển rất ngoan ngoãn đáp lại “dạ”

Ông Ngôn dường như nhìn cô rất vừa lòng hỏi thêm vài ba câu liền không hỏi nữa.

Toàn bộ quá trình chào hỏi tới khi về nhà Như Uyển một mực vẫn ngơ ngác, cô liền quay sáng hỏi tên đầu sỏ bên cạnh “rốt cuộc anh đưa tôi về gặp ông anh là có mục đích gì??”

Cố Ngôn nghe vậy miệng hơi nhếch lên thản nhiên mà nói “Anh bảo với họ rằng em là bạn gái anh”

Em là bạn gái anh.

Bạn gái anh.

Bạn gái.

Bạn gái.

Bạn gái.

Mẹ cái tên điên này

“Con mẹ nó ai là bạn gái anh chứ, muốn chết hả”

“Em đừng có động, anh đang lái xe đấy..”

Hừ!!

Cố Ngôn cả đoạn đường thấy cô yên tĩnh thì mới vui vẻ lái xe đưa cô về nhà.

Cô cứ ngoan ngoãn như vậy thì tốt biết mấy

Nhưng hắn đã sai rồi, vừa xuống xe cái hắn đã bị Như Uyển đánh bầm dập một trận.

Cô bạn gái mới nhận chức của hắn rất thích đánh người phải làm sao đây.

Cha Nguyễn từ trong đi ra thấy một cảnh này chỉ có thể mắt mở to hết cỡ nhìn con gái mình.

Từ bao giờ con của ông ta trở lên cuồng bạo lực như vậy, ở trước mặt ông còn là một cô bé ngoan ngoãn mà

“Vũ Nhi, đây là ai? Sao con lại đánh người ta như vậy” Ông Nguyễn vội ra hỏi Như Uyển, còn không quên xem cô có bị thương không.

“Ba..đây là tên thần kinh đấy ba không cần lo đâu”

Cố Ngôn từ dưới đất bò dậy ôm Như Uyển vào lòng “chào bác trai, con là bạn trai cô ấy”

Cố Ngôn vẫn thản nhiên đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Nguyễn Tư mà chẳng để ý người trong lòng nhìn mình như muốn giết hắn luôn rồi.

Bạn đang đọc Xuyên nhanh hệ thống cứu vớt nhân vật phụ sáng tác bởi 小梅-TiểuMai

Truyện Xuyên nhanh hệ thống cứu vớt nhân vật phụ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 小梅-TiểuMai
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.